Nhưng sự tình tới hôm nay đã không còn theo suy tính của hắn nữa rồi, mà trái ngược là hắn đang rơi vào tình huống rất bị động.
 
- Thực lực của ngươi không sai, thảo nào vừa rồi không xem ai ra gì!
 
Tiêu Nam Quân thoáng hoạt động thân thể một chút, lau vết máu trên miệng nói:
 
- Chẳng qua, chỉ bằng nhiêu đó mà muốn lưu ta lại thì ngươi quá vọng tưởng.
 
Hư Không nghe Tiêu Nam Quân nói cũng không để ý.
 
Bởi vì trong mắt hắn, tuy Tiêu Nam Quân có tu vi Thiên giai thất phẩm nhưng Hư Không hắn là ai, làm sao có thể để cho đối thủ dễ dàng thoát khỏi tay hắn được chứ.
 
Hư Không rất tự tin, chỉ cần cho hắn cơ hội, hắn hoàn toàn dễ dàng có thể đối phó tên Diệt Hoàng này.
 
Lúc này, những người còn lại vẫn còn chưa kịp hồi phục tinh thần sau màn chiến đấu vừa rồi.
 
Nhưng Tiêu Chiến nãy giờ đứng đằng xa quan sát, thấy Hư Không dễ dàng áp chế Tiêu Nam Quân như thế liền mở miệng chất vấn:
 
- Tiêu Nam Quân, lúc trước ngươi cả gan giết cha bỏ gia tộc trở thành kẻ phản bội của Tiêu gia, hôm nay không ngờ còn dám quấy rối nơi an nghỉ của tổ tiên, còn muốn đoạt vật tổ của Tiêu gia, đến tột cùng là ngươi có mưu đồ gì?
 
Nghe Tiêu Chiến chất vấn, Diệt Hoàng giống như nhớ lại chuyện xưa, sắc mặt nhất thời trở nên dữ tợn, ánh mắt nhìn Tiêu Chiến càng thêm hung lệ nói:
 
- Lúc trước, lão già kia không chịu đem ngôi vị hoàng đế truyền cho ta, mà lại dự định giao vào tay tên đại ca vô năng của ta, ngươi nói ta làm sao có thể cam tâm đây? Với năng lực của ta, lẽ nào trong Tiêu gia lúc đó còn có ai thích hợp hơn để kế thừa vị trí tộc trưởng sao?
 
Nhắc lại chuyện xưa, thần sắc Diệt Hoàng rất dữ tợn, ngữ khí tràn ngập oán độc, hiển nhiên sự tình lúc trước hắn vẫn luôn canh cánh trong lòng.
 
- Nếu lão già đó đã không muốn đem ngôi vị truyền cho ta thì ta giết hắn để giá hoạ cho tên đại ca vô năng của ta, cuối cùng người ngồi lên hoàng vị sẽ là ta!
 
Diệt Hoàng lúc này gần như đã lâm vào điên cuồng:
 
- Đáng tiếc, đáng tiếc, không ngờ cuối cùng ta lại bị bại lộ, khiến ta phải bất đắc dĩ rời khỏi đế đô.
 
Dừng một chút, khí tức âm lãnh trên người Diệt Hoàng lại tăng thêm, rồi lạnh giọng nói tiếp:
 
- Khong ngờ Tiêu gia lại tuyệt tình như thế, phái rất nhiều cường giả đến truy sát ta khiến ta phải mai danh ẩn tích trốn đi. Tất cả những điều này đều thương tổn hoàng thất gây ra chgo ta, lúc đó ta đã phát thệ sẽ huỷ diệt hoàng thất của Tiêu gia, thậm chí cả Thiên Tinh đế quốc này!
 
Dứt lợ, Diệt Hoàng điên cuồng cười ha hả, hoàn toàn mất đi phong phạm thản nhiên ôn hoà trước đó.
 
Tiêu Chiến thấy biểu tình của Diệt Hoàng thì lạnh lùng nói:
 
- Tất cả những chuyện này đều do ngươi tự chuốc lấy, vậy mà còn đi trách người khác!
 
Dừng một chút, Tiêu Chiến nói tiếp:
 
- Ta hiện tại chỉ muốn biết Thiên địa chứng nhận như thế nào?
 
Tiêu Chiến không cho rằng Diệt Hoàng kiêu ngạo phá phiến đại môn kia chỉ đơn thuần là để hù doạ bọn họ đơn giản như vậy. Nếu Diệt Hoàng từ bên trong đi ra thì rất có khả năng hắn đã thu được Thiên địa chứng nhận.
 
Nghĩ đến đây, trong lòng Tiêu Chiến liền trầm xuống.
 
Điều khiến hắn nghi hoặc nhất là Diệt Hoàng làm sao có thể yên lặng không một tiếng động tiến nhập thuỷ tổ chi mộ, đồng thời dưới tình huống bọn họ không hề hay biết lại từ bên trong chỗ Thiên địa chứng nhận phá cửa mà ra.
 
Nghe Tiêu Chiến hỏi, Diệt Hoàng cũng chấm dứt tràng cười điên cuồng của mình, lập tức cười nhạt nói:
 
- Thiên địa chứng nhận quả thật là thứ tốt, ta tất nhiên sẽ không để cho ngoại nhân có được, vì vậy hôm nay trên phiến đại lục này đã không còn tồn tại cái gì gọi là Thiên địa chứng nhận nữa rồi. Về sau ngay cả Tiêu gia cũng sẽ không còn tồn tại, tất cả những gì liên quan đến Tiêu gia ta đều sẽ huỷ diệt!
 
Nghe Diệt Hoàng nói, tâm tình của Tiêu Chiến đã chìm xuống đáy vực, thậm chí ngay cả việc Diệt Hoàng làm sao tiến vào nơi này hắn cũng không còn muốn biết nữa.
 
Diệt Hoàng sau khi nói xong thì nhìn về phía Hư Không, thần sắc có chút kiêng kỵ, cảnh giác nói:
 
- Tuy nhiên làm ta không ngờ là Tiêu Tấn lại có thể tìm đến một cao thủ có tu vi cao thâm như ngươi tới đây, nếu ta đoán không sai thì thực lực của ngươi hẳn cũng là Thiên giai thất phẩm.
 
Lời Diệt Hoàng vừa ra khiên mọi người xung quanh đều lâm vào khiếp sợ.
 
Những người ở đây, ngoại trừ Hàn Phong thì những người còn lại đối với lai lịch của Hư Không đều không hề biết, cộng thêm trên đường đi Hư Không cũng không có biểu hiện gì đặc biệt, cho nên mọi người đều cho rằng thực lực của Hư Không cũng giống như họ.
 
Lúc này, Diệt Hoàng đột nhiên nói ra thực lực của Hư Không mới khiến họ tỉnh ngộ dùng ánh mắt bất khả tư nghị nhìn Hư Không.
 
Tiêu Chiến cũng đồng dạng như vậy, hắn không ngờ lão giả trông bình thường này lại là một Thiên giai thất phẩm cường giả.
 
Tuy vừa rồi Hư Không dễ dàng áp chế khí thế của Diệt Hoàng nhưng Tiêu Chiến cũng không nghĩ rằng thực lực của Hư Không lại cao như thế.
 
Nhưng Tiêu Chiến cũng kinh ngạc với thực lực của Diệt Hoàng. Diệt Hoàng có thể nhẹ nhàng bình tĩnh nói ra thực lực của Hư Không như vậy thì chắc chắn thực lực của hắn cũng không kém hơn Hư Không bao nhiêu.
 
Nghĩ tới Diệt Hoàng vốn là người trong hoàng thất nhưng hôm nay lại đứng ở phía đối lập, hoàng thất không chỉ tổn thất một Thiên giai thất phẩm cường giả mà còn rước thêm một địch nhân Thiên giai thất phẩm.
 
Lúc này Hư Không chỉ nhàn nhạt nói:
 
- Tuy bản lĩnh không bao nhiêu nhưng ánh mắt coi như không tồi!
 
- Ngươi!
 
Hư Không vừa nói ra câu này khiến Diệt Hoàng tức điên lên, nhưng rất nhanh hắn đã kiềm chế được. Lúc nãy Hư Không triển lộ thực lực đã chứng minh là hơn xa hắn.
 
Nếu lúc này hắn mà nổi giận xuất thủ chỉ sợ hôm nay đúng là khó lòng rời khỏi nơi này.
 
Trong lòng Diệt Hoàng lúc này khổ não không thôi.
 
Hắn hối hân vì bản thân kiêu ngạo xuất hiện trước mặt đám người này.
 
Chẳng qua, lúc trước theo tin tức điều tra được thì Thiên giai cường giả trong tay Tiêu Tấn tuy nhieèu nhưng thực lực mạnh cũng chỉ có một mình Tiêu Chiến.
 
Đối với cả đám thực lực như vậy, Diệt Hoàng không để trong lòng.
 
Đúng như Hàn Phong và Hư Không đã suy đoán, Diệt Hoàng ngoài ý muốn đột phá tiến vào cảnh giới mơ ước của bao nhiêu Thiên giai cường giả - Thiên giai lục phẩm.
 
Đây vốn là một tin vui nhưng Diệt Hoàng sau khi thăng cấp lên lục phẩm thì đấu khí lại đi theo đường rẽ khiến thân thể của hắn bị tổn hại nghiêm trọng.
 
Cũng vì vậy nên hắn mới phải hạn chế hành động.
 
Bởi vì một khi hắn sử dụng lực lượng quá mức thì thân thể sẽ không chịu nỗi, càng thêm tổn hại hơn.
 
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì thân thể của hắn sẽ không chịu nỗi áp lực của đấu khí mà dẫn đến bạo thể.
 
Vì vậy nên sau khi tiến giai lên lục phẩm Diệt Hoàng lập tức bế quan dài hạn, chỉ phân ra một tia thần niệm để liên lạc với đám người Tài phán sở.
 
Lúc trước hắn xuất hiện ở Huyền Thiên tông cũng là bằng thần niệm này.
 
Tuy lần đó hắn khiến mọi người rất khiếp sợ nhưng cuối cùng lại bị Tiểu Bạch đẩy lùi.
 
Lần đó cũng khiến tâm thần của hắn bị tổn thương một chút, phải tốn một phen khổ cực mới có thể khôi phục lại.
 
Sau khi bị thương Diệt Hoàng cũng đã từng đi khắp nơi tìm cách chữa trị nên mặc dù có một thân tu vi Thiên giai lục phẩm nhưng hắn cũng chỉ có thể giấu kín không tiết lộ ra ngoài.
 
Điều này khiến cho Diệt Hoàng rất không cam tâm.
 
Không biết có phải tổ tiên thương cảm cho hắn hay không mà sau khi tốn hao một thời gian dài hắn đã tìm được biện pháp giải quyết thân thể mình.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play