"Tô Tử môn chủ thật sự là danh bất hư truyền." Cốc Thiên Phàm quá khen." Chẳng qua cũng vì nghĩa cử của anh ấy, chúng tôi may mắn có loại kiến thức tuyệt kỹ Thần Châm này. Về sau đời sau cũng vinh hạnh được biết đến loại Thần Châm này."

"Chúng ta đều không có chú giải về kiến thức dùng khí ngự châm, cho nên đệ tứ châm cũng vô dụng. Đơn giản tặng người khác, cũng tốt cho đời sau kế thừa lại di sản. Gặp người thiện nó sẽ trở thành báu vật trong bảo khố, gặp người ác thì nó cũng chỉ là tờ giấy trắng mà thôi." Tô Tử khiêm tốn, nói.

"Đúng vậy. Tần Lạc thật đúng là có phúc duyên. Nếu không tới tham gia cuộc thi này, sẽ không biết cậu ta có năng lực học được đệ tứ châm Thái Ất Thần Châm. Huống hồ, năm đó Tần Lạc nhẹ nhàng tiến vào nhập thần chi cảnh có lẽ cũng là nguyên nhân khiến hắn tiếp thu Quan Âm thủ rất nhanh."

Vẻ mặt Cốc Thiên Phàm biểu hiện sự suy nghĩ sâu xa, nói: "Điều làm cho tôi khó hiểu là chiêu thứ tư Quan Âm thủ trong Thái Ất Thần Châm như thế nào lại có ở Bồ Tát môn? Vậy chiêu thứ năm ở nơi nào?"

Tô Tử nâng đầu nghĩ nghĩ, nói: "Trước kia, tôi cũng có nghi hoặc như vậy. Tôi nghĩ, Thái Ất Thần Châm có lẽ không phải một người sáng chế. Có lẽ, ba châm ban đầu là do người khác sáng tạo, chỉ có chiêu thứ tư là do các vị tiền bối của Bồ Tát môn sáng tạo. Thời gian đã quá lâu, lại không có điển tịch ghi lại cho nên muốn làm rõ chân tướng sự thực cũng không hề đơn giản. Về phần chiêu thứ năm theo Tần Lạc: "Có lẽ không có đệ ngũ châm."

"Không có đệ ngũ châm?" Cốc Thiên Phàm chấn động. Ngay cả Âu Dương Mệnh đứng ở bên cạnh nghe lén hai người nói chuyện cũng là lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.

"Đúng vậy. Trong châm phổ (một loại sách) Thái Ất Thần Châm có chú giải về ba châm đầu tiên, đệ tứ châm cùng đệ ngũ châm chỉ có tên không có chú giải. Chẳng qua, hơi chút khác biệt là ở phía dưới đệ tứ châm có ghi chú là có người từng sử dụng qua. Còn đệ ngũ châm thì trống rỗng không chú giải." Dường như nói quá nhiều khiến Tô Tử mệt mỏi còn che miệng ngáp một cái.

Cốc Thiên Phàm có chút tiếc rẻ, nói: "Tô Tử môn chủ, thân thể của ngươi mệt mỏi, hãy đi nghỉ ngơi trước đi."

"Không sao. Tôi có thể chịu được." Tô Tử liếc nhìn Tần Lạc một cái, khóe mắt mềm mại đáng yêu dịu dàng

Điểm chú ý của Thái Ất Thần Châm chính là lấy khí ngự châm, lấy lực rút châm.

Rút châm không chỉ lấy châm từ huyệt vị ra, mà phải nhẹ nhàng nâng nhập, xoay tròn đều đặn hai bên, đây là kỹ thuật tương đối khó.

Hơn nữa, Tần Lạc đồng thời lấy khí ngự hai châm, chẳng phải trình độ gấp hai, mà là gấp mấy chục lần.

Một người có thể đâm một châm rồi lại đâm một châm tiếp theo, liên tục hơn mười thứ thậm chí mấy chục thứ. Đồng thời dùng khí ngự hai châm, một mạch hóa hai, cái này cực kỳ gian nan.

Cốc Thiên Phàm không thể xác định thủ pháp mà Tần Lạc đang sử dụng có phải là Thái Ất Thần Châm hay không?, đến gần mới biết nhìn thủ thuật dùng châm của Tần Lạc _ thật khác thường.

Ánh mắt Tần Lạc nhìn chằm chằm khối u của bệnh nhân, hai chiếc châm trong tay không hề rung động, mà biến sang trạng thái cố định, châm dài cứng rắn vô cùng. Lúc sau, tay trái của hắn đột nhiên đâm xuống, châm thẳng vị trí khối u của bệnh nhân.

Chiếc châm đâm thẳng từ trên khối u tiến vào trong.

Trung y chú ý tìm và đặt ra câu hỏi. Thí dụ như người đau bụng, có thể chuẩn đoán rằng trong bụng đã chưa một loại độc tố gì đó. Cho nên, khi điều trị trị liệu, bác sĩ có lẽ phải khai trừ độc tính. Giải độc xong, bụng tự nhiên cũng sẽ không đau.

Loại này giống như phương pháp đánh rắn đánh giập đầu, dùng châm pháp đâm thẳng thân thể bệnh nhân, ở trong Trung y thật sự là cực kỳ hiếm thấy, cũng cực kỳ hung hiểm.

Quả nhiên, thân thể người bệnh đang ngủ say trở thành mãnh chiến, như bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Cùng lắm cũng chỉ tỉnh lại rất nhanh rồi bệnh nhân lại nằm ngủ trên giường.

Tại phía sau, tay phải Tần Lạc cũng rung động.

Chỗ hắn đâm chính là huyệt vị can kinh của bệnh nhân. Bài trừ độc tố cho gan, Tần Lạc dùng châm hai bên tả hữu thúc dục vào, đối thân thể bệnh nhân cũng có không ít lợi lớn.

Hai châm tiến vào cơ thể, Tần Lạc cảm giác được cố hết sức. Chưa đến một phút, trên trán hắn đã lấm tấm những giọt mồ hôi nhỏ xuống.

Ánh mắt Lâm Đống nhìn đến một em y tá, ý bảo tiến đến lau mồ hôi cho Tần Lạc.

Em y tá thản nhiên cười, trong lòng tràn đầy vui mừng, đang định tiến lên, đã thấy đến một cô gái trẻ đẹp cầm chiếc khăn mùi xoa màu trắng tiến lên trước, nàng nhẹ nhàng lau đi những giọt mồ hôi trên trán Tần Lạc. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

Lau xong, cô gái kia cười cười rồi lui lại đứng phía sau Tô Tử.

Thậm chí, nàng còn cố ý trừng mắt nhìn cô y tá, rõ ràng hiện lên một tia uy hiếp.

"Dám tranh đoạt nam nhân cùng môn chủ của chúng ta, cẩn thận chúng ta sẽ xử lý cô."

Năm phút đồng hồ trôi qua, các trợ lý nâng lên bệnh nhân lên, đồng thời hai tay Tần Lạc nhanh như chớp rút hai châm ra.

"Hộp châm." Tần Lạc không nghỉ ngơi, lại nói tiếp.

Lâm Đống chạy nhanh mang hộp châm lại. Tần Lạc đặt hai chiếc ngân châm trên lắp hộp, sau đó, trợ lý lấy ra hai chiếc châm khác nhau, một chiếc dài một tấc, một chiếc dài sáu phân.

"Xốc chăn lên để châm." Tần Lạc nói.

Hai y tá hiểu ý, nhanh tay kéo chiếc chăn đang phủ trên hai chân của bệnh nhân. Hơn nữa còn đem quần dài của bệnh nhân cuốn cuốn về phía trước, tạo điều kiện thuận tiện cho Tần Lạc dùng châm.

Tần Lạc lại vận khí để dùng châm, đợi cho ngân châm không hề run rẩy, hai tay của hắn đồng thời đâm châm vào.

Lúc này, vị trí đâm châm chính là đầu móng chân của bệnh nhân. Tại huyệt vị của người này, tuyến huyết tương mang theo độc tố được bài trừ ra ngoài.

Huyệt vị tại lòng bàn chân dày hơn bình thường, huyệt vị này được mát xa kích thích, có thể khí quan phản ứng trên cơ thể bệnh nhân. Khí quan này cũng biểu hiện ở lòng bàn chân. Cho nên, hiện tại bên ngoài nơi nơi có thể thấy được để mát xa, cũng vì kích thích huyệt vị lòng bàn chân để làm cho thân thể được khoẻ mạnh.

Bằng không, làm sao có thể trị liệu, không có thủ liệu, bụng liệu, liệu đâu?

Đây là Tần Lạc tối hao phí thời gian một lần trị liệu, hắn thay đổi bốn lần châm, không ngừng nghỉ đâm vào tám vị của bệnh nhân.

Tần Lạc đổi châm lần cuối cùng, toàn thân mồ hôi ướt đẫm.

Hắn bơ phờ ngồi trên chiếc ghế, nói: "Đưa tôi giấy và bút."

Lâm Đống không do dự, chạy lại kiểm tra trong ngăn tủ của các y tá, Lâm Đống cầm ra một quyển sổ ghi chép cùng với chiếc bút trở lại.

Tần Lạc lắc lắc cánh tay tê dại, sau đó cánh tay viết rất nhanh vào măt trái trang giấy một loạt danh mục và số lượng các dược liệu.

Viết xong, Tần Lạc mới nhìn thẳng vào Âu Dương Mệnh nói: "Tôi đã làm xong phần thi giải phẫu ngoại khoa."

Âu Dương Mệnh nhìn nhìn vào đơn thuốc, sau đó cười hỏi: "Đây gọi là giải phẫu ngoại khoa theo như lời cậu ư?"

"Đúng vậy." Tần Lạc nói.

Âu Dương Mệnh nhìn bệnh nhân vẫn đang nằm mê man trên giường, hắn nói: "Tôi làm sao xác định được cậu đã trị xong tuyến huyết tương của bệnh nhân kia? Chẳng lẽ chỉ cần nhìn cậu dùng châm đâm trên cơ thể bệnh nhân là có thể chứng minh sao?

"Trong vòng nửa tháng, khối u này sẽ biến mất. Nếu không tin, các vị có thể tới kiểm tra." Tần Lạc nói.

"Nửa tháng? Chẳng lẽ mọi người phải đợi nửa tháng mới có thể xác định kết quả cuộc thi sao?"

"Vậy ông làm như thế nào có thể xác định được thuật cắt bỏ khối u trên người bệnh là cực kỳ hoàn hảo? Ông dựa vào cái gì cho rằng các khối u sẽ không tái phát triển trên người bọn họ?" Tần Lạc hỏi ngược lại.

"Được rồi. Cứ cho điều cậu nói là chính xác." Âu Dương Mệnh nói."Nhưng cậu lầm một vấn đề. Vòng 1 của cuộc thi là sát hạch giải phẫu ngoại khoa. Cái mà cậu vừa chẳng lẽ được gọi là giải phẫu ngoại khoa sao?"

"Giải phẫu ngoại khoa Tây y, tôi quả thật không hiểu." Tần Lạc thẳng thắn thừa nhận. Hắn quả thật không học qua Tây y, chỉ xem qua một ít y học căn bản trên sách báo."Nhưng cái tôi dùng chính là giải phẫu ngoại khoa kiểu Trung Quốc. Chẳng lẽ chỉ có dùng dao tạo nên thủ thuật mới gọi là giải phẫu ngoại khoa? Chưa có ai nói như vậy?"

"Tôi cho rằng thành tích của cậu không thể ghi vào kết quả của cuộc thi." Âu Dương Mệnh nói.

"Tôi nghĩ rằng, quyền quyết định kết quả này nằm trong tay của ba vị giám khảo trong ban giám khảo." Cốc Thiên Phàm cười ha hả nói. Đây là con cáo già, vô luận hắn nói ra lời lẽ chanh chua đều là một vẻ cười ha hả.

"Tôi cũng đồng ý từ ban giám khảo phụ trách giám sát." Tô Tử nhìn mắt Âu Dương Mệnh, nói."Hơn nữa, châm cứu có thể giải quyết vấn đề, vì cái gì nhất định phải dùng đến dao giải phẫu để tiến hành cắt bỏ khối u?"

"Đúng vậy. Thực ra đây là vấn đề tôi muốn hỏi Âu Dương phái chủ." Tần Lạc cuối cùng tìm được cơ hội phản kích, híp mắt nhìn thấy Âu Dương Mệnh hỏi: "Khối u của người bệnh là u lành, vì sao phải dùng phương pháp giải phẫu để cắt bỏ?"

Phải biết rằng, u chia làm hai loại là u lành và u ác.

U lành tính chất bình thường, tính chất mềm mỏng, có màng bao chung quanh, khi bắt mạch u, u có có độ hoạt động nhất định, mặt ngoài bóng loáng, bình thường toàn thân không có triệu chứng bệnh trạng, có điều dễ dàng chữa khỏi.

U ác tính mặt ngoài không chỉ trơn nhẵn, tính chất cứng rắn, ranh giới khối u không rõ ràng lắm, thường cố định, không đổi hoạt động, khi giải phẫu khó có thể cắt bỏ hoàn toàn, dễ dàng tái phát, người bệnh thường gầy yếu, thèm ăn nóng để giảm bớt triệu chứng bệnh.

Tần Lạc không để cho Âu Dương Mệnh có cơ hội giải thích, tiếp tục gây sự nói: "U lành cũng không nhất định cần cắt bỏ. Phương pháp châm cứu trị liệu, dùng dược vật trị liệu hoặc là xoa bóp huyệt vị…có không dưới mười phương pháp có thể giải quyết loại u này. Vì sao nhất định phải dùng cắt bỏ? Có câu Âu Dương phái chủ nhất định nghe nói qua? Thương cân động cốt một trăm thiên. Khi giải phẫu cắt bỏ gây tổn hại đến thân thể người bệnh chẳng lẽ ngài không biết?"

"Ở bệnh viện đều phải cắt." Âu Dương Thanh nhìn thấy Âu Dương Mệnh không gì chống đỡ, ở bên cạnh nói vào giải vây cho phái chủ.

Tần Lạc chờ chính là những lời này.

Hắn đập bụp một cái trên mặt bàn, chỉ vào Âu Dương Thanh mắng: "Đúng vậy. Tại các bệnh viện đều làm như vậy. Bởi vì khi giải phẫu người bệnh sẽ phải trả giá tiền gấp mười lần thậm chí gấp trăm lần. Đúng là người khác đều làm như vậy, chúng ta mới không thể làm như vậy. Nếu y thuật là công cụ để vơ vét của cải, thì các vị làm sao có thể ghánh vác trách nhiệm trong việc truyền thừa Trung y?"

Nữ nhân nói: Nam nhân đáng yêu nhất khi tràn ngập tinh thần trọng nghĩa.

Tần Lạc nghĩ, đại khái nói chính là đã biết loại người này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play