Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Cái gì?

Lão tổ Phật Tộc biến sắc, có một nắm đấm càng lúc càng lớn in vào trong hốc mắt của hắn.

Ầm!

Lão tổ Phật Tộc Kim Thân Bất Diệt, vạn tà bất xâm, không gì có thể phá hỏng nhưng lúc này lại không ứng phó kịp, tuy nhiên hắn khoảnh khắc đó hắn cũng kịp thời triển khai Kim thân thần thông, kim quang cuồn cuộn xuyên thấu hư không, muốn chống lại Lâm Phàm.

Nhưng lúc này, sắc mặt hắn đại biến:

- Làm sao có khả năng.

- Đcm các ngươi!

- Bắc Đẩu Bạo Huyết Quyền.

Một quyền tràn đầy khí thế đánh trên mặt lão tổ Phật Tộc, trong chớp mắt, trên gương mặt kim cương bất diệt của hắn tuôn ra một đoàn huyết hoa.

- Làm sao có khả năng!

Lão tổ Phật Tộc kinh hãi biến sắc, gương mặt không thể tin được, Nhân tộc này lại có thể phá hỏng Kim Thân bất diệt của hắn

- Chết đi cho ta.

Lão tổ Phật Tộc nổi giận, một chưởng hủy diệt bất thình lình vỗ lên người Lâm Phàm, nhưng lúc này, Lâm Phàm đã sớm mở ra hình thức bất khả chiến bại, một chưởng cuồng bạo này cũng không gây bất kỳ vết thương nào cho hắn được.

- Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước.

Ầm!

Lâm Phàm chiêu thức cường hãn bất thình lình đá một cước vào đũng quần lão tổ Phật Tộc.

- A!

Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước đã sớm được Lâm Phàm tu luyện đến cảnh giới cực cao, đá xuống một cước là kinh thiên động địa, Quỷ khóc Thần sầu, không ai có thể ngăn cản.

Sắc mặt hiền lành, đoan trang của lão tổ Phật Tộc trong nháy mắt tiêu tán, thay vào đó là một gương mặt đầy vẻ đau đớn.

Đây là lần đầu tiên lão tổ Phật Tộc cảm nhận được đau đớn thế này, cảm giác này rất kỳ diệu, toàn bộ cả người như hỏng mất dưới một cước này.

Phật tâm nghịch thiên vào lúc này hoàn toàn vỡ nát, hiện tại lão tổ Phật Tộc chỉ muốn bưng trứng của mình lên mà kêu gào thôi.

- A! Nghiệt súc, ta muốn giết ngươi.

Lão tổ Phật Tộc điên cuồng hét lên, cúi người bưng trứng, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, cực kỳ khó coi.

Xoa rồi lại xoa, thế nhưng vẫn còn rất đau a.

Bây giờ còn hai vị chí cường khác ở đây, lão tổ Phật Tộc sao có khả năng ném mặt mũi lớn như vậy đi được, nhưng cái cảm giác đau đớn lúc này đã khiến hắn sắp hỏng mất, còn thời gian đâu mà quan tâm được nhiều như vậy.

- Lão tổ Phật Tộc, chuyện gì thế này?

Hai đại chí cường nghi hoặc nhìn biểu hiện lúc này của lão tổ Phật Tộc, chí cường thong dong lúc nãy ngay một khắc này hoàn toàn tan thành mây khói, giống như con giun dế kia rồi.

Nhìn bộ dáng đau đớn kia của lão tổ Phật Tộc, Lâm Phàm mừng rỡ trong lòng.

- Con lừa trọc thúi, biết sự lợi hại của bản Đế rồi chứ, chết đi cho ta.

Lâm Phàm rít gào, cơ hội đã đến sao có khả năng bỏ được, nếu như giết chết được lão tổ của Phật Tộc, có lẽ mình sẽ có một chút hi vọng sống.

- Giúp ta!

Lão tổ Phật Tộc cũng rất muốn đánh trả nhưng trứng lúc này vẫn còn rất đau, khiến hắn không có cách nào hành động được, chỉ cứu trợ hai vị chí cường kế bên.

Mà ngay lúc này, Lâm Phàm đang chuẩn bị chém chết lão tổ Phật Tộc đột nhiên cảm nhận được một luồng sức mạnh mênh mông truyền đến bên cạnh.

Lâm Phàm cắn răng, ước chừng vừa lúc đó, sắc mặt Lâm Phàm đại biến.

- 10 giây bất khả chiến bại kết thúc.

- Trời ạ, không thể nhiều thêm một giây được à?

Lâm Phàm hô to, con mẹ nó, ngay cả hệ thống cũng muốn mình chết mà.

Cơ hội như vậy ngàn năm khó gặp, nếu như bỏ lỡ, đoán chừng không có lần sau.

- Lão tổ Phật Tộc, đi chết đi cho ta.

Ầm!

Sức mạnh mênh mông kia trực tiếp áp chế trên người Lâm Phàm, thời điểm Lâm Phàm cảm nhận được

nguồn sức mạnh này, vẻ mặt đại biến, thân thể xoạt xoạt một tiếng, xuất hiện vô số vết nứt, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể tan vỡ.

Ầm!

- Thử một lần cuối cùng xem sao.

Vào lúc này, Lâm Phàm đang trôi nổi trong hư không, vết nứt trên thân thể như hoa văn trên mai rùa, trông như sẽ tan vỡ ngay lập tức, mà lão tổ Phật Tộc lúc này đã trốn phía xa, gương mặt thống khổ không chịu nổi chứa một sự phẫn nộ vô biên.

Hận không thể chém Lâm Phàm thành muôn mảnh, trực tiếp chém chết hắn.

Trong lòng Lâm Phàm vạn phần bất đắc dĩ, nhìn con lừa trọc này làm người ta cảm thấy chán ghét, nếu như khiến hắn chết khô, có lẽ an ủi được bản thân một chút.

Nhưng bây giờ, con lừa trọc đã trốn tít phía xa rồi, muốn đi lên trước chơi đùa hắn là không thể.

- Có chút bản lãnh, lão tổ Phật Tộc, ngươi bị một con giun dế Nhân tộc áp chế thành như vậy thật đúng là ngoài ý muốn, trên người Nhân tộc này quả nhiên có rất nhiều bí mật, bản tổ phải chém chết ngươi để cướp đoạt thần hồn.

Dạ Ma Chi Tổ cười lớn, năm ngón tay mở ra, bàn tay đen nhánh khổng lồ phá không mà tới.

- Chờ đã...

- Chờ đã...

Ngay tại lúc này, Lâm Phàm và lão tổ Phật Tộc đồng thời lên tiếng.

Lâm Phàm cả kinh, chẳng lẽ con lừa trọc thấy mình quá bá đạo nên không nỡ chết mình hay sao?

- Dạ Tổ, Nhân tộc này giao cho ta, sau khi chém hắn, bất luận hắn có đồ vật gì, ta cũng sẽ không lấy.

- Không tự mình chém chết hắn, ta thật sự không cam lòng.

Âm thanh lão tổ Phật Tộc trầm thấp, tựa như dã thú đang phẫn nộ, nhất định muốn tự tay chém chết Lâm Phàm.

Dạ Tổ nhìn lão tổ Phật Tộc, năm ngón tay thu lại, bàn tay khổng lồ đen nhánh kia nháy mắt tiêu tan.

- Cũng được.

Dạ Ma Chi Tổ hờ hững nói, sau đó dùng một tấm màn đen nhánh bao phủ thiên địa, cắt đứt hoàn toàn thế giới này hoàn toàn với hư không, ngăn cách mọi thứ.

Lâm Phàm lúc này giống như đang bị vây trong l-ng giam, dù dùng tất cả sức lực cũng không thể rời khỏi.

Cá trong chậu.

Lâm Phàm giờ đã không còn chỗ để trốn nữa.

- Ngươi có thể bức Lão tổ phật Tộc đến trình độ này, ngược lại cũng là một nhân vật lớn, đáng tiếc, ngươi chắc chắn không có tương lai.

Tinh Tộc Chi Tổ nói, sau đó điểm ngón tay một cái, đánh ra võ đạo thần thông.

Ầm!

Lâm Phàm không có bất kỳ cảm giác gì, nhưng lúc này hắn bị một lỗ thủng xuyên rách thân thể, dòng máu đỏ tươi chảy xuôi bốn phía.

- Lão tổ Phật Tộc, ngươi phải nhanh một chút, đối mặt với một con giun dế mà tiêu hao nhiều thời gian như vậy, thật sự rất nhàm chán.

- Nhân tộc, lúc nãy ngươi nói chờ là còn lời gì muốn nói ư?

Tinh Tộc Chi Tổ hỏi.

Lúc này, ánh mắt Tinh Tổ và Dạ Tổ lập loè ánh sáng trêu ngươi.

Lâm Phàm ho khan, lực lượng sinh mệnh nhanh chóng tu bổ thân thể, nhưng chỉ tay vừa rồi của Tinh Tổ giống như ngăn cách tất cả, Lâm Phàm không có cách nào vận dụng được lực lượng sinh mệnh để tu bổ thân thể.

Đáng ghét!

Lâm Phàm lạnh giọng nở nụ cười, sau đó nâng cao đầu, trong mắt đầy vẻ kiên nghị.

- Ta muốn nói, đcm các ngươi.

Ầm!

Tinh Tổ ra chiêu thứ hai, trên người Lâm Phàm lại thêm một lỗ thủng.

Đau quá giời ạ.

Bi kịch, lần này chỉ sợ gặp bi kịch thật rồi.

Sớm biết sẽ gặp phải tình huống thế này, trước đó nên cùng Thủy Hỏa Đại Đế huyết chiến tới cùng rồi, cho dù đệ đệ có gãy cũng sẽ không buông tha a.

Đáng tiếc, hiện tại nói cái gì cũng không còn kịp rồi.

Thủy Hỏa Đại Đế a, vì sao lần này ngươi không đến cứu ta, ta hiện tại cần sự giúp đỡ.

Tử Vong Ma Thần ngươi cũng tới đi, ta muốn ngươi cẩn thận chơi ta a.

Còn hệ thống này, ngươi con mẹ nó, không phải tối cường hệ thống cái chó gì sao, lúc này còn không mau ra cứu giá.

- Nhân tộc, làm sao?

Tinh Tộc Chi Tổ lúc này đang muốn trêu chọc Lâm Phàm.

Trong lòng Lâm Phàm vô cùng khó chịu, sau đó lau máu tươi trên khoé miệng, nói một câu:

- Lão Tử trước giờ không sợ bất cứ kẻ nào.

- Thiêu đốt!

Lâm Phàm thiêu đốt toàn bộ Thánh Dương Đan, một đạo kiếm ý phóng lên trời.

- Ngũ hành viên mãn, Động Thiên lực lượng, chém.

- Đám cẩu vật các ngươi, Lão Tử không chết, nhất định sẽ tìm các ngươi chém tận giết tuyệt.

Lâm Phàm nổi giận gầm lên, kiếm ý cuồn cuộn cắt rời hư không, Thánh Dương Đan thiêu đốt ngày càng nhiều, uy thế một kiếm này đủ để hủy thiên diệt địa.

Ầm!

Kiếm ý cuồng bạo tựa như Thần Long bay lên hư không, hào quang lóe sáng cắt rời tất cả mọi thứ.

- Ha ha, giun dế.

Tinh Tộc Chi Tổ nhìn một màn nhìn trước mắt, nhất thời nở nụ cười:

- Giun dế thì chỉ là giun dế mà thôi, còn dám cùng nhật nguyệt tranh huy.

Ầm!

Tinh Tộc Chi Tổ búng ngón tay, móng tay trong nháy mắt nổ tung, một Tinh Hà xuất hiện, trong tinh hà này có vô số tinh cầu, giống như một vũ trụ mới.

- Bản tổ để ngươi hủy diệt một mảnh Tinh Hà thì có thể thế nào.

Tinh Tộc Chi Tổ phong khinh vân đạm nói.

- Chém!

Ầm!

Một chiêu kiếm cắt đứt tất cả nhưng chỉ có thể cắt được Tinh Hà mà Tinh Tộc Chi Tổ mới tạo ra, còn bọn Tinh Tộc Chi Tổ, việc này không gây ra bất cứ rung động gì.

Lâm Phàm đứng trong hư không thở hổn hển.

Mà đám người Tinh Hà chi tổ vẫn như cũ, chắp hai tay sau lưng, không có động tĩnh.

Đây là do sự chênh lệch thực lực, không có cách vượt qua.

Không cam lòng.

Thật sự rất không cam lòng.

Mà lúc này, lão tổ Phật Tộc đã khôi phục trạng thái bình thường, lập tức tức giận rít gào:

- Nhân tộc, bản lão tổ muốn ngươi suốt đời không được siêu sinh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play