Thiên Nhất học viện lúc này đang rất náo nhiệt, có rất nhiều người đã tụ tập thành một đám, bọn họ đều ngẩng đầu lên nhìn vào trong hư không.

Ở nơi đó, tất cả yêu thú đang phong thích ra từng đợt hơi thở yêu dã uy nghiêm, hai tròng mắt lạnh như băng, mà ở trên lưng yêu thú lại cõng từng đạo thân ảnh.

Những người này số lượng có tất cả là mười hai vị, toàn bộ đều là người của Vạn Thú môn, hơn nữa trong đó có tám người hãy còn trẻ tuổi hẳn là đệ tử nội môn của Vạn Thú môn.

- Những năm gần đây, Vạn Thú môn phát triển quả thực rất nhanh, thực lực rất khủng bố, chỉ là nơi này xuất hiện liền một lúc tám vị đệ tử Huyền Vũ cảnh, toàn bộ Vạn Thú môn cộng lại, đệ tử đột phá Huyền Vũ cảnh có số lượng đến gần hai mươi người.

Đám người trong Thiên Nhất học viện đều âm thầm kinh hãi. Vạn Thú môn không hổ là thế lực mạnh nhất trong các tông môn ở Tuyết Nguyệt, trong đó số lượng đệ tử Huyền Vũ cảnh nếu so với Hạo Nguyệt tông, Lạc Hạ tông và Băng Tuyết sơn trang cộng lại thì còn nhiều hơn. Nhất là trong những năm gần đây, thiên tài dường như là từ dưới giếng phun lên, nghe nói chỉ trong có một năm nay mà Vạn Thú môn có đến bảy tám người bước chân vào Huyền Vũ cảnh.

Giống như là nghênh tiếp thời đại thiên tài giáng lâm vậy.

- Quy tắc của thế giới võ đạo quả nhiên là huyền diệu.

Có một ít người thầm than, ở trong lòng trong nước Tuyết Nguyệt này, cứ mười năm sẽ xuất hiện một thời đại lớn, rất nhiều thiên tài lâm thế, tiến vào một thời đại thuộc về những người trẻ tuổi.

Hơn nữa cứ sau mỗi mười năm lại xuất hiện rất nhiều thiên tài, có rất nhiều người cũng sẽ chết đi, cho đến cuối cùng thì cũng không còn được mấy người, hoặc là có khi chỉ là một người, thống trị một thời đại, đó là tuyệt đỉnh thiên tài chân chính.

Càng trùng hợp hơn nữa là, thời đại thiên tài của Tuyết Nguyệt và thời gian mỗi lần đại hội Tuyết Vực đều ăn khớp với nhau, khi vừa đến kỳ đại hội mười năm của mười ba nước trong Tuyết Vực thì thiên tài đã xuất hiện nhiều vô số, nước Tuyết Nguyệt cũng là như thế.

Hiện tại, khoảng cách đến đại hội Tuyết Vực chỉ còn có hơn một năm, hiện tại lúc này đúng là thời đại đêm trước thiên tài xuất hiện. Quả nhiên nước Tuyết Nguyệt dường như không ngừng có thêm thanh niên thiên phú xuất chúng, giống như măng mọc sau mưa, xuất hiện liên tục không ngừng.

- Ước chừng hai mươi năm trước, nước Tuyết Nguyệt mạnh, thiên tài vô số, nhưng đã phải trải qua vô số lần chiến đấu gian khổ, thiên tài cuối cùng còn dư lại chỉ có bốn người, rực rỡ nhất. Bốn người kia, sau này trở thành trụ cột chính của nước Tuyết Nguyệt.

Những người có chút kiến thức phi phàm đột nhiên nhớ lại sự kiện của những năm đó, trong lòng không ngừng cảm thán. Bốn người đã trải qua trùng trùng khảo nghiệm, đạp lên vô số thiên tài mà quật khởi, chính là bốn người đã khiến Tuyết Nguyệt long trời lở đất mười tám mười chín năm trước, trong đó một người nghe nói bị phong ấn biến mất, vô ảnh, vô hình. Một người còn lại thì từ đó về sau không hề sử dụng kiếm nữa, còn có một người thành lập Tương Tư Lâm, cũng không hiện thân nữa. Còn một người cuối cùng, nghe nói ông ta chính là người thống trị của thời đại kia, trở thành thiên tài cuối cùng, nghe nói ông ta ở sau màn che trong hoàng thất, thản nhiên xem cảnh phồn hoa tan biến.

- Chúng ta nhiều người như vậy đối phó với ngươi một cô gái yếu ớt như thế, cảm thấy thật mất thể diện, vậy nên ngươi hãy tự cắt đứt tâm mạch, tự sát đi, cho ngươi được chết trong danh dự.

Lúc này, giữa hư không một giọng nói truyền ra, làm phân tán suy nghĩ của đám người.

Đôi mắt của rất nhiều người nhìn về phía trên mặt đất, ở đó một bóng dáng yếu ớt đứng ở đó, tà áo trắng hơn tuyết, thánh khiết tự như một nàng tiên từ trên trời giáng xuống.

Mặc dù là trong giờ phút này, những người đàn ông kia đang muốn nàng phải chết, họ đang bắt nàng phải tự sát, nhưng đôi mắt của nàng vẫn bình tĩnh lạnh lùng, không có một chút nào dao động, dường như thế gian này không có bất cứ chuyện gì có thể làm cho nàng dao động, ngoại trừ có một người.

Người đó chính là Lâm Phong, chỉ có Lâm Phong là có thể làm cho tâm tình của Mộng Tình dao động.

Ở trước mắt mọi người, mặc dù cho là họ rất muốn nhìn một chút cái dung nhan nghiêng nước nghiêng thành dưới làn lụa mỏng, nhưng cũng không có khả năng.

Đám người kia dĩ nhiên là muốn nhìn xem Mộng Tình, khí chất của Mộng Tình rất xuất chúng, giống như là tiên từ trên trời giáng xuống không nhiễm vào khói bụi của thế gian. Duy chỉ có một điều làm cho bọn họ cảm thấy còn thiếu, đó là không được nhìn thấy mặt của Mộng Tình, rất nhiều người đều hận là không thể kéo xuống tấm lụa mỏng mà Mộng Tình che trên mặt.

Mộng Tình không để ý gì đến đám người trên không trung, ngẩng đầu lên nhìn bọn họ, trong đôi mắt của Mộng Tình chỉ có lạnh lùng.

Gã cường giả đang nói kia cau mày lại, hắn có vẻ không hài lòng. Bọn họ nhiều người như vậy, tới đây đối phó với Mộng Tình, một là nghe nói thực lực của Mộng Tình cũng không kém, một cường giả Huyền Vũ cảnh bình thường căn bản không phải là đối thủ của nàng. Còn có một nguyên nhân nữa là muốn làm cho mọi người phải kinh sợ, muốn cho mọi người biết, nếu đắc tội với Vạn Thú môn thì hậu quả sẽ thê thảm và nghiêm trọng đến thế nào, phải giống như Lâm Phong, những người quen, những người có liên can, đều bị giết, đều bị liên lụy.

Vạn Thú môn muốn cho mọi người biết là bọn họ mạnh đến cỡ nào, họ cũng muốn xoay chuyển lại cái mất mặt khi ở đỉnh Quan Kiếm ngày trước.

Mười hai cường giả Huyền Vũ cảnh, đội hình dũng mãnh này có đủ để lay động toàn bộ Thiên Nhất học viện.

- Ta đã nói với ngươi rồi, ngươi còn chưa nghe thấy hay sao? Ta cho ngươi thêm một cơ hội, tự cắt tâm mạch, tự sát chết cho tôn nghiêm. Nếu để chúng ta ra tay, ngươi sẽ phải chết vô cùng thê thảm.

Người vừa nói lại lên tiếng nói lại một lần nữa, vẫn giọng nói uy hiếp lạnh băng băng.

Mộng Tình vẫn không có một chút thay đổi, nàng lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái, vẫn đứng ở đó không nói gì, cũng không có một động tĩnh gì.

Không nhìn, Mộng Tình hoàn toàn không thèm nhìn đến đối phương.

- Ngươi muốn chết?

Sắc mặt người nọ càng khó coi hơn, hai lần hắn mở miệng Mộng Tình đều không để ý đến hắn, xem hắn không khác gì là một cái rắm, làm sao hắn có thể không giận.

- Yến Bạch, ngươi lên giết ả đi, chớ để cho người ta nói, Vạn Thú môn ức hiếp một đứa con gái yếu ớt.

Ánh mắt người nọ dừng ở trên người một đệ tử, đó là Yến Bạch, thực lực Huyền Vũ cảnh tầng một, nhưng tu vi của hắn thì xem như là lợi hại nhất trong hàng đệ tử, có thể nói người nói chuyện đã chọn người đến để giết Mộng Tình, hắn việc cũng không mù quáng.

- Vâng! Thưa trưởng lão.

Yến Bạch lên tiếng, một bước bước ra, trong đôi mắt của hắn lộ rõ một vẻ hưng phấn. Mấy năm nay một mực lặng yêu tu luyện, rốt cục đã bước vào Huyền Vũ cảnh, trở thành một thiếu niên thiên tài, hiện giờ cuối cùng tài năng của hắn đã có thể nở rộ, rực sáng. Hắn sẽ làm cho mọi người nhớ đến hắn, Yến Bạch.

- Ta không muốn người khác nói, ta Yến Bạch ức hiếp phụ nữ, ngươi ra tay trước đi.

Yến Bạch bước chân lên, thân thể đáp xuống trên mặt đất ngay ở trước mặt Mộng Tình. Người thiếu nữ này thật sự rất đẹp, nếu không phải để tạo uy nghiêm cho Vạn Thú môn, hắn thật sự cũng không nỡ giết Mộng Tình.

Mộng Tình nghe những lời nói của đối phương, cũng không có bất kỳ ngôn ngữ nào, bước chân hơi run bước trên mặt đất, nhẹ nhàng, chậm rãi, dường như đang bay múa, lóe ra hướng về phía đối phương.

- Loại tốc độ này, ngươi đến cơ hội va vào ta cũng không có, đừng nói gì đến chiến đấu.

Yến Bạch nhìn tốc độ của Mộng Tình lắc lắc đầu, tốc độ của Mộng Tình thật sự quá chậm, hắn chớp liên tục nhưng đều không né tránh được.

Bàn tay của Mộng Tình nhẹ tênh tênh vung ra, vẫn như trước không nhanh, chưởng lực ngọc thủ vung ra không có một chút lực uy hiếp nào.

- Hà hà! Quá yếu.

Yến Bạch thản nhiên cười ra tiếng, nhưng mà khi hắn vừa dứt lời, nụ cười của Yến Bạch liền cứng ngắc ngay tại nơi đó. Thật đột ngột, một cỗ hàn ý đột nhiên xâm nhập vào cốt tủy của hắn, hàn khí phóng thích ra, lạnh, lạnh, quá lạnh, làm cho lòng người run rẩy.

Mặt Yến Bạch biến sắc, trên người, thú khí cuồng mãnh, hống hách, hướng vào cỗ hàn khí kia mà đập ra, nhưng điều kỳ lạ là, khi yêu khí cuồng bá mãnh liệt kia va đập vào hàn khí thì đều lập tức lui về phía sau, dường như là rất sợ hãi.

- Lui!

Cuối cùng Yến Bạch cũng tỉnh ngộ, thực lực của Mộng Tình là rất khủng bố, hàn ý này quá hùng mạnh, phảng phất như cả thân thể của hắn đều đang bị đông cứng.

- Rắc rắc!

Tiếng vang khô khốc truyền ra, cả khối băng vô sắc đã phong ấn mảnh không gian này.

Yến Bạch điên cuồng vùng vẫy để rời khỏi khối băng này, nhưng mà trong miệng Mộng Tình lúc này thốt ra một tiếng.

- Phong!

Tiếng nói vừa hạ xuống, tiếng vang răng rắc vẫn không ngừng truyền ra, thân thể Yến Bạch trực tiệp bị băng phong tại chổ trong không gian. Cảnh tượng này làm cho tất cả mọi đôi mắt đều ngưng tụ lại, cường giả Huyền Vũ cảnh không ngờ trực tiếp bị phong ấn ở trong băng.

Thân hình của Mộng Tình vẫn không dừng lại, bóng dáng thanh khiết kia phiêu động, lại là một chưởng như múa bay ra, hướng tới không gian đóng băng Yến Bạch.

- Ngươi dám?

Một tiếng động ầm vang truyền ra, một cường giả Huyền Vũ cảnh cưỡi trên mình yêu thù từ trên trời phóng xuống, chưởng phong điên cuồng hống hách bay thẳng đến phía Mộng Tình.

- Cút ngay!

Một giọng nói có vẻ hơi già nua truyển tới, chỉ thấy từ trong giữa đám người có một bóng dáng chui ra, một ngọn lửa lượn lờ ở nơi tay, đánh tới bóng dáng đang hạ xuống từ trên không.

- Ầm ầm!

Một tiếng bạo liệt thật lớn chấn động trong không gian, chỉ thấy thân thể lăng không kia bị bắn ngược quay về, còn người hướng tới phía trên không kia mà công kích thì không có chút sứt mẻ nào.

- Rắc rắc!

Vẫn là âm thanh khô khốc truyền đến, khối băng kia chia năm sẻ bảy mà nứt ra, Yến Bạch cũng bị một chưởng của Mộng Tình giết chết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play