Sắc mặt của Đoàn Vô Đạo cũng rất khó coi, Lâm Phong không chết, hơn nữa còn thoát khỏi ma đạo, khôi phục như bình thường. Ngày xưa ở trên vũ đài Tuyết Vực tỉ thí, Lâm Phong đánh bại hắn trước mặt mọi người, đoạt vị trí quán quân Tuyết Vực tỉ thí, từ thời gian đó đến nay ở Ngọc Thiên hoàng tộc, hắn đã được cường giả hướng dẫn tu luyện, tu vi tiến bộ thần tốc, lực lượng ý chí càng ngày càng lớn mạnh, tu luyện công pháp vương giả chân chính, so với trước kia đã hùng mạnh hơn rất nhiều lần, nhưng không biết thực lực của Lâm Phong bây giờ như thế nào. Ngày ấy ở Tuyết Nguyệt quốc, cảnh tượng Lâm Phong cầm Ma kiếm trong tay sát phạt chúng sinh thật sự cực kỳ đáng sợ.
- Có nên nhân cơ hội này giết hắn không.
Có người đi tới trước mặt cường giả Thiên Vũ dẫn đội và đề nghị, người của Ngọc Thiên hoàng tộc ai cũng biết tới sự hiện hữu của Lâm Phong, nếu tiến vào Bí Cảnh, dựa vào ân oán giữa Ngọc Thiên hoàng tộc và Lâm Phong, chỉ sợ Lâm Phong sẽ gây bất lợi đối với người của Ngọc Thiên hoàng tộc, bởi vậy hắn muốn nhân cơ hội này diệt trừ Lâm Phong, chấm dứt hậu hoạn.
- Ngươi nghĩ người của Thiên Trì Tuyết Sơn đều là người ngu sao? Cường giả kia thản nhiên trả lời, những người muốn đi vào Bí Cảnh này đều là căn cơ của tông môn, hy vọng trong tương lai, sao lại dễ dàng bị người khác tính kế loại bỏ như vậy.
- Bảy con Tuyết Ưng kia cực kỳ không tầm thường, thực lực chỉ sợ là rất mạnh, cho dù không có những con Tuyết Ưng này, Thiên Trì không có khả năng không cho người âm thầm bảo hộ.
Người vừa đề nghị liền thối lui, đạo lý kia đương nhiên hắn cũng hiểu được, muốn nhân cơ hội này giết Lâm Phong, nói thì dễ chứ làm rất khó, Thiên Trì đế quốc không có khả năng để cho bọn họ có cơ hội dễ dàng hạ thủ. Long Lân chiến mã rít gào, cuồn cuộn lao về phía trước, theo sát hướng di chuyển của Tuyết Ưng, gây nên một mảnh cuồn cuộn sóng triều trên không trung, cực kỳ hùng mạnh, dường như có thiên quân vạn mã đang chạy như bay trên không trung. Đôi mắt của Lâm Phong khép hờ, kiềm chế sự lạnh lùng trong lòng, lần này đến Bí Cảnh, nhất định hắn sẽ gặp được không ít cố nhân, trong đó có không ít người đều là địch nhân, hiện tại việc Lâm Phong phải làm là áp chế thù hận trong lòng, không thể để rối loạn tâm thần, tranh thủ tiến vào Bí Cảnh đoạt được kỳ ngộ lớn, nắm lấy trong tay cơ hội trở nên mạnh mẽ hơn, tuyệt đối không thể trôi đi.
- Nhìn bên kia, có rất nhiều người, chẳng lẽ chúng ta đã đến nơi? Nhìn về phía xa, trên mặt đất có rất nhiều điểm đen, đều là bóng người, bọn họ đã tới rồi Bí Cảnh sao? - Thật nhiều cường giả, có rất nhiều người giống như chúng ta, đều là cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng chín, có lẽ là người chuẩn bị bước vào Bí Cảnh, xem ra thật sự chúng ta tới nơi rồi, nhưng vì sao ta không nhìn thấy Bí Cảnh ở nơi nào? Mọi người ồn ào nghị luận, ánh mắt cả đám đều nhìn chằm chằm về hướng kia.
Lúc này, đôi mắt của Lâm Phong cũng đã mở ra, ở trong tầm mắt của hắn, một ngôi mộ cự đại nằm trên sườn núi, mà những người khác đều đang vây quanh ngôi mộ đó, chờ đợi, nhìn chăm chú phần mộ trước mặt.
- Mộ phần, mộ địa Hoàng giả? Ánh mắt Lâm Phong ngưng tụ, chẳng lẽ thật sự như những cường giả kia đã nói, Bí Cảnh thật ra là nơi táng thân của Hoàng giả, mộ địa Hoàng giả? Chỗ này tọa lạc trên sườn núi, quả thật rất giống một tòa huyệt mộ, làm cho người ta không thể không liên hệ với một phần mộ.
- Tới rồi, vùng núi giống như ngôi mộ kia chính là cửa vào Bí Cảnh.
Tuyết Ưng mở miệng nói, mọi người đều gật đầu, hai tay nắm chặt, vừa khẩn trương lại vừa hưng phấn, đến rồi, rốt cục bọn họ đã tới được Bí Cảnh, vùng đất này đang chờ đợi họ thăm dò. Nhìn thấy bên này có người đến, rất nhiều người hướng ánh mắt tới nơi này, một số cường giả lập tức nhìn ra thân phận của bọn họ.
- Thiên Trì đế quốc tới rồi, còn có Ngọc Thiên hoàng tộc, động tác thật nhanh.
Cách thời điểm Bí Cảnh mở ra còn thời gian mấy ngày nhưng hiện tại nơi này đã tụ tập hơn phân nửa thế lực cường đại của Càn Vực, người của Càn Vực có tư cách tiến vào đã đến gần đủ rồi, chỉ có một số ít thế lực vẫn chưa tới. Bí Cảnh chính là cung điện của Hoàng giả hoặc là mộ địa, trong đó không phải là nơi ai cũng có thể tiến vào, chỉ có người của Càn Vực là có thể bước vào, hễ là thế lực của địa vực khác tiến đến, chắc chắn đụng phải sự ngăn cản của toàn bộ thế lực ở Càn Vực, muốn đối địch với cả một địa vực thật sự quá khó khăn, trừ phi là thế lực khủng bố Thánh thành Trung Châu giáng lâm, tuy nhiên loại thế lực khủng bố này riêng thân mình đã hùng mạnh khôn cùng, có vô số tài nguyên, sẽ không hao phí thời gian sức lực vào một cái mộ địa Hoàng giả hư vô mờ mịt này, thậm chí có lời đồn ở trong một số thế lực vô cùng dũng mãnh vẫn còn những nhân vật thông thiên đạt tới Vũ Hoàng tồn tại. Những thanh niên thiên phú kinh người kia mục tiêu không phải tìm kiếm bảo vật trong Bí Cảnh, mà có một mục tiêu kiên định chấp nhất duy nhất, đó là trở thành môn đồ của Hoàng Vũ. Môn đồ của Vũ Hoàng đối với bọn họ mới là vinh quang cao nhất, cùng với đó là tiền đồ võ đạo vô lượng. Đương nhiên, mặc dù là người bản địa ở Càn Vực cũng không có khả năng đều có tư cách bước vào Bí Cảnh, bên trong Bí Cảnh tràn đầy kỳ ngộ, Càn Vực không cho phép quá nhiều người đến chia cắt, bởi vậy, chỉ có những tông môn và thế lực với lực lượng hạng nhất mới có tư cách mang theo môn hạ đệ tử tiến vào, thế lực bên ngoài, cá nhân đều không cho phép tiến vào Bí Cảnh. Bảy con Tuyết Ưng khi giáng lâm xuống phía trước mộ địa Hoàng giả liền đồng thời hóa thành nhân hình, chậm rãi rơi xuống mặt đất, những người khác cũng đều ổn định thân hình. Sườn núi trước mắt cực kỳ bình thường, nhìn không ra bất cứ điều gì khác biệt, rất khó tưởng tượng nơi này lại là chỗ mở ra Bí Cảnh. Lâm Phong không nhìn sườn núi lớn mà tìm kiếm trong đám người, khi hắn nhìn thấy một nhóm người, hàn quang nổ ra, khí tức lạnh lùng từ trong thân thể tuôn trào. Ở phương hướng của Đông Hải Long Cung, Tử Kim Long Vương tự mình dẫn đội, dường như là đã nhận ra điều gì đó, lông mày hắn nhíu lại, ánh mắt hướng về phía đám người Thiên Trì, những người này sao vừa tới đã có người dám dùng ánh mắt khiêu khích bọn họ? Song, hắn nhìn thấy Lâm Phong, không khỏi cứng đờ ra, ngoại trừ Tử Kim Long Vương, trong số những người của Đông Hải Long Cung, còn có hai người cũng kinh ngạc, bọn họ theo thứ tự là từ đầu đã lựa chọn gia nhập Đông Hải Long Cung, Đế Lăng cùng với sau này mới gia nhập Long Cung, Đoàn Vô Nhai.
- Lâm Phong!
Ở vũ đài Tuyết Vực tỉ thí, Đế Lăng bị Lâm Phong đánh bại, lại tận mắt chứng kiến Lâm Phong đánh bại Đoàn Vô Đạo đoạt được vị trí thứ nhất, Đế Lăng làm sao có thể quên người thanh niên trước mặt, mặc dù khí chất trên người Lâm Phong so với ngày xưa khác biệt rất nhiều. Đoàn Vô Nhai lại có vẻ thản nhiên, cặp con ngươi yêu dị kia tuy rằng sửng sốt, lập tức lại lộ ra một nụ cười tươi, nhưng nụ cười này rơi vào trong mắt Lâm Phong không thể nghi ngờ là nụ cười mà hắn ghê tởm nhất thế gian. Nhị hoàng tử Tuyết Nguyệt quốc Đoàn Vô Nhai, tất cả mọi người cho là hắn ôn hòa, bình dị gần gũi, nhưng bộ mặt thật của hắn, so với Đoàn Vô Đạo còn dữ tợn hơn vô số lần, mấy chục vạn tướng sĩ vì hắn mà chết ở biên cương, ba vị tướng quân vì âm mưu của hắn mà chết, hắn còn muốn Lâm Phong đấu với Đoàn Vô Đạo, khiến Thần Cung và Ngọc Thiên hoàng tộc đối đầu nhau, trong lúc đó hắn và Đông Hải Long Cung lợi dụng trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi. Nếu nói ai là người Lâm Phong muốn giết nhất, người đó chính thị là Đoàn Vô Nhai không thể nghi ngờ, hết thảy âm mưu đều là bắt đầu từ trong tay của Đoàn Vô Nhai. Sát khí trần trụi lộ ra, không e dè, Đoàn Vô Nhai mỉm cười, ánh mắt đối diện với Lâm Phong, hắn đương nhiên biết Lâm Phong hận không thể chém hắn thành trăm ngàn mảnh, Đoàn Vô Nhai cũng rất kiêng kị Lâm Phong, hắn đã tính toán không bỏ sót điều gì rồi, bày ra kết cục nghịch thiên, lại vẫn không đủ để lấy mạng Lâm Phong, ở thời khắc cuối cùng, Lâm Phong tế ra Ma kiếm, đánh lui bọn họ, thậm chí bọn họ thiếu chút nữa đã chết trên tay Lâm Phong. Tuy nhiên Lâm Phong hiện giờ nếu không chết, từ trong ma đạo thoát ra, như vậy chắc chắn không thể nào lại vận dụng Ma kiếm rồi, không biết Lâm Phong lấy đâu ra vận may, hoặc đạt được kỳ ngộ gì mà có thể khôi phục từ trạng thái nhập ma, còn gia nhập một cỗ thế lực ngoài Thần Cung. Nghĩ vậy, Đoàn Vô Nhai hướng tới Thần Cung thăm dò, người của Thần Cung đã sớm tới, bởi vì ngoại trừ nội bộ thiên tài của Thần Cung bọn họ ra, bọn họ còn hẹn không ít thanh niên có thiên phú ở Tuyết Vực tỉ thí cùng tiến đến, tất nhiên muốn sớm chờ ở chỗ này, bằng không bị người khác lôi kéo đi thì thật không hay.
- Quán quân Tuyết Vực tỉ thí không phải là ở chỗ Thần Cung các ngươi đấy sao? Đoàn Vô Nhai thản nhiên hỏi khiến đám người Thần Cung lập tức hướng nhìn về phía người Thiên Trì, chính xác hơn là nhìn vào Lâm Phong.
Đoàn Vô Nhai vừa mở miệng đã châm chọc quan hệ giữa Thần Cung và Lâm Phong!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT