Nữ tử xinh đẹp này có vòng eo mềm mại giống như cành liễu giơ cao trong gió, lắc trái qua phải đi về phía hắn, cười khúc khích nói:
- Ngươi cứng được bao nhiêu? Ta vừa mới xem qua, tốc độ của ngươi là chậm nhất. Tuy rằng chậm hơn không bao nhiêu, nhưng điều này cho thấy thể chất ngươi kém hơn so với những người khác. Chênh lệch một phần, chính là thực lực khác biệt một trời một vực.
Chân của nàng vừa vặn dừng lại ở bên cạnh chỗ Tần Mục giấu những thanh phi kiếm dưới đất, nhưng cũng không bước vào vòng vây của phi kiếm.
Tần Mục bố trí phi kiếm dưới đất chính là kiếm đồ thức thứ nhất Kiếm Lý Sơn Hà. Chỉ cần nữ tử này bước vào trong đó, Kiếm Lý Sơn Hà bạo phát liền có thể lập tức xé nát nàng, biến thành một thác máu trong sơn hà đồ!
Chỉ có điều, bước chân của nàng trùng hợp dừng ở vòng ngoài, chắc là nhìn ra được manh mối.
Khóe mắt Tần Mục giật giật, khen:
- Thực sự thông minh. Muội muội tốt, muội tên là gì?
- Ta là Thát Bà Hương Vân, đệ tử của Chân Ma Càn Thát Bà.
Nữ tử kia ngạc nhiên, cười nói:
- Sau khi người của Thái Hoàng Thiên gặp phải Ma tộc, đều sẽ kêu đánh gào giết, chưa bao giờ nở nụ cười. Bọn họ làm sao giống như ngươi, gặp mặt lại gọi người ta là muội muội, muội muội tốt. Nếu người của Thái Hoàng Thiên đều giống như ngươi, người ta cũng sẽ không cần giết chết nhiều thần thông giả như vậy. Ta ngược lại có chút hiếu kì, ngươi rốt cuộc có lai lịch thế nào?
Tần Mục mở miệng, đang muốn nói, đột nhiên Thát Bà Hương Vân dậm chân. Mặt đất chấn động, từng thanh phi kiếm nhất thời phá đất chui ra.
Sắc mặt Tần Mục thoáng đổi, giơ tay lên chộp một cái. Tất cả phi kiếm đều tập trung ở trong lòng của bàn tay hắn, phát ra những tiếng va chạm đinh đinh đinh, biến thành một cây kiếm hoàn, chuẩn bị rơi vào trong tay hắn.
Đồng thời khi hắn thu hồi phi kiếm, Thát Bà Hương Vân nhanh chóng vọt lên phía trước, tốc độ không ngờ không chậm hơn so với phi kiếm. Trong lúc kiếm hoàn của Tần Mục chưa hình thành, phía sau nàng lại xuất hiện thêm từng cái chân nhện. Tám cái chân con nhện điên cuồng đâm về phía trước, đinh đinh đinh đánh cho kiếm hoàn rời ra.
Nữ tử này thông minh vô cùng, tám cái chân nhện tấn công như mưa rền gió dữ, phá tan kiếm hoàn, không để cho Tần Mục có bất cứ cơ hội nào.
- Ngươi quả nhiên là người yếu nhất, để ta lấy được công đầu!
Thát Bà Hương Vân khẽ cười một tiếng, trong tay xuất hiện hai cái gai xương vô cùng sắc bén, đâm vào trong ngực Tần Mục.
- Sao?
Nàng vừa đâm vào trong cơ thể Tần Mục, nhất thời cảm nhận được không thích hợp. Chỉ thấy nụ cười trên mặt Tần Mục trước mắt nàng chợt cứng ngắc, sau đó biến thành một bãi mực nước từ từ trượt xuống.
Không chỉ có Tần Mục biến thành mực nước, thậm chí ngay cả Ly hỏa và Ma hỏa tạo thành bức tường lửa phía sau Tần Mục cũng biến thành mực nước.
Thát Bà Hương Vân vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy mình đi tới trong một bức tranh, mà ở bên ngoài khung ảnh, một Tần Mục khác đang không nhanh không chậm đi về phía nàng.
Cho tới bây giờ, nàng vừa mới phát hiện mình vừa tấn công Tần Mục, đã lập tức tiến vào trong một bức tranh.
- Đây là bức tranh sao? Vì sao bức tranh có thể động, có thể nói chuyện, khiến cho ta không nhìn ra kẽ hở?
Trong lòng Thát Bà Hương Vân hoảng hốt, phóng người nhảy dựng lên, muốn nhảy ra khỏi bức tranh này. Nàng dùng sức nhảy nhưng vẫn ở bên trong bức tranh, bốn bề hoàn toàn trống rỗng, chỉ có vết mực chưa khô trên mặt đất.
Thát Bà Hương Vân kêu gào, tám móng vuốt phía sau vung vẩy, hung hăng đâm về phía bên ngoài bức tranh.
Xuy xuy xuy, từng chân nhện đâm thủng bức tranh này. Thát Bà Hương Vân trong lòng vui mừng, muốn xé bức tranh, từ trong bức tranh nhảy ra.
Lại vào lúc này, Tần Mục thổi một hơi, bức tranh này nhẹ nhàng bay, rơi vào trong bức tường lửa phía sau bức tranh.
Trong Ly hỏa và Ma hỏa nồng đậm mạnh mẽ, tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền đến, bức tranh bị thiêu đốt thành tro bụi. Tro tàn hình thành một hình thái nhện nữ còn đang giãy giụa, sau đó nhào tới bên trong ngọn lửa, không động tĩnh.
- Hương Vân muội tử, ta rất muốn cùng ngươi đánh một trận công bằng. Chỉ có điều cao thủ quá nhiều, thể năng của ta phải giữ lại để đối phó với cao thủ mạnh hơn.
Tần Mục áy náy nói:
- Muội thật sự rất mạnh, cũng rất thông minh, nhưng muội vẫn không phải là đối thủ của ta.
Đột nhiên, mặt đất dưới chân Tần Mục ầm ầm nứt ra, đạp hắn bay lên thật cao.
Mặt đất điên cuồng hiện ra hình thái một vết chân cực lớn, trong nháy mắt đạp lên Tần Mục, vang vọng. Trên vết chân từng gai đá vô cùng sắc bén phá đất chui ra, bắn nhanh về phía Tần Mục đang ở trong không trung.
Tần Mục người ở giữa không trung, kiếm hoàn gào thét bay tới, vô số thanh phi kiếm xuy xuy chuyển động, cắt nát tất cả gai đá. Hắn đang muốn tìm kiếm phương hướng vị trí của kẻ địch, mặt đất lại một lần nữa nổ tung, nham thạch hình thành một bàn tay khổng lồ chộp về phía hắn.
Tần Mục một quyền đánh xuống, nguyên khí phía sau thân chợt bùng nổ mạnh mẽ, những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên hiện ra một ngọn núi lửa lớn. Núi lửa phun trào, uy năng của một quyền này nhất thời tăng vọt.
Nắm đấm của hắn cùng bàn tay đó va chạm vào nhau, nhất thời nham thạch vỡ nát. Vô số tảng đá bay loạn, không ngừng chuyển động, lại tập trung lại một chỗ, biến thành một bàn tay.
Bàn tay kia nắm chặt, từng khối nham thạch trong Ma hỏa điên cuồng phun ra, lưu chuyển giữa nham thạch và nham thạch.
- Người khổng lồ Dung Nham trong Thiên Ma Chúng?
Tần Mục bị chấn động tới mức bay lên cao, cánh tay gần như bị bẻ gãy, hắn vội vàng nhìn xuống dưới. Chỉ thấy mặt đất chấn động, một Thiên Ma Chúng hóa thành hình thái Dung Nham, chui từ dưới đất lên.
Người này vừa rơi xuống đất, bỗng nhiên cao giọng gầm lên giận dữ. Tần Mục thân ở giữa không trung, bị sóng âm hình thành thực chất kia đánh trúng, rơi vào trong bức tường lửa.
- Gà đất...
Người khổng lồ Dung Nham cười lạnh một tiếng, xoay người lại muốn rời đi, đột nhiên người khổng lồ này lộ ra vẻ nghi hoặc, quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy Tần Mục trôi lơ lửng trong bức tường lửa, chỉ có điều giờ phút này Tần Mục biến thành quái nhân đầu trâu, còn mọc ra một cái đuôi cực lớn.
- Vị nhân huynh này, có thể nói xong từ này rồi hãy đi được không?
Tần Mục sải bước đi ra khỏi bức tường lửa. Ma hỏa và Ly hỏa cũng theo hắn từ trong bức tường lửa tuôn ra, hóa thành hai con rồng lửa, bị hắn giẫm dưới chân, sắc mặt Tần Mục thâm trầm:
- Không phải là gà đất, mà là gà đất chó ngói!
- Hỏa Diệu Tinh Huỳnh Hoặc Tinh quân?
Người khổng lồ Dung Nham này xoay người lại, lộ ra vẻ nghi hoặc, cười lạnh nói:
- Huỳnh Hoặc Tinh quân có thể khống chế lửa, nhưng có thể khống chế là thần hỏa, ngươi làm thế nào nắm giữ Ma hỏa? Nhân tộc cũng có pháp môn tinh diệu như vậy sao? Không đúng, cái này của ngươi là công pháp ma đạo! Ngươi cũng là Ma tộc?
Hắn càng thêm không hiểu nổi. Tần Mục hiện tại hóa thành quái nhân đầu trâu thân người, hình thái Huỳnh Hoặc Tinh quân, rõ ràng là thân thể của thần nhưng ma khí lại ngập trời, điều khiển Ma hỏa.
Hơn nữa trên người Tần Mục có từng đóa hỏa diệm văn, giống như là lửa thiêu đốt, dưới chân hắn có hai con rồng lửa trong đó có một con là Ma long.
Chỉ có Ma tộc, có khả năng khống chế được thần thông tinh diệu như vậy.
Thiên ngoại, Tiều Phu thánh nhân cùng Hắc Hổ Thần nhìn cảnh tượng như vậy. Hắc Hổ Thần lộ ra vẻ nghi hoặc, khẽ nói:
- Chủ công, ngươi có cảm giác được sao?
Tiều Phu thánh nhân khẽ gật đầu:
- Cảm giác được. Đó là từ tâm sinh ra, hắn là tâm sinh ra ma, mặt sinh ma tướng.
Hắc Hổ Thần không giải thích được, nói:
- Chính là ta rõ ràng cảm giác được trong cơ thể hắn có vật gì đó kỳ quái, giống như là Ma tộc lại không đơn thuần là Nhân tộc. Chủ công, ngươi lại nói dối đúng không?
Tiều Phu thánh nhân khẽ nhíu mày, quát:
- Ta nói dối khi nào?
Hắc Hổ Thần mở miệng muốn nói, nhìn thấy được thần chỉ Thái Hoàng Thiên ở phía sau, vội vàng im lặng, thầm nghĩ:
- Cần phải cho lão lừa đảo này một ít mặt mũi.
Ánh mắt của Tiều Phu thánh nhân chớp động, vẫn rơi vào trên người Tần Mục, không biết trong lòng suy nghĩ gì.
Hắn thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Phược Nhật La đối diện, đã thấy Phược Nhật La cũng đang nhìn Tần Mục, bộ dáng có thêm phần hứng thú.
- Nửa Ma tộc? Pháp lực lại cường đại như vậy, không ngờ có thể cùng đệ tử Thạch Tuyền Tùng của Tô Ma đánh không phân cao thấp, mượn pháp lực để bù lại phần thiếu sót của lực lượng và thân thể.
Phược Nhật La đột nhiên cười nói:
- Thiên sư, truyền nhân của ngươi là một tiểu tử thú vị, nửa ma…
Trong lòng Tiều Phu thánh nhân thầm rùng mình, thản nhiên nói:
- Cái gì ma? Hắn là người, chỉ có điều tu luyện công pháp ma đạo mà thôi. Công pháp ma đạo, có ai hiểu được nhiều hơn ta?
Phược Nhật La khẽ cười một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Người khổng lồ Dung Nham hít một hơi dài, thân thể liên tục tăng vọt, phóng về phía Tần Mục:
- Chỉ có điều, ngươi trước sau vẫn là gà đất! Thân thể ngươi căn bản chưa từng đạt được trình độ thiếu niên Chân Thần, cho dù là tu thành hình thái Tinh quân cũng không chịu nổi một đòn.
Nguyên khí của Tần Mục gần như cuồng bạo, hai con rồng dưới chân hắn chạy vội, vọt tới phía trước. Phía sau hiện lên từng điểm sáng, từng ngôi sao hội tụ ở phía sau lưng hắn, vô số ngôi sao hội tụ thành sông giữa mỗi một ngôi sao đều có tinh quang liên kết.
Nếu như có thể cẩn thận quan sát, lại thấy được trên mỗi ngôi sao này đều có từng vị thần chỉ đang đứng sừng sững.
Từng tinh quang kia là ánh sáng từ những thần chỉ này tản ra.
Vô số đạo ánh sáng xen kẽ đan xen, hình thành một mảnh lực trường kỳ lạ.
Đây cũng là thần thông do Lệ Thiên Hành khai sáng ra sau khi tìm hiểu qua Đại Dục Thiên Ma Kinh, Đại La Thiên Tinh Chưởng Lực thống nhất công pháp!
Luận về thần thông, ngoại trừ thần chỉ ra, Tần Mục vẫn chưa từng thấy qua thần thông của luyện khí sĩ nào có thể tinh diệu như vậy.
Người khổng lồ Dung Nham cười lạnh, nắm đấm thật lớn nghênh đón Tần Mục đánh tới, chỉ nghe những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên. Núi đá vỡ nát, Tần Mục ngã về phía sau, thân hình nhất thời chuyển động, lại một lần nữa vọt tới.
Người khổng lồ Dung Nham giận dữ gầm thét lên, ma diễm trên người càng thịnh, đột nhiên bàn chân hắn bước ra, phóng về phía Tần Mục. Hai bên lại một lần nữa ầm ầm va chạm, hai con rồng dưới chân Tần Mục bị lực phản chấn cực lớn giẫm lên nát bấy, ngã về phía sau.
Thân thể của người khổng lồ Dung Nham bị chấn động tới mức từng khối đá bắn ra khắp nơi nhưng lập tức lại bị từng Ma hỏa kéo đến trên thân thể, xuyên qua hai tay, hai chân, bách hài của hắn. Ma hỏa giống như là máu hắn, lại giống như là huyết quản của hắn, rất kỳ lạ.
Lại vào lúc này, kiếm hoàn đánh tới, theo những hòn đá kia cùng lẩn vào bên trong thân thể Dung Nham.
Keng!
Bát Thiên Kiếm bạo phát, dọc theo từng khối đá và Ma hỏa cắt ra. Trong khoảnh khắc giống như dòng nước chảy khắp người khổng lồ Dung Nham, cắt tất cả đốt ngón tay của hắn một lần.
Người khổng lồ Dung Nham ngẩn người một lát, ầm ầm ngã xuống đất.
Tần Mục ầm ầm rơi xuống trên mặt đất, hắn lập tức xoay người nhảy lên, khóe miệng tràn ra vết máu nhưng vẫn điên cuồng xông đến. Cùng lúc đó Bát Thiên Kiếm bay múa đầy trời, Tần Mục một bên chạy như điên một bên kiếm chỉ điên cuồng điểm động.
Trên mặt đất, vô số khối đá và Ma hỏa lăn qua lăn lại, tạo thành hai cái chân đá lớn. Khối đá lẫn vào Ma hỏa chảy lên phía trên, không ngừng chồng chất, nhanh chóng hình thành phần eo, thân thể người khổng lồ Dung Nham gần như hoàn chỉnh.
Hình thái sinh mệnh của hắn vô cùng đặc biệt, kỳ lạ, là số ít chủng tộc trong Ma tộc có thể tạo dựng lại thân thể.
- Kiếm Lý Sơn Hà!
Bát Thiên Kiếm chỉ một thoáng hình thành một mảnh kiếm quang sơn hà, người khổng lồ Dung Nham vừa phục hồi như cũ đến cái cổ, liền bị sơn hà nuốt hết, hóa thành vô số đá vụn.
Tần Mục tức giận chạy đến, tay trái tạo ấn thành âm, tay phải ấn ngược lại làm dương. Hai tay tạo thành chữ thập, hung hăng ấn trên kiếm đồ do Kiếm Lý Sơn Hà biến thành.
Âm Dương Phiên Thiên Thủ, điệp thủ!
Chưởng lực của Âm Dương Điệp Gia bạo phát, trong kiếm đồ có khí thuần âm hỗn hợp với khí thuần dương. Dương lôi và âm lôi ầm ầm nổ tung, khắp bầu trời có đá vụn tung bay, sau đó rào rào rơi xuống đất, đóa Ma hỏa cuối cùng biến mất.
Hai tay Tần Mục chống vào đầu gối, thở hổn hển hít sâu vài hơi sau đó phun ra một miệng máu. Hắn nghiêng đầu nhìn một vị cao thủ Ma tộc từ khe núi bên cạnh đi ra, cả giận nói:
- Vẫn còn tới? Ta đã đánh hai trận, các ngươi đi tìm những người khác được không?
Vị cao thủ Ma tộc thản nhiên đi tới, mỉm cười nói:
- Ai bảo ngươi không có việc gì đi rèn sắt?
Mặt Tần Mục đen như sắt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT