-- Hàn ý kinh khủng ăn mòn lục phủ ngũ tạng Lâm Phong, trên người hắn phủ lên một tầng hàn khí cực lạnh, dù nhìn như không việc gì, nhưng chỉ có Lâm Phong mới biết rõ tình huống trong cơ thể.

Hàn khí như đông lạnh sinh cơ, hàn khí giống như hàn khí đáng sợ mà Mộng Tình từng thừa nhận. Giờ phút này, Lâm Phong mới chính thức cảm nhận được nỗi thống khổ của nàng lúc đó. Hắn rất muốn lui về phía sau, nằm trên mặt đất, nhưng hắn không thể buông tha như vậy, khi ngẩng đầu nhìn thấy thân ảnh nhỏ xinh cùng khuôn mặt lạnh lùng của mỹ phụ trung niên, bước chân hắn lần nữa đạp tới, mỗi một bước như đang tiêu hao sinh mạng. Mộng Tình nức nở, như không ngừng nói cho Lâm Phong cái gì đó, dù Lâm Phong không nhìn thấy, nhưng hắn có thể đoán được, Mộng Tình muốn hắn buông tha.

- Nếu ta cho ngươi một con đường, vậy có nghĩa nó phải điểm cuối, nếu ngươi bỏ qua, vậy chứng minh sự bất lực của ngươi, ngươi vĩnh viễn đừng nghĩ nhìn thấy Linh Lung nữa.

Tin tưởng lời ta, là... vĩnh viễn, mặc dù không giết ngươi. Một tiếng trong trẻo mà rét lạnh truyền vào tai Lâm Phong, từng câu từng chữ rõ ràng, thanh âm của mỹ phụ trung niên. Đôi mắt nàng chỉ khi nhìn Mộng Tình mới có chút biến hóa, còn đối với Lâm Phong, ánh mắt nàng vẫn luôn lạnh lùng, không chút tình cảm.

- Con đường tuyết này, có thể có điểm cuối!

Lâm Phong lẩm bẩm tự nói, hắn không biết đối phương nói thật hay giả, con đường Xích Chỉ Thiên Nhai này, chí ít đến giờ hắn không nhìn thấy điểm cuối ở đâu, nhưng Lâm Phong chỉ có tiếp tục đi tới. Đúng như lời mỹ phụ trung niên, nếu hắn bỏ qua, đối phương sẽ vĩnh viễn không cho phép hắn gặp lại Mộng Tình. Bước chân Lâm Phong dần trở nên rất chậm, mỗi một bước đạp ra không chỉ dùng toàn bộ lực lượng, còn cần có ý chỉ cứng cỏi tận cùng, nếu không hắn đã sớm ngã xuống. Hai tay hắn đã cứng đờ, như bị đông cứng, không thể cử động chút nào. Lâm Phong dùng toàn bộ chân nguyên lực, lực lượng Cửu Chuyển Phật Ma đều hội tụ lên hai chân, để hắn có đủ lực tiến về trước. Rất nhanh, đông cứng không chỉ hai tay hắn nữa, mà tĩnh mạch trên người hắn cũng dần đóng băng, ngay cả lực lượng chân nguyên cũng không thể điều động, bị hàn khí càng lúc càng mạnh phong kín. Nội phủ hắn dần ngưng vận hành, cũng bị đóng băng rồi, trái tim Lâm Phong như ngừng lại, liền ngay đó, hô hấp hắn cũng trở nên vô cùng khó khăn, thậm chí không thở ra hơi. Hiện tại, Lâm Phong như một người chết, chỉ có đôi mắt hắn vẫn bền bỉ, đầu hắn còn có thể suy tư, bước chân hắn vẫn động, nghị lực vô cùng kiên cường điều khiển tiến về trước. Mỹ phụ trung niên khẽ thay đổi sắc mặt, nhưng trong nháy mắt liền khôi phục như thường, xem ra nhân loại này thật tâm với Linh Lung. Nếu không, cũng sẽ không không quan tâm đến tính mạng bản thân đee có ý chí kiên cường như thế. Đáng tiếc, Lâm Phong chỉ là một Nhân loại bình thường, một Thiên Vũ nhỏ yếu, mà Linh Lung lại là Vương của Tuyết Yêu tộc, huyết mạch trân quý nhất. Sở dĩ nàng để Linh Lung trong Hắc Phong lĩnh là muốn bảo vệ huyết mạch vương giả này của Tuyết Yêu tộc. Đối với truyền thuyết về Tuyết Linh Lung, Tuyết Vực hẻo lánh này không có người biết, coi như biết, cũng không thể còn mạng trong tay nàng nữa. Nhưng bên ngoài lại không giống, trong đại chiến tại Tuyết Nguyệt quốc, đã có người nhận ra Tuyết Linh Lung, chỉ là bọn họ còn không biết Tuyết Linh Lung trân quý thế nào mới không để ý quá nhiều. Nhưng Cửu Tiêu đại lục mênh mông vô tận, một vài cường giả chân chính hiểu rất rõ về Tuyết Yêu tộc. Còn có, trong tòa Tuyết Cung xa xa kia, nơi đó có rất nhiều đồng loại của nàng, nàng không biết bọn họ có thái độ gì với Tuyết Linh Lung, nếu để họ biết Tuyết yêu tộc xuất hiện Tuyết Linh Lung, sợ sẽ phát sinh hậu quả đáng sợ. Cho nên, nàng cho rằng Lâm Phong không xứng với Linh Lung, hắn không có năng lực bảo vệ cháu gáu của mình. Nhưng đáng hận chính là, Linh Lung lại nguyện vì Lâm Phong buông tha hết thảy, dù là sinh mệnh của mình, hay Lung Linh Thánh Tiên Khí trong cơ thể. Nếu không, ngày đó tại Tuyết Nguyệt quốc, Linh Lung cũng không thể bị đánh trở lại nguyên hình.

- Vù!

Một thân ảnh từ bên người trung niên mỹ phụ lao ra, làm nàng cứng người, nhìn Linh Lung không ngừng chạy về phía Lâm Phong, nàng không khỏi lắc đầu thở dài. Sức mạnh ái tình thật sự mạnh mẽ như vậy sao? Để Linh Lung không tiếc sinh mạng, nguyện ý truyền Linh Lung Thánh Tiên Khí cho Lâm Phong, mà Lâm Phong cũng có thể vì nàng mà chết. Đáng tiếc, nếu Lâm Phong là hoàng tộc của Nhân loại thì tốt rồi. Nàng không biết tình cảm giữa Mộng Tình cùng Lâm Phong, dù biết, e nàng cũng không hiểu được. Kể từ ngày đó, khi gặp nhau trong núi sâu, Mộng Tình tựa như tiên tử, xuất hiện trước mặt Lâm Phong còn đang tuyệt vọng, đã gieo vào một ấn ký không thể xóa nhòa trong lòng hắn. Sau đó trong cuộc sống, nữ nhân như tiên tử này vẫn luôn làm bạn bên hắn, không bao giờ rời, để hắn dạy nàng cưỡi ngựa, nghe kể chuyện Hồ Tiên, không sợ vấy bẩn hai bàn tay thánh khiết mà lây dính máu tươi sát phạt. Nàng bên cạnh Lâm Phong, không cho phép kẻ nào khi nhục hắn, làm bạn bên người, kiếp này không hối hận. Băng sương trên mặt nàng dưới nỗ lực của Lâm Phong mà dần tiêu tán, thản nhiên cười, khuynh quốc khuynh thành. Đợi đến khi Lâm Phong đạt được thực lực cường đại, khi hắn cho rằng mình có thể bảo hộ được nữ nhân từng thủ hộ mình kia. Nàng vì thân nhân hắn, giải khai cấm kỵ, dù trọn đời không thành người cũng phải đánh một trận. Loại tình cảm sâu đậm vô tận này, đến chết không thay đổi, có lẽ, chỉ giữa hai người bọn họ mới hiểu được. Nàng có thể vì hắn bỏ qua hết thảy phù hoa trên thế gian, chỉ cần bên cạnh hắn cười một tiếng, mà hắn cũng vì nàng mà đọa nhập thành ma, dù mất đi nhân tính, trở thành sát thần, hắn vẫn có thể nhớ rõ dung nhan của nàng. Lâm Phong vẫn đạp từng bước khó khăn, Mộng Tình còn đang chạy tới, nhưng Chỉ Xích Thiên Nhai này tựa như vĩnh viễn không thể vượt qua, bọn họ không thể nào kéo gần khoảng cách. Rốt cục, Lâm Phong đã không cách nào nhúc nhích nữa, hai chân hắn hoàn toàn tê cứng, tinh thần ý chí hắn cũng bị đóng đông, hai mắt hắn dường như muốn nhắm lại, muốn chết đi! Hai mắt tinh xảo của nàng đang tràn ngập nước mắt, không ngừng theo gương mặt chảy xuống, nàng điên cuồng chạy về phía Lâm Phong. Lâm Phong khẽ mỉm cười, hắn không đành lòng nhắm mắt, nhưng toàn bộ sinh cơ đã bị đóng băng, hắn không còn biện pháp nào khác ngăn cản mọi chuyện đang diễn ra, ý chí mạnh hơn nữa cũng không cách nào chống đỡ lực lượng khôn cùng. Lực lượng ý chí, cuối cùng vẫn có hạn. Lâm Phong khẽ nhắm mắt, nhưng hắn vẫn còn có thể suy nghĩ, giờ này hắn như hoàn toàn chết rồi, hết thảy sinh cơ dường như đã ngừng lại. Nhưng ngay vào lúc này, Lâm Phong cảm thấy trong cơ thể có một chùm sáng, còn có một luồng khí không bị đóng băng, nó vẫn còn hoạt động.

- Đây là? Lâm Phong kinh ngạc, đây không phải lực lượng của hắn, trong lúc bình thường, hắn thậm chí còn không cách nào cảm nhận luồng khí này tồn tại, nhưng rất nhanh, Lâm Phong nghĩ ra… là Mộng Tình cho hắn!

Ngày đó, khi động phòng cùng nàng, hắn cảm giác được nàng truyền cho mình một dòng khí, rất rõ ràng, còn làm hắn cảm giác mát mẻ. Nhưng sau này hắn không cảm ứng được luồng khí này nữa, không biết đi nơi nào, hắn từng cho rằng nó đã tiêu tán trong cơ thể hắn rồi, nhưng giờ khắc này, hắn lại phát hiện, thì ra luồng khí này một mực nằm trong người mình.

- Đây là khí gì? Lâm Phong vẫn còn đang suy tư, khi hết thảy sinh cơ trong cơ thể đều bị đóng băng, dòng khí này vẫn còn, điều này chứng mình sự bất phàm của nó, ngay cả hàn khí cũng không thể đóng băng.

Lâm Phong muốn khống chế luồng khí này, nhưng hắn phát hiện mình không cách nào khống chế được, hắn không thể khống chế dòng khí mà Mộng Tình cho hắn, chỉ là, hắn mơ hồ cảm giác mình có chút liên lạc với nó. Tinh thần ý chí thử câu thông với luồng khí này, dường như hắn có thể điều động một tia, nhưng muốn tách một tia này ra khỏi dòng khí thì rất khó, mặc dù khó khăn, nhưng Lâm Phong vẫn không buông tha, đây là thứ duy nhất trong cơ thể hắn không bị hàn khí đông cứng. Sau khi thử hồi lâu, dòng khí rốt cục chuyển động, một tia tách ra từ trong đó. Trong khoảnh khắc đó, tư duy Lâm Phong run lên mãnh liệt, tại lúc tia khí này lưu động, sinh cơ bị đông chết của hắn sống lại, khôi phục rồi! Dòng khí Mộng Tình cho hắn có thể cứu sống hắn, giải trừ hàn khí trong cơ thể! Lâm Phong cũng không biết dòng khí này là Thánh Tiên Khí trong cơ thể Vương giả Tuyết Linh Lung của Tuyết Hồ nhất mạch!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play