Đại chiến bắt đầu, ngay sau đó cả phiến không gian tràn ngập khí tức gầm hét giận dữ cuồn cuộn, ngoại trừ Vân Phi Dương, bảy người còn lại đều tham chiến, mỗi một người đều có chiến lực đáng sợ. Hoàng Phong một thân hoàng khí dũng mãnh khôn cùng, có được khí thế Vương giả, nắm trong tay thần thông vũ kỹ cực kỳ dũng mãnh. Quân Mạc Tích có hạo nhiên chính khí, thực lực cũng mạnh mẽ không kém, cho dù trên phương diện vũ kỹ thần thông không bằng đối phương, nhưng lại có trường bào màu vàng kiên cố không gì phá nổi, cho dù thực lực đối phương dũng mãnh cũng không dám trực tiếp va chạm với y, song phương chiến đấu vô cùng kịch liệt. Ngao Giao và Hoàng Phủ Long, vừa ra tay là trời long đất lở, một là con trai của Tử Kim long vương, mang huyết mạch của giao long, hơn nữa còn nắm trong tay chiến kỹ Đằng Long, lực bạt sơn hà, dũng mãnh hống hách, dường như không người có thể cản. Nhưng mà Hoàng Phủ Long sao có thể sợ gã. Hoàng Phủ Long đã trải qua tẩy rửa trong huyết trì, nhận được huyết mạch của rồng, đương nhiên cũng hống hách khôn cùng, chiến phủ giống như muốn phá trời, mỗi một phủ đánh xuống không gian đều phải rung động, dũng mãnh đến kinh sợ lòng người. Sau khi hai người Đế Lăng và Đoàn Vô Đạo cảm nhận được ý chí kiếm đạo đáng sợ của Lâm Phong thì không còn cự tuyệt liên kết, ý chí thương thiên khí phách đáng sợ muốn lật tung mảnh thiên địa này, mỗi một chưởng đánh ra đều mang theo thương thiên ý chí hùng mạnh, áp bách Lâm Phong, xé rách, nghiền nát kiếm khí của hắn. Đáng sợ hơn chính là Đoàn Vô Đạo biết sử dụng ý chí phong ấn, mỗi một kích đều lộ ra lực lượng phong ấn, khiến Lâm Phong căn bản không thể phát huy ra hết chiến lực của mình, ý chí phong ấn và ý chí thương thiên lần đầu tiên liên kết, uy lực tuyệt luân, xóa sạch ưu thế của ý chí kiếm đạo tầng sáu.
- Xem ra ba tháng này, các ngươi quả nhiên không có sống uổng phí a.
Lâm Phong lui về phía sau. Đế Lăng và Đoàn Vô Đạo, một gia nhập Đông Hải Long Cung, một gia nhập Ngọc Thiên hoàng tộc, đã được cường giả tông môn chỉ giáo, tu vi đều đã tăng mạnh, so với bọn họ ở Tuyết Vực tỉ thí ngày trước thì mạnh lên không ít, ý chí trở nên mạnh mẽ, tư thái thần thông cũng mạnh hơn.
- Ngươi cũng vậy.
Đế Lăng lạnh lùng đáp lại, giận quát một tiếng:
- Thương Thiên!
Tiếng nói vừa dứt, không trung rít gào, dường như có một cỗ lực lượng thật lớn vô biên, từ trên không trung áp bách xuống, muốn đè bẹp, muốn nghiền nát Lâm Phong. Lâm Phong ngẩng đầu nhìn về phía hư không, ánh sáng mặt trời chiếu rọi trên người hắn. Trong khoảnh khắc, trên người Lâm Phong bùng cháy lên một đoàn lửa hừng hực, cả người Lâm Phong giống như Dục Hỏa chiến Thần. Phật Ma Lực lưu chuyển, trên người Lâm Phong mang theo ánh sáng rực rỡ, sau khi trải qua tẩy rửa ở trong huyết trì, giờ phút này nhục thể của hắn càng thêm ngưng luyện, dũng mãnh. Giơ bàn tay lên, Lâm Phong trực tiếp đánh ra một quyền, dường như muốn nhấc mảnh trời này lên.
- Bá Đạo Vương Quyền.
Đoàn Vô Đạo quát lên, ngàn vạn nắm đấm bay tới Lâm Phong, đồng thời tay còn lại của Đoàn Vô Đạo đột nhiên khẽ nắm, lập tức một cỗ ý chí phong ấn giáng lâm trên người Lâm Phong. Lâm Phong đứng yên không nhúc nhích, tùy cho ý chí thương thiên khủng bố áp bách, mặc cho ý chí phong ấn phong ấn, mặc kệ ngươi trời long đất lở, ta vẫn lù lù bất động.
- Cút cho ta.
Lâm Phong đấm ra hai đấm, lực lượng thân thể khủng bố mang theo ngọn lửa đáng sợ, Bá Đạo Vương Quyền trong nháy mắt lụi tắt, Đoàn Vô Đạo hừ lạnh một tiếng, trên cánh tay xuất hiện một cỗ khí tức hoàng đạo.
- Hoàng đạo cửu băng!
Đoàn Vô Đạo khống chế cánh tay Lâm Phong, lập tức tiếng vang răng rắc không ngừng truyền ra, hoàng khí quấn quanh cánh tay của Lâm Phong dường như muốn đánh gãy nó vậy.
- Hửm? Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, lực lượng dũng mãnh vô cùng trên cánh tay nổ tung, uy lực Hoàng đạo cửu băng tới khiến cho hắn có cảm giác xương cốt muốn nổ tung, không khỏi kinh hãi, nhục thể của hắn rất hung hãn nhưng vũ kỹ này lại làm cho xương cốt của hắn vỡ vụn.
Phật Ma Lực điên cuồng ngưng tụ ở cánh tay, tiếng vang răng rắc truyền ra, cánh tay của Lâm Phong lại lành lặn như cũ. Khóe miệng hiện lên chút ý cười rét lạnh, bàn tay trái lâm Phong vỗ một cái, ngay sau đó một ma chưởng hủy diệt thật lớn bao trùm Đoàn Vô Đạo, muốn đánh Đoàn Vô Đạo thành bụi phấn. Đoàn Vô Đạo trừng mắt, thu hồi cánh tay, ngay sau đó hoàng khí chấn động, song chưởng đồng thời đánh trên ma chưởng. Nhưng ngay sau đó, một đạo kiếm sắc bén khôn cùng chém giết tới gã, nhanh như tia chớp.
- Phong!
- Ầm ầm ầm. ... Đoàn Vô Đạo hét lớn, Phong Ấn Môn hiện lên, ngăn cản trước mặt gã, phong kín từng chiêu kiếm đoạt mệnh của Lâm Phong, đồng thời, từng Phong Ấn Môn bay thẳng đến chỗ Lâm Phong, muốn phong ấn chặt hắn.
- Còn muốn đến? Lâm Phong cười lạnh một tiếng, lực lượng ý chí kiếm đạo tầng thứ sáu hoàn toàn phóng thích, kiếm sắc vô cùng vô tận đánh lên Phong Ấn Môn ở trước mặt, đồng thời hắn cũng cách không đánh ra từng đạo chưởng lực.
Ngay sau đó, ở bốn phương tám hướng xung quanh Lâm Phong là chưởng ảnh đầy trời.
- Răng rắc. .. răng rắc... Phong Ấn Môn bị đánh vỡ vụn, kiếm khí điên cuồng hội tụ một chỗ, trên cả người Lâm Phong dường như có ngọn lửa đang thiêu đốt. Hỏa diễm như muốn ngưng tụ thành một thanh kiếm không gì không phá.
- Thật đáng sợ.
Đế Lăng và Đoàn Vô Đạo đều cảm nhận được sự đáng sợ của một kiếm này, trong lòng run rẩy điên cuồng, lúc này thương thiên tới trên đỉnh đầu Lâm Phong, ý chí thương thiên không có giữ lại một chút nào, phóng thích ra vô cùng vô tận.
- Giết!
Đế Lăng giận quát một tiếng, thương thiên ép xuống, bầu trời dường như nghiêng qua, đánh về phía Lâm Phong ở dưới.
- Cút.
Lâm Phong hét lên, sát khí cuồn cuộn như sóng triều, chỉ thấy Đế Lăng hừ lạnh, mang theo ý chí thương thiên lao đến với khí thế trước nay chưa từng có.
- Xuy. .... xuy.... Kiếm khí xẹt qua không gian, thân thể của Lâm Phong đột nhiên biến mất. Một kiếm sắc bén không gì phá nổi đâm rách Phong Ấn Môn, xé nát chúng.
- Giết cho ta.
Lâm Phong giận dữ, hắn muốn lấy mạng Đoàn Vô Đạo, một kiếm này phá vỡ tất cả, không gì có thể cản, toàn bộ Phong Ấn Môn đều vỡ vụn rồi.
- Ầm ầm!
Đế Lăng đánh ra một kích xé trời ở trên không, không gian rung động, nhưng duy chỉ có bóng dáng Lâm Phong đã không thấy đâu. Mà lúc này sắc mặt Đoàn Vô Đạo trắng bệch, Lâm Phong người kiếm hợp nhất, phá vỡ Phong Ấn Môn, không thể ngăn cản khiến gã cắn chặt hàm răng.
- Răng rắc!
Một tiếng vang truyền ra, như thể là cái gì đó bị bóp nát, ngay sau đó, ở trên người Đoàn Vô Đạo có từng tia vương giả khí rực rỡ hiện lên, bao trùm toàn thân Đoàn Vô Đạo. Lâm Phong hóa thành kiếm đâm vào người gã không ngờ lại có cảm giác đâm không tới, hoàng đạo khí đã bao phủ cả người Lâm Phong.
- Đi tìm chết.
Đoàn Vô Đạo mượn dùng cỗ hoàng khí vô cùng mạnh mẽ này, đánh tới Lâm Phong, không ngờ tới lần thứ hai đối mặt Lâm Phong, hơn nữa còn là hai người đánh một, nhưng đến vật báo mệnh gã cũng phải dùng rồi. Lâm Phong tiến bộ quá kinh khủng, hiện giờ gã cảm giác chênh lệch giữa mình và Lâm Phong càng lúc càng lớn.
- Giết.
Đế Lăng lúc này cũng đuổi tới, đánh ra một chưởng từ phía sau Lâm Phong, hai người đồng thời phát ra một kích hủy diệt, muốn giết chết Lâm Phong.
- Ông. ... Tiếng chuông ngân vang, ngay sau đó một cái chuông cổ mở rộng ở trong hư không, hào quang kỳ dị định trụ thân thể của Đoàn Vô Đạo và Đế Lăng, làm cho bọn họ lúc này giống như lâm vào trong vũng bùn vậy. Lâm Phong xoay một vòng, Ẩm Huyết kiếm phẫn nộ uống máu, từng giọt máu phiêu tán, nở rộ, Đoàn Vô Đạo điên cuồng lui về phía sau.
- Ông!
Lại thêm một tiếng chuông nữa, Vân Phi Dương vẫn luôn chờ đợi cuối cùng cũng xuất thủ, chuông cổ bay thẳng đến chỗ Đế Lăng. Đế Lăng vội vàng đưa tay chống đỡ một kích của chuông cổ. Nhưng mà thời điểm y đánh lên chuông cổ lại phun ra một ngụm máu tươi, bụng y và Đoàn Vô Đạo cùng chảy máu, bị một kiếm của Lâm Phong đâm xuyên. Đoàn Vô Đạo và Đế Lăng đều lui về sau, lực chân nguyên lưu chuyển ở bụng, khôi phục thương thế, hoảng sợ nhìn về phía Lâm Phong. Không ngờ bọn họ hôm nay đã liên kết lại mà vẫn không thể làm khó Lâm Phong, người này đã trở nên quá đáng sợ.
- Ông!
Tiếng chuông lại lần nữa ngân vang, đánh qua Ngao Giao, đồng thời Hoàng Phủ Long gầm lên, chân long điên cuồng, chiến phủ bổ ra, Ngao Giao hoảng hốt nhưng lại không có biện pháp tránh né, trực tiếp bị chiến phủ xé rách ra một khối máu thịt. Hoàng Phong cũng không ổn, chiến đấu với Quân Mạc Tích, y đã toàn lực ứng phó nhưng mà tiếng chuông cứ vang lên khiến y cực kỳ đau đầu. Trên người bọn họ đều có thương thế không lớn thì nhỏ, đoạt bảo chưa xong mà còn có chút chật vật. Đội hình bọn họ cường đại như thế không ngờ lại gặp bất lợi dưới tay đám Lâm Phong!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT