Nhãn thần Hàn Phong ngưng trọng, đấu khí trong cơ thể điên cuồng vận khỏi trong nháy mắt khi người cao thủ Địa giai hành động thì một cỗ đấu khí hồn hậu không ngừng lao ra khỏi cơ thể hắn tạo thành một tấm lá chắn bảo vệ. Hơn thế nũa cước bộ Hàn Phong quỷ dị, thân ảnh không ngừng biến ảo khôn lường.
 
- Thân pháp thật nhanh!
 
- Phân tán! Ta cũng không tin hắn có thể chạy đi đâu!
 
Hàn Phong đem tốc độ vận dụng đến mức tận cùng, thừa dịp mười người kia còn chưa kịp phản ứng thì lập tức xuất hiện ở đằng sau một địch nhân có thực lực hơi yếu. Thực lực người này cũng chỉ là Địa giai nhất phẩm mà Hàn Phong cũng không hề lưu thủ. Một quyền như sấm trực tiếp tung ra, Tử Sắc Lôi Điện trực tiếp xẹt qua y phục người nọ rót vào trong cơ thể.
 
Phải hứng chịu một công kích như vậy, tên Địa giai nhất phẩm kia không kịp phản ứng. Một Địa giai cao thủ lúc trước còn sinh long hoạt hổ, dĩ nhiên bây giờ đã mất đi sinh cơ.
 
Ai cũng không có nghĩ tới, Hàn Phong lại có thể dễ dàng đem một quyền đánh chết một Địa giai cao thủ như vậy. Thực lực này quả thật có chút đáng sợ!
 
Chín người còn lại thấy Hàn Phong trong nháy măt đã có thể giết chết một người ở bên bọn họ, nhất thời kinh hãi không thôi.
 
Hiển nhiên trước đây bọn họ đã đánh giá thấp thực lực của Hàn Phong.
 
Mà Hàn Phong lúc này vì một kích sát phạt mà có thể chế trụ được những người khác trong nháy mắt. Trước kia vẫn còn lòng tin mười phần, giờ đây chín tên cao thủ Địa giai còn lại nhất thời lộ vẻ mặt không thể nào tin được.
 
Nhưng thật ra tên đệ tử Địa giai tứ phẩm của Địa Minh Vực thấy mọi người bị một kích sắc bén của Hàn Phong chấn nhiếp trong lòng cũng không khỏi quýnh lên, vội vàng quát lớn:
 
- Vẫn còn lo lắng cái gì, mọi người cùng nhau tiến lên, đừng để hắn tiếp tục xuất thủ.
 
Bị đệ tử của Địa Minh Vực nhắc nhở, mọi người lúc này mới bừng tỉnh kịp thời phản ứng. Lúc này bọn họ không còn dám khinh thường nữa mà toàn lực tấn công Hàn Phong.
 
Đối mặt với chín đạo khí tức sắc bén, Hàn Phong hồn nhiên không hề sợ hãi, thốn ảnh lần thứ hai thi triển, tốc độ trong nháy mắt được đề thăng lên hai lần. Hàn Phong có thể thi triển ra được thân pháp như vậy cũng là nhờ lúc trước luyện tập trong Hư Linh Ảo Cảnh. Bằng không với thực lực của Hàn Phong trước kia thì cho dù sử dụng thốn ảnh đi chăng nữa thì cũng không thể có được hiệu quả như bây giờ.
 
Dưới sự trợ giúp của thốn ảnh, Hàn Phong không ngừng ở trong vòng vây của chín tên cao thủ Địa giai trốn chạy mà đám cao thủ Địa giai này cũng không thể nào động tới được góc áo của Hàn Phong.
 
Hàn Phong thì ngược lại, với ưu thế thân pháp quỷ dị giống như một trục bánh xe biến tốc. Chỉ trong vài lần hô hấp thôi cũng đã có thêm một Địa giai cao thủ bị Hàn Phong đả thương.
 
Mắt thấy bên mình có chín người nhưng vô pháp bắt được Hàn Phong, đệ tử của Địa Minh Vực vô cùng kinh hãi. Nhưng khi hắn thấy đám người Tiêu Linh đứng cách đó không xa, tròng mắt vừa chuyển, nhất thời nghĩ ra mọt biện pháp tốt.
 
Lập tức tên đệ tử Địa Minh Vực này nhân lúc Hàn Phong còn cùng tám người kia dây dưa, không thể nào phân thân thì đột nhiên thân hình nhất chuyển. Những người khác còn chưa kịp phản ứng thì hắn đã phí toái đến trước mặt những đệ tử còn lại của Huyền Thiên tông.
 
Trông thấy tên đệ tử của Địa Minh Vực bỏ qua việc vây công mình mà ngược lại hướng tới đám người Tiêu Linh tiến tông, Hàn Phong nhất thời kinh hãi. Bất quá Hàn Phong cũng không có chần chừ chút nào, chỉ là xuất thủ càng thêm tàn nhẫn, một chiêu một mạng người.
 
Mất đi một Địa giai tứ phẩm kiềm chế, tám người còn lại hiển nhiên có chút cật lực. Trong nháy mắt tại vị trí mà tên đệ tử Địa Minh Vực bỏ lại, quyền đầu của Hàn Phong đã nã lên ngực một tên Địa giai nhị phẩm.
 
- Phốc!
 
Một âm thanh trầm hưởng và nặng nề vang lên, tên Địa giai nhị phẩm kia có chút kinh ngạc nhìn lỗ máu to bằng nắm tay ở trên ngực mình. Hắn nhất thời muốn nói cái gì đó những không thể nào nói được. Thân thể ngã xuống đất, máu tươi từ trên ngực hắn bắn tung tóe ra tứ phía, không ngừng tràn ra, dáng dấp cực kỳ thê thảm.
 
Tên đệ tử Địa Minh Vực kia hiển nhiên cũng không có nghĩ tới Hàn Phong nhanh như thế lại có thể giết chết được một người ở bên mình. Mà đồng thời nhìn thấy đồng môn Huyền Thiên tông của mình gặp nguy hiểm lại thờ ơ không chịu đến cứu.
 
- Tâm ngươi đã như vậy thì trước hết để cho ngươi nhìn thấy đồng môn sư huynh đệ tỷ muội của mình từng người từng người ngã xuống.
 
Tên đệ tử Địa Minh Vực thân hình triển khai đến mức tận cùng, ngữ khí lãnh đạm nói.
 
Mọi người trong Huyền Thiên tông thấy một Địa giai cao thủ dĩ nhiên lại hướng tới phía đám người bọn họ tấn công, sắc mặt đại biến. Bên này, trong đám người bọn họ, người có thực lực cao nhất chính là Lâm Nguyệt. Nhưng mà nàng cũng chỉ mới là Nhân giai cửu phẩm, căn bản không thể nào là đối thủ của tên Địa giai cao thủ kia được.
 
Lâm Nguyệt nhìn thấy đối phương hướng tới bọn họ công kích, nàng nghiến răng ken ken, sắc mặt ngưng trọng, lập tức rút đoản kiếm ra chắn trước mặt mọi người. Tuy nàng biết rằng mình không thể nào là đối thủ của tên Địa giai cao thủ này được, nhưng mà bản thân nàng là đạo sư, tự nhiên không thể mở mắt trừng trừng nhìn chúng đệ tử ở phía sau bị tổn thương.
 
- Sư phụ!
 
Lâm Phỉ Vân đứng ở trung tâm đám người nhìn thấy bản thân sư phụ dĩ nhiên lại che chở cho bọn họ, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời trắng bệch, vội vàng la lớn.
 
Mà Mạnh Hùng cũng cảm thấy kinh hãi, đấu khí ào ào tuôn trào, muốn cùng với Lâm Nguyệt chống lại một kích của đối phương.
 
Hàn Phong lúc này vẫn còn bị bảy người còn lại chế trụ không thể nào phân thân trở ra. Bất quá, trong lúc mọi người không có chú ý thì khóe miệng Hàn Phong lại nở ra một nụ cười nhạt. Dáng dấp tự hồ căn bản không có lo lắng cho sự an nguy của đám người Tiêu Linh.
 
- Hừ! Không biết tự lượng sức mình! Hết thảy chết hết cho ta!
 
Tên đệ tử Địa Minh Vực nhìn thấy đám người Huyền Thiên tông nhất thời có vọng tưởng chống lại hắn thì ngữ khí khinh miệng nói.
 
- Rống!
 
Ngay khi tên đệ tử Địa Minh Vực tiếp cận nhóm người Lâm Nguyệt thì đột nhiên một tiếng rống rung trời vang lên. Tiếp theo là một đạo thân ảnh tuyết trắng nho nhỏ bỗng nhiên thoát ra hướng về phía tên đệ tử Địa Minh Vực mà công kích.
 
- Đây là cái gì?
 
Tên đệ tử Địa Minh Vực dĩ nhiên là không có nhìn rõ đạo thân ảnh này, biến có xảy ra quá bất ngờ không khỏi khiến cho hắn giật mình. Hắn còn chưa có thấy rõ ảnh tử xuất hiện trước mặt là cái gì thì liền cảm thấy một cỗ khí tức không kém gì bản thân mình trong nháy mắt phóng tới.
 
Cũng may là hắn phản ứng kịp, trong lúc vô ý thức giơ hay tay lên che chắn.
 
Nhất thời một cỗ khí tức hung ác độc địa hung hăng đánh bên trên cánh tay của hắn.
 
Tên đệ tử Địa Minh Vực chỉ cảm thấy cánh tay truyền đến một trận đau nhức, ngay sau đó là một cỗ lực lượng hung mãnh truyền vào cánh tay của hắn. Cánh tay của hắn lúc này có chút tê dại.
 
Tâm trạng vô cùng hoảng hốt, tên đệ tử Địa Minh Vực thấy biến cố xảy ra bất thình lình này vô cùng hoảng loạn, ngay lập tức triển khai thân pháp lui về phía sau.
 
Mà lúc này, hắn cảm thụ được biến hóa của Hàn Phong ở đằng sau. Trong lòng nhất thời quyết định, tinh lực ngay lập tức được vận chuyển.
 
- Khai Sơn Chỉ!
 
- Liệt Địa Chưởng!
 
Trong nháy mắt Hàn Phong xuất ra hai chiêu, vừa giết được một tên Địa giai nhị phẩm cao thủ xong, ngay lập tức xuất một chiêu xuống mặt đất khiến cho bụi bặm bay mù mịt.
 
Sau một kích đắc thủ, Hàn Phong vẫn chưa có chịu dừng lại. Nhân dịp sáu người còn lại đang ngây người thì mười ngón tay xòe ra một đạo đấu khí ngân bạch nhanh chóng tụ lại.
 
- Không tốt, mau ngăn cản hắn!
 
- Hừ! Không kịp!
 
Nhìn thấy sáu người còn lại nhanh chóng phi thân về phía mình, Hàn Phong lạnh lùng cười, lập tức hét lớn một tiếng.
 
- Sát diệt! Bạo!
 
Một đạo năng lượng màu ngân bạch trong nháy mắt từ trong lòng bàn tay bạo kích ra ngoài.
 
Chỉ thấy không khí xung quanh bị một cỗ năng lượng màu ngân bạch triệt để phá vỡ. Sáu tên cao thủ Địa giai còn lại không kịp ngăn cản Hàn Phong sắc mặt đồng thời biến đổi, vội vàng phi thân lùi lại phía sau.
 
Nhưng sát chiêu này của Hàn Phong tốc độ sát diệt cực nhanh. Một Địa giai cao thủ ở gần nhất căn bản không kịp hành động liền bị luồng năng lượng ngân bạch này trực tiếp bạo tạc qua người. Một ngụm máu tươi phun ra, tên cao thủ Địa giai bay xa mười trượng khiến cho hai cây cổ thụ gẫy đổ rồi ngã bịch xuống đất, sinh cơ đứt đoạn.
 
Biến đổi này bất quá cũng chỉ diễn ra trong hai, ba nhịp hô hấp. Mọi người căn bản là chưa kịp phản ứng.
 
Thế nhưng vài tên cao thủ Địa giai còn lại thấy Hàn Phong dĩ nhiên trong thời gian ngắn có thể giết chết bốn người trong đam bọn họ. Đồng thời còn có một người bị trọng thương, nhất thời cũng cả kinh không ngớt.
 
Mấy người vừa phi toái thoát ra khỏi đòn công kích vừa rồi của Hàn Phong vẻ mặt lộ rõ sự sợ hãi, hai mắt nhìn chằm chằm vào thân hình Hàn Phong. Trong một khoảng thời gian ngắn cũng không có dám động thủ.
 
Mà lúc trước tên đệ tử Địa Minh Vực muốn nhân cơ hội đối phó với những đệ tử còn lại cảu Huyền Thiên tông lúc này vẻ mặt cũng vô cùng kinh hãi nhìn chằm chằm vào thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt. Mà lúc này mọi người mới phát hiện ra cánh tay vừa đỡ đòn công kích vừa rồi của ảnh tử đã mềm rũ xuongs. Rõ ràng cánh tay đó đã bị phế bỏ.
 
Huyền Thiên tông bên này, ai nấy cũng vô cùng kinh ngạc nhìn biến cố trước mặt. Ai cũng trợn mắt há hốc mồm, không nói nên lời.
 
Cứ như vậy, toàn thường nhất thời tĩnh lặng trong chốc lát. Đột nhiên Lâm Phỉ Vân đứng ở trung tâm đám đệ tử Huyền Thiên tông, đôi mắt lộ ra một tia khiếp sợ, ngữ khí không dám tin tưởng hô:
 
- Tiểu Bạch!
 
- Rống!
 
Không sai, ảnh tử đột nhiên xuất hiện ngăn cản công kích của tên đệ tử Địa Minh Vực đồng thời còn công kích lại hắn rõ ràng chính là Tiểu Bạch vẫn nằm trong lòng của Lâm Phỉ Vân.
 
Nhân vật bị mọi người lãng quên này dĩ nhiên bây giờ lại bộc phát ra khí thế độc địa hung ác. Một đôi mắt hổ lành lạnh quan sát tên đệ tử Địa Minh Vực trước mặt. Tiểu Bạch ngẩng đầu, không ngừng gầm nhẹ.
 
- Tiểu tử! Bình thường hết ăn rồi lại nằm, suốt ngày chỉ biết ăn đan dược, ngày hôm nay cuối cùng cũng có chút tác dụng
 
Hàn Phong trông thấy tiểu Bạch xuất thủ, khóe miệng hơi nhếch lên, tự nói.
 
Tiếp theo thân hình Hàn Phong lại tiếp tục di chuyển, thừa dịp mấy tên cao thủ Địa giai còn chần chờ trong chốc lát thì Hàn Phong đã đi tới trước mặt đam người Huyền Thiên tông.
 
Mà tiểu Bạch cũng là hưng phấn rống thêm một tiếng to hăn, lập tức nhanh chóng phóng trở lại bên người Hàn Phong. Chỉ là lúc này khí tức trên người tiểu Bạch vô cùng lãnh léo, nó chăm chú nhìn những tên Địa giai cao thủ với ánh mắt bất thiện.
 
Sau một lát, Tiêu Linh mới hồi phục lại tinh thần, lại không ngừng dụi mắt, vẻ mặt kinh ngạc không thôi. Nàng không khỏi cảm thấy nghi hoặc hỏi Hàn Phong:
 
- ….Tiểu Bạch nó?
 
Hàn Phong nhẹ nhàng lắc đầu nói:
 
- Đừng xem thường nó thường ngày chỉ biết ăn với ngủ không. Đến thời khắc mấu chốt cũng có tác dụng không nhỏ đó. Về phần những chuyện liên quan đến tiểu Bạch đã sẽ giải thích với mọi người sau.
 
- Rống!
 
Tựa hồ bất mãn với việc Hàn Phong đánh giá thấp bản thân mình, tiểu Bạch không khỏi hướng về phía Hàn Phong rống lên hai tiếng.
 
Lúc này những tên Địa giai cao thủ còn lại đứng đối diện với kịp phản ứng. Tên đệ tử Địa Minh Vực bị thụ thương, đầu tiên là tàn bạo liếc nhìn Hàn Phong và tiểu Bạch, giọng căm giận nói:
 
- Thật không nghĩ tới, chình là Huyền Thiên tông dĩ nhiên lại cất giấu thực lực như vạy. Lần này dĩ nhiên lại thua bởi một con súc sinh.
 
Hàn Phong căn bản không có để ý tới những điều tên đệ tử của Địa Minh Vực vừa nói. Trong lúc này, Hàn Phong đang tận dụng thời gian để khôi phục lại tiên thiên đấu khí.
 
Dùng sức nắm tay thành một quyền, Hàn Phong quyết định để những người này toàn bộ bỏ xác lại chỗ này.
 
Mà ngay khi Hàn Phong vừa có ý định hành động thì các đó không xa lần thứ hai xuất hiện hao đạo khí tức kinh nguwoif.
 
Sau một khắc, Phí lão cùng Bối Lôi Địch lúc trước còn đang chiến đấu kích liệt với ba tên Thiên giai cường giả, dĩ nhiên lại xuất hiện trên đám người Hàn Phong.
 
Xem dáng dấp hai người thì trừ việc y phục có chút rách nát ra thì không có bất kỳ điều gì đáng trở ngại cả. Lúc này Hàn Phong cũng cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.
 
Mà Bố Lôi Địch cùng với Phí lão sau khi xuất hiện thì ba tên Thiên giai cường giả kia cũng tiện đà xuất hiện trước mặt bọn họ.
 
Bất quá so với hai người Phí lão và Bố Lôi Địch thì ba người kia dáng dấp có chút thê thảm.
 
Tóc tai tán loạn không nói. Ba người đó cũng chịu không ít đau khổ, sắc mặt có chút tái nhợt, khóe miệng đều có những vết máu lớn nhỏ bất đầu.
 
Hiên nhiên trong quá trình cùng hai lão giả giao thủ đã chịu thương thế không nhỏ.
 
Đây cũng chính là sự chênh lệch của Thiên giai cường giả. Thiên giai cường giả mỗi một cấp thì đều khiến cho con người ta thay đổi về phẩm về chất rất nhiều. Cho dù là đối phương đều là Thiên giai cường giả đi chăng nữa nhưng vẫn như cũ không thể nào là đối thủ của Phí lão và Bố Lôi Địch.
 
Thế nhưng bây giờ nét mặt già nua của hai người Phí lão và Bố Lôi Địch cũng không có bất luận cái gì là dễ dàng cả. Bố Lôi Địch trầm ngâm nói rằng:
 
- Quân tiếp viện của bọn họ đến. Dĩ nhiên lại có thêm hai gã Thiên giai cường giả, lần này phiền phức lớn.
 
Theo lời Bố Lôi Địch vừa dứt, nhất thời có hai đạo thân ảnh xuất hiện bên cạnh ba gã Thiên giai cường giả.
 
Trong thấy hai người đột nhiên xuất hiện, con ngươi Hàn Phong mạnh mẽ co rụt lại.
 
Lại là hai cường giả Thiên giai.
 
- Cái này… Có chút vướng tay chân!
 
Sắc mặt Phí lão có chút nghiêm túc nói.
 
Hai cường giả Thiên giai vừa mới đuổi tới, khí tức so sánh với ba người kia rõ ràng mạnh mẽ hơn vài phần, trong đó là khí tức lão giả mặc ma y, càng mơ hồ có chút tiếp cận với Phí lão.
 
Lão giả mặc ma y nhìn Phí lão và Bố Lôi Địch trước mắt, đồng thời thấy ba người bộ dáng chật vật đằng sau, nhất thời có chút nhíu mày, không khỏi trầm giọng hỏi:
 
- Đây là có chuyện gì?
 
Lão giả mặc lục bào nghe vậy, không khỏi cười khổ nói:
 
- Trong Huyền Thiên Tông vẫn còn ẩn dấu một cường giả Thiên giai khác, chúng ta cũng vừa mới phát hiện ra. Nếu như không phải ba người các ngươi tới, chỉ sợ ba lão già chúng ta đều phải mất mạng.
 
Lão giả mặc ma y nghe vậy, ánh mắt một lần nữa chuyển sang Phí lão và Bố Lôi Địch, thoáng đánh giá một chút, nhất thời trong con mắt hiện lên tinh quang sáng ngời.
 
- Nhìn không ra, một Huyền Thiên Tông bé nhỏ dĩ nhiên có hai cường giả Thiên giai!
 
Lão giả mặc ma y nhàn nhạt nói:
 
- Chỉ là, nếu đã xuất thủ, vậy hôm nay nhất định phải lưu bọn họ tại nơi này, bằng không ngày sau tông môn các vị sẽ có phiền phức không ngừng.
 
- Nói không sai, hiện tại bên phía chúng ta tổng cộng có năm cường giả Thiên giai, tuy rằng hai người bọn họ so với cả năm người chúng ta đều mạnh hơn, thế nhưng nếu năm người chúng ta liên thủ, tất nhiên có thể bắt giữ được hai người này.
 
Một lão giả mặc hắc bào khác phụ họa nói.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play