Hắn nhìn tứ phía, Thiên Đình trống rỗng rất nhiều, trước kia Thiên Đình rộng lớn bạt ngàn, nhưng Thần Ma lại cư ngụ rất nhiều ở đây, đâu đâu cũng có người đến người đi rộn ràng náo nhiệt. Mà bây giờ, binh lực trong Thiên Đình bị điều đi gần một nửa, đường phố Thiên Đình cũng thưa thớt, ít người du ngoạn hơn.

- Xem ra Thiên Đình đã tập hợp những binh lực hùng mạnh nhất xông vào Thái Hư, một lần diệt hết. Đây đích thực là phương pháp tiết kiệm thời gian và sức lực nhất!

Tần Mục thầm kinh ngạc, dùng biện pháp này phải điều động tới thập đại Thiên Tôn, dù sao bên trong Thái Hư cũng có hai đại Thiên Tôn là Khai Hoàng và Lãng Uyển, chỉ không biết có mấy vị trong thập đại Thiên Tôn được cử đến mà thôi!

- Nếu như Khai Hoàng có thể ngăn cản thì mới bước vào thế trận giằng co được, Thái Hư Chi Địa mới có khả năng để luyện binh. Nếu như không ngăn được, chỉ có thể rút lui về cầu Hư Không.

Tần Mục liếc mắt nhìn về thành Ngọc Kinh phía xa kia, thập đại Thiên Tôn muốn diệt trừ Khai Hoàng và Lãng Uyển mà không mất một sợi tóc nào, ít nhất phải điều tới sáu vị Thiên Tôn.

Muốn toàn thắng mà tổn thất lại nhỏ, chỉ có thể làm như vậy.

Bên trong Thiên Đình, nhất định phải có hai vị Thiên Tôn trấn thủ, khống chế thân thể Thiên Đế, thủ hộ

Thiên Đình, đề phòng Thiên Công Thổ Bá tập kích.

- Không biết có bao nhiêu vị Thiên Tôn được điều đến chỗ Thái Hư…

- Hắn đang suy nghĩ, đột nhiên trong hậu cung Thiên Đình, một luồng kiếm khí bộc phát, Tần Mục khẽ

giật mình, vội vàng quay lại, nhìn thấy một đường kiếm từ trong hậu cung Thiên Đế phóng lên trời, hóa thành ba mươi bốn ảo ảnh trọng thiên kiếm đạo, trấn áp Thiên Đình!

Kiếm quang từ dưới đất bay lên, từng tòa đại điện Thần cung bên trong Thiên Đình đùng đùng đùng nổ

tung, cung điện nứt toạc ra, giống như bị một thanh kiếm sắc bén chém đứt!

Sau lưng Tần Mục cũng vang lên âm thanh long trời lở đất, hắn vội vàng ngoảnh đầu nhìn lại, thì thấy cửa Nam Thiên rất chắc chắn của Thiên Đình bị chia làm hai nửa!

- Khai Hoàng Tần Nghiệp tới Long Hán Thiên Đình, thỉnh an Thiên Đế bệ hạ!

Giọng nói của Khai Hoàng phát ra từ hậu cung Thiên Đế trong thành Ngọc Kinh, vang dội như chuông, vang vọng bên tai tất cả mọi người trong Thiên Đình.

Bên trong Thiên Đình vô cùng náo loạn.

Mặc dù một nửa binh lực trong Thiên Đình đều điều đến Thái Hư, nhưng những thủ tướng trong Thiên Đình vẫn còn lại rất nhiều, Vũ Lâm quân, Thần Uy quân, Thần Sách quân từ hai bên trái phải, sáu chi cấm vệ quân Thiên Đình, mấy chục vạn Thần Ma bay lên trời, kết thành trận địa giữa không trung, nhào về

phía hậu cung.

Tần Mục vội vàng bay lên không trung quan sát.

- Bệ hạ lúc nào cũng thần uy cái thế, tại sao lúc này lại trốn bên trong bảo điện Lăng Tiêu như con rùa rụt cổ, không dám xuất đầu lộ diện?

Khai Hoàng rút Vô Ưu Kiếm ra, rạch một đường nhẹ nhàng bên trong hậu cung, thanh kiếm đột nhiên chia cắt hư không, không gian mở ra không ngừng, tách hắn và sáu chi cấm vệ Thiên Đình ra!

Những Thần Ma kia điên cuồng lao tới chỗ hắn, nhưng chỉ thấy không gian càng lúc càng mở rộng, tốc độ

của bọn họ có nhanh đến đâu cũng không có cách nào tiếp cận được Khai Hoàng.

Khai Hoàng lắc tay cất Vô Ưu Kiếm vào trong vỏ, nhấc chân đi đến bảo điện Lăng Tiêu, cười vang nói:

- Ta nghe nói thập đại Thiên Tôn khống chế triều cương, đã sớm gi3t chết bệ hạ, tìm một thế thân qua mắt mọi người trong thiên hạ.

Bước chân của hắn không nhanh không chậm, nhưng tốc độ lại rất nhanh, thản nhiên nói:

- Nếu như là bệ hạ chân chính, vậy thì tiếp một kiếm của ta đi!

Khai Hoàng từng bước tới gần bảo điện Lăng Tiêu, khí thế càng lúc càng mạnh, xung quanh hắn còn b ắn ra kiếm khí, dường như có thể bổ đôi Thiên Đình ra!

Hắn đã đi tới bên dưới bảo điện Lăng Tiêu, kiếm của hắn vẫn đút trong vỏ, nhưng người của hắn chính là một thanh kiếm cực kỳ sắc bén.

Kiếm đạo tối cao, đạp phá thiên khuyết để đến gặp Thiên Đế!

Cho dù Cổ Thần Thiên Đế không ra ngoài, hắn cũng sẽ xông thẳng vào bảo điện Lăng Tiêu, lấy đầu Thiên Đế!

Bên trong Thiên Đình cực kỳ hỗn loạn, những Thần Ma kia giống như những con ruồi bay tán loạn tứ

phía, một số bay về hướng bảo điện Lăng Tiêu trong thành Ngọc Kinh, nhân lúc loạn chạy trốn khỏi Thiên Đình, còn có một số nhân lúc loạn thừa cơ ăn cắp, cướp sạch tài vật.

Những Thần Ma quan chức trong Thiên Đình thì trốn ở trong nhà, thê tử và nữ quyến trong nhà run lẩy bẩy, có thần quan an ủi họ:

- Không sao, ai tới ngôi lên vị trí Thiên Đế đều không quan trọng. Chỉ cần Thiên Đế muốn thống trị chư

thiên vạn giới thì hắn không thể không trọng dụng chúng ta. Cho dù Khai Hoàng giết Thiên Đế, hắn cũng sẽ không giết chúng ta.

Bởi vì sự xuất hiện của Khai Hoàng, cả Thiên Đình thoạt nhìn rất trật tự ngay ngắn như xích sắt, như thiên cương, tất cả bây giờ đều vô cùng hỗn loạn, Thiên Đình ngăn nắp đẹp đẽ chỉ trong một ngày này bị xé toạc ra, bên dưới lại bốc lên một mùi hôi thối khó ngửi.

Vụt…

Một tia sáng lóe lên, sắc mặt Hạo Thiên Tôn trở nên u ám, đứng phía trước bảo điện Lăng Tiêu, bước một bước về phía trước, từ trên cao nhìn Khai Hoàng, lạnh lùng nói:

- Tần Nghiệp, ngươi dám làm càn ở đây!

Khai Hoàng cầm Vô Ưu Kiếm trong tay, thản nhiên nói:

- Hạo Thiên Tôn, ngươi mưu hại Thiên Đế, chiếm giữ quyền hành, còn làm giả Thiên Đế ngồi trong tọa trấn, là ta láo xược hay chính ngươi láo xược đây?

Hạo Thiên Tôn bộc phát khí thế, những tia sáng sau thiên cung lóe lên, phủ kín khắp Thiên Đình, thản nhiên nói:

- Sáu vị Thiên Tôn tiến về Thái Hư, Thiên Đình trống rỗng, nhưng vẫn còn bốn vị Thiên Tôn tọa trấn. Tần Nghiệp, là ngươi tự tìm đường chết.

- Bốn vị Thiên Tôn tọa trấn?

Khai Hoàng đè chuôi kiếm lại, thản nhiên nói:

- Thật ra thì không cần dùng nhiều tới vậy đâu, chỉ cần ngươi và ta đại chiến một trận là có thể phá hủy toàn bộ Long Hán Thiên Đình!

- Không đến mức như thế.

Hiểu Thiên Tôn bước ra từ sau lưng hắn, trong tay còn cầm theo một cái dũa móng, vẻ mặt tươi cười nói:

- Tần đạo hữu, thật sự không đến mức như thế.

- Vẫn là đến mức như vậy đấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play