- Thật to gan, ngay cả bảo vật của Ngọc Thiên hoàng tộc ta mà cũng dám xâm phạm.
Đúng lúc này, một tiếng động lớn truyền ra chấn động màng tai đám người, chỉ thấy một cường giả Ngọc Thiên hoàng tộc đi vào trước mặt người Thiên Trì, hét lớn với Đường U U. Đường U U đang khoác ngọc y kim sắc trên người, đúng là bảo vật Ngọc Hoàng quan phỏng chế của Ngọc Thiên hoàng tộc biến thành. Người Ngọc Thiên hoàng tộc mượn việc này mà xuất thủ với người Thiên Trì, mục đích đương nhiên không phải đơn giản chỉ vì Ngọc Hoàng quan. Tất cả đều chú ý đến bên này, nhất là người của Đông Hải Long Cung. Lâm Phong ngầng đầu lên, đôi mắt lạnh lùng quét qua, lực lượng linh hồn hùng mạnh cộng với thiên nhãn thuật khiến hắn có thể nhìn thấu tu vi của đối phương,Thiên Vũ cảnh tầng một, đây mới là nhân vật do thám thôi.
- Đây là Ngọc Hoàng quan, bảo vật của Ngọc Thiên hoàng tộc chúng ta, ta nghe nói các ngươi đã giết Hoàng Phong nên mới lấy được nó.
Người nọ lại một lần nữa cất tiếng nói, trên người cố ý lộ ra hơi thở hùng mạnh.
- Ngươi nói không sai, Hoàng Phong do ta giết, Ngọc Hoàng quan cũng do ta đoạt, đã bước vào Bí Cảnh thì có ai không vì bảo vật mà chém giết.
Hoàng Phong bị ta giết chết, bảo vật bị ta cướp đoạt, đó là do y vô năng. Ngươi tìm đến đây muốn nói cho tất cả mọi người biết hậu bối của Ngọc Thiên hoàng tộc vô năng à? Lâm Phong không ngại đối mắt với kẻ trong hư không, trong mắt hắn không có một chút nào sợ hãi, ngay cả trái tim Ngọc Hoàng mà hắn cũng dám moi ra, uy nghiêm của tứ Hoàng hắn cũng đã cảm thụ qua, mới chỉ một gã Thiên Vũ cảnh tầng một sao có thể diễu võ dương oai trước mặt Lâm Phong được.
- Làm càn, ngươi không để tiền bối vào trong mắt sao? Người nọ giận dữ, khí tức áp bách về phía Lâm Phong dũng mãnh vô cùng, thậm chí còn mang theo mấy phần áp bách hồn phách.
- Tiền bối? Ngươi đã xem lại mình chưa? Lâm Phong châm chọc: - Cút đi, đừng đứng ở chỗ này cho thêm mất mặt, xấu hổ, muốn tìm phiền toái cũng phải lựa người dễ bắt nạt mới được.
- Khẩu khí thật lớn, ta còn chưa từng gặp qua một hậu bối nào ngông cuồng như thế, ta muốn cho ngươi biết uy nghiêm Thiên Vũ không phải là cái mà Huyền Vũ cảnh như các ngươi có thể xúc phạm được.
Trên thân người kia lộ ra hoàng khí dũng mãnh áp bách xuống, từng luồng sóng khí đáng sợ gào thét đè ép về hướng Lâm Phong.
- Cút ngay.
Một luồng yêu khí phóng lên cao khiến thân thể người nọ run rẩy mãnh liệt, làm cho gã phải rút lui.
- Ngươi tưởng rằng người Thiên Trì dễ bắt nạt sao? Đôi con ngươi lạnh lùng của Tuyết Ưng nhìn chằm chằm đối phương, kèm theo đó là yêu khí cuồn cuộn phóng thích ra.
- Là do người Thiên Trì quản giáo không nghiêm, hậu bối kiêu ngạo ngông cuồng vô cùng, không coi ai ra gì, ta giúp ngươi quản giáo một chút.
Người nọ lạnh lùng đáp.
- Quản giáo? Lâm Phong cười lạnh, lập tức thân thể hắn bay vụt lên không.
- Hả? Tất cả giật mình, hắn đang tính làm cái gì vậy? - Lâm Phong.
Tuyết Ưng gọi Lâm Phong, chênh lệch giữa Thiên Vũ cảnh và Huyền Vũ cảnh rất lớn, Tuyết Ưng không muốn Lâm Phong bị đối phương hành hạ.
- Ta giúp hắn biết thế nào là quản giáo.
Lâm Phong cười với Tuyết Ưng, lập tức hướng về phía người Ngọc Thiên hoàng tộc, khóe miệng mang theo một nụ cười lạnh lùng:
- Tiền bối, quản giáo? Tiêng nói vừa dứt, kiếm khí vô hình bùng ra, kiếm giận dữ gào thét như mưa rền gió dữ đâm tới đối phương, cực kỳ khủng bố.
- Ý chí kiếm đạo tầng bảy.
Thanh niên này thật đáng sợ, còn chưa nhập Thiên Vũ mà ý chí kiếm đạo đã bước vào tầng thứ bảy, thiên phú như vậy khiến rất nhiều người tự xưng là thiên tài đều phải xấu hổ, cường giả Thiên Vũ của Ngọc Thiên hoàng tộc kia cũng phải thán phục, ý chí kiếm đạo tầng bảy thật lợi hại, khiến cho lão có cảm giác như bị luồng kiếm khí đáng sợ vừa rồi xé xác, ngàn vạn lưỡi kiếm điên cuồng hội tụ trước người Lâm Phong, kiếm khí lăng thiên, vô cùng đáng sợ.
- Xin tiền bối chỉ giáo.
Lâm Phong thản nhiên nói, ngàn vạn lưỡi kiếm hội tụ cùng một chỗ, mang theo khí thế vô thiên, bá đạo tuyệt luân, toàn bộ đâm về hướng đối phương. Ngàn vạn lưỡi kiếm quy nhất, hóa thành một thanh kiếm, kiếm chưa đến mà hơi thở đáng sợ đã phảng phất như muốn xuyên thấu qua thân người. Cường giả Ngọc Thiên hoàng tộc dùng hai tay ngưng ấn, sắc mặt rất nghiêm túc. Kiếm đạo vốn có công kích dũng mãnh, hơn nữa kiếm của Lâm Phong có ý chí kiếm đạo tầng bảy, trình độ dũng mãnh vượt những người khác không biết bao nhiêu lần, đủ để có thể ám sát lão. Hoàng khí quay cuồng không ngớt, dường như hóa thành một con rồng thực sự oanh về phía thanh kiếm phóng tới. Tiếng vang xuy xuy truyền ra, kiếm khí đã đâm thủng hoàng khí khiến lão hơi hoảng sợ. Một lá chắn hoàng khí trong nháy mắt hình thành, tiếng va chạm vang lên, kiếm đâm vào lá chắn hoàng khí khiến cho thân hình lão bị chấn động lui về phía sau.
- Quả nhiên tiền bối thật lợi hại.
Giọng nói châm chọc truyền đến, kiếm khí còn chưa tiêu tan, thân ảnh của Lâm Phong đã tới. Cường giả Thiên Vũ kia gầm lên một tiếng, lực linh hồn trào lên oanh giết về phía Lâm Phong, vậy mà tất cả lại giống như đá chìm đáy biển, không có được một chút hồi ứng nào. Lực linh hồn mà lão oanh tới hướng Lâm Phong trực tiếp tiêu tan trong hư vô. Chỉ thấy bàn tay Lâm Phong vươn ra, chưởng ảnh màu đen tràn ngập cả trời đất, không gian rít gào, ngọn lửa màu đen lượn lờ ở giữa chưởng ấn của Lâm Phong.
- Thiên Vũ cảnh rất giỏi à? Đại thủ ấn của Lâm Phong đánh ra, người nọ điên cuồng ngăn cản, nhưng mà chưởng ấn màu đen vượt qua hết thảy, tất cả đều phải bị luyện hóa, chưởng lực khủng bố trực tiếp oanh vào trên thân đối phương, người nọ kêu thét thảm thiết, ngọn lửa bốc lên, trong chớp mắt đã đốt lão về với hư vô.
- Đã chết.
Nhìn chưởng ấn đáng sợ tiêu tan, nhừng người khác đột nhiên cảm thấy thân thể mình run rẩy, cường giả Thiên Vũ bị Lâm Phong tát một cái đã chết rồi? Huyền Vũ Cảnh dễ dàng giết Thiên Vũ cảnh!!! Lâm Phong đứng giữa hư không giống như một pho tượng Ma Tôn, coi trời bằng vung, hống hách tuyệt luân, Thiên Vũ rất giỏi đấy ư? Không ngờ tuyên bố muốn giáo huấn hắn, hắn chỉ tát một cái đã trực tiếp giết chết đối phương, ai mới là người nhận giáo huấn đây?
- Má ơi, người này thật sự quá biến thái.
Đại Hại Trùng bị chấn động, gã không nói gì, chỉ biết nhìn chằm chằm Lâm Phong, người này chỉ dùng một cái tát đã chụp chết một cường giả Thiên Vũ, không có gì khác biệt với việc giết Huyền Vũ cảnh. Bảy con Tuyết Ưng của Thiên Trì sửng sốt không thôi, bọn họ tuy biết rằng Lâm Phong có thiên phú rất mạnh, nhưng không ngờ Lâm Phong đã mạnh mẽ đến tình trạng này, một cái tát quật chết cường giả Thiên Vũ. Duy chỉ có người của Ngọc Thiên hoàng tộc thì một đám đều mang sắc mặt cứng ngắc khó coi, thật mất mặt đến cực điểm, phái ra một cường giả Thiên Vũ, vốn định dò xét một phen, kết quả như thế nào? Bị Huyền Vũ cảnh chụp phát chết luôn. Lâm Phong liếc qua đám người Ngọc Thiên hoàng tộc, lạnh lùng nói:
- Ở trong Bí Cảnh, dựa vào các thủ đoạn giết người chẳng qua là chuyện bình thường, nếu luận đến ân oán thù hận, chỉ sợ tất cả người ở nơi đây đều phải đại chiến một trận rồi, cho nên không cần phải tìm những lý do mục nát như vậy.
Cường giả cầm đầu Ngọc Thiên hoàng tộc căm tức nhìn Lâm Phong, bên dưới đôi mắt lóe ra sát khí:
- ĐÚng là không cần phải tìm lý do mục nát như vậy, ngươi thậm chí ngay cả đến trái tim Ngọc Hoàng mà cũng dám luyện hóa, hơn nữa sau khi ngươi luyện hóa trái tim Ngọc Hoàng thì tất cả mọi người đều từ bị truyền tống từ trong cung điện Hoàng giả mà đến cả đây, ngươi nói xem có phải ngươi đã chiếm được bảo vật Ngọc Hoàng rồi không? Khi tiếng nói của gã vừa dứt, lập tức ánh mắt tất cả mọi người đều áp xuống trên người Lâm Phong, rất nhiều người không biết chân tướng, nhưng hiện tại bọn họ đều hiểu được, Lâm Phong quả thật lớn mật, coi trời bằng vung, trái tim Ngọc Hoàng mà cũng dám luyện, hắn thật sự là một người không có quy tắc, thiên phú cũng rất yêu nghiệt.
- Nếu ngươi là Ngọc Hoàng, ngươi có dám để cho người khác ngoài người thừa kế đến đào trái tim mình không? Ngươi cho rằng tổ tiên Ngọc Thiên hoàng tộc ngu xuẩn như vậy sao? Lâm Phong lên tiếng châm chọc.
Ngọc Thiên hoàng tộc muốn làm cho tất cả mọi người đối phó với hắn, hắn sẽ không để cho Ngọc Thiên hoàng tộc được sống khá giả.
- Cung điện Ngọc Hoàng do chúng ta tìm được, nhưng người đầu tiên đi vào lại là người của Ngọc Thiên hoàng tộc các ngươi, bởi vì vị Hoàng giả này là tổ tiên của Ngọc Thiên hoàng tộc, tòa cung điện này vốn là vì người Ngọc Thiên hoàng tộc các ngươi mà lưu lại.
Nói vậy, tin tức bên trong Bí Cảnh có mộ Hoàng giả chẳng phải do các người phát tán ra ngoài hay sao. Hơn nữa ở trong Bí Cảnh lại có rất nhiều cường giả Ngọc Thiên hoàng tộc, không ngờ ngay từ đầu đã xen lẫn vào trong các thế lực, nếu nói Ngọc Thiên hoàng tộc các ngươi không chiếm được chỗ tốt thì ai sẽ tin? Có lẽ người nhận được kế thừa Ngọc Hoàng hãy còn ẩn nấp ở giữa đám các ngươi đấy! Lời nói của Lâm Phong làm cho tất cả những người khác giật mình, Hoàng giả trong mộ không ngờ là tổ tiên của Ngọc Thiên hoàng tộc, người của Ngọc Thiên hoàng tộc đã bước vào trong cung điện trước tiên. Đã bước vào trong cung điện trước tiên chẳng lẽ Ngọc Thiên hoàng tộc thật sự lại không thu hoạch được gì? Trái Tim Của Ngọc Hoàng Thì Thế
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT