Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 929 - Thần Niệm Cung Khuyết


...

trướctiếp


-- Động phủ bị thiêu đốt vỡ tan, xuất hiện một hỏa diễm khổng lồ, hỏa quang thiêu đốt khủng bố.

Ánh mắt Lâm Phong cứng đờ, không nói thành lời, kinh ngạc nhìn ngọn lửa.

- Rống!

Một tiếng hô trầm thấp từ miệng Cùng Kỳ phun ra, chín luồng hỏa quang hội tụ, giữa hư không, huyễn hóa thành một cái bóng, cái bóng này cực kỳ mờ nhạt, khí tức rất yếu nhưng khí chất lại khiến người ta có cảm giác uy nghiêm bẩm sinh.

- Đây là Viêm Đế? Đôi mắt Lâm Phong cứng lại, nhìn hư ảnh hiện tại, chỉ thấy hư ảnh quấn quanh hỏa quang, do hỏa diễm hóa thành, từng điểm tiến vào trong thân thể Cùng Kỳ.

Một tiếng nổ ầm vang, hỏa quang xung thiên, lập tức hư ảnh cùng vô tận hỏa diễm đồng loạt tiến vào thân thể Cùng Kỳ. Đồng tử to lớn mở ra, cả người Cùng Kỳ đỏ bừng, thậm chí lộ ra màu đỏ sậm nhè nhẹ, khí thế hung ác trên người của nó đã trở nên mạnh hơn.

- Tu luyện công pháp hỏa diễm, dẫn động lực lượng hỏa diễm, Nghiệp Hư Chi Viêm còn không hoàn toàn tiêu hao hết.

Cùng Kỳ nói với Lâm Phong một tiếng, thanh âm có chút tục tằn. Ánh mắt Lâm Phong ngưng tụ, lập tức hiểu rõ, nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện Đại Nhật Phần Thiên Kinh. Trong khoảng khắc, một cỗ hỏa diễm đáng sợ quấn quanh người hắn, dương hỏa chân nguyên điên cuồng lưu chuyển. Cùng Kỳ hé miệng, phun ra một ngụm hỏa diễm, hư hỏa màu ám hồng như ẩn như hiện, giáng xuống người Lâm Phong, chỉ trong nháy mắt, Lâm Phong cảm nhận được khí tức nóng bỏng đáng sợ thiêu đốt thân thể.

- Ngươi tu luyện công pháp thái dương, ta giúp ngươi khống chế cường độ hỏa diễm, từ từ dẫn hỏa diễm tiến vào dương hỏa chân nguyên của ngươi, để nó dung hợp với hỏa diễm của ngươi.

Cùng Kỳ nói tiếp, hư hỏa không bá đạo như lúc cường thịnh, nếu không, mặc dù Nghiệp Hư Chi Viêm còn dư lại chút ít, nhưng Lâm Phong cũng không thể chịu đựng được, càng không phải nói đến việc cắn nuốt. Lâm Phong ngầm hiểu, dương hỏa chân nguyên điên cuồng lưu chuyển, Đại Nhật hỏa dường như muốn phá khai lực lượng phong ấn, dần dần dẫn dắt Nghiệp Hư Chi Viêm tiến vào dương hỏa chân nguyên, tiêu hao hết hỏa diễm, hóa thành lực lượng chân nguyên của bản thân. Thời gian từ từ trôi đi, dương hỏa chân nguyên trên người Lâm Phong dường như có thêm một tia ám hồng, càng thêm đáng sợ, khí tức hắn đang không ngừng tăng cường. Cùng Kỳ vẫn khống chế cường độ hỏa diễm, bao phủ lấy thân thể Lâm Phong, hỏa diễm dung nhập trong cơ thể Lâm Phong, khí tức hắn càng trở nên mạnh mẽ. Một lúc sau, một đạo hỏa diễm xung thiên, dương hỏa chân nguyên trên người Lâm Phong dường như càng thêm đáng sợ, mang theo một cỗ khí tức hư hỏa, như ẩn như hiện, lộ ra màu ám hồng nhè nhẹ.

- Oanh!

Hỏa diễm xung thiên, liệt diễm khủng bố giống như thiêu đốt động khẩu, hai mắt Lâm Phong mở ra, hào quang bùng lên, hỏa diễm thiêu đốt thân thể phát ra tiếng vang “bùm bùm”.

- Đột phá!

Ánh mắt Lâm Phong cứng lại, lực lượng hỏa diễm Đại Nhật Phần Thiên Kinh dường như mạnh hơn.

- Đột phá, cảnh giới ngươi đã đủ chỉ thiếu lực lượng thôi, ngươi hiện giờ đã hoàn toàn khống chế được lực lượng Thiên Vũ tầng hai, nếu không ngươi cũng không thể thuận lợi đột phá.

Cùng Kỳ nói, Lâm Phong gật đầu, nếu cảnh giới không đủ, hắn cũng không thể đột phá được. Tâm niệm khẽ động, toàn bộ hỏa diễm đáng sợ chìm vào cơ thể, Lâm Phong nhìn Cùng Kỳ cười nói:

- Không ngờ Nghiệp hư chi viêm lại giúp ngươi đột phá thành Thiên yêu, ngươi có thể hóa hình rồi hả? - Đương nhiên.

Cùng Kỳ thản nhiên nói, tâm thần khẽ động, trước mặt Lâm Phong xuất hiện một thanh niên mái tóc màu đỏ, giống như hư ảnh vừa rồi.

- Thật bá đạo, không hổ là hung thú thượng cổ.

Lâm Phong cười nhẹ, thanh niên tóc dài trước mắt mang theo màu ám hồng nhè nhẹ, trên người khoác một kiện trường bào màu hồng, trên người lộ ra từng cỗ yêu khí đáng sợ, vừa thấy đã biết không phải người lương thiện, không chỉ hống hách, hơn nữa vô cùng đẹp trai, phong độ, yêu dị tuấn tú.

- Thối lắm, bản Đế chướng mắt.

Thanh niên yêu tuấn phun ra thanh âm có vẻ lếu láo, khiến Lâm Phong có chút không quen, hắn lại thấy Cùng Kỳ lại lần nữa hóa thành yêu thú. Lâm Phong hung hăng liếc đối phương một cái, tuy thân ảnh vừa rồi yêu tuấn nhưng so với hư ảnh vừa xuất hiện, vẻ uy nghiêm không bằng, Viêm Đế không quen cũng bình thường. Đối với Viêm Đế, phụ thân vào thân thể yêu thú khiến hắn quen thuộc hơn.

- Viêm Đế, ngươi xem chuyện ta thương lượng với ngươi thế nào? Lâm Phong cười nói.

- Chuyện gì? Mắt Cùng Kỳ hiện lên vẻ cẩn thận, tên này mỗi lần gọi hắn là Viêm Đế đều không có gì tốt lành.

- Ngươi xem, ta vì giúp ngươi đoạt hỏa diễm, mạo hiểm lớn như vậy, thiếu chút nữa vứt bỏ tính mạng, ngươi có nên… Lâm Phong cười nói, đôi mắt to lớn của Cùng Kỳ lộ ra thần sắc khinh bỉ: - Ta trợ giúp ngươi đột phá tu vi lên Thiên Vũ tầng hai, ngươi không thiệt đi.

- Ngươi trực tiếp vượt qua mấy cảnh giới biến thành Thiên yêu, ta mạo hiểm tính mạng mới thăng một cảnh giới, ngươi tốt xấu gì cũng là Đại Đế một phương, sao lại keo kiệt như thế.

Lâm Phong trừng mắt nói với Cùng Kỳ.

- Ngươi muốn gì, nói thẳng đi.

Cùng Kỳ khinh bỉ nhìn hắn.

- Tốt!

Lâm Phong gật đầu:

- Ta muốn học một thủ đoạn có thể khống chế người.

- Đoạt xá? Cùng Kỳ nói.

- Không, ta chỉ muốn khống chế đối phương, không đưa mình gộp vào đâu.

Lâm Phong trả lời, hắn đương nhiên không đi đoạt xá, không có thói quen dùng nhục thể người khác.

- Không đoạt xá, ngươi chỉ chiếm cứ thân thể đối phương nhưng không chiếm được lực lượng của đối phương, có ích gì? Cùng Kỳ thản nhiên nói, chỉ có đoạt xá mới chiếm cứ được mọi thứ của đối phương.

- Ý của ngươi, ngoài đoạt xá, ta chỉ có xóa thần niệm đối phương, sau đó khống chế thân thể đối phương? Lâm Phong hỏi.

- Đúng.

Quả nhiên không được, Lâm Phong có chút thất vọng, giống như Tà linh nói, nếu muốn khống chế thân thể, Tà linh có thể làm được.

- Kỳ thật có một loại thủ đoạn có thể làm được giống như ngươi nói.

Nhưng vào lúc này, Cùng Kỳ lại lần nữa lên tiếng, khiến đôi mắt Lâm Phong sáng ngời.

- Tuy nhiên thủ đoạn này, trừ khi lực lượng hồn phách ngươi cường thịnh hơn đối phương, còn bản Đế khinh thường tu luyện chút tài mọn này.

Cùng Kỳ ngạo nghễ nói.

- Ách!

Lâm Phong xấu hổ, rốt cuộc hiểu rõ lời nói đối phương. Hung hăng liếc nhìn Cùng Kỳ, Lâm Phong cười nói:

- Không biết thì thôi, đừng quanh co nữa, nói thẳng đi.

- Thối lắm, loại hồn thuật này chỉ là thủ đoạn nhỏ, bàng môn tả đạo, bản đế chẳng thèm quan tâm.

Cùng Kỳ căm tức, ngạo nghễ nói với Lâm Phong.

- Hồn thuật.

Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại.

- Ngươi khinh thường những ta rất cần, ngươi có thể dạy ta.

Cùng Kỳ nhìn ánh mắt hài hước của Lâm Phong, tức giận đến mức không thở nổi, khốn kiếp, tên này dám khinh bỉ hắn. Loại hồn thuật này cũng không phải thủ đoạn lợi hại gì, nhưng lúc trước hắn căn bản không dùng đến, cũng không tu luyện qua.

- Thủ đoạn bản Đế thiên biến vạn hóa, loại hồn thuật cùi bắp đó sao có thể sánh được.

Cùng Kỳ cao ngạo.

- Tốt, ta tin tưởng ngươi, ngươi truyền thụ cho ta một bộ thần niệm công kích lợi hại đi.

Lâm Phong thản nhiên nói.

- Tốt, ta truyền cho ngươi một bộ thần niệm công kích, cho ngươi mở rộng kiến thức.

Cùng Kỳ cả giận nói:

- Chuẩn bị xong chưa.

- Ừ!

Lâm Phong thản nhiên gật đầu, đôi mắt khép hờ, chỉ thấy mi tâm Cùng Kỳ, một đạo ánh sáng lóe lên, tiến vào giữa mi tâm Lâm Phong. Trong đầu Lâm Phong có thêm một luồng tin tức.

- Thủ đoạn thần niệm trước kia của ngươi quá nhỏ yếu, dễ bị người khác xóa đi, lĩnh ngộ tốt thứ bản Đế truyền thụ đi.

Cùng Kỳ ngẩng cao đầu nói. Trong lòng Lâm Phong cười trộm, tên này cũng thật khả ái. Ngày xưa Tam Sinh Ma Đế chỉ tùy tiện cho hắn một bộ thần niệm thuật, đã vô cùng tốt, nhưng Viêm Đế chướng mắt, không ngờ nói nó nhỏ bé.

- Thần Niệm Cung Khuyết!

Lâm Phong thầm nhủ trong lòng, chỉ cái tên chắc không đơn giản. Bát Hoang Thập Vực, Cửu U Thập

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp