Phải biết rằng, trên thế giới này,có rất nhiều phú hào dở hơi.
Nhưng với đại đa số mà nói,bọn họ cực kì tò mò về thân phận của Diệp Thiên,cho nên đó là lí do thúc dục lên Clemente muốn sớm nghĩ tới một vị mà có gan cùng Địa ngục trần gian tiến hành quyết đấu sinh tử .
Được, tôi sẽ giới thiệu một chút về quyền thủ xuất hiện lần này.
Clemente lần này không có thừa nước đục thả câu, mà là đem ánh mắt nhìn về phía Diệp Thiên, nói:
- Cậu ta an vị ở bên cạnh mọi người, tên của cậu ta là Diệp Thiên, đến từ Trung Quốc thần bí.
- Phía bên gia tộc mẹ của Diệp Thiên là gia tộc truyền thống trên trăm năm ở Trung Quốc , mà mẹ của câu ta cũng là một nhà doanh nghiệp nổi tiếng của nước Mỹ, tôi tin rằng rất nhiều người đều nghe qua tên của bà Tống này, cho nên , Diệp Thiên là một vị quí tộc chân chính.
Clemente sở dĩ không ngừng cường điệu phận của Diệp Thiên đó là bởi vì người nước ngoài nhận thức điều này,ở nước ngoài người có tiền rất nhiều,nhưng vừa có tiền lại vừa có địa vị ,điều này mời thể hiện rõ bọn họ không giống người thường, điều này cũng là nguyên nhân chủ yếu của các chức vị đáng tiền ở các quốc gia.
- Không ngờ là con trai của Tống phu nhân, hẳn còn ít tuổi?
- Thượng đế, bà Tống xinh đẹp thậm chí có con trai ư? Tôi nghĩ lòng tôi tan nát mất.
- Con trai bà Tống có phải là có tật xấu hay không, vì cái gì muốn chạy đến nơi đây đến đây tự sát?
Phải nói rằng danh tiếng của Tống Vi Lan ở giới thương gia Mĩ quốc thật sự là vang dội,đây là nơi mà các phú hào siêu cấp đến từ khắp nơi trên thế giới,lại có hơn phân nửa là đều nghe qua tên bà, mà trong đại bộ phận nửa số người này thậm chí một nửa là quen biết với Tống Vi Lan, hơn nữa cũng đã giao tiếp qua.
Nếu không phải tín hiệu điện thoại di động trong quyền trường bị chặn,không biết chừng những người bạn tốt của Tống Vi Lan cầm điện thoại gọi cho mẹ của Diệp Thiên rồi,cũng không thể dương mắt nhìn con trai của bạn tự sát được?
Theo âm thanh của Clemente ,một ngọn đèn mãnh liệt thẳng tắp bắn vào giữa bữa tiệc khách quý,một bộ y phục luyện công màu trắng Diệp Thiên từ chỗ ngồi từ từ đứng lên,hai mắt khép hờ với vẻ mặt kiên cường mạnh mẽ.
- Người này không giống như là kẻ điên a?
- Vâng đúng,thật là người thanh niên đầy tinh thần,vì cái gì mà muốn tự sát đây?
- Các ngươi không thể đoán hắn là Đường Long thứ hai sao? Phải biết rằng,thời gian tôi nhìn thấy Đường Long năm đó, hắn so với nam nhân này cũng không lớn hơn mấy tuổi.
Nhìn thấy trong mắt của Diệp Thiên hiện lên rõ ràng như núi Lư Sơn , trong quyền trường lại sôi nổi,ngoài cái dáng vẻ mà nhiều người chú ý đến Diệp Thiên còn có cả bộ dạng mi thanh mục tú. Lại không giống là bệnh thần kinh, một vài phú hào siêu cấp nhất thời có chút không hiểu.
Ngọn đèn chỉ là chiếu một chút bên cạnh Diệp Thiên rồi vụt tắt,trong bóng đêm vang lên thanh âm của 1 người:
- Clemente, nếu là đánh cuộc, tôi muốn biết tỉ lệ đặt cược trận này là bao nhiêu?
Người nói câu này là một đại vương cao su ở châu Mỹ.trong cuộc đấu giữa Andre Abramovich và Glasgow Quindt hắn đã thua mười tám triệu đô la,hôm nay đang rất muốn thắng nên hắn chẳng cần biết Diệp Thiên là con trai của ai?
- Diệp Thiên thắng 1 ăn 5, Anthony Marcus thắng một ăn 0.8, căn cứ hiệp thương, chư vị ở đây, đặt tiền thấp nhất là 1 triệu đô la. Tất cả phải hiểu quy củ của Nữ Vương, mỗi người chỉ có thể đặt cho một người, đây là thời gian cho chư vị nghiên cứu.
Đánh bạc tại Nữ Vương khác đổ pháp tại Thái Không, mỗi người chỉ có thể căn cứ vào phán đoán của mình đặt cho một quyền thủ, điều này ngăn cản các siêu cấp phú hào lợi dụng tỉ lệ đặt cược để giở trò gian lận.
Nếu không, như cuộc tranh tài ngày hôm qua, Andre Abramovich tỉ lệ đặt cược là 1 và 18, mọi người có thể đặt cửa cho cả hai phe. Như vậy mọi người sẽ ít nhất là hòa, Nữ Vương tất nhiên sẽ không để chuyện này xảy ra. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Clemente, Diệp Thiên là bên nhận khiêu chiến, người cung cấp chiến tích của cậu ta đi?
Dưới đài một người hô:
- Không có chiến tích của hắn, chúng ta làm sao có thể phán đoán thắng bại đây?
Trận đấu ngày hôm qua đã gây sự chú ý lớn. Làm cho tất cả mọi người cẩn thận hẳn lên.
Tuy rằng trong lòng có một chút xem thường Diệp Thiên, nhưng khi tới thời điểm. Bọn hắn đều trở nên nghiêm túc hẳn lên, không ai có thể vượt qua được sự hấp dẫn của đồng tiền, đây là cơ hội kiếm tiền của bọn họ, taọ ra của cải lớn như vậy từ sự rèn luyện hàng ngày.
Nghe được câu hỏi của người nọ, Clemente nói:
- Diệp Thiên từng trong trận đấu quyền tại Trung Quốc, dùng vũ khí chặt đứt tứ chi của cao thủ Nhật Bản Đằng Thác Hải, đây chỉ là một chút tư liệu trận đấu quyền ngầm của hắn, không có bất kì hình ảnh nào, tôi chỉ có thể cũng cấp cho mọi người như vậy thôi.
- Đánh nhau bằng vũ khí? So với đánh nhau tay không sự kích liệt không giống nhau a!
- Đúng à, dùng binh giỏi, chưa chắc ta không đã lợi hai, người trẻ tuổi kia có chút huyền bí.
- Khó mà nói, xem bộ dáng người trẻ tuổi kia mi thanh mục tú, thể nhưng có thể đem tứ chi của người khác chặt đứt, cũng phải là loại người tâm ngoan thủ nạt,nếu khoogn sẽ không giám cùng Anthony Marcus đối chiến.
Clement vừa nói dứt lời, trong tràng lại vang lên tiếng nghị luận.
Clemente cung cấp tư liệu không phải nhiều, nhưng cũng khiến mọi người hiểu ra một số việc, điều đó có nghĩa Diệp Thiên không phải người điên, tối thiểu hắn cũng từng tham gia những trận đấu quyền ngầm, hơn nữa cũng từng thắng qua đối thủ Nhật Bản.
- Tốt lắm, xin mọi người tập trung chú ý, trận đấu sẽ bắt đầu sau 10 phút nữa!
Clemente vừa nói xong, từ trong phòng chờ một phía bên lôi đài đi ra một người, đối với trận đấu hôm nay đã tràn ngập mong chờ.
Tuy nhiên không biết vì sao, Clemente lại có cảm giác Diệp Thiên có thể sống tới phút chót, cho nên sau khi hắn đi xuống khỏi đài đấu quyền, trên màn hình lớn trong tràng bắt đầu truyền lên hình ảnh Anthony Marcus đánh gục đối thủ mà không một chút ảnh hường, không biết có phải clement cố ý dẫn dắt mọi người theo lối suy nghĩ này hay không.
- Mẹ nó, , Clemente có ý tứ gì a, đây chẳng phải là đang tạo áp lực tinh thần cho Diêp Thiên sao!
Sau khi Đổng Thăng Hải nhìn thấy những hình ảnh trên màn ảnh lớn, nhịn không được mắng lên, mặc cho ai là hình ảnh bị đánh gục, trong lòng luôn sẽ lưu lại một sự ám ảnh.
- Không sao, đây là hắn đang tạo động lực cho tôi.
Diệp Thiên bỗng nhiên lắc lắc đầu, lên tiếng nở nụ cười, hàm răng chỉnh tề trắng bóc, trong bong tối ánh lên vẻ chói mắt dị thường,chứng kiến cảnh này Chúc Duy Phong và Đổng Thăng Hải trong lòng đột nhiên rùng cả mình, giống như người đang ngồi bên cạnh không phải là Diệp Thiên, mà là một con quái vật tiền sử.
- Diệp Thiên, hai anh em chúng ta cũng đặt cược thế nào?
Nhìn thấy người bên cạnh đều ở rơi xuống tiền đặt cược, trong lòng Chúc Duy Phong không khỏi ngứa lên, chứng kiến bộ dạng Diệp Thiên như vậy, nếu không mua Diệp Thiên thắng, chẳng phải là rất có lỗi với chỗ tiền đặt cược sao?
- Mẹ nó, ta đánh cuộc, thằng tiền chia tôi phân nửa!
Diệp Thiên trừng mắt nhìn Chúc Duy Phong, ánh mắt mang theo một cố sát khí điên cuồng, Chúc Duy Phong vội vàng rụt cổ nói:
- Đừng nói một nửa, thắng toàn bộ cho cậu đều được!
- Đúng vậy, Diệp Thiên, lần này tôi cũng mua hai triệu!
Trong trận đấu với Andre Abramovich, Đồng Thăng hải không đặt, nhìn thấy CHúc Duy Phong thắng tới 18 triệu Đô-la, trong lòng hắn rất hối hận, tất nhiên là sẽ không chịu bỏ qua cơ hội lần này.
- Tất cả cho tôi một nửa!
Diệp Thiên luôn biểu hiện tư văn có lễ, nhưng không biết vì sao lúc này lại trở nên bá đạo dị thường, ánh mắt kia Đổng Thăng Hải chỉ đào qua, tuy rằng sát khí không phải là đối với hắn, nhưng cũng khiến cho Đổng Thăng Hải một trận lông tóc dựng đứng, giống như Diệp Thiên đã mọc thêm ba đầu sáu tay biến thành quái dị vậy.
Mười phút thời gian nói dài không dài, bảo ngắn không ngắn, mốt số lượng tiền đắt cược thông qua máy tính tập hợp lại với nhau, vừa mới trở lại văn phòng nhìn thấy mấy con số này, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh sợ.
- Ba trăm hai mươi tỷ Đô-la!
Ba trăm hai mươi tỷ Đô-la, nói cách khác, hơn 200 người trong tràng dường như toàn bộ đều đặt cược, hơn nữa thậm chí có người ném xuống không chỉ một triệu.
Cuộc tranh tài ngày hôm qua của Andre Abramovich tiền đặt cược hơn một trăm triệu, đã là một con số cao kỷ lục trong lịch sử đấu quyền ngầm, mà ba trăm hai mươi tỷ cái số này đã vượt xa con số ngày hôm qua, hơn nữa sợ là sau này cũng rất khó bị đánh vỡ.
Cố nén kích động trong lòng, Clemente dùng ống nghe điện thoại hướng tới người chủ trì trong tràng phát lệnh bắt đầu trận đấu, nhất thời một đạo ánh sáng mạnh chiếu vào cái lưới sắt đan trên lôi đài.
- Các vị tiên sinh, thưa quí ông quí bà, sau đây chúng tôi xin mời quyền thủ vĩ đại nhất mười năm trở lại đây"Cỗ máy giết người", "Địa Ngục Ma vương" danh hiệu Anthony Marcus!
Trong lúc người chru trì sướng tên Anthony marcus, đem tiếng cuối cùng ngân phi thường dài, theo tiếng ngân của hắn, một ánh đèn chiếu sáng vào con đường an toàn, một thân hình cao lớn, làn da ngăm đen, tóc cuộn lên Anthony Marcus, cuối cùng đã lộ diện.
Anthony Marcus là tướng mạo điển hình của người Indonesia, hằn để thân trần, hai khối cơ ngực lớn dị thường, cả người nhìn qua làm cho người ta một lại cảm giác vô cùng cứng rắn,trên người dường như không có một chút dư thừa.
Hai cái đùi của hắn phi thường tráng kiện, theo mu bàn chân lên phía trên, thậm trí một sợi lông tơ cũng không nhìn thấy, cặp ống đồng ngăm đen như kim chúc, đây là Anthony Marcus, mỗi ngày điên cuồng đá cây cột kim chúc nên mới có hiệu quả như vậy.
Chậm rãi bước lên đài, Anthony Marcus hơi hơi nhắm hai mắt, thích ứng với lưới sắt bên dưới, đối với một quyền thủ kinh nghiệm phong phú mà nói, 1 sơ sẩy ngỏ cũng có thể tạo thành hậu quả chết người.
"Phía dưới xin mời đến từ Trung Quốc thần bí quyền thủ, Diệp Thiên !"
Sau khi đợi cho Anthony Marcus tiến vào đến trên lôi đài,thanh âm của người chủ trì lại vang lên, theo hắn kêu la, Diệp Thiên từ trên ghế salon đứng lên, hắn cũng không có chạy, mà từng bước từng bước, chậm rãi đi vào bên trong lưới sắt.
Tuy nhiên ngay khi Diệp Thiên một chân bước vào lôi đài thì đôi mắt đang khép hờ của Anthony Marcus, bổng trừng lên.