Lâm Phàm mở mắt ra, vẻ mặt lập tức biến đổi. Vừa mở mắt đã thấy mấy cái mặt to như bánh chưng xuất hiện trong tầm mắt, với bất cứ ai cũng là chuyện hù chết người a.
- Các ngươi định làm gì?
Lâm Phong run lên quát, đám người này không có nhân lúc mình hôn mê mà làm mấy chuyện cực kỳ tà ác đấy chứ?
Ví dụ như…
- Đại ca, huynh rốt cuộc tỉnh rồi, ta biết huynh không thể nào dễ dàng bị người đánh bại vậy mà.
Một gã nam tử vây quanh Lâm Phàm vẻ mặt kích động nói.
- Cái quái gì…
Lâm Phàm sửng sốt, đám người này có ý gì, chính mình khi nào trở thành đại ca rồi? Đúng rồi, hệ thống chính thức mở ra, nhất định phải nghiên cứu, lập tức hắn không quản người xung quanh, trực tiếp tra xét hệ thống.
Tính danh: Lâm Phàm.
Cấp bậc: 1.
Exp giá trị: (0/10).
Công pháp: Thái Cấp Ma Thân tầng 5 (3000/10000).
Cái khác tự mình thăm dò.
So với lúc trước biến hóa không lớn, chủ yếu thay đổi ở dòng Exp.
- Đại ca nhất định là đói bụng, nhanh làm món gì cho đại ca đi.
- Đúng, đúng…
Không lâu sau, một bát canh gà lớn thơm ngào ngạt được bưng lên. Lâm Phàm cũng không nói thêm cái gì, bụng biểu tình ầm ầm, dưới ánh mắt thèm thuồng của mọi người mà tiêu diệt sạch bát canh gà.
Thật không ngờ nhóm bao cát này vẫn giấu được chút thứ tốt, không tệ, không tệ.
- Đại ca ăn xong nhất định là mệt mỏi, để đại ca nghỉ ngơi thật tốt đi, đại ca, huynh nhất định phải chịu đựng a.
- Đại ca sau này nhất định là rồng phượng trong loài người.
- Chỉ tiếc là Nhị Cẩu Đản sáng nay bất hạnh bị đánh chết, vô duyên thấy uy phong sau này của đại ca.
....
Thánh Ma Tông là ma môn, việc chết người rất thường thấy, mỗi ngày đều có bao cát chết đi, việc này đã trở thành quá bình thường.
Đợi khi mọi người rời đi gần hết, còn sót một người ở lại.
Người này dáng thấp bé, lớn lên mặt mũi có chút xin lỗi quần chúng, có thể ở trong nhóm bao cát sống đến giờ cũng coi như nhân tài.
- Đại ca, đây là công pháp gia truyền nhà ta, người tài nên được, đại ca là thiên tài trong chúng ta, nhất định phải cố lên nhé.
Người này lấy từ trong lòng ngực một quyển bí tịch màu lam với cái bìa bị thời gian làm cho cũ nát không chịu nổi đưa cho Lâm Phàm.
Lâm Phàm không có khách khí, nhận tới trong tay, sau đó nhìn người trước mắt:
- Tốt, sau này nếu ngươi không chết, mà ta có thể trở thành nhân vật bá tuyệt trong thiên hạ, tất sẽ để ngươi thăng tiến rất nhanh.
Đây là lời hứa hẹn đầu tiên của Lâm Phàm với người khác ở đời này.
- Đại ca, huynh nói thế làm gì, ta… Đây là hi vọng huynh cố gắng là tốt rồi.
Hiển nhiên người này cũng không để trong lòng lời hứa của Lâm Phàm, thậm chí trong đầu hắn nghĩ đại ca có chút nổ hơi to.
Lâm Phàm không nói thêm gì, hắn biết đối phương đương nhiên không tin mình.
Dệt hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ngày tuyết rơi, hiện giờ chính mình mới vừa cất bước, đối với người giúp mình, Lâm Phàm ghi nhớ trong lòng, cho nên lặng lẽ nhớ kỹ khuôn mặt trước mắt, sau này tất có hậu báo.
- Đại ca, huynh nghỉ ngơi thật tốt đi nhé, ta về trước.
- Ừ.
Lâm Phàm gật gật đầu, sau đó mở bí tịch ra xem.
"Đinh, bí tịch bất nhập lưu ‘Hầu Tử Thâu Đào’, học tập hay không?"
Đương nhiên là muốn học, muỗi nhỏ cũng là thịt a.
Nhất là ở thế giới này, Lâm Phàm tuy không phải nhân sĩ cao cấp trong tông môn, nhưng cũng biết tông môn cực kỳ coi trọng công pháp, còn gì mà trở thành đệ tử ngoại môn có thể tiến vào Tàng Thư Các chọn lựa công pháp, hoàn toàn là đánh rắm.
Đối với một cái tông môn mà nói, đệ tử ngoại môn ít cũng có mấy vạn, nhiều thì tới hơn mười vạn, đâu ra có nhiều công pháp như vậy để chọn lựa.
Người hả, vẫn phải dựa vào chính mình.
"Đinh, học tập Hầu Tử Thâu Đào."
"Tầng một (0/10)."
Hầu Tử Thâu Đào này chỉ có hai tầng, cũng không biết hệ thống có năng lực tăng lên mấy tầng nữa.
Hầu Tử Thâu Đào này tuy là công pháp bất nhập lưu*, nhưng Lâm Phàm tin tưởng, mặc dù là đồ bỏ thì lão tử cũng có thể biến nó thành công pháp chí cao vô thượng.
(*Bất nhập lưu: quá thấp kém, không vào nổi cấp bậc nào)
Hầu Tử Thâu Đào chỉ có một chiêu, nhưng một chiêu này đối với nam nhân lại có uy năng hủy thiên diệt địa, một chiêu bóp nát ‘trứng’ của người.
Lâm Phàm hít sâu một hơi, thân mình nhất thời động, tay phải mở ra thành trảo, chộp về hư không.
"+2."
"+2."
....
"Đinh, công pháp bất nhập lưu Hầu Tử Thâu Đào lên tới tầng hai, nhân vật +10 exp."
"Đinh, nhân vật thăng cấp."
Ha ha… Lâm Phàm cười lớn, không nghĩ tới một phút đồng hồ không đến, Hầu Tử Thâu Đào đã lên tầng hai, xem ra thật sự là tuyệt thế thiên tài a.
Chỉ cần đem Hầu Tử Thâu Đào lên tới tầng một trăm, còn không phải bóp cả trứng lão Thiên.
Họ tên: Lâm Phàm.
Cấp bậc: 2. (Chờ mở ra cảnh giới Hậu Thiên)
Exp giá trị: (0/20).
Công pháp: Thái Cấp Ma Thân tầng 5 (3000/10000).
Hầu Tử Thâu Đào tầng 2 (10/50).
....
Lâm Phàm đứng dậy, vội vàng chạy tới luyện võ trường. Sao có thể lãng phí thời gian nhân sinh tuyệt vời được chứ, nhất định phải sử dụng thật tốt mới phải.
Mà nhóm bao cát quanh đó, thấy đại ca vội vàng rời đi, trong lòng cũng nghi hoặc vạn phần.
- Đại ca định đi đâu vậy?
- Đại ca không phải trọng thương sao? Sao thấy bước chân cứng cáp như không có chuyện gì vậy?
- A, không tốt, đại ca chúng ta gặp nạn, Nhị Cẩu Đản bị đệ tử sát hạch ngoại môn đánh chết nên giờ đi báo thù.
- Người trọng tình trọng nghĩa như đại ca nhất định không được có chuyện gì, không được, chúng ta mau đuổi theo.
....
Không bao lâu sau, Lâm Phàm đi tới luyện võ trường đang ồn ã.
Lâm Phàm nhìn đám đệ tử sát hạch ngoại môn đang ra sức khổ luyện mà mắt tỏa sáng, đây đều là exp a.
Thái Cấp Ma Thân đã đến tầng năm, không biết đám người kia còn có thể giúp mình tăng bao nhiêu exp.
Ngẫm nghĩ, Lâm Phàm không nhịn được nữa, xông lên.
- Dừng tay cho ta.
Lâm Phàm giờ phút này lại giống hệt hôm qua, nổi giận gầm lên một tiếng.
Tiếng gầm giận dữ này so với hôm qua còn to hơn.
Đám đệ tử trên luyện võ trường nghe tiếng đều ngây ngẩn cả người, lập tức xôn xao bàn tán.
- Lại là gã kia.
- Gã kia hôm qua bị chúng ta đánh gần chết, sao hôm nay lại khỏe như vâm vậy được.
- Hừ, qua giáo huấn hôm qua, ta thách hắn cũng không dám càn rỡ.
....
Vị đệ tử sát hạch ngoại môn kia vừa dứt lời, Lâm Phàm đã một tay chống nạnh, tay kia dùng ngón chỉ thẳng, như chỉ điểm giang sơn mà hô lớn nói:
- Các vị… Thứ cho ta nói thẳng…
Nhưng lúc này đây Lâm Phàm còn chưa nói hết, đám đệ tử sát hạch ngoại môn đã bạo động.
- Các sư huynh sư đệ, gã này lại khiêu khích chúng ta, từ ngữ sỉ nhục chúng ta, nhất định phải để hắn trả giả thật nhiều.
- Trẻ con dễ dạy, qua chuyện ngày hôm qua giờ đã học một biết mười, không tồi, không tồi.
- Đến đây xem thử nào, xem các ngươi còn mang được bao nhiêu exp cho Thái Cấp Ma Thân, chỉ mong là đừng quá ít…
Lâm Phàm ôm nỗi chờ mong nhìn lên các thiếu niên vĩ đại…
"+0."
"+0."
....
Giờ khắc này, vốn đang tràn đầy kỳ vọng, Lâm Phàm bỗng đổi sắc mặt.
Con bà nó chứ…
Cái này…
- Tiểu tử, hôm nay phải cho ngươi biết kết quả bi thảm là cái gì.
- Đầu óc đần độn hay quên lại tưởng chúng ta dễ chọc.
- Ta vốn là con trai Trấn Nam Vương, Luyện Ngục Công đã sớm đại thành, cho ngươi cảm thụ một chút tra tấn sống không bằng chết đi.
....
Lâm Phàm nhìn đám đệ tử đang phẫn nộ, nếu như ở ngày hôm qua có lẽ hắn đã rất kích động, bởi vì bọn họ càng ra sức thì ưu đãi cho mình càng nhiều.
Nhưng mà hiện giờ…
- Đám rùa con dê con, các ngươi đã vô dụng như vậy thì để cho các ngươi kiến thức võ học khủng bố nhất thế gian đi, cho các ngươi một loại đau khổ vĩnh viễn khó có thể quên…
- Hầu Tử Thâu Đào…
-----oo0oo-----
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT