Tần Mục trở lại Dưỡng Vinh điện, vừa mới đi vào trong điện đã gặp Hạo Thiên Tôn chắp hai tay sau lưng, ngay chờ đợi trong điện.
Trong lòng Tần Mục máy động, không nhìn hắn tồn tại, thẳng đi qua bên cạnh hắn, mặc dù hắn nhìn rất là bình tĩnh, nhưng một trái tim lại suýt nữa nhảy tới cổ họng.
- Minh Nhai đi gặp ngươi, ngươi mang theo hắn tiến về tổ địa, chậm trễ lâu như vậy mới ra ngoài, đến cùng muốn làm cái gì?
- Minh Nhai?
Tần Mục nao nao, lộ ra dáng tươi cười:
- Minh Nhai hẳn là danh tự của Đông Cung thái tử, hiện tại cuối cùng biết.
Hắn ngồi ngay ngắn bất động, thản nhiên nói:
- Minh Nhai thái tử cũng là hậu nhân của Thiên Đế, đi vừa đi tổ địa cũng không sao. Hạo Thiên Tôn, ngươi và ta cùng là Thiên Tôn, ta làm chuyện gì chưa cần bẩm báo với ngươi?
Hạo Thiên Tôn hừ một tiếng:
- Ngươi đừng quên, nếu không có ta, các ngươi có thể có vị trí hiện tại? Các ngươi ai có thể đấu qua được Vân Thiên Tôn, Lăng Thiên Tôn và Nguyệt Thiên Tôn? Chính là bởi vì có ta ở đây, các ngươi mới có thể leo lên bảo tọa Thiên Tôn, mới có thể có được quyền thế như hiện tại!
Tần Mục cười ha ha:
- Cũng chính bởi vì có ngươi ở đây, Thái Đế mới có thể lẫn vào trong Thập Thiên Tôn, trở thành tai hoạ
ngầm lớn lao. Hạo Thiên Tôn, thế lực của ngươi hoàn toàn chính xác rất lớn, nhưng thế lực của ta nhưng cũng không nhỏ, không cần luôn luôn dùng ngữ khí cao cao tại thượng nói chuyện với ta!
Hạo Thiên Tôn nắm chặt nắm đấm nhìn hắn, Tần Mục kiệt lực vượt qua sợ hãi, nhìn thẳng hắn.
Hạo Thiên Tôn buông nắm đấm ra, đạm mạc nói:
- Tiểu tử Tần Mục kia nói Thái Đế lăn lộn ở trong chúng ta, ngươi tin hắn? Hắn đơn giản là muốn chia tách chúng ta, muốn Thập Thiên Tôn chúng ta nội đấu mà thôi. Hắn có thể còn sống từ trong Thái Hư đi ra, đích thật là vượt quá dự liệu của ta, nhưng lời hắn nói hư hư thật thật, giấu rất nhiều thứ.
Tần Mục tựa ở trên bảo tọa Thiên Đế, lười biếng nói:
- Hắn hư hư thật thật, nhưng mà Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn cũng sắp trở lại? Chỉ cần bọn hắn trở
về, lời nói của tiểu tử Tần Mục kia là thật là giả, tự nhiên rõ ràng.
Ánh mắt Hạo Thiên Tôn rơi vào miệng vết thương hai chân hắn, con ngươi hơi co lại:
- Ngươi mang theo Minh Nhai thái tử tiến vào tổ địa, là dự định mượn dùng huyết mạch của hắn tới lấy đi bảo vật trong tổ địa? Bảo vật nơi đó là đồ của nhà ta, ngươi không lấy được!
Tần Mục lộ ra dáng tươi cười nghiền ngẫm, nói:
- Hình như Hạo Thiên Tôn rất là lo lắng đối với Minh Nhai thái tử, vượt qua tình huynh đệ.
- Ngươi phải làm cho thân thể này trở về hình dáng ban đầu, còn có, dù sao Minh Nhai thái tử cũng là đệ
đệ ta, nếu ngươi dám động ý đồ xấu đối với hắn, mặc kệ ngươi là Thiên Tôn nào, ta cũng có thể làm cho ngươi chết không chỗ chôn!
Tần Mục tức giận hừ một tiếng, mắt tiễn hắn rời đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cơ hồ ngồi liệt trên Đế Tọa.
- Quan hệ giữa Hạo Thiên Tôn và Minh Nhai thái tử hình như không thể tầm thường, Minh Nhai thái tử
không giống như là đệ đệ của hắn, giống như là con của hắn..
Mi tâm Thiên Đế vỡ ra, Tần Mục từ đó bay ra, sắc mặt cổ quái, thầm nghĩ:
- Hoàng gia quan hệ thật loạn. Ở lại trong nhục thân Thiên Đế này ghê gớm, quá kích thích, tiếp tục ở lại ở bên trong, sớm muộn cũng sẽ bại lộ! Ta chỉ cần lập tức rời khỏi Dưỡng Vinh điện này!
Hắn hơi lắc người, hóa thành một cung nữ đi ra ngoài điện.
Mới vừa đi ra khỏi Dưỡng Vinh điện, đối diện đã gặp khoan bào đại tụ Hồng Thiên Tôn đang đi về bên này.
Hồng Thiên Tôn một bộ bạch bào, lông mày tuyết trắng, áo choàng cũng rất rộng rãi, như một trưởng giả
hiền lành dễ thân, đối với người nào đều là mặt mũi hiền lành.
- Nha đầu, bệ hạ trong điện sao?
Hồng Thiên Tôn cười tủm tỉm nói.
- Hồi bẩm Thiên Tôn, bệ hạ còn đang Vinh Dưỡng.
Tần Mục chậm rãi thi lễ nói.
Hồng Thiên Tôn quơ quơ ống tay áo, đi vào trong điện.
Tần Mục vội vàng cất bước rời đi, đi đến góc rẽ hành lang, thân thể biến đổi, hóa thành rắn trườn bơi vào trong bụi cỏ, đợi đi vào phía trước hồ nước, rắn trườn vào nước, rung thân hóa thành một con cá chép lớn dọc theo đường sông hậu cung bơi đi.
Hắn bơi tới Ngự Hoa viên, hóa thành ếch xanh thả người lên bờ, không đi ra mấy bước đi vào phía sau cây, phía sau cây đi ra một con Ly Miêu, dọc theo góc thành cung bước nhanh đi vài bước, thả người nhảy lên nhảy lên trên thành cung, dọc theo thành cung xuyên thẳng qua ở giữa đại điện.
Qua không lâu, Ly Miêu thả người từ đầu tường nhảy xuống, nhảy vào trong bóng tối dưới tường hoàng cung.
Một đạo hắc ảnh sát mặt đất cùng vách tường tại trong bóng tối không ngừng di động, đợi đi đến ngoại thành Ngọc Kinh thành, Tần Mục từ trong bóng tối đi ra, đi đến phủ Mục Thiên Tôn.
Trong Dưỡng Vinh điện, Hồng Thiên Tôn cau mày nhìn trên hai chân nhục thân Thiên Đế tràn đầy vết thương, không khỏi lắc đầu:
- Bọn gia hỏa này, không biết yêu quý chút nào. Tốt xấu thân thể này cũng là mặt mũi của Thiên Đình..
Đến cùng là ai khống chế thân thể này tiến về tổ địa.. Không đúng! Cung nữ vừa rồi có chút không đúng!
Hầu hạ nhục thân Thiên Đế, không có khả năng chỉ có một cung nữ!
Hắn thần thức bộc phát, bao phủ bốn phía Dưỡng Vinh điện, nhìn rõ mọi việc, tìm kiếm cung nữ kia.
Thần thức của hắn cực kỳ cường hoành, đưa tới động tĩnh cực lớn, lập tức có từng đạo thần thức bộc phát, xa xa mà đến, đụng vào thần thức của hắn!
Bốn phía Dưỡng Vinh điện sấm sét vang dội, tiếng sấm ầm ầm chấn động, rõ ràng là dị tượng do thần thức của mấy Thiên Tôn va chạm tạo thành!
Thần thức Hồng Thiên Tôn bỗng nhiên thu lại, cười ha ha nói:
- Các đạo hữu, các ngươi cho là ta là Thái Đế sao? Thế mà trả lại thăm dò của ta! Thập Thiên Tôn luôn luôn đồng khí liên chi, từ khi nào ngay cả người mình cũng đề phòng hoài nghi như vậy?
Không trung, những thần thức kia nhao nhao tán đi, bốn phía khôi phục lại bình tĩnh.
Hồng Thiên Tôn khẽ nhíu mày, thầm nghĩ:
- Bị bọn hắn trì hoãn lần này, chỉ sợ cung nữ cổ quái kia đã đi xa. Người cung nữ kia chính là người khống chế thân thể này tiến về tổ địa, lén lút như vậy, chỉ sợ tổ địa..
Hắn vội vàng rời khỏi Dưỡng Vinh điện, chạy tới nơi Thiên Đế sinh ra.
Đợi khi Hồng Thiên Tôn đi vào nơi đó, đã thấy mấy người Hạo Thiên Tôn, Cung Thiên Tôn, Tường Thiên Tôn, Nghiên Thiên Tôn cũng ở đó.
Đám người sắc mặt ngưng trọng ngóng nhìn trong tổ địa chùm sáng do Đại Đạo Tử Hà biến thành kia, nơi đó, vỏ trứng thiếu một miếng.
- Ai lấy đi?
Hạo Thiên Tôn lạnh giọng nói:
- Bây giờ giao ra, ta có thể sẽ bỏ qua chuyện cũ!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT