Sau khi giết chết hai tên Thiên Vũ, sát phạt chi khí cuồn cuộn vẫn ngập trời, làm không gian nghẹt thở. Kiếm khí sắc bén gào thét, người Thiên Phong cùng Liệp Vân quốc rối rít gục ngã dưới túc sát kiếm, không ai có thể ngăn cản Lâm Phong, vận mệnh bọn họ chỉ có chết. Bọn họ đánh tới Tuyết Nguyệt, chiếm cứ hoàng cung Tuyết Nguyệt, họ còn cho rằng có thể xưng hùng xưng bá nơi đây. Cho nên, sau khi nghe nói Lâm Phong tới, ý nghĩ đầu tiên của họ chính là Lâm Phong tèo rồi, vận mệnh hắn đã nằm trong tay bọn họ. Thậm chí, trong lòng họ còn sinh ra rất nhiều ý niệm tà ác, muốn Lâm Phong chết kiểu nào. Không ai nghĩ tới cục diện trở thành như bây giờ, Lâm Phong đạp không vào hoàng cung, coi trời bằng vung, không kẻ nào có thể chống lại hắn được một chút. Vừa ra tay đã thấy máu, cường giả Thiên Vũ cũng bị một kích giết chết, thần ngăn sát thần. Đáng sợ hơn là, vì cha mẹ bị ngược đãi thảm thiết, Lâm Phong lúc này đã không có nửa điểm thương hại cùng từ bi, chỉ có sát phạt, không kẻ nào có thể trốn khỏi. Rốt cục, Lâm Phong cũng rời khỏi đại điện quân vương hoàng cung ngày trước. Ngay vào lúc này, từng sợi xích đen nhánh xuất hiện từ hư vô, lộ ra sát khí âm lãnh, quét về phía Lâm Phong. Những sợi xích này đen nhánh, như vô cùng vô tận, ánh mắt Lâm Phong lóe lên, tâm niệm vừa động, tiếng rầm rầm vang lên, vài toà cung điện bị kiếm khí quét cho nát bấy. Trong những cung điện vỡ nát kia lộ ra từng cái quan tài bằng đồng xanh, một sợi xích quấn quanh quan tài này, trên đó lộ ra hàn quang âm lãnh.

- Một đám người không ra người!

Lâm Phong lạnh lẽo nhìn, thân hình bất động, tùy ý để một vài sợi xích quấn lấy.

- Răng rắc, ùng ùng… Quan tài đồng dao động, tất cả bốn phía đều động, như muốn kéo những sợi xích, muốn phanh thây Lâm Phong.

Nhưng mà, rất nhanh, những quan tài vẫn không thể nhúc nhích, sợi xích vẫn quấn quanh người Lâm Phong, nhưng không thể kéo được Lâm Phong đi chút nào. Lúc này, thân thể Lâm Phong như một tòa núi nguy nga, sừng sững trong hư không, không chút nhúc nhích, những quan tài kia muốn phanh thây Lâm Phong, nhưng không đủ lực lượng. Hai tay Lâm Phong mạnh mẽ rút lại, nhất thời, hai cỗ quan tài bị kéo về phía hắn, hắn rút chân, hai sợi xích quấn chân hắn cũng kéo về hai cái quan tài, trên người Lâm Phong như có lực lượng vô tận. Trong nháy mắt, hai cỗ quan tài bị kéo tới trước mặt Lâm Phong, Lâm Phong băng lãnh, vung hai tay vỗ lên quan tài, tiếng nổ chấn động vang lên, quan tài bị đánh nát, lực lượng cường đại vô cùng khủng bố trực tiếp xuyên thủng, hai thân ảnh từ bên trong không kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết đã bị tiêu diệt.

- Ùng, rầm….

Mấy cỗ quan tài khác vọt ra mấy người, thân hình điên cuồng lùi lại, dừng trên đại điện nhìn Lâm Phong, ánh mắt lộ vẻ kiêng kỵ. Lực lượng trên thân Lâm Phong, phải kinh khủng tới cỡ nào. Từng bóng người từ hư không phủ xuống, dựng đứng xung quanh Lâm Phong, bao vây hắn. Trong đó, còn có rất nhiều quan tài với nhiều sợi xích giống vừa nãy. Phía trước Lâm Phong, đại điện quân vương, một đám thân ảnh bước ra, những người này đều mang khí tức cường đại, hơi thở tự nhiên mà thành, giao hòa cùng thiên địa. Nhất là người đi đầu, trên người mặt trường bào màu xám bình thường, nhưng tu vi của y đã là Thiên Vũ tầng ba, phi thường đáng sợ. Một cái liếc mắt như ẩn chứa lực lượng ý chí, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

- Chiến trận thật lớn!

Lâm Phong thấy khoảng mười mấy người, toàn bộ đều là cường giả Thiên Vũ.

- Liệp Vân quốc, Thiên Phong quốc, chỉ hai nước nhỏ, có được hai cường giả Thiên Vũ đã khó lắm rồi.

Mười mấy tên Thiên Vũ, đội hình cường đại như vậy, đừng nói Liệp Vân quốc cùng Thiên Phong quốc, dù Thiên Sát Tông, muốn xuất ra đội hình như thế cũng không dễ dàng. Lâm Phong tâm như gương sáng, nhiều cường giả Thiên Vũ như vậy trong đại điện hoàng cung, giống như đang chờ đợi hắn vậy. Tên cường giả áo xám cầm đầu lạnh lùng hừ một tiếng:

- Lâm Phong, thiên phú ngươi quả thật đáng sợ, nhưng thiên phú có mạnh hơn nữa thì tu vi vẫn còn có hạn, muốn địch lại chúng ta căn bản không thể.

Từ giờ trở đi, nếu ngươi có thể nghe theo lệnh ta, vậy ngươi mới có được một con đường sống, ta cũng không làm khó thân nhân ngươi!

- Muốn ta bó tay chịu trói? Lâm Phong lộ vẻ châm chọc, cười nói.

- Nói đi, ngươi rốt cuộc thuộc thế lực nào? Đông Hải Long Cung? Hay Ngọc Thiên hoàng tộc!

- Ta đã cho ngươi cơ hội sống, nếu ngươi không chịu, vậy hối hận cũng không kịp!

Cường giả áo xám không trả lời hắn, mà chỉ lạnh lùng nói.

- Hối hận không kịp? Buồn cười, các ngươi vì ta mà khổ công như thế, thật đến Tuyết Nguyệt quốc, hạ thủ đối với cha mẹ ta!

Các ngươi biết, một khi ta rời khỏi Thiên Trì thì sẽ về nhà một chuyến, một khi về nhà, phát hiện cha mẹ ta trong tay các ngươi, vậy ta nhất định tới. Cho nên, các ngươi một mực chờ ta! Lời lẽ Lâm Phong mang theo rét lạnh, đối phương rất hiểu hắn, đã điều tra mọi thứ rõ ràng, cho nên, đã sớm tới nơi này chờ hắn. Chờ Lâm Phong tới cửa, nhiều Thiên Vũ như vậy, bọn họ khẳng định không chút sơ hở, Lâm Phong mọc cánh cũng khó thoát.

- Ngươi biết những thứ này thì có ý nghĩa gì, ta nói lại lần nữa, nếu ngươi nghe theo mệnh lệnh ta, có lẽ, ngươi còn cơ hội sống sót, ít nhất thì thân nhân bằng hữu của ngươi sẽ được bỏ qua!

Người nọ bình tĩnh nói, y coi Lâm Phong như ba ba trong hũ rồi! Lâm Phong rất mạnh, tu vi chỉ là Thiên Vũ tầng một, nhưng có thể giết chết cường giả đồng cấp dễ dàng. Nhưng Lâm Phong có mạnh hơn nữa thì thế nào, nơi này có hơn mười cường giả Thiên Vũ, trong đó còn có mấy người là Thiên Vũ tầng hai, thậm chí, y còn lại cường giả Thiên Vũ tầng ba, Lâm Phong không thể phản kháng.

- Vậy sao!

Xem ra ngươi cảm thấy bên ngươi rất đông! Được thôi, đều hiện thân đi! Lâm Phong lạnh lùng nói, lời vừa ra, trong hư không, trên tầng mây bất chợt nổi lên từng cơn lốc cuồng loạn. Từng thân ảnh trắng như tuyết dùng tốc độ kinh người hạ xuống, thiên địa tràn ngập yêu khí khủng bố.

- Bùm bùm bùm….

Từng thân ảnh hạ xuống, vây quanh toàn bộ đám cường giả Thiên Vũ, tất cả có sáu người, trên thân tràn ngập yêu khím vô cùng đáng sợ.

- Thiên Vũ, toàn bộ đều là Thiên Vũ, hơn nữa, là yêu, Thiên yêu!

Giờ phút này, những cường giả Thiên Vũ đều trợn mắt, trong lòng hoảng hốt, tại sao có thể như vậy? Những người này trong tầng mây, vậy mà bọn họ không chút phát hiện, có thể thấy được những Thiên yêu này có tu vi đáng sợ hơn bọn họ nhiều.

- Đủ rồi chứ? Lâm Phong nhìn cường giả Thiên Vũ tầng ba còn đang hoảng sợ, lạnh lùng nói một tiếng.

Người nọ còn chưa khôi phục tinh thần lại, ánh mắt ngây ngốc nhìn Lâm Phong. Trong hoàng cung, đám người đều sững sờ, Lâm Phong lại có được một thế lực đáng sợ như thế?

- Nếu không đủ, vậy thì thêm một chút!

Lâm Phong nhàn nhạt nói, bàn tay vung lên, Tuyết Yêu tháp xuất hiện trong hư không, sau đó, từng thân ảnh yêu thú khổng lồ hiện ra.

- Gràoooo… - Gràoooo… - Rầm rầm… Những yêu thú này vừa xuất hiện đã điên cuồng rống giận, hoặc đấm ngực, hoặc ngửa mặt lên trời gào to.

Trong lúc nhất thời, thiên địa như lộn nhào, yêu khí hóa thành cơn lốc màu đen, cuồn cuộn trong hư không! Đều là Thiên yêu, hơn nữa, còn là Thiên yêu cực kỳ khủng bố, vây quanh bọn họ. Trong lúc nhất thời, thiên hôn địa ám, yêu khí bao phủ hư không, đám người chưa đến Thiên Vũ sụp đổ, gục trên mặt đất, những cường giả Thiên Vũ cũng hai chân run run. Bọn họ sợ, biết tư vị sợ hãi là thế nào, Lâm Phong một đường sát phạt mà đến, nếu có thể giết được họ tuyệt không bỏ qua. Mà giờ khắc này, Lâm Phong hiển nhiên có đủ năng lực giết chết bọn họ, những Thiên yêu trước mắt rất đáng sợ, một khi tức giận, có thể xé nát thân thể bọn họ trong nháy mắt, làm sao bọn họ không run cho được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play