- Đó là một con thái cổ thần vượn, nghe nói tu luyện chính là Cửu Thiên Huyền Công, nó tu đạo tuy muộn, nhưng lúc ấy trên đảo đông đảo yêu thú không ai là đối thủ của nó!

Còn về con đại yêu kia, Kim Mao Toan trên mặt lộ ra biểu tình cực kì giống con người, nó năm đó cũng đã cùng thần vượn gia thủ, nhưng ngạo khí của nó đã bị đánh bại, trong phương thế giới này, mạnh làm vua, Kim Mao Toan cũng không có gì là không phục.

- Thần Vượn? Tại sao lại là Hầu Tử a?

Lời Kim Mao Toan khiến Diệp Thiên nhớ lại thần viên trong truyền thuyết, chính là thần vượn trong tiểu thuyết của Ngô Thừa Ân" Tây Dy Ký" không lẽ là từ đây mà tới.

Đang lúc Diệp Thiên miên man suy nghĩ, Kim Mao Toan thanh âm lại vang lên bên tai:

- Nhân loại, ngươi cũng giống với người mấy trăm năm trước lưu lạc đến đây, tuy không sợ trận pháp này, nhưng cũng vô pháp phá vỡ nó, ngươi có muốn đi ra ngoài không?

- Đi ra ngoài? Dĩ nhiên muốn, ngươi có biện pháp có thể đi ra ngoài sao?

Diệp Thiên ngẩng mạnh đầu, cho dù với đạo tâm của hắn, cũng nhịn không được lộ ra thần sắc kích động cực kì, phải biết rằng, cho dù hắn tu luyện thành Kim Đan kỳ, có thể sống hơn ngàn năm, nhưng thân nhân tất cả đều mất, sự cô đơn đó làm sao chịu đựng đây?

- Ngày mai chính là ngày cuối cùng linh khí dao động, trong ngày này, cũng chính là lúc kết giới yếu nhất, muốn rời khỏi đây, đó là cơ hội duy nhất! Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Kim Mao Toan đôi cặp mắt kim quan đại thịnh chăm chú nhìn Diệp Thiên nói:

- Đến lúc đó chúng là xuất lĩnh vô số mãnh thú công kích trận pháp, dẫn động toàn bộ linh khí trong khu vực. Đến lúc đó ngươi có thể bay lên không, phá vỡ kết giới kia!

- Ta? Phá vỡ kết giới? Ngươi không nói đùa chứ?

Diệp Thiên nghe vậy mở to mắt nhìn. Hắn tuy rằng đã tiến vào giả Kim Đan kỳ(chuẩn bị bước vào Kim Đan giống như chuẩn tướng ấy chuẩn bị được thăng cấp thành tướng), giả dù sao vẫn là giả. Cùng tu đạo giả Kim Đan kỳ chân chính kém khá xa, ty vi xắp tiến vào Nguyên Anh kỳ như Trương Tam Phong còn không thể phá kết giới này, Diệp Thiên hắn cho dù xuất toàn lực, sợ là cũng vô pháp lay động kết giới dù chỉ là một chút.

- Tu vi ngươi tuy kém một chút, bất quá không phải là không có biện pháp!

Kim Mao Toan nghĩ ngợi một chút, há mồm phun ra, một vật thể kim hoàng sắc giống như một viên trân châu, tản ra uy áp vô cùng lớn bay ra.

- Đây là yêu đan, ngươi có thể nuốt vào đan điền. Trong thời gian một nén nhang, có thể phát huy tám thành công lực của ta!

Kim Mao Toan lúc cùng Giao Long ba đại yêu xuất hiện, luôn luôn ẩn giấu khí tức, nhưng lúc khỏa yêu đan xuất hiện, nhất thời một cỗ uy áp phô thiên cái địa tràn ra bốn phía, chân cầm dị thú trong núi đều phủ phục trên mặt đất, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.

Ngay cả giả đan kỳ Diệp Thiên cũng phải lùi về sau vài bước, xuất ra chân khí hộ thể, lúc sau mới có thể đứng vững, biến sắc nói:

- Chúng ta người và yêu khác nhau, ta sao có thể mượn lực lượng trong yêu đan của ngươi?

Nhìn thấy khỏa yêu đan lực lượng khủng bố này, Diệp Thiên không có một chút dũng khí dám nuốt vào, nếu nó tiến vào đan điền của mình, còn không phải sẽ banh xác mà chết sao?

Kim Mao Toan lay động cái đầu nói:

- Cho dù là kim đan của nhân loại, hay của yêu thú, vốn dĩ đều là do lực lượng ngưng tụ mà thành, tạm thời mượn một chút chắc chắn không vấn đề, ngươi yên tâm đi!

Diệp Thiên lắc đầu như điên nói:

- Không được, việc này không thể được, các ngươi yêu tộc có đông đảo thành viên, sao không cho chúng sử dụng, không phải sẽ phù hợp hơn sao? Như thế uy lực phát huy mới có thể càng lớn, việc này thật sự không được, trên đảo này hẳn là còn các đại yêu khác, các ngươi có thể liên hợp cùng nhau cơ mà!

- Cho bọn chúng? không được, chỉ có thể cho ngươi dùng!

Kim Mao Toan cũng không giấu diếm nói thẳng:

- Trên đảo bất kì một yêu thú nào đã xuất hiện linh trí, khi hấp thu yêu đan của ta xong, sẽ lập tức dung hợp, ta nếu muốn thu lại cũng không được, ngươi lại khác, chỉ có thể mượn mà không thể chiếm…

Đại yêu đan, đối với những mãnh thú kia mà nói, không khác gì linh dược trời ban, Kim Mao Toan nếu giao cho chúng, vậy mấy ngàn năm khổ tu chẳng phải sẽ bị đớp mất sao khác gì Lưu Bị mượn Kinh Châu(Lưu Bị mượn Kinh Châu trú quân, sau đó có kịch biến, dưới dự cố vấn của các tướng lĩnh về sau đã chiếm Kinh Châu làm thành của mình), có mượn mà không có trả.

Còn về câu nói thứ hai của Diệp Thiên, Kim Mao Toan càng không thể làm được.

Tại hải đảo này, đích xác có nhiều đại yêu khác tu vi tương đương nó, nhưng trong đó có một số là hổ báo, sư tử, hoặc là hung cầm, vốn là thiên địch của một con Giao Long như nó, đừng nói là liên hiệp phá trận, chỉ sợ vừa thấy mặt là đã muốn quyết một trận sống chết.

Kỳ thật cho dù mang yêu đan cấp cho Diệp Thiên, Kim Mao Toan toan sau đó nguyên khí cũng sẽ đại thương, bởi vì Diệp Thiên hoặc ít hoặc nhiều cũng là hấp thu một phần căn nguyên của nó mà sử dụng, bất quá linh khí dao động chỉ còn lại một ngày cuối cùng, Kim Mao Toan đã không còn lựa chọn nào khác.

Kim Đan kỳ, cũng có thể sống ngoài ngàn năm, Kim Mao Toan sống đã hai ba ngàn năm, đã có thể xem là hiếm hoi, mà những hồng hoang thần thú như chúng rất khó để lại huyết mạch, năm ngoái, hai con Kim Mao Toan toan phải chấp nhận tổn hao một lượng lớn huyết mạch, mới có thể sinh ra một con con nối dõi.

Nhưng máu huyết khi hao tổn, thời gian Kim Mao Toan tử vong cũng chỉ còn là vấn đề thời gian, thật sự nếu không thể nghênh đón thiên kiếp đạt tới cảnh giới tiếp theo, chúng chỉ sợ cũng sẽ chết trong vài năm, cho nên lúc này mới dốc hết toàn bộ dị thú cường đại trong địa bàn, giúp Diệp Thiên phá trận.

Năm đó Trương Tam Phong du lịch Bồng Lai đảo, cũng tiếp xúc với mấy đại yêu này, ông ta thái độ làm người rất thẳng thắn quang minh chính đại, đây cũng chính là lý do Kim Mao Toan tín nhiệm Diệp Thiên, bởi vì chúng nghĩ rằng con người ai cũng giống như Trương Tam Phong cả.

- Ngươi nếu muốn ra ngoài, chỉ có thể cùng chúng ta hợp tác, nếu không sau này sẽ không còn cơ hội nữa!

Kim Mao Toan nói những lời cuối cùng, khiến Diệp Thiên biến sắc.

- Mẹ nó, nhiều nhất là chết mà thôi!

Diệp Thiên cắn răng một cái nói:

- Ta đáp ứng các ngươi, bất quá phải làm như thế nào, các ngươi cần nói cho ta biết!

Ở trên đảo này thăng cấp tới Kim Đan kỳ rồi cũng chết ở đây, hoặc là chết bây giờ nhưng có cơ hội thoát khỏi nơi này, Diệp Thiên đã hạ quyết tâm đánh cược một phen, thắng cược hắn có thể được nhìn thấy phụ mẫu người nhà, thất bại kết quả cũng không khác nhau, chỉ là chết mà thôi

- Rất đơn giản, ngày mai ba chúng ta sẽ công kích trận pháp, dẫn động thiên lôi xuất hiện, đó chính là thời cơ để ngươi phá vỡ kết giới, ngươi tới lúc đó cứ làm như ta nói là được!

Kim Mao Toan đã tính toán đầy đủ để phá trận, nếu nó có mưu toan gì, thì phải là Diệp Thiên xông vào trận trước, khi đó hắn sẽ là người phải hứng chịu thiên lôi, nên chỉ có thể để hắn sau khi thiên lôi xuất hiện xông lên phá trận mới có thể để hắn phát huy hoàn toàn lực lượng, lợi dụng lúc kết giới yếu nhất một kích phá trận.

- Ngày mai, ta nghe các vị tiền bối phân phó!

Diệp Thiên gật gật đầu, nếu đã quyết định, hắn sẽ không bao giờ thay đổi, lập tức thương lượng một số chi tiết nhỏ, sau khi ba đại yêu rời đi, Diệp Thiên liền triệu hồi Lôi Hổ từ biển về.

- Cái gì, ngài đi công kích kết giới, sư phụ, lôi uy kia tuy nói không đánh vào chúng ta, nhưng có thể…. có thể vạn nhất nhỡ người chọc giận nó, nói không chừng sẽ giáng xuống đầu người a!

Nghe được kết quả trao đổi giữa Diệp Thiên và ba đại yêu, Lôi Hổ lắc đầu liên tục, hắn mặc dù không muốn ở lại đây, nhưng tục ngữ có nói" Chết oanh liệt cũng không bằng giữ được mạng" so với việc tự tìm đường chết, chi bằng cố tìm phương pháp mà sống.

Diệp Thiên nghĩ một chút, lắc đầu nói:

- Sẽ không đâu, trên đảo này không có ai, trận pháp đối với chúng ta cũng không có hạn chế, chỉ là tu vi chúng ta quá thấp, không đủ thực lực phá kết giới mà thôi.

Kỳ thật lúc phát hiện ghi chép của Trương Tam Phong, Diệp Thiên trong lòng liền hoài nghi, trên đảo này không có người, lại có một đống Hồng Hoang dị thú bị nuôi nhốt ở đây, có thể nói, họ chẳng may lạc vào đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn của ai đó mà thôi.

Thấy Lôi Hổ còn muốn khuyên dải thêm, Diệp Thiên khoát tay áo nói:

- Ý ta đã quyết, ngươi ngày mai có thể rời khỏi bờ cát, nếu thấy ta có thể phá vỡ kết giới, ngươi hãy nhanh chóng bay lên, chúng ta cùng rời đi!

Mà nếu ta xuất hiện việc gì ngoài ý muốn, ngươi có thể đi về phía nam hai nghìn dặm, nơi đó có một tinh quái tên mộc tiêu, ngươi có thể sống ở chỗ đó…

- Vâng sư phụ, con biết rồi!

Nhìn thấy thần thái của Diệp Thiên, Lôi Hổ biết không thể khuyên can được, lập tức không nhiều lời, đem chiếc thuyền cứu sinh lên bờ, sau đó lấy da dị thú làm một cái túi, đem mộc tâm cùng với những mộc giản ghi chép của Trương Tam Phong cất vào bên trong.

- Những thứ này cũng cất vào đó cả đi…

Diệp Thiên cởi túi da bên hông xuống, tùy tay ném vào cái bao lớn Lôi Hổ vừa làm, nếu như mình thật sự gặp chuyện ngoài ý muốn, những linh thạch này cũng đủ để Lôi Hổ tu luyện đến Kim Đan kỳ, còn việc hắn có thể đột phá Kim Đan kỳ hay không, phải xem vào cơ duyên của hắn thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play