Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Thủ đoạn của Huyết Mang Ma Tôn thật tàn nhẫn. Trong đám ma đầu Lâm Phàm đã từng gặp thì Huyết Mang Ma Tôn chính là kẻ tàn nhẫn nhất. Ngàn năm trước đã là cường giả, lại trải qua thêm ngàn năm nửa, không biết căn cơ của hắn đã vững chắc đến rồi mức độ nào rồi. Trong đám cường giả đó, không thiếu cường giả Thiên Vị Thần tầng tám Thiên Địa Thần Đan cảnh. Nhưng trong tay của Huyết Mang Ma Tôn, không chịu nổi một đòn. Trong đám cường giả Thiên Vị Thần tầng tám Thiên Địa Thần Đan cảnh, tông chủ của Vân Tông Vân Hà cũng xem là cường giả trong cường giả, nhưng nếu như trong tay Huyết Mang Ma Tôn, sợ một chiêu cũng không qua nổi.

-Cũng có chút khó giải quyết a.

Trong chớp mắt, tâm thần Lâm Phàm chấn động, hai con mắt ẩn giấu dưới mặt nạ của Huyết Mang Ma Tôn, chăm chú nhìn Lâm phàm. Trong con mắt kia giống như ẩn chứa một mảnh Huyết Hải khủng bố, mà trong biển máu kia, xuất hiện oan hồn của vô số cường giả, chịu đủ loại dằn vặt, vang lên từng tiếng gào thét, tê tâm liệt phế.

-Huyết Mang Ma Tôn, hôm nay bản Đế có chút không thoải mái, chúng ta có thể dời ngày tái chiến hay không?

Lâm Phàm không muốn động thủ với tên biến thái này. Huyết Mang Ma Tôn có tu vi Thiên Vị Thần tầng chín Bát Hoang Hợp Nhất, trong lúc xuất thủ khí thế của y tựa như bao phủ bát hoang, tuyệt đối không phải kẻ đầu đường xó chợ.

-Nhân tộc Đại Đế, ngươi khuấy lên mưa gió ở nơi này sec làm ảnh hưởng đến đại kế của chủ nhân.

-Cho nên ngươi hãy chết đi!

Huyết quang thiểm thước, Huyết Mang Ma Tôn không nói thêm gì, hai đạo hồng quang trong mắt giống như lợi kiếm, xuyên thủng hư không.

-Cmn, Huyết Mang Ma Tôn, ngươi đừng quá càn rỡ, một khi tiểu gia phát điên lên, ngay cả chính mình đều phải sợ.

Một lời không hợp đánh liền, vốn là phong cách của Lâm Phàm. Nhưng bây giờ tên Huyết Mang Ma Tôn kia so với hắn còn hung hăng hơn, điều này thật sự không thể nhẫn nhịn. Thân hình của Lâm Phàm lấp lóe, giống như phân ra thành nhiều phân ảnh, trong nháy mắt thi triển vô số công pháp. Một chưởng bao thiên, một quyền hám địa, Vạn Pháp Quy Nhất, bất kỳ công pháp nào đều tiện tay thi triển, không hề có kẽ hở.

-Huyết Mang Trảm Diệt Kiếm.

Huyết Mang Ma Tôn điểm ra một cái ngón tay, một giọt máu tươi từ trong đó bắn ra, trong nháy mắt biến ảo thành một thanh trường kiếm màu đỏ. Một chiêu kiếm chém ra, quỷ khóc thần gào, Huyết Hải ngập trời, toàn bộ thiên địa giống như bị chém thành hai nửa.

-Đến hay lắm, bản Đế hôm nay cùng ngươi so đấu một phen.

Lâm Phàm biết không thể lui được nữa, chín tầng Thương Thiên Kiếm kiếm ý dung hợp, một luồng ánh sáng liền ngưng tụ ở đầu ngón tay.

-Kiếm đạo chí cao, thiên địa vạn vật.

Chín tầng kiếm ý bao hàm cả thiên địa, cũng bao hàm tất cả cảm ngộ của Lâm Phàm, một kiếm chém ra, diệu quang tứ phía.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ vang lên, Lâm Phàm lui về sau mấy chục dặm, ngực của hắn bị một chiêu kiếm của Huyết Mang Ma Tôn chém ra một vết thương. Bên trên vết thương tràn đầy hào quang màu đỏ, hào quang đỏ ngầu vô cùng sắc bén như muốn xé rách thân thể của Lâm Phàm. Lúc đó, trên người Lâm Phàm phát ra một đạo hào quang màu đỏ khác, đó là dấu hiệu Huyết Hải Ma Công đang vận chuyển, tiêu trừ huyết mang kia.

-Thật mạnh, đây là nghiền ép về mặt thực lực, mình dù chỉ là Thiên Vị Thần tầng bảy, thế nhưng pháp lực trong cơ thể lại to lớn vô cùng. Đủ để so đấu với Thiên Vị Thần tầng chín, nhưng trong tay tên Huyết Mang Ma Tôn, vẫn chịu không ít thiệt thòi, không biết Huyết Mang Ma Tôn mạnh đến mức nào?

Ngoại trừ Cổ Tộc bác đại chí cao, Lâm Phàm chưa bao giờ để bất kỳ sinh linh của Đại Thiên tộc vào mắt, nhưng bây giờ gặp Huyết Mang Ma Tôn làm hắn bị thiệt lớn, cũng không khỏi ngưng trọng. Mình có thể vượt cấp giết địch, nhưng không có nghĩa là bên trong đại thiên tộc cũng không có kẻ nào như mình. Thủy Hỏa Đại Đế Có thể áp chế Cổ Tộc Chí Cao, là kỳ tài ngút trời, mà tên Huyết Mang Ma Tôn này, tất nhiên cũng là hạng người đó. Tu vi thâm hậu, căn cơ vững chắc, sâu không thể dò.

-Nhân tộc Đại Đế, ngươi quả nhiên rất mạnh, bất quá trong mắt bản tôn, ngươi cũng chỉ như một con chó chết. Tên Cổ Tộc Chí Cao kia quả thật quá yếu, lại bị ngươi đùa nghịch xoay như chong chóng. Ngay cả Nguyên Thần phân thân cũng bỏ mình.

Huyết Mang Ma Tôn lạnh giọng nói.

-Nói nhảm gì đó, coi bản Đế như một con chó chết, thì người như ngươi cũng phải chết trong tay con chó chết này.

Lâm Phàm chợt quát một tiếng, từ trong thân thể có một con Tiểu Long muốn xông ra. Có một tiếng Long ngâm vang lên, nó từ từ biến ảo thành một Cự Long vạn trượng, dữ tợn rít gào. Thiên Long Bát Âm lập tức vận chuyển, một tiếng nổ ầm vang vọng hư không,,,,

-Hừ, Thiên Long Bát Âm ư, đúng là không biết tự lượng sức mình.

Huyết Mang Ma Tôn cười lạnh, nhất thời có một âm thanh bén nhọn từ trong miệng miệng hắn phát ra.

Ầm!

Vạn trượng Cự Long trong nháy mắt bị phá diệt, hóa thành vô số mảnh vỡ, trở về Động Thiên của Lâm Phàm.

-Phi Thiên.

Lâm Phàm lập tức vận dụng thân pháp, sử dụng lực lượng của Động Thiên gia trì cho bản thân. Ngàn vạn công pháp mênh mông như biển lập tức hướng về Huyết Mang Ma Tôn.

Xèo!

Phi Thiên phá không bay lên, nghịch chuyển hư không. Sau đó xuất hiện sau lưng Huyết Mang Ma Tôn, đánh về phía hắn.

Leng keng!

Một bàn tay máu khổng lồ xuất hiện, nắm chặc Phi Thiên.

-Hừ, chỉ là Đạo khí, cũng dám ở trước mặt bản tôn làm càn, quả thật là muốn chết.

Huyết Mang Ma Tôn liên khinh thường nói.

-Không tốt.

Lâm Phàm không nghĩ tới Huyết Mang Ma Tôn này lại vướng tay vướng chân như vậy. Ngay cả một tay đánh lén già đời như Phi Thiên cũng bị phát hiện. Để Lâm Phàm cảm thấy không ổn chính là khí linh của Phi Thiên đang bị Huyết Mang Ma Tôn oanh kích.

-Thánh Dương Đan, thiêu đốt cho ta.

Lâm Phàm không chút do dự, thiêu đốt hai trăm triệu Thánh Dương Đan. Hai trăm triệu Thánh Dương Đan, của cải khổng lồ như thế, thiêu đốt đủ để Phi Thiên hoàn toàn cuồng bạo. Huyết Mang Ma Tôn bắt đầu ngưng lại, Phi Thiên trong tay hắn đang cấp tốc xoay tròn, có một luồng sức mạnh khổng lồ bạo phát ra.

Ầm!

Bàn tay của Huyết Mang Ma Tôn nổ tung, mà Phi Thiên thừa cơ chạy trốn.

-Hừ, thiêu đốt Thánh Dương Đan, xem ra còn có chút bản lĩnh.

Huyết Mang Ma Tôn cười lạnh, bàn tay mới bị nổ tung kia dần dần khôi phục.

-Lão Tử còn nhiều bản lĩnh lắm, cái tên nhà ngươi chết chắc rồi.

Lâm Phàm ngưng trọng lên, đây là lần đầu tiên hắn chính diện giao thủ với một cường giả. Tuy rằng tu vi của Huyết Mang Ma Tôn chỉ có Thiên Vị Thần tầng chín Bát Hoang Hợp Nhất, nhưng hắn tuyệt đối có thể sánh ngang mấy vị cường giả Thiên Vị Thần tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị.

-A Di đà phật, thí chủ, bần tăng rốt cuộc cũng tìm được ngươi, ngươi làm sao lại bị Huyết Hải phong ấn đây?

Vừa lúc đó, lại thêm một người đến đây, Thích Già Tôn giả phật quang lấp loé, giống như tây thiên Như Lai giá lâm nơi này.

-Con lừa trọc, đó là Huyết Mang Ma Tôn, ngươi còn làm cái gì vậy? Không mau chạy đi.

Lâm Phàm không nghĩ tới tên kia lại thật sự đuổi tới nơi này.l

-Phật môn cao thủ ư.

Huyết Mang Ma Tôn nhìn người mới tới, trong mắt lấp loé một tia hung lệ, như có vô biên oán hận với Phật môn.

-Cái gì? Huyết Mang Ma Tôn?

Thích Già Tôn giả còn không biết chuyện gì xảy ra, giờ nghe lời nói của Lâm Phàm, nội tâm run lên. Khuôn mặt nhỏ cũng thay đổi, trở nên trắng bạch.

-Thí chủ, bần tăng hiện tại đi ngay đây, Huyết Mang thi chủ, các ngươi cứ tiếp tục nhé.

Thích Già Tôn giả không chút do dự, chạy đi nơi này, trong chớp mắt, biến mất không còn hình bóng.

-Cmn!

Lâm Phàm thấy cảnh này, cũng không biết nói gì hơn, tên lừa trọc này chạy cũng quá nhanh. Bình thường đuổi thì không đi, hiện tại vừa nghe đến Huyết Mang Ma Tôn, trực tiếp sợ hãi bỏ chạy.

-Chết đi cho ta.

Huyết Mang Ma Tôn bị kích thích hung uy, giết tới Lâm Phàm.

-Mẹ kiếp, ai chết ai sống còn chưa chắc.

Lâm Phàm vứt bỏ tất cả ý nghĩ, một lòng chiến đấu với Huyết Mang Ma Tôn.

...

Thích Già Tôn giả một đường thẳng tiến, trái tim nhỏ cũng nhúc nhích không ngừng.

-Không nghĩ tới Huyết Mang Ma Tôn dĩ nhiên không chết, sao có chuyện đó được.

Thích Già Tôn giả không thể tin tình cảnh mình vừa thấy. Ngàn năm trước, hắn vẫn chưa được sinh ra, thế nhưng sau đó có xem qua điển tịch. Huyết Mang Ma Tôn là cái thế ma đầu, từng bị ba vị đại năng Phật tộc vây giết. Trong trận chiến đó, Huyết Mang Ma Tôn đã giết chết một vị đại năng. Chuyện này đối với Phật tộc, là một việc lớn. Mỗi một vị đại năng đều là trụ cột của tộc, dù thiếu một vị, cũng là tổn thất rất lớn.

-Lâm thí chủ xong đời rồi, hắn nhất định sẽ bị giết chết.

Thích Già Tôn giả một đường chạy trốn, ngẫm nghĩ.

-Bần tăng nên làm gì bây giờ?

Vẻ mặt của Thích Già Tôn giả do dự, không biết nên làm thế nào cho phải. Gặp hung ma bực này, chỉ có một con đường chết a, nhiều người hơn nữa cũng không có tác dụng.

-Chuyện này…

Đột nhiên Thích Già Tôn giả dừng lại, nhìn mảnh Huyết Hải ở phương xa, cuối cùng cắn răng một cái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play