Mọi người đều háo hức chờ xem trận chung kết, không ngờ đội bóng rổ của năm nhất tự mình biết mình, biết không đấu lại được năm hai đại thần tôn kính của năm hai, năm ba, thế là đau khổ rút lui, dù sao đã vào được trận chung kết, đồng nghĩa với giải ba rồi.
Hai đội bóng tập trung ở giữa sân bóng rổ, trong tiếng reo hò phấn khích của khán giả dõi theo trận chung kết.
Tiếng hò reo khẩu hiệu cổ vũ cho Cố Tử Thần, Đường Dư lẫn lộn vào nhau, đã không còn phân biệt rốt cuộc cổ vũ cho ai nữa.
Tô Niên Niên ý chí kiên quyết, hoàn toàn không bị ảnh hưởng của Doãn Sơ Hạ mấy người bên cạnh, tiếp tục cổ vũ cho Đường Dư.
“ Đường Dư cố lên, Đường Dư giỏi nhất!” Tô Niên Niên hét lên khẩu hiện, đột nhiên cảm thấy có ánh nhìn sắc lạnh đang quét về phía mình.
Cô khẽ rùng mình, chỉ nhìn thấy Cố Tử Thần trên sân lạnh lùng nhìn cô, những nữ xinh ở xung quanh không biết còn cho rằng Cố nam thần đang nhìn bọn họ, từng người kích động sắp ngất ra cả rồi.
Tô Niên Niên nở nụ cười cứng đờ, trong lòng hết sức bối rối, hoàn toàn không hiểu mình làm sai ở đâu.
Nghĩ đi nghĩ lại, cô đành phải hét lên cùng mọi người: “ Cố nam thần, cố lên, Cố nam thần, anh đẹp trai nhất........”
Vừa nghe thấy khẩu hiện vang lên, Cố Tử Thần cuối cùng cũng thu lại ánh nhìn, chỉ có điều khóe mắt lập tức xuất hiện ý cười.
Đường Dư nhanh chóng rời chỗ của mình, vòng qua hai người, đứng ném bóng vào rổ.
“ Bụp...” Lưới bóng trống rỗng bị lọt bóng xuống, Cố Tử Thần bình thản chuyển bóng, đưa bóng vào đường ba điểm của đồng đội.
Tô Niên Niên ở bên cạnh xem sắp mờ mắt rồi, thánh a la, Cố Tử Thần sao lại lợi hại thế chứ, lực bật quá giỏi......
Đường Dư không hề mất bình tĩnh, giữ ổn nhịp điệu, bắt đầu chính thức thi đấu.
Hai người cậu tranh tôi cản, điểm luôn theo sát nhau, học sinh xung quanh sân đấu dần yên tĩnh lại, nín thở xem trận thi đấu căng thẳng này.
Đường Dư mặc dù liên tiếp đánh ba trận, nhưng nhịp bước và hơi thở vẫn rất ổn định, thể lực tốt khiến người ta ngạc nhiên. Nếu như không phải đội mình không tiếp sức, có lẽ trận thi đấu này đã đánh rất hay rồi.
Đội của Cố Tử Thần gần như cũng cảm nhận được cậu và Đường Dư chủ lực của đội đối phương đang đọ sức, ngầm hiểu nhường không gian cho hai người, để kỹ thuật của hai người được phát huy hết sức.
Thế là, hai người trên sân đấu ra sức phơi bày kỹ thuật, dội bóng, dùng một tay cho bóng vào rổ, ba điểm trọng tâm.....khiến người xem cũng phải rối mắt.
Trận đấu đi vào những phút cuối, điểm số của hai người không có khoảng cách rõ rệt.
53:49, 57:56, 61:62..........
Mắt nhìn là muốn huýt sáo, một thành viên của đội Cố Tử Thần bị cuống, chuyển bóng trượt ra ngoài.
Bóng trong không trung sượt qua một đường đẹp, nhưng không chuyển đến tay Cố Tử Thần, mà là bay về phía khán giả.
Trên sân không ít nữ sinh la hét ầm ĩ, Tô Niên Niên ngẩng đầu, không ngờ bóng lại bay về phía cô đứng, người bên cạnh chen chúc nên không thể động đậy, bất lực, cô đành phải giơ hay tay ôm đầu, hy vọng đừng bị đập quá thảm hại.
“ Bộp.........” Khiến mọi người không thể tin được là bóng được đẩy đi, rơi trên mặt đất phía xa.
Đường Dư thở dốc, vừa nãy chính là cậu lao lên ngăn bóng lại.
Cậu lo lắng nhìn Tô Niên Niên, trong ánh mắt đầy sốt sắng.
Tô Niên Niên định thần lại, lắc lắc đầu với cậu biểu thị mình không sao.
Cũng chính lúc này, một nam sinh của năm ba nhanh tay nhanh mắt, nhặt bóng lên, đẩy vào đường ba điểm, vận may rất tốt, bình tĩnh vào bóng.
Đúng lúc thời gian hết, trọng tài huýt sáo, lớn tiếng nói: “Điểm cuối cùng 69:67, cao trung năm ba thắng!”
Trong đội của năm ba không ngừng la hét ăn mừng chiến thắng, còn trên mặt Cố Tử Thần không nở nổi nụ cười.
Cậu không hề cảm thấy mình thắng chút nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT