Thiên Ý giận dữ quát lớn, hắn không ngờ Nhân tộc này lại không biết sống chết.
- Cũng tốt, bản Thiên Ý liền giết ngươi, rồi lấy hai thứ kia ra cũng không muộn.
- Muốn giết ta, nằm mơ đi.
Lâm Phàm rít gào một tiếng, sau đó nhanh chân chuồn mất.
- Chỉ bằng một tên Nhân tộc ngươi, lại muốn chạy trốn trong tay bản Thiên Ý, đúng là mơ mộng hão huyền, toàn bộ Cổ Thánh Giới đều chịu sự khống chế của bản Thiên Ý, ngươi chạy đến chân trời góc biển, cũng vô dụng.
Ầm ầm!
Lại một đạo lôi đình hạ xuống.
Lôi đình xuất hiện, chiếu sáng toàn bộ thiên địa.
Lôi đình rải rác khắp nơi, bao phủ toàn bộ thân thể Lâm Phàm, tiếng roẹt roẹt vang vọng, chu vi mấy vạn dặm, trở thành thế giới lôi đình.
Thiên Ý ra tay không giống người thường, dư âm càng cực kỳ kinh khủng.
Lúc trước, Lâm Phàm còn lo lắng.
Lấy tình huống trước mắt, dù là cường giả Thần Thiên Vị tầng chín, cũng có thể bị điện giật chết đi sống lại, càng không cần phải nói nó tiến vào cơ thể.
- A! Đau quá.
Lâm Phàm vì muốn biểu hiện thật tốt bộ dáng không chịu nổi, cho nên càng ra sức diễn.
- Keng, chúc mừng ký chủ, kinh nghiệm Vĩnh Hằng Thần Khu tăng thêm 50000.
Theo Lâm Phàm, Thiên Ý Cổ Thánh Giới chỉ thức tỉnh một phần nhỏ thôi, nếu không, lấy sức mạnh của hắn, mình ăn hành không phải chỉ thế này thôi đâu.
Bây giờ, tu vi của Lâm Phàm chỉ ở cảnh giới Thần Thiên Vị tầng chín Bát Hoang Hợp Nhất, còn một đoạn không nhỏ nữa mới đến Thần Thiên Vị tầng mười, Vĩnh Hằng Thần Vị.
Trong này còn kèm theo một cảnh giới lớn.
Đó chính là chứng nhận Vĩnh Hằng Chi Vị.
Lâm Phàm không biết, khi hắn đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng Thần Vị, thực lực sẽ biến hóa như thế nào.
Nếu Thủy Hỏa Đại Đế ở đây, Lâm Phàm có thể hỏi cho rõ ràng mọi chuyện.
- Nhân tộc, ngươi...
Lúc này, Thiên Ý có chút kinh ngạc, mặc dù thân thể không còn nguyên vẹn, nhưng Nhân tộc này lại có thể chống đỡ được hai đạo lôi đình của mình, quả thật khó tin.
Chuyện này có chút không khoa học nha.
Lâm Phàm nghe ngữ khí của Thiên Ý, trong lòng sững sờ, tên này cũng tự tin quá đi chứ, không phải chỉ là hai lần không đánh chết chính mình thôi sao? Có cần phải như thế không?
Chí ít phải mấy ngàn đạo lôi đình mới được chứ.
- Không xong rồi, không xong rồi, Động Thiên ta sắp tan rã rồi.
Lâm Phàm hô to một tiếng, biểu thị chính mình giờ khắc này rất thống khổ, căn bản không chịu nổi.
- Thiên Ý, nếu như ngươi đánh thêm mấy cái nữa, bản Đế thật sự không chịu nổi nữa.
Ầm ầm!
Một đạo lôi đình lại đánh xuống.
Thân thể Lâm Phàm chấn động, làn da đã đen không thể đen hơn.
Nếu để người ngoài nhìn thấy tình huống như thế mà Lâm Phàm còn có thể sống được, sẽ ngất vì sốc mất.
- Keng, chúc mừng ký chủ, kinh nghiệm Vĩnh Hằng Thần Khu tăng thêm 50000.
…
- Không được, bản Đế nhất định phải thoát khỏi đây, không thể chết trong tay ngươi.
Lâm Phàm hô to một tiếng, phun ra một ngụm máu, sau đó giống như dốc hết toàn, lực chạy về phương xa.
Lâm Phàm vẫn một mực chú ý tình huống trên hư không.
Đường chạy trốn này nhất định phải có chút chiêu trò mới được, phải cho Thiên Ý thấy, nếu như hắn không cố gắng một chút, thì Nhân tộc này có thể chạy thoát.
Khi thân thể chưa đạt đến Thần Thiên Vị tầng mười, Lâm Phàm tuyệt đối không dám mạnh mẽ chống đỡ.
Thiên Ý chính là Thiên Ý, dù chỉ thức tỉnh một chút, không phải người mà Lâm Phàm có thể chống lại.
Nhưng bây giờ, Lâm Phàm hoàn toàn có thể mạnh mẽ chống đỡ, tuy tiêu hao không ít sức sống của Ngô Đồng Thần, nhưng điều đó rất đáng.
- Nhân tộc, ngươi chạy không thoát đâu, bản Thiên Ý là người khống chế bên dưới, toàn bộ Cổ Thánh Giới không có chỗ cho ngươi ẩn thân.
Thiên Ý rít gào một tiếng, sau đó lại xuất một đạo lôi đình.
- Phốc!
Huyết hoa bay đầy trời.
Lâm Phàm lắc lư một trận, sau đó vung đầu một cái, tiếp tục chạy trốn, bất quá lại va va chạm chạm, biểu hiện bộ dáng ta sắp không chịu nổi nữa, nhưng còn có thể chạy một đoạn.
Ầm!
Ầm!
Giờ khắc này, Thiên Ý giống như đánh đến nghiện, một đạo lại một đạo lôi đình, giống như cơn mưa rơi vào người Lâm Phàm.
- Thiên Ý, ngươi không chừa cho ta con đường sống à.
Lâm Phàm hô to một tiếng.
- Giao ra Cổ Thánh Tế Đàn...
- Không giao, ngươi có giỏi thì đánh chết ta đi.
- Chúc mừng ký chủ, kinh nghiệm Vĩnh Hằng Thần Khu tăng thêm 50000.
- Chúc mừng ký chủ, kinh nghiệm Vĩnh Hằng Thần Khu tăng thêm 50000.
...
Lúc này, Lâm Phàm vừa sướng vừa khổ, nhưng vui sướng nhiều hơn.
Nghe được tiếng nhắc nhở, nội tâm Lâm Phàm vô cùng hưng phấn.
Đối với Lâm Phàm, cảm giác này thật sự quá tuyệt vời.
Thời gian từng phút trôi qua.
Vùng thế giới này hoàn toàn biến thành thế giới lôi đình.
Lâm Phàm cảm giác được, mỗi một lần Thiên Ý đánh xuống, đều có thể hình thành lôi đình chi linh.
- Không biết còn cần bao nhiêu kinh nghiệm để thăng cấp đây?
Vĩnh Hằng Thần Khu, đã đạt đến tầng 19, chỉ cần thăng một cấp nữa thôi, sẽ lên tầng hai mươi, cảnh giới đại viên mãn rồi, hoặc có thể tiến cấp, không biết sẽ có thêm công pháp luyện thể lợi hại nào không?
- Đến đây đi, đánh chết ta đi.
Lúc này, Lâm Phàm không chạy nữa, mà giang hai tay ra, như nghênh đón tương lai mới.
Hiên tại, Lâm Phàm đang đợi kỳ tích phát sinh.
- Ồ!
Nhưng Lâm Phàm kinh dị, đây là tình huống gì, sao một chút động tĩnh cũng không có? Chẳng lẽ Thiên Ý không đánh nữa?
Lâm Phàm mở mắt ra, chỉ thấy nguyên bản mây đen như thủy triều, giờ này lại có chút không ổn định, bất cứ lúc nào đều có thể tiêu tan.
- Mịa nó.
- Thiên Ý, ngươi đừng như vậy chứ, thời khắc then chốt thế này, ngươi không thể làm xe bị tuột xích được.
- Ai nha, bản Đế thật sự không xong rồi, ngươi nhìn một chút xem, ta biến thành cái dạng gì, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu đều có thể đi đời.
- Chỉ cần sáu lần thôi, thật sự, chỉ cần sáu lần thôi, nếu bản Đế không chết, sẽ bị thiên lôi đánh.
Lâm Phàm giả dối, bây giờ tình huống hư không rất không ổn, khiến hắn có cảm giác mơ hồ, nguyên bản, trong hư không ẩn chứa sức mạnh làm người ta kinh ngạc, nhưng lúc này, lại hư nhược không ít.
Ầm!
- Đến rồi.
Lâm Phàm mừng rỡ, hắn cho rằng Thiên Ý muốn kết thúc.
Một đạo lôi đình trên hư không, Lâm Phàm cảm giác được đạo lôi đình này không giống bình thường.
Ầm!
Lôi đình nổ vang, khí thế bất phàm, Lâm Phàm mừng rỡ trong lòng, nên như vậy chứ, nếu không bổ tới cuối, không xứng làm Thiên Ý đâu.
Phốc! Phốc! Phốc!
Vừa lúc đó, tình huống đột nhiên không đúng.
Lôi đình kia ngưng tụ trong hư không, giống như tịt ngòi, tỏa ra từng trận khói đen, sau đó càng ngày càng nhỏ, khi đến đỉnh đầu Lâm Phàm, chỉ lớn bằng ngón cái.
- Chúc mừng ký chủ, kinh nghiệm Vĩnh Hằng Thần Khu tăng cường 1000.
Lâm Phàm trợn tròn mắt, trong mắt tỏ vẻ không dám tin, sau đó ngẩng đầu nhìn hư không, thật lâu vẫn không thể bình tĩnh.
- Thiên Ý, ngươi đùa ta sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT