Lần thế giới tu tiên này ngoại trừ thực lực con người không cao mà tuổi thọ cũng quá ngắn hơn lần tu tiên trước. Nếu con người không phi thăng thì tối đa cũng chỉ sống không quá trăm mười năm tuổi mà thôi.Lúc Bách Hợp trở lại trong tinh không, đồng thời Lý Duyên Tỷ cũng về theo.
Lúc nhìn thấy Lý Duyên Tỷ, Bách Hợp có chút xấu hổ lại có chút cảm giác sợ hãi, thậm chí cô cứ ngơ ngác đến khi Lý Duyên Tỳ ngồi trên giường mỹ nhân biến hóa ra, cô chủ động đi tới: “Lần này cám ơn anh đã giúp.”
Lý Duyên Tỷ nhẹ gật đầu, thò tay nắm cả eo cô ôm vào trong ngực, bờ môi chạm nhẹ lên mặt cô: “Nhiệm vụ hoàn thành, Nhiếp Bách Hợp rất hài lòng.”
Trong nhiệm vụ này, hai người Tiêu Diễm và Hạ Hậu Thấm Nhi rơi vào kết cục xứng đáng, oan khúc của Nhiếp Bách Hợp cũng được rửa sạch, Nhiếp gia ngày xưa thu lưu Tiêu Diễm cũng bị thế nhân biết rõ, một chuyến nhiệm vụ có lẽ Nhiếp Bách Hợp đã đạt được tâm nguyện, trong lòng Bách Hợp cũng hiểu, nghe được Lý Duyên Tỳ nói lời này thì nhẹ gật đầu.
Trong tinh không xuất hiện lần nữa tư liệu của cô:
Giới tính: nữ ( có thể biến đổi tính)
Tính danh: Bách Hợp
Tuổi: 2 1
Trí lực: 8 2(max 100 điểm)
Dung mạo: 87(max 100 điểm)
Thể lực: 75(max 100 điểm)
Vũ lực: 49(max 100 điểm)
Tinh thần: 70(max 100 điểm)
Danh vọng: 37(max 100 điểm)
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Thiên Địa môn Đạo Đức Kinh, Nam Vực cổ thuật, Thuật tinh Thần Luyện Thể
Năng khiếu: Nấu ăn trung cấp, diễn xuất cao cấp, thuật ngũ hành bát quái (hơi lướt qua)
Mị lực: 63(max 100 điểm)
Ấn ký: Khí tức Chân long hoàng tộc
Bách Hợp đang tựa vào Lý Duyên Tỷ, nhưng khi nhìn đến tư liệu xuất hiện trong tinh không. Cô hơi nghi hoặc, lần nhiệm vụ này hoàn thành thuộc tính giá trị hầu như tăng thêm hai điểm, Lý Duyên Tỷ từng nói qua, theo nhiệm vụ tiến hành đến bây giờ, bởi vì rất nhiều người thuộc tính giá trị không nhất định cho cao, có thể cho cũng có hạn, bình thường làm mấy cái nhiệm vụ xếp cùng một chỗ mới có thể xuất hiện gia tăng thuộc tính giá trị cao, thế nhưng mà lần này thuộc tính giá trị lại thêm được nhiều lắm, trong lòng cô có chút hồ nghi. Nghĩ đến loại tình huống này trước kia đã từng phát sinh qua một lần, ánh mắt Bách Hợp híp lại, vô ý thức nhìn Lý Duyên Tỷ:
“Sao thuộc tính giá trị của tôi lại tăng lên nhiều như vậy?”
Không biết có phải quan hệ hai người hiện giờ thân thiết hơn trước cho nênlời nói của Bách Hợp cũng thiếu cẩn thận từng li từng tí cùng thấp thỏm không yên bất an như trước. Cô vừa hỏi xong, tay Lý Duyên Tỳ đang di chuyển trên thắt lưng cô hơi dừng lại. Sau đó nhìn Bách Hợp, sờ lên mái tóc thẳng tắp thuận trơn trượt, khóe mắt nhìn lên trên, một đôi con ngươi đen kịt giống như hồ sâu rất nhanh hiện lên ám quang, rồi mới chân thành nói:
“Chúng ta là vợ chồng, tôi cũng có thể tặng thêm cho em.”
Anh nhấn mạnh cụm từ hai người là vợ chồng. Rồi trực tiếp lược qua lúc Bách Hợp đã từng nói sẽ phụ trách, không biết có phải vì liên tiếp hai nhiệm vụ hai người đều có danh phận vợ chồng hay không. Hơn nữa giữa hai người cũng sớm đã phát sinh quan hệ thân mật nên Bách Hợp đối với hai chữ ‘Vợ chồng’ tuy có cảm giác không được tự nhiên, nhưng cũng không có cảm thấy khó có thể tiếp nhận, quan hệ này cô chưa từng nghĩ qua, nhưng lúc này nghe tới lại phảng phất nước chảy thành sông, cũng không có quá nhiều kháng cự, cô chỉ do dự một chút: “Thật là bởi vì như vậy?”
Ánh mắt Lý Duyên Tỷ do dự một chút. Cuối cùng vẫn gật đầu.
Bách Hợp nhìn rõ sự biến hóa đó, trong lòng càng thêm không tin. Hỏi hai câu, Lý Duyên Tỷ mới bất đắc dĩ mổ vào gò má cô mấy cái, như là bị ép nói ra tình hình thực tế: “Trên thực tế là bởi vì chúng ta giữa hai người thân thể tiếp xúc, ngoại trừ có thể khiến cho em trong nhiệm vụ tiếp tục sống, em cũng đạt được vật gì đó khác từ tôi.”
Không nghĩ tới là đáp án này, lỗ tai Bách Hợp không khỏi bắt đầu cảm thấy bị phỏng lên, cô thật không nghĩ tới ngoại trừ tại trong nhiệm vụ cùng Lý Duyên Tỷ thân mật có thể bảo vệ tính mạng, còn có thuộc tính giá trị gia tăng, thấy Lý Duyên Tỷ có chút bất đắc dĩ thì Bách Hợp không khỏi chột dạ, lúc này cũng không có ý mở miệng tiếp, tuy nhiên cô còn nhớ mang máng trước kia tình cảnh như vậy cũng phát sinh qua, nhưng lúc này nhận được đáp án, trên mặt Bách Hợp cố gắng trấn định, cẩn thận từng li từng tí thò tay cầm cánh tay anh, trong lòng thầm mắng mình không có việc gì tìm việc, hết lần này tới lần khác nhắc tới lại để cho chính mình khó xử.
Động tác rất nhỏ của cô không có giấu diếm được giác quan Lý Duyên Tỷ, ngoại trừ trong nhiệm vụ đây là lần đầu cô ở bên ngoài chủ động thân cận, Lý Duyên Tỷ làm bộ không thấy được vẻ mặt xoắn xuýt của Bách Hợp lúc này, bên khóe miệng khẽ cười, ôm cô vào trong ngực.
Tuy nói Lý Duyên Tỳ cũng không muốn để Bách Hợp tiến vào nhiệm vụ, thế nhưng anh hiểu đạo lý tiến hành theo chất lượng, hôm nay đã thành công để cho trái tim Bách Hợp tiếp nhận sự tồn tại của anh, cho dù anh rất không muốn thả người, cuối cùng vẫn cố nén không tình nguyện đưa cô vào trong nhiệm vụ.
“Sư phụ, sư phụ.” Bách Hợp đang mơ màng phảng phất nghe được có người ở bên tai mình đong đưa thân thể của cô, dao động khiến cô suýt nữa nôn ra.
“Nhị sư tỷ, cô không thấy được sư phụ đang thiền sao?” Một giọng nam chất phác vang lên, Bách Hợp mở mắt ra mơ hồ thấy bóng dáng ba người, hình như cỗ thân thể này bị thương rất nặng, một lúc sau thị lực mới dần dần có tiêu cự.
“Sư phụ, rốt cục ngài cũng đã tỉnh!” Đây chính là người con gái lúc trước gọi cô, tuổi chừng mười bảy mười tám tuổi, lúc này tay còn khoác lên trên cánh tay cô, thấy Bách Hợp tỉnh lại thì hơi kinh hỉ, lại bắt đầu mở miệng: “Sư phụ, sao cô mê man lâu như vậy, cô có biết không thầy trò phái Hiển tông rất càn quấy, vậy mà bà già Long Hiển Phương mang theo Diệp Toàn Chi đến nhà họ Hạ đoạt mối làm ăn của chúng ta! Anh Hạ là của tôi, không thể để cho bọn họ làm chuyện xấu …, sư phụ!”
Lúc cô gái nói xong lời này, hai chân còn đung đưa, cô bé nhìn rất xinh đẹp, tóc uốn thành sóng lớn sóng cuốn, thoạt nhìn quyến rũ hơn, mặc váy liền ngắn bó sát người, lộ ra hai cái chân thon dài thẳng tắp, trong tay còn ôm theo một cái túi hàng hiệu, lúc này vẻ mặt không kiên nhẫn, xem ra là cô bé được chiều quá sinh hư.
Bách Hợp bị cô ta lắc khiến cho đầu óc choáng vàng, nhìn liếc qua hai người con trai khác, hai người này đều ước chừng hai mươi tuổi, một người thoạt nhìn hơi giống con gái, lúc nhìn Bách Hợp còn nháy mắt mắt quyến rũ, người còn lại thì chất phác, chống lại ánh mắt Bách Hợp thì nhếch miệng nở nụ cười hai tiếng ‘Hắc hắc’.
“Đi ra ngoài trước, để cho tôi yên tĩnh một chút!” Lúc này chưa có tiếp thu kịch bản, Bách Hợp lại bị cô gái kia làm phiền, giận đến tái mặt quát một câu, cô gái kia ngẩn ngơ, có chút không cam lòng muốn nói điều gì, nhưng thấy sắc mặt Bách Hợp lạnh lùng, cô ta hơi do dự song vẫn cong lên miệng, hừ lạnh một tiếng, đi một đôi giày cao gót, mặt âm trầm đi ra ngoài.
Người con trai xinh đẹp lòng vòng nhìn Bách Hợp, cũng cười hì hì rồi mời người con trai có khuôn mặt chất phác đi ra ngoài, trong phòng lập tức yên tĩnh trở lại, Bách Hợp ngồi xếp bằng, một lần nữa lại nhắm mắt lại.
Bởi vì tinh thần lực gia tăng, tốc độ tiếp thu kịch bảnnhanh hơn trước kia rất nhiều, số lượng lớn kịch tình rót vào trong óc, Bách Hợp chỉ có hơi không thích ứng nhíu mày một chút rồi bình tĩnh lại.
Lúc này đây trong kịch tình, Mao Sơn chia làm Mật Tông và Hiển Tông, trong cái thế giới này, Mật Tông và Hiển Tông tầm đó cũng không phải như rất nhiều người lý giải, chia làm hai phái tu luyện, ở chỗ này Mật Tông Hiển Tông, là chỉ lý niệm khác nhau.
Mật Tông tựu giống với là phái chủ chiến, lúc chiến đấu với yêu ma quỷ quái thì dùng thủ đoạn mạnh mẽ tru sát, mà Hiển Tông thì nhu hòa hơn dùng cảm hóa làm chủ, tiu hai tông là đồng môn cùng thầy, nhưng bởi vì lý niệm khác nhau, về sau lúc tranh cãi suýt nữa trở mặt thành thù. Bách Hợp trở thành Long Bách Hợp chưởng môn Mật Tông mới nhận chức.
Hồi trước Long Bách Hợp là cô nhi, do chưởng môn tiền nhiệm Mật Tông Long Hiển Trân thu làm đệ tử nuôi dưỡng lớn lên, từ nhỏ đi theo sư phụ Long Hiển Trân học đạo thuật, thẳng đến năm trước mười tám tuổi, trong một lần Long Hiển Trân vô tình đuổi bắt quỷ vật nhưng lại bị Lệ Quỷ làm hại bỏ mình, chức chưởng môn Mật Tông cuối cùng rơi vào cô gái tuổi vừa mới hai mươi, còn chưa tốt nghiệp đại học.
Sau khi tiếp nhận chức chưởng môn, Long Bách Hợp ngoại trừ tiếp thu chức chưởng môn cùng tài sản bên ngoài do Long Hiển Trân để lại, còn tiếp thu trách nhiệm và áp lực tranh đấu với Hiển Tông, Mật Tông cùng với Hiển Tông bởi vì lập trường bất đồng, song phương đến bây giờ tranh đấu hết sức lợi hại, tại lúc trước Long Hiển Trân còn sống tranh đấu với Long Hiển Phương không ngừng, hai người thu đồ đệ cũng tranh chấp không ngớt, khi đó Long Bách Hợp cùng nữ đệ tử duy nhất của Long Hiển Phương là Diệp Toàn Chi không vừa mắt nhau, giữa hai người tranh đấu gay gắt, thẳng đến Long Bách Hợp kế thừa chức chưởng môn Mật Tông, tưởng rằng mình đã trấn áp Diệp Toàn Chi một hồi, lại không nghĩ rằng Diệp Toàn Chi lúc trước chăm chỉ có thừa nhưng thiên phú chưa đủ, sau đó giống như là kiếm được chỗ then chốt, phù chú pháp quyết mọi thứ tinh thông, hoàn toàn áp đảo lại Long Bách Hợp, thậm chí tại một lần hai người tranh chấp, Diệp Toàn Chi còn triệu ra âm binh, Long Bách Hợp bởi vậy thua thảm.
Trong quá trình tranh đấu Long Bách Hợp dần dần bị đè nén đến điên cuồng, song phương tranh đấu không ngừng, cô ấy mấy lần ăn thiệt thòi từ Diệp Toàn Chi nhưng không biết sửa đổi, cuối cùng tại một lần nào đó đấu khí với Diệp Toàn Chi, Diệp Toàn Chi không kiên nhẫn nữa triệu ra một cái Lệ Quỷ giết chết Long Bách Hợp, đến tận đây Mật Tông đại bại, mấy đồ đệ cũng không có thành tựu, tự nhiên hai tông chiến đấu vì Mật Tông biến mất mà chấm dứt.
Câu chuyện này rất đơn giản, chính là chuyện xưa nói về Long Bách Hợp tranh đấu với hai thầy trò phái Hiển Tông sau đó bước lên con đường như sư phụ Long Hiển Trân.
Bách Hợp đi tới đúng lúc Long Hiển Trân vừa mới chết được hơn một năm, Long Bách Hợp mới thu ba đệ tử, trong đêm qua cô đánh cuộc với Hiển Tông, bị Long Hiển Phương tính kế giải quyết hai mẹ con quỷ do nhảy lầu ở trường đại học nhưng lại không biết lượng sức mình nên bị Lệ quỷ đánh trọng thương. Bách Hợp đến đúng lúc Long Bách Hợp đang bị âm khí quấn người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT