- Lâm Phong, ta là sư phụ của ngươi.


Lúc này, có một đạo thanh âm vang lên, ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía Ma Vương, làm gì có Ma Vương, rõ ràng là Vận Mệnh Giả đứng ở kia, nở nụ cười ôn hòa.


- Thật đáng sợ!


Trong lòng Lâm Phong run lên, nhưng mà đúng lúc này, một luồng lực lượng tâm ma trực tiếp chui vào trong cơ thể hắn.


- Lâm Phong.


Chỉ thấy một tôn thân ảnh xuất hiện trong óc Lâm Phong, khiến cho Thần sắc Lâm Phong đọng lại ở kia:


- Tướng quân!


Hóa ra Liễu Thương Lan xuất hiện trước mặt Lâm Phong.


- Lâm Phong.


Lại một tôn thân ảnh xuất hiện, lúc này đây là Yên Vũ Bình Sinh.


- Yên Vũ lão sư.


Lâm Phong chỉ thấy từng cỗ thân ảnh xuất hiện trước mặt mình, Bắc lão, Không lão, thiệt nhiều thân ảnh quen thuộc.


- Lâm Phong.


Điện chủ Vận Mệnh Thần Điện cũng xuất hiện, trong lòng Lâm Phong động, nhìn mấy cái thân ảnh quen thuộc mà lại lạ lẫm này, hắn cảm giác có chút đau lòng.


- Ảo cảnh, nhất định là ảo cảnh.


Lâm Phong khống chế sự đau lòng của chính mìn, rồi đột nhiên một thanh âm tê rống truyền ra, từng cỗ ảo ảnh lại hóa thành ma đầu, bay thẳng đến oanh giết hắn.


- Cút đi!


Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng mà lực lượng đáng sợ trực tiếp oanh trên người của hắn, oanh lên hồn phách của hắn, khiến cho thân thể hắn chấn động.


- Thật mạnh!


Nội tâm Lâm Phong có chút kiêng kị, ngoại giới có một cỗ lực lượng cắn nuốt chư thiên buông xuống nguời hắn, khiến cho Thần sắc Lâm Phong cứng ngắc.


- Thiên địa nhất giới, Âm Dương Ngũ Hành, ta là chúa tể.


Lâm Phong thủ vững bản tâm, ý chí vô cùng cứng cỏi, không vì ảo cảnh mà bị ảnh hưởng, đồng thời ở ngoại giới, hắn cũng chứng kiến lực lượng cắn nuốt khủng bố thổi quét xuống, bàn tay hắn huy động, Chúa Tể Thần Ấn cùng hủy diệt ma ấn hòa hợp thành nhất thể, hóa thành Thần Ma Ấn, ầm ầm sát phạt ra, âm thanh hủy diệt chấn động thiên địa.


- Giết!


Chỉ nghe Phong Ma quát một tiếng, thiên địa giống như đều bị phá vỡ, Lâm Phong ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy một dòng lũ lưu động xuống, tất cả đều là lực lượng hủy diệt, các loại thiên đạo oai toàn bộ hỗn với trong đó, uy lực không biết có bao nhiêu sao đáng sợ, Phong Ma tu luyện không biết bao nhiêu kiếp, công kích ẩn chứa bao nhiêu loại nào lực lượng, quả thực rất đáng sợ, giờ phút này, hắn không có nửa điểm nhân từ nương tay, quyết ý tru sát Lâm Phong. Phong Ma ngạo khí ngút trời, thân là tuyệt thế cường giả, hắn không có nhân lúc Lâm Phong nhỏ yếu khi dễ hắn, mà đợi đến hôm nay, chiến một trận định Thần vị.


- Thời gian!


Lâm Phong quát một tiếng.


- Thời gian!


Phong Ma cũng quát lên một tiếng, hai cổ ý cảnh thời gian triệt tiêu nhau, công kích hủy diệt vẫn càn quét xuống như cũ. Lâm Phong đứng dậy, lập tức bước chậm mà ra, trên người ẩn chứa bá khí vô thượng, nhìn như tuyệt thế ma đầu, một tiếng tê rống vang lên, thân ảnh hắn đột nhiên biến mất.


- Phong!


Phong Ma quát lạnh một tiếng, phong ấn càn khôn, nhưng mà Chúa Tể Chi Kiếm Lâm Phong cầm trong tay chính là Phong Ma giúp hắn chế tạo.


- Dùng kiếm ta rèn, phá phong ấn của ta sao!


Phong Ma cười lạnh, nhưng mà lúc này lực lượng chúa tể dũng mãnh tiến vào trong kiếm, kiếm thí chư thiên, trực tiếp phá phong mà ra, Lâm Phong buông xuống trước người Phong Ma, quát lạnh một tiếng, hàng nghìn hàng vạn ma đầu nhảy vào trong cơ thể Phong Ma, mang theo lực lượng ma ý vô thượng cùng với lực lượng nguyền rủa hủy diệt tàn phá tất cả, mấy loại lực lượng này đều là sở tu của Ma Chinh, nó giống như kiếp nạn oanh về phía Phong Ma, nhưng mà trên người Phong Ma lại tràn ra vô số phật quang, lực lượng phật đạo tinh lọc chư thiên.


- Oanh!


Lâm Phong mang theo uy nghiêm thế giới, cùng hủy diệt Thần ấn đồng thời oanh giết ra, đám người chỉ thấy một quyền hóa thành giang sơn, hóa thành thiên địa hồng hoang, phá vỡ hết thảy, đồng thời lực lượng của hắn cũng được gia tốc, uy lực đáng sợ không biết bao nhiêu lần. Ánh mắt Phong Ma nhìn về phía Lâm Phong, cấm kỵ không hổ là cấm kỵ, nắm giữ lực lượng của một thế giới, mạnh mẽ biết bao nhiêu.


- Vạn Cổ Tuyệt Diệt!


Phong Ma quát lạnh một tiếng, hắn tu luyện vô số năm tháng, quả thật có thể sánh vai với vạn cổ, chỉ thấy cả thân hình hắn giống như núi sông hùng vĩ, thân hắn chính là núi cao, máu hắn chính là con sông, đôi mắt hắn mênh mông như ngôi sao, một quyền oanh ra, giống như một kích của Thần linh, thiên địa chúng sinh đều bị diệt.


- Oanh!


Núi cao dưới chân Phong Ma hóa thành bột phấn trong khoảnh khắc, đại địa không ngừng rạn nứt kéo dài ra ngoài, có người bị dư âm đánh trúng, trực tiếp hồi phi yên diệt, bị chết cực kỳ oan uổng. Lúc hai người va chạm, Ma Vương bước chậm mà ra, giờ phút này Ma Vương là Ma Thánh Đế Hi, nhìn hắn giống như vạn cổ chi ma, tuyệt đại Ma Hoàng, tư thế oai hùng bừng bừng chiến ý.


- Chư thiên vạn giới, mình ta là vương!


Ma Thánh Đế Hi lãnh miệt nói, khi lời nói hạ xuống, hắn oanh ra một kích thiên cổ, một kích này ẩn chứa thiên cổ oai, hóa thân thành tất cả, bay về phía Lâm Phong và Phong Ma đang oanh giết nhau.


- Thiên mệnh trở về, mình ta vi tôn.


Gương mặt Vận Mệnh Giả xuất hiện, vận mệnh tách rời, trên người Lâm Phong và Phong Ma đồng thời xuất hiện ánh sáng vận mệnh, lực lượng mệnh thuật vô tận sát phạt ra, hai người kia không có biện pháp ngăn cản cổ lực lượng này xâm lấn.


- Thế giới bất động, ta là chúa tể.


Cuối cùng Lâm Phong cũng xoay người lại, hướng về phía Vận Mệnh Giả bước chậm mà ra, thời gian gia tốc khiến tốc độ hắn nhanh đến cực trí, hắn đánh ra một quyền khiến thiên địa đều phải tan vỡ, công kích của hai người chấn động hết thảy, một cỗ dao động kinh khủng hướng về phía thân thể Ma Vương chấn động mà đi, khiến cho Vận Mệnh Giả điên cuồng chống đỡ.


- Cho dù ngươi là Ma Vương, ta cũng muốn nghịch.


Chỉ thấy gương mặt Sở Xuân Thu hiện lên, muốn tranh đoạt quyền khống chế thân thể.


- Giết!


Thần ấn của Lâm Phong giống như vĩnh hằng bất diệt, một tiếng oanh long truyền ra, thân thể Ma Vương giống như đều bị chấn động vỡ vụn, điên cuồng lui về phía sau, Ma Vương buồn hừ một tiếng.


- Sở Xuân Thu, ngươi muốn chết sao?

! Gương mặt Vận Mệnh Giả tái hiện, nổi giận gầm lên một tiếng, hắn không nghĩ tới ý chí Sở Xuân Thu lại đáng sợ như thế, ý chí nghịch loạn thương thiên, bất tử bất diệt, vĩnh hằng bất hủ, mặc dù hắn đã cùng Ma Vương dung hợp, nhưng vẫn muốn chiếm cứ thân thể Ma Vương, đuổi ý chí Ma Vương ra khỏi thân thể.


- Không thể làm thiên, thì chết có gì mà sợ.


Gương mặt Sở Xuân Thu xuất hiện, khí tức khủng bố điên cuồng càn quét, Lâm Phong không có tiếp tục nhìn hắn, mà ánh mắt nhìn chằm chằm vào Phong Ma, nói:


- Tiếp tục chiến một trận!



- Sở Xuân Thu, biến!


Bên kia, Ma Thánh Đế Hi tuyệt thế bá đạo, nổi giận gầm lên một tiếng, cướp đoạt quyền khống chế. Nhưng mà Lâm Phong và Phong Ma, lại không hề để ý tới, điên cuồng đại chiến.


- Lâm Phong, tốc độ trưởng thành của ngươi rất kinh người, nhưng mà một trận chiến này ta sẽ không thua, hôm nay ta nhất định phải bước lên một bước cuối cùng này.


Phong Ma chậm rãi nói, giờ phút này hắn giống như một người khổng lồ vô thượng, bàn tay run lên, quanh thân xuất hiện vô số Thần văn, công kích về phía Lâm Phong, trong khoảnh khắc Phong Ma oanh ra lực lượng Thần ma, Thần văn giống như mang Lâm Phong tập trung lại.


- Giết!


Hôm nay Phong Ma toàn lực ra tay, lực lượng Vạn Cổ Tuyệt Diệt lại oanh giết ra lần nữa, hắn từng nhìn thấy Thần linh chiến đấu, hôm nay Thần vị hiện, hắn chỉ kém một bước cuối cùng, làm sao hắn có thể bỏ qua. Lâm Phong vẫn giống như tuyệt thế Ma Thần quân lâm thiên hạ như cũ, trên người hắn đều là uy nghiêm không thể xâm phạm, cấm kỵ là thiên, hắn là chúa tể, đừng ai nghĩ đến việc giẫm lên hắn để bước lên trời, cả thế giới giống như bắt đầu lưu động lên, từng cỗ lực lượng đáng sợ hội tụ ở phía trên thân thể Lâm Phong, chỉ nghe hắn nổi giận gầm lên một tiếng, âm ba khủng bố chấn vỡ hư không, Chúa Tể Thần Ấn cùng Thần Ma Ấn hủy diệt chúng sinh lại oanh giết ra lần nữa, hai cái cổ ấn mang theo các loại lực lượng, phá vỡ thiên cổ, hai người lại va chạm lần nữa, lúc này đây, thân thể bọn họ cũng hung hăng chấn động, thân thể giống như sắp rạn nứt.


- Đông!


Thân thể Lâm Phong lui trở về phía trên hư không, ánh mắt bá đạo vẫn hiện lên bao trùm thiên địa như cũ. Phong Ma nhìn Lâm Phong, Thần sắc lạnh lùng, hắn không tin, hắn tu hành vô số năm tháng, tinh thông vô số lực lượng, sáng tạo ra vô thượng Thần công, lại không đánh bại được Lâm Phong.


- Tam Sinh hóa vạn vật!


Phong Ma quát lạnh một tiếng, trong khoảnh khắc, chỉ thấy từng cỗ thân ngoại hoá thân của hắn hiện lên, ánh mắt tất cả đám người đọng lại .


- Đó là Pháp Thiên Chí Tôn.



- Đó là từng Tạo Hóa Chí Tôn.


". . ." Rất nhiều tồn tại sống cực kỳ cổ lão nhìn thấy những thân ảnh xuất hiện trong hư không, đều bị run động tột đỉnh, mấy người này đều là Tam Sinh sao, không biết một mình Phong Ma tu luyện ra bao nhiêu nhân vật vô thượng đây. Lâm Phong thở sâu, chư thiên phía trên đột nhiên thay đổi, chỉ thấy từng cỗ thân ảnh bước chậm mà đến, giống như không biết đến từ phương nào, bọn họ đều là thân ảnh của Lâm Phong, toàn bộ dung nhập vào bên trong thân thể Lâm Phong, khiến cho nội tâm đám người chấn động, mấy trăm năm nay, Lâm Phong đã tu luyện ra bao nhiêu thân ngoại hoá thân.


- Đây là một kích cuối cùng, nếu ta bại, không còn mặt mũi nào tiếp cầu Thần vị.


Phong Ma chậm rãi nói, Lâm Phong khẽ gật đầu:


- Nếu ta bại, ta cũng không xứng với cái tên chúa tể.


Lâm Phong bình tĩnh nói, giờ khắc này tâm hắn vô tạp niệm, cho nên lực lượng giống như quy về cùng một chỗ. Phong Ma mang theo tất cả thân ngoại hoá thân hướng phía về trước bước chậm mà ra, trong thiên địa có một cỗ lực lượng chẳng biết mạnh đến mức nào đang gào thét.


- Giết!


Phong Ma tức giận quát một tiếng, thân ngoại hoá thân cũng được gia tốc thời gian, hướng về phía Lâm Phong công kích mà đi, cỗ uy lực kia làm cho người ta sợ hãi, nhưng mà giờ khắc này, Lâm Phong cũng đột nhiên nhắm đôi mắt lại, lực lượng thế giới trong cơ thể hắn hội tụ mà sinh, dung nhập ra thân thể.


- Đông, đông, đông!


Từng đạo công kích đáng sợ oanh trên người Lâm Phong, khiến cho thân thể hắn không ngừng băng diệt, nhưng mà hắn vẫn đứng sừng sững ở kia như cũ, lực lượng cấm kỵ điên cuồng càn quét ra.


- Giết!


Bản tôn Phong Ma trực tiếp công kích trên đầu Lâm Phong, Lâm Phong vẫn đứng nhìn như vậy, giờ khắc này thế giới giống như yên lặng xuống dưới.


- Chư thiên thế giới, ta là chúa tể!


Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, lực lượng cấm kỵ bổ ra, tiếng phốc xuy không ngừng vang lên, từng cỗ thân ngoại hoá thân trực tiếp bạo liệt, Lâm Phong nhìn về phía Phong Ma, oanh ra một quyền, một tiếng oanh long vang dội, thân thể Phong Ma trực tiếp tạc nứt, thân ảnh bạo lui. Lâm Phong ho khan vài tiếng, khoé miệng tràn ra máu tươi, mà Phong Ma cũng hóa thân về thành một người, chỉ thấy hắn ngẩng đầu lên nhìn trời, thua, kiếp này hắn vô vọng với Thần vị sao.


- Thôi thôi, từ nay về sau, tiêu sái sống hết cuộc đời này.


Phong Ma tiêu sái mỉm cười, buông bỏ hết thảy, nhưng mà giờ phút này, hào quang vô tận trong thiên địa đột nhiên từ trên trời giáng xuống, dừng trên người Phong Ma, khiến cho hắn ngẩn người, vô tận hào quang xuyên qua thân thể, khiến cho người hắn bao phủ một tầng quang hoàn Thần thánh, hắn duỗi tay nắm chặt, hư không giống như đều bị hắn chưởng khống nơi tay.


- Thần cảnh!


Phong Ma sửng sốt, lập tức nở nụ cười, nhìn vòm trời nói:


- Thì ra là thế, chấp niệm quá sâu, nên vẫn mê muội.



- Thần vị, về tay Phong Ma !


Vẻ mặt mọi người cứng ngắc, Lâm Phong đánh bại Phong Ma, nhưng mà Thần vị lại về tay Phong Ma. Giờ phút này Ma Vương ở một bên khác, nơi đây có một cỗ lực lượng khủng bố điên cuồng lan tràn ra.


- Ai đang tranh đoạt quyền chưởng khống của ta.


Một đạo thanh âm giống như đến từ viễn cổ, khiến cho gương mặt Sở Xuân Thu, Vận Mệnh Giả cùng với Ma Thánh Đế Hi tiêu thất.


- Rốt cục, ta cũng khôi phục.


Gương mặt Vận Mệnh Giả cùng với Ma Thánh Đế Hi thay phiên nhau xuất hiện, trên mặt lộ ra ý cười, không nghĩ tới bọn họ lại khiến Ma Vương khôi phục, cuối cùng gương mặt Ma Vương không phải Vận Mệnh Giả, không phải Sở Xuân Thu, cũng không phải Đế Hi, nhưng mà thân thể lại có hình dáng ba người bọn họ.


- Thần vị, vốn là của ta.


Ma Vương hướng về phía vòm trời nhìn lại, từng đợt từng đợt hào quang nhảy vào bên trong thân thể hắn, ánh sáng Thần linh bao phủ thân thể hắn, chỉ thấy hắn nhìn Lâm Phong, cười nói:


- Lâm Phong, không nghĩ tới ngươi không có dung hợp, nhưng ta vẫn khôi phục Thần vị như cũ, xem ra lời tiên đoán của con lừa lừa ngốc kia không giả, cấm kỵ ra, Thần vị hàng, đáng tiếc không phải của ngươi!



- Kỳ thật, ta rất muốn thu ngươi làm môn hạ, nhưng mà ngươi phải chết.


Ma Vương nhìn Lâm Phong, bình tĩnh nói, giờ phút này sắc mặt Lâm Phong khó coi đến cực điểm, đột nhiên hắn có chút tuyệt vọng, vì cái gì kết cục cuối cùng lại như thế.


- Được rồi, tất cả cùng kết thúc đi!


Chỉ thấy Ma Thiên bước ra một bước, buông xuống trước người Lâm Phong, bàn tay hắn hướng về phía thân thể Lâm Phong phách giết qua, Lâm Phong sử dụng công kích tuyệt cường chống cự, nhưng mà hắn vẫn bị đâm thủng như cũ, thân thể hắn ở trước mặt Thần linh, có vẻ rất yếu ớt.


- Ngươi.


. . Thần sắc Phong Ma lập tức ngưng lại, chỉ thấy Ma Vương nhìn hắn nói:


- Ngươi vừa mới thành tựu Thần vị, cũng muốn thử với ta sao?


Phong Ma không nói gì, hắn phát hiện, Thần linh không phải vạn năng.


- Phụ thân!



- Lâm Phong.


Phía dưới, Già Thiên, Hầu Thanh Lâm, lão ngưu đều rống giận, làm sao có thể như vậy.


- Biến!


Lâm Phong tức giận quát một tiếng, một cỗ lực lượng mạnh mẽ oanh giết ra ngoài, mang bọn họ oanh đi, Lâm Phong nhắm mắt lại, rất tuyệt vọng. Thế giới trong cơ thể, điên cuồng rung chuyển, bị phá vỡ, bị hủy diệt, thế giới này yếu ớt như thế sao.


- Lâm Phong!


Thần niệm Lâm Phong càn quét cả thế giới, hắn nhìn thấy sự khủng hoảng, thấy được sự căm hận, thấy được sự tuyệt vọng, thấy được thân tình; hắn thấy được cha mẹ hắn, đang ngẩng cao đầu nhìn hư không, bọn họ đã tiến nhập Vũ Hoàng cảnh, giống như già đi trong nháy mắt, giống như bọn họ cảm giác được Lâm Phong sắp tử vong.


- Lâm Phong!


Đôi mắt Mộng Tình mang theo nước mắt, nước mắt tuyệt vọng, nhưng mà Mộng Tình cũng lập tức nở nụ cười:


- Nếu ngươi chết, ta sẽ làm bạn cùng ngươi mà đi.



- Còn có ta nữa!


U U cũng ngẩng đầu. Lâm Phong nhìn thấy rất nhiều người, Thu Nguyệt Tâm, Đoạn Hân Diệp cũng ở đó, hắn còn thấy được Hỏa lão, Xích lão, bọn họ, cũng đang tuyệt vọng.


- Ta hiểu được!


Một đạo thanh âm đột nhiên truyền ra, khiến cho đám người Mộng Tình ngưng lại, chỉ thấy thân ảnh Lâm Phong trong hư không, nở nụ cười nói:


- Khó trách thế giới này yếu ớt như thế, nó căn bản không phải là một thế giới hoàn chỉnh, một cái thế giới chân chính, làm sao thiếu được một chữ tình.


Tình là gốc rễ của vạn vật, gốc rễ của sinh mệnh, người thiếu một chữ tình, còn có thể xưng là người sao, thế giới này chưa hoàn chỉnh. Thiên địa tiếp tục run rẩy, chỉ có điều lúc này đây nó đã hoàn thiện hơn, chấn động không ngừng giảm đi. Ngoại giới, Ma Vương nhìn Lâm Phong, Thần sắc ngưng lại, nói:


- Cận kề tử vong mà ngươi còn có thể cười sao, Lâm Phong, nếu như ngươi có luân hồi, hy vọng thế tiếp theo của ngươi sẽ làm đệ tử của ta, một đời này là ta thiếu ngươi!


Nhưng mà Lâm Phong vẫn cười như cũ, nói:


- Thần vị lại như thế nào, thiên địa vạn vật, ta là chúa tể, Thần linh cũng vậy.


Bàn tay Lâm Phong run lên, trực tiếp chém đi ra ngoài, cánh tay Ma Vương, trực tiếp đứt gãy, máu tươi chảy ra, khiến cho Ma Vương ngây ngẩn cả người, làm sao có thể như thế. Phong Ma cũng ngây ngẩn cả người, hắn lập tức lộ ra một chút chấn động:


- Cấm kỵ hiện, là hoàng hôn của chư Thần, đồn đãi đúng là sự thật!


Lâm Phong nhìn Ma Vương, đạm mạc nói:


- Hãy đi đi!


Khi lời nói hạ xuống, chỉ thấy nắm tay hắn oanh giết mà ra, không biết một quyền này ẩn chứa bao nhiêu lực lượng, thân thể Ma Vương trực tiếp hóa thành bột phấn, tan thành mây khói, Thần linh cũng không chịu được một kích như thế. Giờ khắc này tất cả thế gian, giống như ngừng lại.


- Lâm Phong, chúc mừng.


Thật lâu sau, Phong Ma nở nụ cười, dẫn đầu chúc mừng Lâm Phong.


- Chắc ngươi nên xưng là tiền bối.


Chỉ nghe một đạo thanh âm truyền đến, chỉ thấy phía trên bầu trời có vài đạo thân ảnh bước chậm mà đến, không ngờ trong đó có một người Lâm Phong nhận biết được, người này chính là Thì Lão.


- Thì Lão.


Lâm Phong nở nụ cười, chỉ thấy Phong Ma gật gật đầu, nói:


- Tiền bối giáo huấn chính xác, phải xưng hô tiền bối.



- Phong Ma lão ca, ngươi chớ nói như vậy, gọi ta Lâm Phong lão đệ được rồi.


Lâm Phong nở nụ cười, trong thế giới võ đạo ngoại trừ thân nhân cùng thầy trò ra, người ta cũng lấy thực lực luận bối phận, bởi vì tu hành tới một năm tháng nhất định tuổi tác không quan trọng nữa, nhưng Phong Ma hô một tiếng tiền bối khiến Lâm Phong nghe không được tự nhiên.


- Ha ha ha, rốt cục lại có hai người bạn, Lâm Phong, lần trước quên nói cho ngươi biết, ta cũng là cấm kỵ.


Thì Lão cười nói, khiến cho Lâm Phong sửng sốt, nói:


- Thì Lão là điện chủ Thời Gian Thần Điện sao?



- Xem như vậy đi, chẳng qua Thời Gian Thần Điện rất nghịch thiên, không cần tồn ở hậu thế, ở trong Hằng Hà Thời Gian được rồi, Lâm Phong, hai vị này có một vị là Quang Minh Thần, một vị là Nguyền Rủa Chi Thần, bọn họ cũng nhàn nhã nhiều ngày rồi, lần này bị ta gọi đến, Phong Ma gọi là Phong Ma Chi Thần, nhưng ngươi nên xưng hô như thế nào đây?


Thì Lão cười nói.


- Lâm Phong cùng Thì Lão đều là sáng thế chi Thần, chắc không thể xưng danh hiệu đồng dạng như vậy, không bằng xưng chúa tể chi Thần đi.



- Tuyệt thế thì như thế nào?


Thì Lão cười nói, một đoàn người nở nụ cười.


- Chỉ là danh hiệu mà thôi, không sao cả.


Lâm Phong không ngại cười nói.


- Ân, Lâm Phong, ta đi trước đây, đừng sợ hãi những người này, Già Thiên, Quỳnh Thánh, các ngươi đi cùng ta không?



- Sư tôn, chúng con không đi.


Già Thiên gãi gãi đầu, cười nói.


- Tốt, Tiểu Diệp, ngươi đi theo ta, Phong Ma cũng đặt chân vào Thần vị rồi, ngươi chừng nào thì mới tranh giành.


Thì Lão trừng mắt nhìn Thần Chú Sư bên cạnh, thiếu niên hình dáng Thần Chú Sư gãi gãi đầu mỉm cười, khiến cho tất cả những người trong Cửu Tiêu đều ngỡ ngàng, giờ khắc này Thần Chú Sư mới chân chính giống một gã thiếu niên!


- Phong Ma lão ca, có thể thả Không Minh ra không.


Lâm Phong nở nụ cười nói với Phong Ma.


- Tốt.


Phong Ma gật gật đầu, tâm niệm vừa động, Không Minh ly thể mà ra, ánh mắt nhìn về phía Phong Ma.


- Ngươi tự học một đời, xá lợi chuyển sang kiếp khác, Lâm Phong bảo ta thả ngươi ta, ngươi trở về làm điện chủ Phật Thần Điện đi.



- Tốt.


Không Minh gật gật đầu, sau đó nhìn Lâm Phong khẽ gật đầu, nói lời cảm tạ, phá không mà đi!


- Lâm Phong, tiểu nữ của ta còn ở Phong Ấn Sơn, ngươi chừng nào thì nhận!


Phong Ma nhìn Lâm Phong, đôi mắt chớp chớp, khiến cho Lâm Phong xấu hổ mỉm cười, chạy trối chết:


- Phong Ma lão ca, ta còn có chuyện, dẫn người đi trướ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play