-- Quả nhiên, người đi truy sát đều không công mà về.

Lâm Phong ở giữa bọn họ, sao có thể tìm được hắn, còn Tuyết Tôn giả, nếu muốn bỏ đi, bọn hắn càng không thể bắt được. Lúc này, Long chủ, Diệt Tình cung chủ cùng hoàng tử Đoan Mộc và mấy nhân vật cự đầu đang đứng trên hư không, quan sát phạm vi hơn mười dặm, nhìn mọi người dưới mặt đất.

- Tất cả mọi người yên tĩnh, ta có vài lời muốn nói.

Long chủ nói, âm thanh cuồn cuộn, người cách xa trăm dặm cũng có thể nghe rõ, giờ này mọi người đều yên tĩnh lại. Ánh mắt Long chủ nhìn mọi người xung quanh, lại tiếp tục nói:

- Chư vị đều thấy, Thiên Trì đã phát cuồng, dám trà trộn vào đây nhầm phá hư Vạn Tông đại hội, hại chết rất nhiều cường giả, quả thực tự cao tự đại, coi thường người tham gia chúng ta.

Còn Lâm Phong, không biết chiếm được bảo vật cường đại nào của Hoàng giả, không ngờ có thể phát huy lực lượng đáng sợ như vậy, Thiên Trì không diệt, Lâm Phong bất tử, Càn Vực không thể bình yên. Lời Long chủ, rất nhiều câu bị người trực tiếp bỏ qua, nhưng một câu Lâm Phong không biết chiếm được bảo vật cường đại nào của Hoàng giả, bọn họ nghe rất rõ. Quả thực như thế, nam tử mặt vàng như nến phá hư Vạn Tông đại hội là Lâm Phong, hơn nữa hắn có thể sử dụng lực lượng sát phạt đáng sợ như vậy. Không nghi ngờ gì, Lâm Phong nhất định chiếm được bảo vật lợi hại của Hoàng giả. Nếu không, ở Tuyết Nguyệt quốc, Lâm Phong làm sao giết được ba vị Tôn giả và các cường giả của ba thế lực lớn? Hơn nữa vừa rồi bọn họ tận mắt chứng kiến lực lượng sát phạt hủy diệt, ngay cả Tôn giả cũng bị mạt sát.

- Mặt khác, vị trí lãnh tụ Vạn Tông đại hội cũng không cần chọn nữa, sáu người chúng ta nguyện đảm nhận trọng trách này, cùng với chư vị, giết vào Thiên Trì.

Thanh âm của Long chủ lạnh lẽo, bọn họ quyết định giết vào Thiên Trì, một giây cũng không thể chờ, lực lượng hủy diệt vừa rồi khiến mỗi cỗ thế lực tổn thất vài vị cường giả. Bọn họ không kiên nhẫn được nữa. Hiện tại, phải dẫn người giết vào Thiên Trì.

- Ta không nói nhiều, nguyện ý theo ta giết vào Thiên Trì, bước ra, không theo thì cút xa một chút, hễ ai theo ta cùng giết vào Thiên Trì, nếu tại Thiên Trì chiếm được trọng bảo hoặc tài nguyên tu luyện, chư vị đều có cơ hội giữ lấy, nếu chỉ muốn ở phía sau lẩn vào, cút sớm cho ta, nếu không đến lúc đó đừng trách ta vô tình.

Long chủ lại lần nữa mở miệng, chuyện thế gian không có gì hơn hai chữ lợi ích, nếu muốn những người này xuất lực, phải có ưu đãi, dùng trọng bảo và tài nguyên tu luyện của Thiên Trì dụ dỗ họ. Rất nhiều người có chút động tâm, Thiên Trì tồn tại nhiều năm, không ngừng mạnh mẽ và cường đại, có không ít bảo vật, công pháp vũ kỹ lợi hại khẳng định nhiều không đếm xuể.

- Hiện tại, xuất phát, mục tiêu, Thiên Trì!

Long chủ huy động ống tao áo, sáu vị cường giả dẫn đầu, người trong tông môn họ đằng không theo sau, giữa hư không hiện giờ đều là thân ảnh cường giả, khiến cho người ta có cảm giác chấn động. Đánh vào Thiên Trì, lần này đùa cũng thành thật, phải tiêu diệt Thiên Trì! Vô số thân ảnh đằng không, chiếm cứ hư không, che khuất bầu trời. Toàn bộ đều là cường giả, Thiên Vũ cảnh quá nhiều, Huyền Vũ cảnh không có tư cách đứng trên hư không.

- Sát!

- Sát, sát… Long chủ gầm lên, vô số người đáp lại, sát khí rung trời, dường như bọn có thâm cừu đại hận với Thiên Trì, thề phải san bằng Thiên Trì.

Tiếng ầm ầm không ngừng vang lên, đại quân xuất động, che khuất bầu trời, tạo thành một đường cong hình rắn. Lần Vạn Tông đại hội này có ngàn vạn người, thế lực tông môn có vài trăm, cường giả vô số. Giờ phút này, mọi người đồng thời xuất động, uy thế chấn động thiên địa, không gian dường như cũng run rẩy theo.

- Thiên Trì, xong rồi!

Có rất ít người nguyện ý bỏ đi, Vạn Tông đại hội hướng vế Thiên Trì, mang ý nghĩa hủy diệt Thiên Trì. Nhiều người như vậy, chỉ cần một kích liên thủ, uy thế chấn động thiên địa, Thiên Trì Tuyết Sơn cũng băng liệt. Lúc này Lâm Phong trong đám người, nhìn người Vạn Tông đại hội giết về Thiên Trì. Sắc mặt của hắn có chút khó coi, không ngờ thực sự giết thẳng vào Thiên Trì. Nhiều người như vậy, nếu thực sự giết vào, Thiên Trì không thể chống cự.

- Các ngươi sẽ hối hận!

Lâm Phong nhìn Long chủ và các nhân vật cự phách trên không, ánh mắt giá lạnh, lộ vẻ bén nhọn. Ngày khác hắn lăng vân, hắn tất chém hết đám người này, chó gà không tha. Sau mọi người là đám người Thiên Lâm thiếu gia, còn có Vu Tiểu và Hầu Thanh Lâm.

- Ngươi chưa rời khỏi Càn Vực? Vu Tiểu nhìn Hầu Thanh Lâm, gã thực sự không hiểu, tại sao Hầu Thanh Lâm lại tới Càn Vực và không chịu rời đi, gã không tin Hầu Thanh Lâm và Lâm Phong có liên quan với nhau, Lâm Phong không có khả năng biết Hầu Thanh Lâm.

- Ngươi không phải cũng chưa đi sao? Hầu Thanh Lâm đứng chắp tay, tiêu sái tự nhiên, dường như không câu nệ chuyện thế tục.

Nhưng đối mặt với y, Vu Tiểu lại vô cùng kiêng kỵ.

- Ta có việc phải làm, nên chưa rời khỏi Càn Vực được.

Vu Tiểu nhìn Hầu Thanh Lâm nói, hai người là biến số duy nhất ở Càn Vực.

- Ta có hứng thú với Vạn Tông đại hội, muốn xem bọn họ làm ra sự kiện chấn động như thế nào.

Hầu Thanh Lâm tùy ý nói, tiêu sái thoát tục, nhìn không thuận mắt liền rút kiếm giết. Sắc mặt Vu Tiểu trầm xuống, gã không thể làm gì Hầu Thanh Lâm.

- Thứ cho Vu mỗ không phụng bồi.

Vu Tiểu huy động trường bào, thân thể hóa thành một đạo cuồng phong, đuổi theo đám người, tới Thiên Trì, hy vọng Hầu Thanh Lâm không xen vào. Thực lực mọi người không giống nhau, nhưng tốc độ không nhanh, đều dùng tốc độ bình thường tiến về Thiên Trì. Trên đường đi, uy thế ngàn vạn cường giả vô cùng dữ dội. Nơi đi qua, tất cả mọi người đều yên tĩnh, bị thân ảnh cường đại trong hư không chấn động, chấn động tới mức không nói thành lời. Thật đáng sợ, nhiều cường giả như vậy giết vào Thiên Trì, Thiên Trì xong rồi. Thậm chí trên đường, có người biết đoàn người giết vào Thiên Trì, liền gia nhập đội ngũ, muốn kiếm một chén canh, điều này càng khiến đội hình Vạn Tông đại hội không ngừng lớn mạnh, càng thêm cường đại đáng sợ. Thời điểm bọn họ làm những chuyện này, Lâm Phong đã lặng yên thoát ly đội ngũ. Trên đường, nhờ Thiên Yêu Đại Bàng chạy như điên về Thiên Trì. Đội ngũ có quá nhiều người, bởi vậy tốc độ hành quân sẽ chậm. Tất nhiên, không thể nhanh bằng Đại Bàng. Vài ngày sau, Lâm Phong trở về Tuyết Sơn, cảm thụ bông tuyết tinh thuần phiên đãng trong hư không. Địa phương thần thánh như vậy, Lâm Phong làm sao có thể để người xâm phạm và giẫm lên. Lâm Phong phát hiện, cửa vào Thiên Trì hội tụ rất nhiều cường tông môn. Bọn họ khoanh chân mà ngồi, ngồi trên tuyết tu luyện, vô cùng an tĩnh. Thân thể hòa nhập vào trong tuyết, nếu người thường nhìn không kỹ, thậm chí không ngờ ở đó có người ngồi tu luyện. Thiên Trì tượng trưng cho Thiên Trì Tuyết Sơn, giờ phút này có bảy đạo thân ảnh khoanh chân ngồi. Bảy người này là bảy nhân vật lãnh tụ của bảy đại Tuyết Phong. Bọn họ toàn bộ đến, thậm chí có cả Tuyết Tôn giả, lão nhân về trước Lâm Phong, lúc này cũng an tĩnh khoanh chân ngồi ở đó.

- Lâm Phong!

- Lâm Phong, Lâm Phong!

Mắt mọi người mở ra, nhìn thấy Lâm Phong, thần sắc trong mắt bọn họ khác nhau, vô cùng phức tạp. Bảy nhân vật lãnh tụ của bảy đại chủ phong cũng mở mắt, nhìn khuôn mặt thật sự không ẩn giấu của Lâm Phong.

- Tiểu Phong, đã trở về!

Tuyết Tôn giả khẽ gật đầu với Lâm Phong, Lâm Phong và lão từng cùng nhau phá hư Vạn Tông đại hội, lão càng thêm tin tiềm lực khủng bố của Lâm Phong. Ngày sau, Lâm Phong chắc chắn trở thành tuyệt đỉnh cường giả, mỗi cái nhấc chân cũng khiến Càn Vực chấn động, khi đó, ai dám trêu chọc Thiên Trì!

- Lão sư!

Lâm Phong hô một tiếng, tiến lên, hơi khom người với bảy vị lãnh tụ, nói:

- Lâm Phong có tội, trêu chọc đại địch cho Thiên Trì.

- Ngươi thật giỏi!

Thiên Xu Tử cười lạnh, mở miệng nói:

- Sư huynh, lần này Thiên Trì gặp phải nguy cơ chưa từng có, ta đề nghị sư huynh xem xét đề nghị của ta, xóa tên Lâm Phong khỏi Thiên Trì, bắt hắn giao bảo vật trên người ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play