Công Tôn Yến cuối cùng đem Tần Mục buông ra, Tần Mục nhẹ nhàng thở ra, vội vàng chạy tới trên kinh thành đi gặp Linh Dục Tú, nói ra việc này.
Linh Dục Tú cười nói:
- Ta nhiều lần đi Thiên Đình thăm viếng các vị Thiên Tôn, biết được rất nhiều đối với cấp bậc lễ nghĩa Thiên Đình, ta đến chỉ điểm Yến nhi sẽ không ra xấu, ngươi đại khái có thể yên tâm.
Nàng cùng Tần Mục cùng đi gặp Công Tôn Yến, hỏi:
- Nếu là quả thật như ngươi sở liệu, Yến nhi được phong làm Nguyên Quân, là chức quan cấp bậc gì?
- Chư hầu lớn nhất Nguyên giới, cùng loại với Cổ Thần Tứ Đế, Hắc Đế, Bạch Đế loại hình chư hầu, nhưng trên quyền vị hơi có không kịp.
Tần Mục nói:
- Thập Thiên Tôn Thiên Đình có thể sẽ đem nửa giang sơn Nguyên giới phong cho nàng, để nàng đi ra đối chọi cùng Hiểu Thiên Tôn.
Trong lòng Linh Dục Tú hơi rung, Duyên Khang theo Thiên Đình là tiểu quốc liên bang, không đáng để lo, nàng - vị Duyên Khang quốc quân này cũng chính là dế nhũi hoàng đế của dế nhũi tiểu quốc, nếu không có có tiền, hơn nữa còn có tác dụng, các Thiên Tôn Thiên Đình lười nhác nhìn một chút. Mà Công Tôn Yến được phong làm chư hầu, cùng Tứ Ngự Đế sánh vai, tại trên quyền vị còn phía trên nàng. Nhưng mà nếu thật sự như Tần Mục nói, Công Tôn Yến bị đẩy ra võ đài cùng Hiểu Thiên Tôn, chẳng phải là hại Công Tôn Yến?
Trong lòng nàng, Công Tôn Yến một mực là nữ hài thanh thuần đơn thuần kia, nơi nào sẽ là đối thủ của Hiểu Thiên Tôn đa mưu túc trí?
Vô luận võ lực hay mưu trí, Công Tôn Yến đều kém Hiểu Thiên Tôn rất rất nhiều.
Tần Mục nhìn mặt mà nói chuyện, biết nàng lo lắng, cười nói:
- Hiểu Thiên Tôn cho dù khó chịu, nhưng cũng sẽ tiếp nhận, hắn hiện tại dù sao còn muốn dùng đến ta, sẽ không xuống tay với Công Tôn Yến.
Linh Dục Tú yên lòng, cùng hắn sánh vai cất bước tiến lên, đột nhiên nói:
- Gần đây mấy ngày, trong triều thường có thần tử góp lời, để trẫm nạp phi.
Nàng dừng bước lại, giống như cười mà không phải cười nói:
- Quốc sư, bọn người nói làm Thiên Tử, không thể vô hậu, bởi vậy năm lần bảy lượt mà nói.
Tần Mục cũng ngừng lại, quay đầu nhìn xem nàng, nói khẽ:
- Bệ hạ nói thế nào?
- Trẫm nói cho bọn họ, quốc sư chưa thành gia, vì gia quốc vất vả, trẫm giác ngộ còn có thể không bằng quốc sư sao?
Linh Dục Tú cười nói:
- Bọn họ liền không nói thêm gì nữa. Bất quá mỗi qua một đoạn thời gian, luôn có thần tử nhấc lên chuyện này. Cho nên trẫm muốn hỏi ngươi, ngươi khi nào thành thân? Ngươi sau khi kết hôn, ta liền nạp phi.
Tần Mục lẳng lặng mà nhìn xem nàng, sau một lúc lâu, nói:
- Ngươi để cho ta cưới ai?
- Công Tôn Yến, Tư Vân Hương, Thượng Hoàng Kiếm Thần, Viêm Tinh Tinh cũng có thể!
Sắc mặt Linh Dục Tú phức tạp, nói.
- Ngươi muốn cưới người nào liền cưới người đó, trẫm không muốn xem một mình ngươi chạy tới chạy lui, ngươi sau khi kết hôn, ta cũng liền an tâm!
Tần Mục lắc đầu cười nói:
- Ta người nào cũng không muốn cưới, ta hiện tại không có thời gian. Duyên Khang biến pháp chưa thành công, ta không có tinh lực đi làm những chuyện này.
- Ngươi chính là muốn làm trễ nãi ta!
Linh Dục Tú tức giận:
- Chăn trâu, năm đó
ta liền không nên gặp được ngươi!
Bốn phía, mọi người nhao nhao nhìn qua, Linh Dục Tú vội vàng sửa sang lại dáng vẻ, tiếp tục đi đến phía trước, oán giận nói:
- Ngươi không cưới, ta làm sao nạp phi? Ta là tiểu bò cái của ngươi sao? Muốn bị trói lại cả một đời? Ta gặp được ngươi trong tuổi tác tốt nhất, ngươi ta đều hoang phế.
Tần Mục đuổi theo nàng, nói:
- Ngươi rớt được hoàng vị hiện tại sao? Ta rớt chức vụ quốc sư hiện tại sao? Ném không xong mà nói, chúng ta chỉ có thể dạng này.
Linh Dục Tú liếc nhìn hắn một cái, cười nói:
- Tương lai chúng ta nếu là thắng, ta không có nạp hậu cung, ngươi cũng không có cưới..
Sắc mặt Tần Mục bình tĩnh nói:
- Khi đó, ta không còn làm quốc sư.
Vành mắt Linh Dục Tú phiếm hồng:
- Ta cũng không làm hoàng đế.
- Ta cưới ngươi.
Tần Mục cười nói.
- Ừm.
Linh Dục Tú quay đầu đi chỗ khác.
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
…
Huyền Đô. Địa Mẫu Nguyên Quân dung thân ở trong Nguyên Mộc chi tâm, Thiên Công đem cây Nguyên Mộc chi tâm này nhẹ nhàng ngâm mình ở trong Thiên Trì, Thiên Trì này cũng là thứ không tầm thường, cho dù không bằng Hồng Mông Nguyên Dịch, nhưng cũng là xiềng xích ngàn vạn Ngân Hà tinh hệ tinh quang, phóng nhãn nhìn sang ngân quang lăn tăn. Nguyên Mộc chi tâm hấp thu Thiên Trì Tinh Thủy, từ
từ mọc rễ nảy mầm, rất nhanh rút ra cành lá. Cũng không lâu lắm, một cây đại thụ xuất hiện ở trong Thiên Trì, lại qua mấy ngày, Địa Mẫu Nguyên Quân từ trong cây đi ra, thân thể trần trụi không có đến một tia che dấu. Thiên Công thấy thế, lấy xuống từng mảnh từng mảnh ráng mây, luyện chế một thân y phục cho nàng mặc vào.
Địa Mẫu Nguyên Quân cười nói:
- Thiên Công, nhìn không ra ngươi ngược lại là một người tri tâm.
Thiên Công cười nói:
- Địa Mẫu đừng nói giỡn. Ta trong Thiên Trì này không có thổ nhưỡng, chỉ có thể để cho ngươi hấp thu Thiên Trì Tinh Thủy, lại không thể để cho ngươi hấp thu Tức Nhưỡng lực lượng, bất lợi đối với trưởng thành của ngươi.
Địa Mẫu Nguyên Quân nói:
- Trong Tổ Đình Tức Nhưỡng còn nhiều, rất nhiều, mang tới một chút..
- Ngươi mơ tưởng động Tổ Đình!
Thiên Công tức giận.
Sau một lúc lâu, ngữ khí Thiên Công chậm dần, nói:
- Tổ Đình, ngươi tuyệt đối không thể đụng. Tây Đế nơi đó hẳn là còn Tức Nhưỡng, ta buông ra mặt mũi thay ngươi cầu đến một chút Tức Nhưỡng là được.
Địa Mẫu Nguyên Quân ngồi một bên ở Thiên Trì, ngửa đầu nhìn xem Thiên Công rộng rãi vô biên, nói:
- Đạo huynh, ngươi thật dung túng Mục Thiên Tôn như thế? Hôm nay hắn có thể giết ta, ngày sau hắn liền có thể giết ngươi cùng Thổ Bá! Ngươi ta cùng là lãnh tụ Cổ Thần, ngươi chẳng lẽ không có thỏ tử hồ
bi?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT