Diệp Thiên gật gật đầu, cảm thấy nhẹ nhóm, tục ngữ nói mệnh là do trời định, rất nhiều chuyện phong thủy tuy rằng có thể thôi diễn ra nhưng lại không thể thay đổi kết quả được.

Giống như là "thôi bối đồ" lưu truyền hàng triệu năm, trong hàng triệu năm này cũng có không ít cao nhân dị sĩ thôi diễn ra điều huyền bí trong đó, các triều đại vua chúa cũng vô cùng coi trọng.

Nhưng dòng lịch sử chuyển động như bánh xe, cho đến ngày nay, tất cả những thứ phải trải qua đều trải qua, cũng giống như Diệp Thiên có thể quan sát chỗ lợi hại của thiên cơ.

Tướng mạo Lôi Hổ hung ác, không phải tướng trường thọ, trong 3 năm tất có họa sát thân, Diệp Thiên nể mặt Lôi Chấn Nhạc nhắc nhở 1 câu, coi như sự đời là số trời rồi.

Sau khi giúp Lôi Chấn Nhạc lau khô 2 tay, thì nghi thức rửa tay gác kiếm này coi là xong, kể từ hôm nay, Lôi Chấn Nhác sẽ rút lui khỏi ân oán giang hồ, thù hận ngày xưa xóa bỏ.

- Chú Lôi, chúc mừng!

- Trưởng lão Lôi, xin chúc mừng!

- Tam đệ, sau này bảo trọng nhé!

Mọi người vây quanh lần lượt lên chúc mừng, nhìn thấy 2 nhân vật sáng lập Hồng môn rút lui, trong lòng bọn họ cũng cảm thấy cực kỳ cảm kích, tục ngữ nói đã gia nhập giang hồ thân không còn là của mình nữa, không biết sau này mình sẽ cókết cục thế nào?

Thấy cảnh như vậy, Diệp Thiên và Tống Vi Lan rút lui ra đằng sau đám người, sau khi chào Đỗ Phi và Lôi Chấn Nhạc liền rời khỏi trang viên.

- Mẹ, mẹ muốn dẫn con đi đâu?

Nhìn thấy Anna không nói lời nào đã khởi động xe, Diệp Thiên có chút kỳ quái hỏi.

- Nếu con không định đến New York, mẹ tìm chỗ ở cho con.

Tống Vi Lan ném 1 cái chìa khóa cho con, nói:

- Năm đó mẹ mua 1 căn hộ gần đây, mỗi lần đến San Francisco đều ở đấy cả, bình thường cũng có người quét dọn, con qua đó ở là được.

Trước khi xảy ra chuyện này, Tống Vi Lan có quan hệ rất thân thiết với Hồng môn, hàng năm ít nhất đến San Francisco 6 lần, cho nên mới mua căn nhà ở đây.

- Vâng, con đang muốn dọn ra ngoài đây!

Diệp Thiên gật gật đầu, cậu ở trong phòng Bái Hương ở Hồng Môn chỉ là bất đắc dĩ mà thôi, cũng không có ý định trung thành với Hồng Môn, ở chỗ Đỗ Phi cảm thấy không được tự nhiên cho lắm.

Căn biệt thự của Tống Vi Lan rất gần chỗ hoa viên của Lôi Chấn Nhạc, lái xe 5 phút là tới.

Căn biệt thự này là căn nhà nhỏ 2 tầng, diện tích tuy rằng không lớn lắm nhưng cây cỏ hoa lá rất đẹp, sức sống của toàn bộ cây cối hoa cỏ xung quanh căn biệt thự khiến cho ngôi nhà tràn ngập sức sống.

- Môi trường quả nhiên có liên quan đến linh khí mạnh yếu!

Sau khi đến đây, cảm giác nhạy bén của Diệp Thiên lập tức cảm nhận được nguyên khí tản mác trong trời đất, so với không khí hỗn độn ở kinh thành kia nơi này linh khí rất mạnh, cho dù so với những nơi rừng rậm hoang vu không có người đến kia vẫn hơn 1 bậc.

Buổi tối, Tống Vi Lan sau khi cùng con trai ăn bữa tối mới lưu luyến trở về New York.

Trong khoảng thời gian này Tống Vi Lan quả thực trở thành nhân viên cứu hỏa, ngoài trấn an công nhân ra, còn phải phối hợp quan hệ với các quan chức bộ ngành có liên quan Mĩ tranh thủ lấy lại số tiền khổng lồ đó.

Sau khi tiễn mẹ đi, Diệp Thiên lấy di động gọi về nhà, tâm sự tình cảm 1 hồi lâu với Vu Thanh Nhã, lúc này mở danh bạ điện thoại ra tìm 1 số điện thoại trong đó.

- A lô, tôi là Diệp Thiên đây!

Cái di động này giống như cái của Diệp Thiên, đều là số ở Bắc Kinh, khai thông hệ thống toàn cầu, năm 2000 này người có thể dùng phương thức này để liên lạc cũng không có nhiều.

- Diệp Thiên, cuối cùng cậu cũng gọi điện thoại đến? Tôi tưởng là lần này cậu không tham gia đại hội boxing ngầm lần này.

Chúc Duy Phong lời nói lo lắng kèm theo 1 chút vui sướng:

- Cậu còn ở phố người Hoa ở San Francisco không? Tôi qua đón?

- Ấy, sao Chúc tổng biết tôi ở phố người Hoa thế?

Diệp Thiên nghe vậy sửng sốt, trong lòng có chút không vui, người giống như cậu, cực kỳ ghét bị người khác theo dõi.

- Khụ khụ, cậu đừng có hiểu lầm, tôi không theo dõi cậu đâu! Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - truyenfull.vn

Chúc Duy Phong ho khan 1 tiếng, vội vàng giải thích, nói:

- Cậu ở Hương đường Hồng môn, chuyện này sớm đã truyền ra cả thế giới người Hoa, tôi có muốn không biết cũng không được.

Hồng môn vốn có quan hệ chặt chẽ với quan chức cấp cao trong nước, cũng được 1 số bộ ngành coi trọng, hình như chỉ cần có gió nhẹ lay động ngọn cỏ thôi cũng lập tức cũng có tin tức truyền về.

Mà người có thế lực sau lưng như Chúc Duy Phong, tin tức đó đương nhiên là rất rõ, Diệp Thiên ở Hương Đường Hồng môn gây áp lực cho Lôi Chấn Nhạc, cậu ta cũng chỉ biết muộn hơn mấy tiếng mà thôi.

Thế nhưng chúc Duy Phong thực không dám cho người theo Diệp Thiên, nếu không hắn ta không thể không biết sau khi tham dự nghi lễ rửa tay gác kiếm của Lôi Chấn Nhạc xong thì không quay về tổng đường Hồng môn nữa.

- Ông có ở San Francisco không? Tôi không ở phố ngưởi Hoa, tôi ở ngoại ô thành phố.

Nghe ngữ khí của Chúc Duy Phong, hình như cách phố người Hoa không xa, Diệp Thiên suy nghĩ 1 lát, nói địa chỉ của mình cho hắn biết.

- Ok, muộn nhất là 1 tiếng nữa rôi sẽ đến!

Chúc Duy Phong nhớ kỹ địa chỉ, vội vàng ngắt điện thoại.

Hơn 20 phút sau, bên ngoài biệt thự Diệp Thiên vang lên tiếng động cơ ô tô, Chúc Duy Phong dẫn theo 2 người trung niên thân hình dũng mãnh bước từ xe xuống.

- Diệp Thiên, cậu làm tôi đợi muốn chết!

Chúc Duy Phong rất tự nhiên ôm lấy Diệp Thiên, sau khi ngẩng đầu nhìn thấy căn biệt thự đằng sau Diệp Thiên, ánh mắt sáng ngời, nói:

- Diệp Thiên, cậu đúng là biết hưởng thụ cuộc sống, biệt thự tôn sùng tự nhiên thế này rất được hoan nghênh ở Mĩ đấy!

Chúc Duy Phong hay ra nước ngoài, hắn biết, đừng nhìn căn biệt thự không có điểm nào thu hút này nhưng lại cực kỳ đắt tiền, hơn nữa vườn hoa xanh ngát đằng trước sau biệt thự ở Mĩ người bình thường không thể nào mua được.

- Mẹ tôi mua, không liên quan đến tôi, vào nhà ngồi đi!

Diệp Thiên liếc mắt nhìn thấy người phía sau Chúc Duy Phong, nói:

- 2 vị này từng gặp qua rồi, cùng nhau vào đi.

Trí nhớ Diệp Thiên vô cùng tốt, 2 người này ở Bắc Kinh ở Boxing ngầm như hình với bóng với Chúc Duy Phong, liếc mắt 1 cái cậu đã nhận ra.

- Kính chào Diệp gia!

Hai người này không tùy tiện như Chúc Duy Phong, đứng ngay thẳng bắt tay với Diệp Thiên.

- Ấy, người trong môn phái à?

Diệp Thiên sửng sốt 1 chút, bởi vì chỉ có người trong Hồng môn mới xưng hô với cậu như vậy.

- Bọn họ ở Mĩ trước kia là bộ đội đặc chủng, đích thực xuất thân từ Hồng môn, sau đi theo tôi.

Chúc Duy Phong giải thích thuộc hạ cho Diệp Thiên 1 câu, người thân phận hiển hách như hắn ta, lúc truyền đến đời thứ 3 đã như 1 số gia tộc lớn ở nước ngoài.

- Ấy, đều vào ngồi đi!

Diệp Thiên gật gật đầu, quay người đi vào trong phòng khách, nói:

- Trong bếp có cà phê, muốn uống đi tự mình đi pha nha!

- Không dám phiền Diệp gia động tay.

2 người trung niên đó nhanh nhẹn tìm thấy trà và ấm trà trong bếp, pha trà cho 2 người Diệp Thiên và Chúc Duy Phong, nếu không phải đi theo Chúc Duy Phong, dựa vào thân phận như bọn họ ở Hồng môn căn bản đừng nghĩ được tiếp xúc với Diệp Thiên.

Sau khi ngồi vào chỗ. Diệp Thiên nhìn về phía chúc duy Phong, nói:

- Chúc Tổng, ông nói đại hội Boxing ngầm đó, còn có 3, 4 ngày nữa à? Tôi không đến chậm chứ.

- Cậu không đến chậm đâu, thế nhưng địa điểm thay đổi, không tổ chức ở San Francisco nữa.

Chúc Duy Phong lắc đầu, giơ tay với lấy cốc trà , đưa lên miệng, khen:

- Trà ngon, Thiết Quan Âm chính hiệu, loại trà này tôi cũng chỉ được uống qua 2 lần thôi.

- Được rồi, đừng khoe với tôi, thế đại hội Boxing ngầm đó rốt cuộc là tổ chức ở đâu thế? Ông còn không nói mau!

Diệp Thiên tức giận liếc mắt nhìn Diệp Thiên 1 cái, năm đó cậu và Lý Thiện Nguyên trộm được cái bao đỏ, đó mới là trà ngon chân chính, còn trà Thiết Quan Âm này chỉ được coi như là tàm tạm thôi.

Tỏ chức ở vùng biển quốc tế, nếu không phải đợi cậu, tôi đã đang ngồi trên thuyền rồi!

Sau khi nghe Diệp Thiên nói, Chúc Duy Phong cũng không dám thừa nước đục thả câu, phải biết rằng, không có Diệp Thiên đi theo, trong lòng hắn không có chút lo lắng gì, có tham dự đại hội này hay không còn là chuyện khác.

- Vùng biển quốc tế à? Sao phải ở đó?

Diệp Thiên hơi nhíu mày, nói:

- Biển rộng mờ mịt, nếu xảy ra chuyện gì cũng không chạy được, địa điểm quyền anh ngầm này không phải là tốt lắm?

Diệp Thiên làm việc rất không thích việc nằm ngoài tầm kiểm soát của mình.

Giống như là ngồi trên máy bay, đều là chuyện Diệp Thiên không thích, bởi vì nếu như gặp phải chuyện tai họa gì cậu cũng không có bản lĩnh khống chế được.

Chúc Duy Phong biết Diệp Thiên suy nghĩ cái gì, cười nói:

- Diệp gia, đảm bảo an toàn tuyệt đối, du thuyền này có tên là Nữ Hoàng Elizabeth, không có ai dám đánh vào chiếm hạm này đâu.

- Nữ hoàng Elizabeth à?

Diệp Thiên nghe vậy mở to 2 mắt nhìn:

- Ông nó là mẫu tàu chở máy bay được nước Anh chế tạo đó à, là thuyền tư nhân của nữ hoàng Elizabeth à?

Có thể có được cái tên du thuyền Elozabeth, theo Diệp Thiên biết chỉ có 2 cái.

1 con thuyền được gọi là "tấm bia vĩnh viễn không bị chìm" du thuyền của nữ hoàng Anh, 1 cái còn lại là chiến hạm nước Anh đang nghiên cứu chế tạo, thế nhưng dự kiến đến năm 2004 mới hoàn công.

- Đều không phải.

Chúc Duy Phong cười đắc ý, nói:

- Chiến hạm này chế tạo năm 1921, năm đó đã từng bỏ neo ở Thượng Hảo, nó có liên quan gì với hoàng gia Anh hay không tôi không biết, nhưng có thể đăng ký được cái tên này thế lực sau lưng nghĩ thôi cũng biết được.

Chúc Duy Phong cũng không hiểu biết lắm về du thuyền có biệt hiệu là nữ hoàng Elizabeth này, nhưng hắn biết, bối cảnh đằng sau du thuyền này không phải dày, có liên quan mật thiết đến ông chủ các nước.

Ở nửa thế kỷ trước, nó chỉ là 1 con thuyền mà các bậc hào phú trên thế giới dùng để đi du lịch.

Thế nhưng ở những năm 80, có thế lực nhúng tay vào, con tàu nữ hoàng Elizabeth trở thành nơi ở tổ chức boxing ngầm thế giới, trở thành thánh địa của các tuyển thủ boxing ngầm.

Người có thể tham gia boxing ngầm nữ vương Elizabeth, không ai không phải là tuyển thủ hàng đầu thế giới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play