Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 909 - Cùng Kỳ khác thường


...

trướctiếp


-- - Thiên Lâm thiếu gia khách khí rồi, nói chuyện vẫn khiêm tốn như vậy, so sánh với mọi người, cho dù là môn chủ Tiêu Dao môn ta đây có lẽ cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng, người như Thiên Lâm thiếu gia người đến Càn Vực sao lại nói tăng thêm hiểu biết chứ.

Môn chủ Tiêu Dao môn cười khách khí. Tuy nhiên, gã biết rõ, những thiên tài đệ tử giống như Thiên Lâm thiếu gia này, ra ngoài lịch lãm là việc tất nhiên, thiên tài mà sống trong nhà kính được người che chở, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành kẻ tầm thường. Thiên tài có được thiên phú đáng sợ, còn phải trải qua vô số đau khổ cùng rèn luyện, mới có thể trưởng thành tuyệt đỉnh cường giả. Hiện giờ, Càn Vực đang nổi lên một phong ba cuồng mãnh, thậm chí xung quanh cũng nghe đồn có trọng bảo Hoàng giả đã hiện thế, có lẽ trên người Lâm Phong, những thiên tài này sau khi nghe được tin tức liền lần lượt kéo đến rèn luyện cũng là việc bình thường. Tuy nhiên bởi vì vậy, cơn phong ba này của Càn Vực có lẽ sẽ càng thêm mãnh liệt. Hai người trò chuyện thật vui, nhưng Thiên Lâm thiếu gia lại phát hiện, những người Tiêu Dao môn đi bắt giết Lâm Phong còn chậm chạp chưa có trở về, không khỏi thỉnh thoảng lại nhìn về phía bên ngoài. Lúc này, người vừa rồi tới đón tiếp y vẻ mặt ấp úng, khiến Thiên Lâm thiếu gia phát hiện manh mối, hỏi:

- Yêu thú mà ta muốn còn chưa mang đến sao? Sắc mặt người nọ cứng đờ, cực kỳ khó coi, thấy cảnh này, môn chủ Tiêu Dao môn lạnh nhạt nói: - Có lời gì nói thẳng.

- Thiên Lâm thiếu gia, ta phát hiện, những người đó thật lâu chưa trở về, liền phái người tiến đến tra xét, phát hiện những người truy bắt kia đều bị người giết chết.

- Hả? Thiên Lâm thiếu gia nhướn mày, nhiều người như vậy, mà ngay cả một tên Thiên Vũ cảnh tầng một cũng không thể bắt, lại còn bị người giết chết? - Xảy ra chuyện gì? Môn chủ Tiêu Dao môn lạnh lùng hỏi, người nọ lập tức đem toàn bộ sự tình kể ra, khiến môn chủ Tiêu Dao môn chửi thầm một tiếng: - Một đám phế vật!

Thiên Lâm thiếu gia, thủ hạ của ta làm việc vô dụng, lần sau ta sẽ đích thân phái người bắt người nọ về, cũng mang mãnh thú Cùng Kỳ về cho người.

- Thôi, có lẽ hắn đã trốn, lần sau nếu ta gặp lại hắn, sẽ tự mình tru sát, không thấy thì coi như hắn gặp may, chỉ là một con mãnh thú thượng cổ.

Thiên Lâm thiếu gia tiếc hận than một tiếng. ... .. . ... Lúc này, Lâm Phong cũng bước chân vào Vô Ưu cổ thành, cổ thành nằm tại trung bộ Càn Vực. Thế lực Vô Ưu cổ thành vốn rắc rối phức tạp, không có bá chủ thống nhất, rất nhiều thế lực Càn Vực xung đột mảnh đất này. Đây là một trong những nguyên nhân Vạn Tông đại hội tổ chức ở đây. Sau khi tiến vào Vô Ưu cổ thành, việc đầu tiên là Lâm Phong mua một tấm bản đồ, quen thuộc với địa thế của Vô Ưu cổ thành, ngay sau đó lại nghe xong một ít đại sự xảy ra gần đây cùng với tin tức của Vạn Tông đại hội. Tuy nhiên sau khi nghe ngóng, đại sự trong lời mọi người toàn bộ đều là chuyện liên quan đến hắn. Trong lúc vô tình, Lâm Phong buồn bực phát hiện, mình đã trở thành danh nhân trong Càn Vực, tất cả mọi người đều nhận thức hắn. Sau khi tại Tuyết Nguyệt quốc giết chết toàn bộ đám người Tây Thần cung, sau lại tiêu diệt ba vị Tôn giả cùng người của ba đại thế lực, làm Càn Vực khiếp sợ. Lâm Phong tìm hiểu thêm còn phát hiện, tin tức hắn hiện giờ đã không còn ở Tuyết Nguyệt quốc cũng đã truyền đến Càn Vực. Điều này làm cho Lâm Phong có chút vừa lòng, tin tức vốn do hắn cố ý thả ra, vì như thế mới có thể giúp Tuyết Nguyệt quốc có ngày an bình, nếu hắn ở đó, Tuyết Nguyệt quốc đừng hòng yên ổn. Có người đồn, sau khi hắn trở lại Càn Vực liền đi Thiên Trì, tìm kiếm sự che chở của Thiên Trì, không dám ra ngoài. Cũng có người nói, hắn trốn trong một địa phương bí ẩn, an tĩnh tu luyện, chuẩn bị sau khi tu vi đại thành thì trở ra báo thù. Cực ít người dám tưởng tượng, hiện giờ hắn đang bước vào vùng trung tâm phong ba, Vô Ưu cổ thành, quả thực to gan lớn mật. Phải biết rằng, Vạn Tông đại hội trên danh nghĩa là vì đối phó với Thiên Trì, thực ra vì Thiên Trì vẫn bảo hộ Lâm Phong hắn. Phía đông Vô Ưu cổ thành, một thị trường giao dịch rộng mênh mông, nơi nào có người nơi đó có giao dịch, thị trường giao dịch là thành phần không thể thiếu của một thành thị. Chỉ vì Vô Ưu cổ thành là đoạn đường đặc thù, dòng người phi thường lớn, bởi vậy thị trường giao dịch này cũng cực kỳ sôi động. Lúc này, Lâm Phong cũng đang ở trong đó, tùy ý đi dạo, trên khuôn mặt bệnh trạng vàng như nến lộ ra chút hơi thở lười nhác, như thể đang tùy ý dạo chơi.

- Rống!

Lúc Lâm Phong đi qua một quầy hàng, Cùng Kỳ phát ra một tiếng gầm nhẹ, Lâm Phong lập tức cúi đầu xuống, nhìn về phía quầy hàng kia. Nếu Cùng Kỳ phát ra tiếng gầm nhẹ, chứng minh những thứ kia hữu dụng. Trên quầy hàng này bày một ít vật quang hoa như ngọc, vô cùng mượt mà, trong đó có hào quang yếu ớt nhấp nháy lóe lên.

- Các hạ là muốn Trữ Linh chi ngọc khắc trận đạo? Chủ nhân quầy hàng vỉa hè kia cười nói với Lâm Phong, lại thấy Cùng Kỳ bới những miếng ngọc bảo kia ra, móng vuốt sắc bén đặt lên một khối ngọc mộc mạc trong đó, tiếp theo lại trực tiếp nắm bỏ vào trong móng vuốt sắc bén.

- Các hạ vận khí không tệ, lại có thể có được mãnh thú thượng cổ thông linh đến như vậy, có thể dễ dàng phân biệt ra đâu là Trữ Linh tốt.

Ông chủ cười nói, Lâm Phong cúi đầu, đem Trữ Linh chi ngọc để vào bàn tay, hướng ông chủ hỏi:

- Ngọc này trao đổi như thế nào? - Khối Trữ Linh chi ngọc này cấp bậc cực kỳ cao, bất kể khắc trận pháp hay niêm phong cất vào kho, linh lực trong đó cũng sẽ không tán ra, cho dù cất lâu cách mấy cũng thế.

Ông chủ trước tiên là nói rõ chỗ tốt của ngọc này, sau đó lại nói:

- Về phần muốn đổi bằng cái gì.
.. ta cũng chỉ cần hai viên ý chí hỏa tinh.

- Không thành vấn đề.

Lâm Phong thu Trữ Linh chi ngọc vào, ngay sau đó lấy ra một ít ý chí chi tinh, từ trong đó lựa chọn hai viên ý chí hỏa tinh đưa cho đối phương, khiến ánh mắt ông chủ kia trừng thẳng, người này, thực giàu có. Lâm Phong lại tùy ý đi dạo trong chợ giao dịch này, cũng giao dịch không ít vật phẩm, kỳ thực, không phải là hắn muốn giao dịch, mà là Cùng Kỳ muốn, dùng lời của Cùng Kỳ nói chính là:

- Nếu bản Đế mang người đi ra xông xáo, thì đương nhiên sẽ đảm bảo an toàn của ngươi.

Ý tứ Cùng Kỳ dường như muốn dựa vào giao dịch lấy được tài nguyên, dùng để luyện chế một ít bảo bối tốt cho hắn dùng. Lâm Phong cũng nửa tin nửa ngờ, hễ Cùng Kỳ muốn mua thì đều mua lại. Những thứ khác hắn không có nhiều lắm, chỉ tương đối giàu có, ý chí chi tinh tùy ý lấy, áo nghĩa chi tinh cũng có rất nhiều. Đương nhiên, áo nghĩa chi tinh không dùng được, hắn cũng không dám cả gan dùng, để tránh bị người nhớ kỹ.

- Ô ô!

Lúc này, Cùng Kỳ đi theo sau Lâm Phong lại ngừng lại, dùng miệng cắn ống quần hắn, không cho hắn đi tiếp. Lâm Phong đã dặn dò nó không được tùy ý mở miệng nói chuyện, như vậy dễ dàng khiến người chú ý, Cùng Kỳ đối với chút việc này ngược lại rất phối hợp với Lâm Phong. Lâm Phong liếc nhìn Cùng Kỳ một cái, tên này mỗi lần gặp được đồ gì cần thiết, đều gào rú ra tiếng, nhưng lúc này lại cắn ống quần hắn, chẳng lẽ nó phát hiện bảo vật gì lợi hại hay sao? Theo ánh mắt Cùng Kỳ nhìn lại, chỉ thấy một quầy giao dịch công pháp vũ kỹ, mà ngay cả công pháp Thiên cấp cũng lấy ra giao dịch, khiến Lâm Phong ngây ngẩn một hồi. Lâm Phong liếc nhìn Cùng Kỳ một cái, không rõ ý tứ của nó, chẳng lẽ nó muốn mình đổi công pháp hay sao? Chỉ thấy móng vuốt Cùng Kỳ đặt trên một bức tranh, còn đang cào cào trên tranh, Lâm Phong thoáng nhìn qua bức tranh Cùng Kỳ chọn cũng ngạc nhiên một trận. Bức tranh trống không này lại thực sự trắng trơn, không có cái gì cả, vậy mà lại đặt chung một chỗ với công pháp vũ kỹ Thiên cấp.

- Tiểu tử, yêu thú này của ngươi thực tinh mắt, chỉ liếc mắt một cái lại chọn trúng bức tranh này.

Lão nhân bày quầy hàng cười khẽ, nhìn Lâm Phong.

- Bức tranh này tuy rằng không có họa cái gì, nhưng nó vẫn có một điểm đặc biệt là đao thương thủy hỏa bất xâm, do tài liệu cực kỳ quý báu tạo thành, cho dù ngay cả ta cũng chưa từng nghe nói qua.

- Bức tranh có lợi hại hơn nữa mà không có cái gì, cũng không hơn một tấm giấy lộn.

Lâm Phong cười lắc đầu, lão nhân kia nếu là người buôn bán, như vậy bất kể hắn chọn thứ gì trong đống này, đối phương cũng sẽ nói nó vô cùng bất phàm, dùng cái này để nâng lên giá trị giao dịch.

- Trực tiếp ra giá đi.

Lâm Phong gọn gàng dứt khoát mà hỏi.

- Lấy chất liệu quý giá của bức tranh này, ta cũng cần năm miếng ý chí chi tinh, thuộc tính bất kỳ.

Lão nhân bày quầy hàng này mở miệng, khiến ánh mắt Lâm Phong mở lớn, lập tức cười khổ, ông chủ này thật muốn làm thịt người a.

- Rống!

Cùng Kỳ trầm thấp rống lên một tiếng, hướng Lâm Phong lộ ra vẻ đồng ý. Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, chẳng lẽ tên Cùng Kỳ này thật sự phát hiện cái gì hay sao.

- Được, ta trao đổi.

Lâm Phong gật đầu đồng ý, lập tức lấy ra năm miếng ý chí chi tinh giao cho lão nhân, rồi cùng Cùng Kỳ cầm lấy bức tranh nhìn qua nhìn lại, mặt trên không có cái gì, Lâm Phong căn bản không thể xem hiểu, điều này làm Lâm Phong có chút buồn bực, tuy ý chí chi tinh có không ít, nhưng cũng không nên lãng phí như thế đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp