Tuy rằng Ám Hắc Chi Lâm đối với Hàn Phong mà nói không tồn tại cái gì gọi là nguy hiểm, thế nhưng trải qua kinh nghiệm đối mặt với nhiều lần nguy cơ khiến hắn có thói quen mười phần cảnh giới đối với phiến rừng núi này.
 
Mà sau khi đám người vừa mới đi ra khỏi mảnh rừng tương đối thưa thớt cây cối, Hàn Phong đột nhiên dừng lại.
 
Mà Hư Không bên cạnh cũng nhíu mày.
 
Không chần chờ chút nào, Hàn Phong chợt lóe lên, chớp mắt đã đứng chắn trước mặt bốn nữ, Hư Không đằng sau không thấy có động tác gì, nhưng thân hình trong lúc bất tri bất giác chậm rãi tiếp cận đoàn người.
 
- Sư huynh, sao vậy?
 
Vẫn còn đang chìm đắm trong vui vẻ được rời khỏi Huyền Thiên Tông, Lâm Phỉ Vân không hề phát hiện ra tình huống gì không đúng, lúc này đột nhiên thấy Hàn Phong chắn trước mặt bọn họ, thuận miệng nghi hoặc hỏi.
 
Hàn Phong quan sát bốn phía một chút, chợt trầm giọng nói:
 
- Phía trước có động tĩnh, ta đi qua xem, các ngươi ở đây chờ ta.
 
Bốn nữ nghe vậy, liền đứng yên tại chõ, Tiêu Linh đứng bên phải nhẹ giọng nói:
 
- Cẩn thận một chút.
 
Hàn Phong thuận miệng đáp ứng một tiếng, lập tức lao về phía trước, mà Hư Không đi tới bên người bốn nữ, nhận trách nhiệm bảo vệ bọn họ.
 
Phi nhanh về phía trước, rất nhanh Hàn Phong liền chạy tới địa phương phát ra động tĩnh.
 
Giương mắt vừa nhìn, phát hiện dĩ nhiên là một đầu ma thú có hình thể rất lớn.
 
Hàn Phong hơi nheo mắt liền nhận ra được đầu ma thú này chính là Khắc La Đa thú cấp độ Địa giai. Trong phiến Ám Hắc Chi Lâm, coi như là loại tương đối mạnh mẽ.
 
Không nghĩ tới, vận khí của bọn họ tốt như vậy, dĩ nhiên dụng phải loài ma thú này.
 
Chẳng qua, khiến Hàn Phong càng thêm kinh ngạc chính là, phía trước Khắc La Đa Thú còn có một đám nhân loại.
 
Tỉ mỉ quan sát, không khỏi nhận ra thực lực đối phương coi như là đệ tử thế gia không tồi, tuổi tác so với hắn không sai biệt nhiều.
 
Đáng tiếc là vận khí của bọn họ rất không tốt, không biết thế nào lại chọc đến Khắc La Đa thú, lấy thực lực của đám người bọn họ, chỉ sợ căn bản không phải là đối thủ của Khắc La Đa thú.
 
Trước khi Hàn Phong phân tích rõ tình hình, trong đám đệ tử thế gia phía trước đã có hơn nửa bị thụ thương, thậm chí còn có hai người nằm yên không nhúc nhích, không biết sinh tử.
 
Công kích của Tiết Nặc một lần nữa bị Khắc La Đa thú đơn giản hóa giải, đồng thời mạnh mẽ đánh một chưởng về phía Khắc La Đa Thú, thân thể không thể khống chế được bật ngược lại phía sau.
 
Từ lúc đầu ma thú này xuất hiện tới bây giờ, bất quá chỉ trong thời gian rất ngắn, thế nhưng bên phía bọn họ tổng cộng mười bảy người, hiện tại đã bị hao tổn ba người, một chết, hai người trọng thương bất tỉnh, không biết có thể cứu được hay không.
 
Mà trừ nàng ra, còn có sáu người bị thương thế không nhẹ.
 
Tiết Nặc trợn đôi con mắt mỹ lệ, nhìn về phía Khắc La Đa Thú không ngừng tiếp cận, trong ánh mắt lộ môt tia tuyệt vọng, mà càng nhiều là bất khuất quật cường.
 
Lúc này, còn hoàn hảo chỉ có nàng và Hàn Lâm giúp đỡ nàng lúc trước, cùng với Hàn Khang châm chọc khiêu khích, năm mười còn lại đều bị thương nhẹ.
 
Không thể không nói, tuy rằng Hàn Khang mười phần tự đại ngạo mạn,t hế nhưng thực lực rất không tồi, đã đạt tới Nhân giai lục phẩm, tương đương với Tiết Nặc.
 
Hàn Lâm so với hai người hơi kém hơn một chút, nhưng cũng là võ giả Nhân giai lục phẩm.
 
Thực lực ba người trong đội ngũ chính là cực mạnh.
 
Đáng tiếc, dù vậy, chỉ chốc ba người bọn họ đều xuất hiện thương thế lớn nhỏ không giống nhau. Mà đầu ma thú đột nhiên xuất hiện trước mắt vẫn sinh long hoạt hổ như trước, công kích của mấy người đối với nó ngoại trừ tạo thành một chút ngăn cản, ngoài ra không thể đả thương đáng kể.
 
Lúc Hàn Phong đi tới chính là thời điểm Tiết Nặc bị Khắc La Đa Thú đẩy lùi ra xa.
 
Bất quá, Hàn Phong không lập tức xuất thủ, dù sao đám người trước mắt đối với hắn mà nói hoàn toàn không quen biết, hắn tự nhiên không quá mức lo lắng tới sinh tử của bọn họ.
 
Chẳng qua, khi hắn nhìn thấy Tiết Nặc, dừng lại trên người nàng nhiều hơn chút ít.
 
Cũng không phải bởi vì dung mạo của Tiết Nặc quá mức hấp dẫn ánh mắt Hàn Phong, mà Hàn Phong tự hồ có vài phần ấn tượng đối với nữ tử này, chỉ là một hồi vẫn không nhớ rõ ràng.
 
Đồng thời, lấy năng lực của hắn, từ lâu phát hiện, cách đó không xa có một đạo khí tức lao tới cực nhanh, chỉ cần vài lần hô hấp là có thể chạy tới nơi.
 
Bởi vậy, Hàn Phong lựa chọn lặng lẽ theo dõi biến hóa.
 
Đúng như suy nghĩ của Hàn Phong, ngay khi Khắc La Đa thú đang chuẩn bị phát động công kích một lần nữa, một đạo thân ảnh từ đằng xa bay vút tới nơi.
 
- Súc sinh dám đả thương người!
 
Một tiếng rống giận bao hàm đấu khí mạnh mẽ, lập tức Hàn Phong nhìn thấy một nam tử trung niên lao tới trước mặt Khắc La Đa thú, đồng thời một chiếc cự phủ dưới sự điều khiển của hắn, hung hăng chém mạnh vào chân Khắc La Đa thú.
 
Khắc La Đa thú hiển nhiên không nghĩ tới có người khác xuất hiện, ngăn cản công kích của nó, bị cự phủ bổ vào chân trước, có chút đau đớn lui lại.
 
Mà nam tử trung niên không tiếp tục tiến công, trực tiếp đi tới bên cạnh nữ tử, một tay đỡ lấy nàng, đồng thời trầm giọng hỏi:
 
- Tiết Nặc tiểu thư, không sao chứ?
 
Hiển nhiên Tiết Nặc có quen biết với người vừa tới, nhìn thấy nam tử trung niên này, trên mặt nở nụ cười kinh hỉ, lập tức nói:
 
- Tiết tam thú, người có thể tới thực sự quá tốt rồi, lần này phải phiền phức người!
 
- Tiểu thư nghìn van lần không nên nói như vậy, lần này ta phụng mệnh gia chủ, âm thầm bảo hộ tiểu thư và các vị công tử, không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện tình trước mắt, thuộc hạ khó có thể về phục mệnh.
 
Vẻ mặt Tiết Tam hổ thẹn nói.
 
- Chờ khi chuyện này kết thúc, ta tự nhiên trở về tiếp nhận trừng phạt từ gia tộc.
 
Sau khi Tiết Tam nói xong, buông Tiết Nặc ra, ngược lại huy vũ cự phủ một lần nữa phóng về phía Khắc La Đa thú.
 
Tiết Tam chính là cao thủ Địa giai nhị phẩm, lần này bị phái tới âm thầm bảo hộ đám công tử tiểu thư thế gia, bất quá chỉ có thể theo dõi từ xa, trừ phi gặp phải tình huống nguy cấp, bằng không không thể bại lộ tung tích.
 
Nguyên tưởng dọc theo đường đi, nếu nhóm người Tiết Nặc gặp phải ma thú phẩm cấp tương đối cao, lấy thực lực của Tiết Nặc cũng dễ dàng ứng phó, vì vậy Tiết Tam từ từ yên lòng.
 
Chẳng qua không nghĩ tới, vừa mới thả lỏng không lâu, liền gặp phải chuyện tình trước mắt.
 
Mà khi hắn kịp phản ứng lại, Khắc La Đa Thú đã giết chết ba người, loại tình huống như thế này, tự nhiên là Tiết Tam đã thất trách.
 
Làm một hộ vệ, đối tượng chính mình cần bảo hộ bị giết hại, trong lòng Tiết Tam không tránh khỏi nổi giận, vì vậy múa cự phủ trong tay, đem toàn bộ lòng thù hận phát tiết lên người ma thú.
 
Không thể không nói, sau một hồi phẫn nộ phát tiết, Khắc La Đa Thú đã bị Tiết Ba không ngừng đẩy lui lại phía sau, trên người đã xuất hiện nhiều vết thương khác nhau.
 
Chẳng qua, Hàn Phong đứng xa xa phát hiện, cho dù công kích của Tiết Tam tạo thành khó khăn khá lớn đối với Khắc La Đa thú, nhưng căn bản không thể thương tổn tính mạng Khắc La Đa thú.
 
Ngược lại bởi vì Tiết Tam quá mức phẫn nộ, vừa lên đã tấn công mãnh liệt, trong khoảng thời gian ngắn tuy rằng chiếm thượng phong, nhưng đấu khí bản thân bị hao tổn nghiêm trọng, theo thời gian trôi đi, Hàn Phong tin tưởng cục diện trước mắt sẽ bị nghịch chuyển.
 
Mà tình hình Hàn Phong nghĩ đến so với thực tế còn lâu hơn nhiều, không nghĩ tới Khắc La Đa thú mười phần giảo hoạt, đã hiểu được cách đóng giả yếu thế.
 
Thừa kịp Tiết Tam sơ ý để lộ ké hở, tức thì phản công, một móng vuốt trực tiếp đánh gãy cánh tay Tiết Tam.
 
Máu tươi nóng hổi phun trào, Tiết Tam đau đớn kêu lên một tiếng trầm muộn, thân thể bị Khắc La Đa thú đánh văng ra xa.
 
Nhóm người Tiết Nặc nguyên bản lui xa ra nhìn thấy Tiết Tam đại triển thần tuy, mắt thấy sắp đánh chết Khắc La Đa thú tại chỗ.
 
Không nghĩ tới chờ mọi người kịp vui vẻ, tình thế thoáng cái liền nghịch chuyển, vốn tưởng rằng có cây cỏ cứu mạng, đột nhiên Tiết Tam bị đầu ma thú đáng sợ kia đả thương.
 
Lần này, đáy lòng Tiết Nặc triệt để tuyệt vọng.
 
Mà Khắc La Đa thú thấy Tiết Tam tạo thành lực uy hiếp lớn nhất đối với chính mình bị thương, nhất thời hưng phấn phát ra tiếng thét chói tai, thân thể cực lớn chậm rãi tiếp cận Tiết Nặc.
 
Lúc này, Hàn Phong cách đó không xa nhìn tình hình hiện tại, biết nếu như bản thân không ra mặt, phỏng chừng những người này đều phải bỏ mạng.
 
Nghĩ vậy, Hàn Phong không dự định tiếp tục lặng yên quan sát, thân hình khẽ động, chỉ chớp mắt đã xuất hiện giữa chiến trường.
 
Mà đám người Tiết Nặc chỉ cảm giác hoa mắt, nhất thời phát hiện ra một đạo thân ảnh đã xuất hiện trước mặt.
 
Kỳ thực, nguyên nhân chân chính để Hàn Phong xuất thủ chính là bởi vì vừa rồi hắn rốt cuộc đã nhớ ra nữ tử xinh đẹp này là ai.
 
Nguyên lai hắn xác thực đã gặp qua nữ tử này, đồng thời còn có chút qua lại, đối phương từng lo lắng cho hắn.
 
Bất quá đây đã là chuyện xảy ra mấy năm trước, nhớ kỹ thời điểm Hàn Phong gặp Tiết Nặc, nàng vẫn còn là thiếu nữ ngây ngô, không nghĩ tới hôm nay đã trưởng thành xinh đẹp như vậy.
 
Hàn Phong biết Tiết Nặc chính là người của Tiết gia đế đô, hiện nay quan hệ giữa Tiết gia, Hàn gia và hoàng thất vô cùng mật thiết, Hàn Phong tự nhiên không thể thấy chết mà không cứu.
 
Khắc La Đa thú thấy chính mình vừa mới đả thương Tiết Tam, đột nhiên lại xuất hiện một người khác, nhất thời tức giận oa oa kêu to, lập tức xông thẳng về phía Hàn Phong.
 
Chẳng qua, Hàn Phong không giống như Tiết Tam, coi như chống lại ma thú Thiên giia, lấy thực lực của Hàn Phong hoàn toàn không phải lo ngại chứ đùng nói tới ma thú Địa giai nho nhỏ.
 
Nhìn thấy Khắc La Đa thú tiếp cận, biểu tình Hàn Phong không có bất cứ ba động gì, đợi khi nó tới trước mặt, hắn chỉ đánh ra một quyền vô cùng đơn giản.
 
Trực tiếp oanh kích chính giữa đầu Khắc La Đa thú, nhất thời, một cỗ khí tức vô cùng cường đại từ nắm tay Hàn Phong bộc phát.
 
Trong chớp mắt, đầu Khắc La Đa thú bị một quyền bá đạo không gì sánh được của Hàn Phong trực tiếp tạo thành lỗ thủng.
 
Ngay sau đó, thân thể Khắc La Đa thú cực lớn bỗng nhiên run lên, sau đó chậm rãi ngã xuống trước mặt Hàn Phong.
 
Biến hóa trong nháy mắt này khiến Tiết Nặc đằng sau không thể phản ứng kịp.
 
Cục diện biến đổi liên tục, thực sự khiến suy nghĩ của nữ tử mỹ lệ này có chút không chuyển động kịp.
 
Thế nào mà đầu ma thú hung tàn như vậy, chỉ trong thời gian cực ngắn đã chết đi?
 
Mà sau khi thu thập Khắc La Đa thú, Hàn Phong xoay người lại, đi về phía Tiết Nặc.
 
Thẳng cho tới khi Hàn Phong dừng lại, Tiết Nặc mới có chút phục hồi lại tinh thần, nhìn bộ dáng người trước mắt, Tiết Nặc rất khó tưởng tượng được cao thủ tuyệt đỉnh vừa mới dùng một quyền đánh chết Khắc La Đa thú dĩ nhiên trẻ tuổi như vậy, xem ra tương đương với nàng.
 
Kinh ngạc trong lòng Tiết Nặc không chút bao lưu, toàn bộ hiện rõ trên khuôn mặt xinh đẹp.
 
Hàn Phong thất biểu tình kinh ngạc của Tiết Nặc, không khỏi mỉm cười, lập tức nói:
 
- Tiết Nặc, đã lâu không gặp!
 
Nghe vậy, Tiết Nặc trợn to con mắt đẹp, có chút không thể tưởng tượng nhìn chằm chằm vào Hàn Phong, vẻ kinh ngạc trên mặt càng nồng đậm.
 

 
- Hàn… Phong?
 
Tiết Nặc có chút không dám tin tưởng hỏi.
 
Hàn Phong thấy Tiết Nặc nhận ra bản thân, nhàn nhạt cười cười, lập tức nói:
 
- Ngươi không sao chứ?
 
- Thực sự là ngươi!
 
Khuôn mặt Tiết Nặc nhất thời hiện ra vẻ kinh hãi, có chút kích động nói.
 
- Chẳng lẽ có người giả mạo ta hay sao?
 
Hàn Phong vui đùa cười nói.
 
Đối với nữ tử Tiết Nặc này, ấn tượng của Hàn Phong coi như không tồi, biết nàng là người vô cùng nhiệt tâm, vì vậy hiếm thấy nổi lên tâm tình đùa giỡn với nàng.
 
Nghe vậy, Tiết Nặc đang muốn tiếp tục mở miệng nói chuyện, nhưng vì động tác quá mạnh tác động đến vết thương, đôi mi thanh tú không khỏi hơi nhăn lại, đồng thời phát ra một tiêng kêu đau đớn.
 
Hàn Phong thấy thế, tiến lên hai bước tới bên cạnh Tiết Nặc, một tay cầm lấy cánh tay tinh tế của nàng, chậm rãi truyền đấu khí vào cơ thể nàng.
 
Tiết Nặc tịnh không rõ Hàn Phong muốn làm gì, nhưng bị hành động bất ngờ của Hàn Phong làm giật mình. Bất quá không biết vì sao nàng không có ý phản đối, cũng không giãy giụa, tùy ý để Hàn Phong nắm lấy cánh tay chính mình, vì vậy mà đôi má hơi ngoảnh sang một bên tránh tầm nhìn của Hàn Phong, chậm rãi đỏ ửng.
 
Đương nhiên, Hàn Phong tịnh không chú ý tới biến hóa rất nhỏ này, lúc này đang thay thế Tiết Nặc điều trị thương thế trong cơ thể.
 
Hôm nay, thực lực của Hàn Phong đã tăng lên so với trước kia rất nhiều, lại trải qua mấy năm chuyên tâm nghiên cứu, hắn đã dần dần biến đổi bộ tâm pháp chữa thương Thánh Tâm Quyết càng thêm tinh diệu, mà Thánh Tâm Quyết hiện tại không chỉ chữa trị thương thế của chính bản thân, đồng thời còn có thể trợ giúp người khác trị liệu.
 
Khi Tiết Nặc chỉ ngây người trong chốc lát, Hàn Phong đã nhanh chóng thu hồi bàn tay to.
 
- Tốt rồi! Tuy rằng không khỏi hẳn, thế nhưng tin tưởng tu dưỡng một hai ngày hẳn là không còn chuyện gì nữa!
 
Hàn Phong nhàn nhạt nói.
 
Tới lúc này Tiết Nặc mới hồi phục lại tinh thần, nghe được câu nói của Hàn Phong hơi có chút sửng sốt, lập tức vội vàng kiểm tra thương thế của bản thân.
 
Nàng nhanh chóng phát hiện ra thương thế của chính mình vừa rồi cơ bản khỏi hẳn, không khỏi khiến Tiết Nặc kinh ngạc không ngớt.
 
Bất quá, dù sao Tiết Nặc không còn là tiểu cô nương năm đó, tuy rằng nhìn thấy Hàn Phong hết sức kích động, thế nhưng nàng cũng không quên bên cạnh còn có đồng bạn cũng bị thụ thương.
 
Vì vậy, Tiết Nặc vội vã kéo cánh tay Hàn Phong, khẩn cầu nói:
 
- Hàn Phong, ngươi xem bằng hữu của ta đều thụ thương, ngươi có thể…
 
Tiết Nặc còn chưa nói xong, nhưng Hàn Phong tự nhiên biết ý tứ của nàng, lập tức nhìn xung quanh một vòng, phát hiện cách đó không xa còn có hai người miễn cưỡng đứng vững, nhưng hình dạng vô cùng chật vật.
 
Về phần những người khác đều là không còn sức nhấc người dậy, ngay cả Tiết Nam vừa mới xuất hiện cũng nửa quỳ trên mặt đất.
 
Nhìn tới đây, Hàn Phong không nói nhiều, trực tiếp đi thẳng về phía một người đang nằm dưới đất không dậy nổi, dùng thủ pháp như cũ, chỉ trong thời gian rất ngắn, mấy tên đệ tử thế gia bị trọng thương tuy rằng không thể hoàn toàn khôi phục, nhưng cuối cùng có thể tự đứng lên.
 
Chỉ có hai tên đệ tử vừa mới giao thủ với Khắc La Đa thú và Lưu Tân bị cắn xé đều đã sớm chết, Hàn Phong tự nhiên không có biện pháp nào.
 
Chốc lát sau, đoàn người nhìn qua tuy rằng tương đối chật vật, thế nhưng so sánh với vừa rồi thì tốt hơn nhiều.
 
Lúc này, đoàn người đều tụ tập lại.
 
Hàn Lâm vừa trông thấy Hàn Phong, nhãn thần có chút dị dạng, vừa rồi hình ảnh Hàn Phong đánh chết Khắc La Đa thú hắn đã thu hết toàn bộ vào trong mắt,
 
Hắn không ngờ được, người thanh niên thoạt nhìn tuổi tác tương đương với bọn họ lại có thực lực dùng một chiêu giải quyết đầu ma thú cả đám bọn họ phải thúc thủ vô sách.
 
Tương phản lớn như vậy quả thực khiến người khác khó có thể tin tưởng.
 
Không chỉ là Hàn Phong, cho dù Hàn Khang luôn luôn cao ngạo nhìn thấy Hàn Phong xuất thủ, trong lòng cũng xuất hiện cảm giác kinh hãi thật sâu.
 
Chẳng qua, khiếp sợ qua đi, Hàn Khang liền lập tức phủ định suy nghĩ trong lòng.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play