- Đây chính là Cổ Ma mà ta đã từng nói, kẻ này sinh ra từ đầu của Cổ Thần Vương, ở trong đại thế giới Cổ Thần Vương đã không biết bao nhiêu vạn năm, hiện tại đã trưởng thành đến mức này, hắn sắp lập tức thoát ra. Hiện tại Nhậm Kiệt khống chế trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, cho bọn họ có thể tra xét tình hình bên ngoài. Về phần Cổ Ma, Nhậm Kiệt không nói nhiều, bởi vì đã sớm nói cho bọn họ.

- Thế giới thật rộng lớn, tuy rằng không bằng đại thế giới cùng đại thế giới Táng Tiên, nhưng có thể dùng bản thân hóa thiên địa, cảnh giới như thế, ngay cả chúng ta cũng chỉ có thể ngước nhìn! Kỳ Lân Tiên Vương tra xét Cổ Ma, cũng tìm hiểu đại thế giới Cổ Thần Vương, không nhịn được cảm thán.

- Thú vị, kẻ này rất mạnh, đã hơn vạn năm không đụng tới kẻ đã tay như thế. Hắc Long Tiên Vương đã nháo nhào muốn đánh, sẵn sàng khai chiến.

Phượng Hoàng Tiên Vương tiếp tục quan sát kỹ càng, không nói gì, Nhậm Thiên Hành thì cẩn thận nói: - Cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng coi thường. Cổ Thần Vương dùng bản thân diễn hóa thiên địa, tồn tại dám làm như thế, dù nói hắn là sinh ra sau này dựa trên thân thể, nhưng cũng có thể vượt xa Tiên Vương bình thường.

- Ừm! Nhậm Kiệt đồng ý: - Hẳn là hắn có lực lượng Bán Thánh, tuy rằng không đạt đến trình độ vô hạn gần Thánh nhân như Cổ Thần Vương, nhưng cũng vượt qua Tiên Vương bình thường. Đương nhiên, hiện tại khẳng định không được, bằng không hắn đã sớm thoát ra, bây giờ hắn không có đủ lực lượng, xem chừng hắn có thể phát huy được 1-2 phần 10 cũng đã không tệ rồi.

- Không thì chúng ta đánh ngay? Nhậm Thiên Hành vẫn lo xảy ra chuyện, nếu thật xuất hiện một Bán Thánh, toàn bộ bọn họ gộp lại cũng khó mà đối phó. Ổn thỏa nhất, là thừa lúc Cổ Ma chưa thoát ra mà xuống tay, nhưng hắn cũng phát hiện Nhậm Kiệt cố ý chờ, rõ ràng là có tính toán khác.

- Không vội, không cần đánh trước, sẽ rất khó khăn nhưng hắn không thể nào trực tiếp phát huy ra lực lượng Bán Thánh. Nhậm Kiệt khẽ nói, không cho lão cha tấn công. Hắn đang chờ, chờ cơ hội, để người Nhậm gia đột phá chỉ là một mục đich trong đó, lại còn không phải mục đích chủ yếu, bởi vì dù không có đại thế giới Cổ Thần Vương, hắn vẫn có cách để người Nhậm gia đột phá mà không bị quy tắc phi thăng Tiên giới trói buộc.

Nhậm Kiệt cùng Nhậm Thiên Hành nói chuyện cũng không giấu mấy người Kỳ Lân Tiên Vương, bọn họ đều nghe được, nếu Nhậm Kiệt đã nói vậy, bọn họ đều lẳng lặng chờ đợi.

Oành... Ầm ầm.... Cuối cùng Cổ Ma cử động, lập tức chân chính là kinh thiên động địa, mặt đất núi non xung quanh đều nổ nát, rung chuyển, toàn bộ đại thế giới Cổ Thần Vương như bị tận thế giáng xuống.

Trong chấn động ầm ầm, thân thể Cổ Ma không ngừng to ra, như muốn đạt đến cực hạn, đội nổ không gian này, muốn chân chính ngự trị trên đại thế giới Cổ Thần Vương.

Bởi vì hắn toàn lực giãy giụa, như kéo theo cả đại thế giới Cổ Thần Vương rung chuyển.

Lúc này, hai mắt Nhậm Kiệt ngưng tụ, lóe lên tia sáng, đây là học theo Cuồng Ngưu, lập tức nhìn thấu những thứ trước kia không nhìn rõ.

Nhìn thấu rốt cuộc là thứ gì vây khốn Cổ Ma, nó như hai sợi xích đan nhau, khóa lấy hai chân hắn, hai sợi xích kia như nhập vào toàn bộ đại thế giới Cổ Thần Vương. Một khi Cổ Ma muốn thoát ra, sẽ kéo theo cả đại thế giới. Nhưng lúc này Cổ Ma mặc kệ mọi giá muốn giãy ra, không ai ngăn cản được hắn, hắn muốn phá vỡ khốn cục này, hắn muốn lao ra, dù cho hủy diệt đại thế giới Cổ Thần Vương cũng không tiếc.

Điên cuồng vận chuyển tiên khí trong trường tiên Cổ Ma, một hơi dốc hết tất cả lực lượng tích lũy, thân thể to lớn ra, đá xung quanh sợi xích vây khốn bên dưới cũng vỡ nát, hắn muốn giãy giụa, hắn muốn xốc cả khu vực này lên.

Oong... Oong... Đúng lúc này, một chuyện không thể ngờ xảy ra, đại thế giới Cổ Thần Vương như đã chết, đột nhiên truyền ra một cỗ khí tức, nhất là ngay phần đầu.

Một cái bóng ngưng tụ, tựa như không gian mênh mông bên trong, vô biên vô tận, Cổ Thần Vương lấy thân hóa vũ trụ, diễn hóa thiên địa đã xuất hiện, mà hơi thở của hắn dẫn động đại thế giới Cổ Thần Vương. Nháy mắt phần đầu Cổ Thần Vương lóe lên tia sáng, tầng tầng hào quang hỗn độn huyền ảo diễn hóa bên trong đầu.

Thông qua sợi xích bên dưới truyền lên, nháy mắt làm Cổ Ma hét thảm như bị sét đánh, lập tức ngừng lớn lên, cả người run rẩy.

- A! Ngươi đã chết rồi, ngươi đừng mơ vây khốn bổn ma, đừng mơ! Cổ Ma cảm nhận được hào quang lóe lên xung quanh, cảm nhận được ý chí trước kia của Cổ Thần Vương, ngửa mặt rống giận không phục.

Tiếng gầm thét chấn động cả đại thế giới Cổ Thần Vương, uy thế như lốc xoáy càn quét.

Vù... Oong... Lúc này, một con mắt diễn hóa thành mặt trăng bị Cổ Ma khống chế, bỗng nhiên bị cỗ ý chí kia nằm giữ, không còn bị khống chế nữa, trở nên to lớn, đè từ trên xuống.

Bên dưới xoắn lại, bên trên đè xuống, toàn không gian lấp lánh ánh sáng, làm cho Cổ Ma vừa mới bổ sung một chút tiên khí, dốc hết lực lượng tích lũy vô số năm tháng, lập tức bị đánh về nguyên hình.

Cổ Ma không cam lòng giãy giụa, không ngừng chống cự, đáng tiếc lực lượng này rõ ràng có tác dụng khắc chế hắn.

- Thế này là sao, tiếp tục như thế thì không cần chúng ta đánh, kẻ này cũng xìu rồi, sẽ không chết luôn đó chứ? Hắc Long Tiên Vương vốn đang xoa tay nắn gân chuẩn bị chiến đấu, vừa nhìn tình thế này liền thất vọng.

Kỳ Lân Tiên Vương trầm giọng nói: - Chết thì không tới, nhưng muốn thoát ra thì không được, rõ ràng ý chí cuối cùng của Cổ Thần Vương làm sao cũng không cho Cổ Ma thoát ra, rõ ràng hắn còn không thể chống lại toàn bộ đại thế giới Cổ Thần Vương.

- Bán Thánh không có phân biệt cụ thể, nhưng rõ ràng chênh lệch rất nhiều, nhưng chỉ cần đạt tới Bán Thánh đã rất khủng bố. Cổ Ma này tựa như không chết được, lợi hại, lợi hại! Phượng Hoàng Tiên Vương nhìn Cổ Ma vùng vẫy không cam lòng, không nhịn được cảm thán.

- Hình như chuyện không đúng, con à, không lẽ con còn có tính toán khác? Lúc này Nhậm Thiên Hành lại nghĩ khác, Nhậm Kiệt khổ cực làm mọi thứ, hắn cảm thấy có gì không đúng, hắn nhất thời còn không nghĩ ra, nhưng mơ hồ cảm giác được, Nhậm Kiệt không phải chỉ đến xem náo nhiệt.

- Tự nhiên rồi, nhưng mà không vội, chờ một chút. Nhậm Kiệt tuyệt không nóng vội, tiếp tục xem Cổ Ma đấu tranh với lực lượng của Cổ Thần Vương vây khốn hắn.

Nhưng Nhậm Kiệt trả lời lại càng làm Nhậm Thiên Hành mơ hồ hơn, trong lòng suy nghĩ Nhậm Kiệt muốn làm gì?

Thời gian từ từ trôi qua, Cổ Ma vẫn không ngừng giãy giụa, không ngừng bùng nổ các loại lực lượng, có điều mặc kệ hắn giãy giụa thế nào, cũng đều bị vô tình đè xuống.

Nhìn cảnh tượng Cổ Ma bị nhốt, Nhậm Kiệt chợt nhớ tới Nghịch Thiên Thất Đại Thánh cũng bị trấn áp. So với mấy người Tề Thiên, bọn họ không thể giãy giụa, nhưng đều vì các cơ duyên mà đi ra, thậm chí cuối cùng Kim Sí Đại Bằng còn biến tướng thỏa hiệp, đạt được hiệp nghị với hoàng tộc thượng cổ mà đi ra hoàn toàn.

Tin rằng những người kia đang trong Thánh Bia, cũng đều giống như Cổ Ma, trước giờ đều không chịu phục muốn giãy ra ngoài.

Nhưng cũng như Cổ Thần Vương cuối cùng muốn vây khốn Cổ Ma, hắn không có lực lượng hoàn toàn tiêu diệt Cổ Ma nhưng có cách vây khốn hắn. Hiện tại Cổ Ma đấu tranh với đại thế giới Cổ Thần Vương, theo ý chí cuối cùng của Cổ Thần Vương khống chế, lực lượng của đại thế giới Cổ Thần Vương sẽ không ngừng ngưng tụ trấn áp Cổ Ma.

Toàn bộ đều chuẩn bị để khắc chế Cổ Ma, ngay cả mặt trăng mà Cổ Ma cho rằng đã khống chế, lúc này cũng quay lại trấn áp hắn. Có thể nói, nếu không phải Nhậm Kiệt lấy đi một cái mặt trời chưa diễn hóa xong, vậy Cổ Ma sẽ không có cả cơ hội để mà giãy giụa liều mạng.

Chỉ là đại thế giới Cổ Thần Vương có đổ nát thế nào, dù sao cũng vô hạn gần bằng đại thế giới hoàn chỉnh, lấy cả đại thế giới trấn áp, Cổ Ma có hùng mạnh thế nào cũng chỉ có thể bị trấn áp.

- A... Ngươi không trấn áp được ta, ngươi không có khả năng vĩnh viễn trấn áp ta. Không được, ngươi lấy thế giới này trấn áp ta phải không, vậy bổn ma sẽ phá hủy nó, hủy diệt nó... Oành... Oành... Tích lũy một lần bùng nổ đánh sâu điên cuồng như vậy cũng thật không dễ dàng, Cổ Ma liền điên cuồng công kích toàn bộ đại thế giới Cổ Thần Vương.

Đại thế giới Cổ Thần Vương vốn chỉ tĩnh mịch, nhưng không có đến tận thế giống đại thế giới Táng Tiên, vào lúc này liền nghênh đón tận thế.

Chân chính trời long đất lở, hủy diệt phủ xuống, bởi vì Cổ Ma cảm nhận được đại thế giới Cổ Thần Vương đều nghe theo cỗ ý chí kia mà trấn áp hắn, làm hắn hoàn toàn nổi giận. Đã vô số năm tháng, đến giờ hắn vẫn còn muốn trấn áp mình, vậy mình sẽ hủy diệt thế giới này.

Đáng tiếc, tuy rằng Cổ Ma có thể tạo thành vô số tai nạn hủy diệt, làm cho đại thế giới Cổ Thần Vương như đến tận thế, nhưng mặt trăng bên trên càng tỏa sáng mạnh, hào quang xung quanh cùng sợi xích dưới chân hắn theo ý chí khống chế càng không thể phá vỡ.

Hắn lực lượng tích lũy của hắn đang tiêu hao nhanh chóng, không cách nào bổ sung, hắn đang dần suy yếu.

Tuy rằng trong lòng Cổ Ma ngàn vạn lần không cam lòng, hận không thể hủy diệt tất cả, nhưng đầu của hắn đang khẽ lắc, không để ý vết máu bên khóe miệng, thân thể đã không lớn ra nữa.

Hắn biết, xong rồi, vô lực tiếp tục, hắn chỉ có thân thể Bán Thánh, cướp được phần lớn tinh hoa của Cổ Thần Vương ngưng tụ thân thể Bán Thánh, nhưng không cách nào chân chính phát huy ra lực lượng Bán Thánh. Từng chút tích lũy lực lượng, vừa nãy đã bùng nổ tiêu hao quá nhiều, tiếp tục thế nào cũng không thể giãy được, cũng không cách nào...

- Nếu bổn gia chủ là ngươi, ngươi nói một chữ phục, hoặc là cầu xin bổn gia chủ một tiếng, bổn gia chủ sẽ giúp ngươi, ngươi tin không? Nhậm Kiệt có thể nhìn ra, sợi xích dưới chân Cổ Ma không chỉ kết nối với toàn thế giới Cổ Thần Vương, còn cắm vào thân thể Cổ Ma, dường như chính nó áp chế Cổ Ma, khiến hắn không thể nào bùng nổ ra uy lực chân chính. Đây cũng là vì sao lần đầu đám người Nhậm Kiệt đi vào, Cổ Ma không tiêu hao lực lượng đuổi giết bọn họ, rõ ràng Cổ Ma đang chờ giờ phút này.

Đáng tiếc, hiện tại hắn thật sự liều mạng giãy giụa, nhưng vẫn không thành công, mà bỗng nhiên Nhậm Kiệt lại không nhanh không chậm hỏi Cổ Ma một câu.

- Phục, đừng nói một chữ phục, 100 lần cũng không thành vấn đề. Nhậm gia chủ, cầu xin ngài giúp ta. Nhậm Kiệt còn chưa dứt lời, Cổ Ma bỗng ngẩng đầu nhìn Nhậm Kiệt, không có một chút kiêu ngạo của Bán Thánh, càng không chút do dự ngượng ngùng.

Khi Nhậm Kiệt lên tiếng, Nhậm Thiên Hành, đám người Kỳ Lân Tiên Vương ở bên trong đều giật mình, không ai ngờ Nhậm Kiệt lại hỏi vậy, hắn... hắn muốn làm gì.

Vậy còn không phải nói chơi sao, chẳng lẽ hắn còn muốn giúp Cổ Ma?

Trong lòng bọn họ cũng không cho là thật, chỉ có Nhậm Thiên Hành dường như cảm thấy không đúng. Mà chưa chờ bọn họ suy nghĩ, liên lạc Nhậm Kiệt, Cổ Ma đã trả lời càng ngoài dự liệu của bọn họ.

- Chuyện gì thế này, hắn... hắn nói gì, đây là Bán Thánh ư?

- Vậy... vậy là phục rồi?

- Không phải chứ?

Bọn họ đều tròn mắt, bọn họ đều nghe Nhậm Kiệt nói chuyện Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, tuy rằng bọn họ không phải Bán Thánh hùng mạnh như Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, nhưng trong lòng cũng rất bội phục. Hơn nữa bọn họ tự nhận nếu đổi thành bản thân, dù cho lực lượng không bằng Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, nhưng khẳng định bọn họ cũng sẽ không dễ dàng khuất phục.

Người cảnh giới như vậy, ai không phải con cưng của trời đất, ai không phải đứng trên đỉnh cao.

Nhưng làm bọn họ hoàn toàn không ngờ... Cổ Ma này... lại như thế....

- Ha ha! Tốt! Không hổ là Cổ Ma, bổn gia chủ giúp ngươi thoát ra. Nhớ kỹ, ngươi thiếu bổn gia chủ một cái ân tình. Oành! Nhậm Kiệt nói rồi, hai tay đột nhiên ngưng tụ ấn quyết, tay trái đánh ra Trấn Thiên Ấn, tay phải Phong Cấm Ấn giam cầm, trực tiếp đánh vào mặt trăng trên đầu Cổ Ma.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play