Tô Xán thu đầu từ cửa sổ vào, bực tức bấm còi mấy phát thế nhưng cũng thừa biết không ích gì cả, bất lực thả người dựa phịch vào lưng ghế da, nhìn dòng xe phía trước đang nhích lên từng tí một, lúc này có lùi lại cũng không ích gì nữa rồi, vì phía sau cũng bị hàng xe dài chặn đường, tiếng còi inh ỏi, tiếng chửi rủa nối nhau liên hồi.
Nhìn hai tên đang tranh cãi nhau phía trước mà bực mình, ý thức giao thông của người dân quá kém, chẳng ai chịu nhường ai, vốn chỉ là vụ tai nạn nhỏ do chiếc xe tải tuột chốt làm rơi hàng hóa chở bên trên xuống, gây tắc đường.

Vốn chỉ có thế thì nửa đường còn lại vẫn đủ mọi người đi qua, rốt cuộc chen nhau lên trước, không ai chịu đợi dù chỉ một chút, cứ như có công to việc lớn gì vậy, thế là sinh ra va chạm, cãi vã đánh nhau. Giống như hai nam nhân phía trước, Tô Xán chứng kiến sự việc từ đầu tới đuôi, chỉ vì xe đi trước không kịp lách qua khe hở, làm xe khác vượt trước, xe sau bực mình đi ra đá xe người ta chửi bới, bên kia không chịu đi xuống thế là đánh nhau, cả đám cùng kẹt nhau ở đây.

Tô Xán rất bực mình, nhưng bây giờ xuống chỉ làm to chuyện, chẳng giải quyết được gì, mà tâm tình y không đủ bình tĩnh.

Hạ kính xuống, hiệu quả cách âm của chiếc Bentley rất tốt, mọi sự ồn ào bên ngoài bị ngăn cách tuyệt đối, như thế giới khác, không gian xe rộng, ghế da êm ái, Tô Xán xem chừng hai con dê kia phải húc nhau mất một lúc nữa, ngả người ra sau, nhắm mắt lại kiếm chuyện để nghĩ để giảm bớt sốt ruột trong lòng.

Lúc sắp bước sang năm 2004, Vương Bạc ở tỉnh Tây Xuyên đề xuất " Mười điểm cương yếu" ," Ba sự kiện lớn", là xóa nghèo nông thôn, chấn hưng sản nghiệp thứ hai trong tỉnh, kiến thiết môi trường. Vương Bạc mất nửa năm ổn định được vị trí của mình trong tỉnh, bắt đầu đưa ra hành động lớn thể hiện ý chí chính trị của mình, khí thế mỗi ngày một đi lên, thậm chí có phỏng đoán ông sớm bước vào cục chính trị.

Cùng lúc đó Vương hệ và Cao hệ ở nhiều sự việc càng trả nên không thể điều hòa, không phải là hoàn toàn đối lập, mà cho dù có hợp tác với nhau cũng đề phòng.

Thậm chí có một lần một vị phó bộ trưởng bộ ủy TW thuộc Cao hệ muốn điều xuống địa phương, tổ chức thảo luận sơ bộ điều tới tỉnh Tây Xuyên, tin tức đưa ra, vị phó bộ trưởng đó lòng lạnh thấu, người xung quanh thì thầm nói lần này xuống địa phương coi như dưỡng già rồi. Vị phó bộ trưởng đó trước khi đi mời bạn bè tới uống rượu, rượu vào lời ra, nói chuyến này đi lành ít dữ nhiều, mong mọi người ở lại trân trọng.

Chuyện này về sau tới tai Vương Bạc, ông cũng chỉ cười, bất kể là điều động chính quy cũng được, Cao gia muốn dùng người này đo nước nông sâu cũng tốt, Vương Bạc nên làm gì vẫn làm thế.

Nghĩ miên man một hồi không ích gì, đầu óc hỗn loạn, Tô Xán nhìn ra ngoài cửa sổ, phía làn đường ngược lại kia, dòng xe vùn vụt chạy qua chứ như cười nhạo bọn họ, Tô Xán đưa mắt nhìn xa hơn sang bên hè đường, xem trong ngày nóng bức này liệu có cô gái máy ngắn nào đó giúp y giải sầu trong lúc tắc đường hay không, chợt một tấm biển quảng cáo lớn thu hút sự chú ý của y.

Đó là cửa hàng bán điện thoại, tầng một dán chi chít logo các hãng điện thoại trên cửa kính, choán hết tầng hai là tấm hình quảng cáo Trần Linh San khuôn mặt hoàn mỹ trong bộ váy đầm mày trắng ôm lấy đường cong gợi cảm của nữ nhân, mái tóc đen dài buông xuống bờ vai thanh mảnh tạo nên sự tương phản rõ rệt, đôi mắt đen láy long lanh của Trần Linh San nhìn say đắm chiếc điện thoại nắp gập Samsung E700, tạo ấn tượng thị lực mạnh mẽ.

Đây không phải tấm biển quảng cáo đầu tiên có hình Trần Linh San mà Tô Xán thấy, Samsung rất kỳ vọng vào model điện thoại mới này của mình, quảng cáo rầm rộ toàn phạm vi Châu Á, mời Trần Linh San làm người mẫu đại diện.

Một năm qua, Trần Linh San tuy chưa thể nói đã vươn lên top diễn viên hàng đầu, nhưng chắc chắn là diễn viên hot nhất, vô cùng được lòng giới trẻ.

Tất cả nhờ bộ phim “Xuân Hạ Thu Đông” khởi chiếu từ đầu tháng 12 năm ngoái, khác hẳn bộ phim đầu, bộ phim này ngay khi công bố bấm máy đã thu hút chú ý của dư luận, bởi góp mặt bốn nhân vật chính toàn bộ là nam thần ngọc nữ của giới giải trí, ba người kia đã có tiếng vài năm rồi, Đường Vũ tuy độ nổi tiếng kém nhất, nhưng nhờ gương mặt hoàn mỹ cùng diễn xuất đánh giá cao nhờ phim “Câu chuyện thành phố nhỏ”, coi như cũng xứng đáng.

Không phụ sự kỳ vọng công chúng, phim chiếu ra một tuần tạo ra làn sóng mới trong giới trẻ, ảnh hưởng vượt xa bộ phim trước Trần Linh San tham gia. Nhưng trái ngược với thành công bộ phim, giới phê bình phim ảnh lại đánh giá thấp bộ phim này, tình tiết phim kiểu cổ tích công chúa Lọ Lem, không có bất kỳ gì mới mẻ, ba diễn viên kia cũng thường mang tiếng là bình hoa di động, chỉ được khuôn mặt đẹp, diễn xuất không đạt chuẩn. Trần Linh San không được đánh giá cao hơn, nhân vật của cô được đánh giá là dễ dàng hời hợt, không cần khả năng diễn xuất.

Nhưng mà chê bai thế nào thì phim ưa chuộng khắp cả nước là điều không thể phủ nhận.

Bên cạnh đó đây là phim nhiều thị phi, bắt đầu lúc bấm máy có tin đồn Trần Linh San vào khách sạn hẹn hò với nam diễn viên chính đóng cặp, rồi Trần Linh San dùng tiền mua vai viễn, lấy dẫn chứng đây không phải lần đầu, tin mấy diễn viên chính đều mắc bệnh ngôi sao nên không ai ưa ai, coi mình là nhất …v…v… v…

Đúng thế, Tô Xán vẫn luôn theo sát tình hình Trần Linh San, chẳng qua thường ngày y không thể hiện ra mà thôi.

Mấy tin đồn kia Tô Xán không để trong đầu, tuy không hiểu nhiều giới giải trí, y cũng biết tới thủ đoạn tạo scandal gây chú ý, khó phân biệt thực hư.

Tới ngày phim chiếu, Tô Xán cũng tò mò bật xem thử, phim bắt đầu nhân vật Trần Linh San thủ vai từ thành phố nhỏ một thân một mình lên thủ đô học đại học. Quần jean bạc màu, áo thun trắng, thắt hai tóc bím rất quê mùa, nhưng không che dấu được vẻ đẹp trời sinh, cô ngơ ngác một tay kéo đống hành lý khổng lồ, tay cầm địa chỉ ngơ ngác vừa đi vừa nhìn ngó xung quanh. Đúng lúc đó vai nam chính là công tử nhà giàu từ xe đắt tiền bước xuống, mắt hếch lên trời, bị Trần Linh San va phải, hai người ngã xuống đất, bốn mắt mở to nhìn nhau, môi chạm môi …. hết.

Chính xác thì Tô Xán tắt TV đi, y hậm hực suốt cả ngày trời, từ đó không xem thêm phim này lần nào nữa.

Tình cảm Tô Xán với Trần Linh San rất đặc biệt, như cuộc nói chuyện của y với Lý Lam, đêm hôm đó y rời Hạ Hải, không chỉ Trần Linh San là người ám ảnh, cả y cũng thế, ngoài ra Tô Xán còn thêm chút áy náy, nếu y dứt khoát hơn, chuyện hai người không phát triển tới mức đó.

Có lẽ vì Đường Vũ không có nhà, tình cảm đó lần nữa trỗi dậy, nhưng Tô Xán không làm gì có lỗi với Đường Vũ, vẫn chỉ lặng lẽ theo dõi bước chân Trần Linh San.

Hôm nay Đường Vũ sẽ trở về, Tô Xán thu lại tình cảm không nên có, tỉnh lại, thấy vụ lộn xộn trước mắt đã được cảnh sát giao thông đi tới dẹp yên, dòng xe bắt đầu lưu thông, Tô Xán nổ máy, trước khi đạp ga tiến lên, giơ nắm đấm dứ dứ về phía bức ảnh Trần Linh San đang nở nụ cười như hoa xuân, lẩm bẩm “ Em làm được rồi đó.”

Đêm mùa đông lạnh lẽo ở thành phố nhỏ đó, có một đôi thiếu niên nam nữ ngồi ôm nhau bên bờ đê, cô gái có hỏi.
- Năm năm nữa bạn còn nhớ mình không?

- Nhớ!

- Vậy mười năm sau.

- Vẫn nhớ.

- Hai mươi năm sau?

- Nhớ, tiếp theo có phải hỏi ba mươi năm sau có còn nhớ không? Nhớ, hỏi cái gì có dinh dưỡng hơn được không?



Tô Xán khẳng định, Trần Linh San cứ tiếp tục nổi tiếng thế này, không phải y nhớ mà là muốn quên cũng không quên được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play