Lâm Phong ở giữa thế giới của chính mình, bầu trời bị phá vỡ, khí tức tiết ra ngoài, không ngừng tiến vào tinh không thế giới, bởi vì lúc này thân thể hắn đang ở giữa tinh không thế giới.


- Trăm năm rồi, vẫn không thể chữa trị như cũ.


Lâm Phong thở dài một tiếng, trăm năm trước hắn cùng Băng Hỏa Chí Tôn đại chiến một hồi, thế giới trong cơ thể bị phá vỡ , khiến cho hắn bị thương rất nặng, hơn nữa vô luận lực lượng gì, cũng không thể chữa trị thương thế, thương thế này không phải ngoại thương, mà thương thế do thế giới bị phá vỡ mang đến, hôm nay thế giới này cũng giống như trái tim của Lâm Phong, chuyện này cũng là nguyên nhân hắn rất ít khi chiến đấu trong thế giới của chính mình. Trận chiến ấy kiểm nghiệm chiến lực của hắn trong thế giới của mình, có thể khiến Băng Hỏa Chí Tôn bị thương nặng, cũng kiểm nghiệm sự vững chắc của thế giới, nhưng hắn cũng vì thế mà trả giá lớn, hôm nay hắn không thể điều động lực lượng, chỉ sợ không bằng một vị vô thượng cường giả bình thường, bởi vì những năm gần đây hắn tu hành các loại lực lượng, đều từ trong ra bên ngoài, cùng thời gian không thoát khỏi can hệ. Lúc này Lâm Phong và lão ngưu đang ngồi trên hư không, chỉ có lão ngưu cùng vài tôn yêu thú trong tinh không thế giới mới tìm được hắn, tiến nhập vào trong thế giới của hắn.


- Ngưu ca, trăm năm không khôi phục, chẳng lẽ đây là số mệnh của ta?


Lâm Phong bình tĩnh nói, mặc dù bị thương rất nặng, nhưng mà hắn nhưng vẫn có khí khái quân lâm thiên hạ như cũ.


- Phá rồi lại lập, có lẽ đó là tạo hóa của ngươi.


Lão ngưu cười nói:


- Chỉ có điều âm dương nhị khí này quả thật rất lợi hại, ngươi có nội thế giới, hơn nữa đã khai thiên tích địa, thiên là huyền, địa là hoàng, lại lĩnh ngộ lực lượng ngũ hành, lực lượng không gian, chân ý thời gian, nếu có thể lĩnh ngộ âm dương, thì phương thế giới này sẽ thật sự hoàn chỉnh.



- Tất cả lực lượng trong thế gian đều không thoát khỏi âm dương, Băng Hỏa Chí Tôn lĩnh ngộ âm dương nhị khí, có xem như bước vào thần cảnh hay không?



- Tuy ta chẳng biết thần cảnh là như thế nào, nhưng hắn khẳng định không phải.



- Ngưu ca, ngày xưa ngươi ám chỉ, thần cảnh cùng vĩnh hằng có quan hệ, chẳng lẽ có chân lý gì?



- Ngày xưa chủ nhân của ta nói cho ta biết như vậy, có lẽ lưu lại cho truyền nhân tương lai, dành cho ngươi cũng không chừng.


Lão ngưu nở nụ cười:


- Hôm nay ngươi lâm vào thung lũng, Cửu Tiêu lại phát sinh đại biến cố, ngươi vẫn nên an tâm tịnh ngộ, đoạn tuyệt liên hệ cùng ngoại giới thì tốt hơn, không biết hôm nay có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào ngươi.



- Ân.


Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức nhìn về phía thế giới bị phá vỡ của chính mình, thì thào nói nhỏ:


- Từ trước đến nay đường của ta không giống người khác, có lẽ cái gọi dung hợp không nhất định là đường nên đi, hôm nay ta lĩnh thời gian, lại lĩnh ngộ ngũ hành, không gian, có được các nguyên tố tạo thành thế giới, huyền hoàng khí là lúc thế giới mới thành lập dưỡng dục ra, ta nghĩ, nếu như lại có thêm âm dương, thế giới này thật có thể chữa trị, hơn nữa trở nên chân chính trọn vẹn, bởi vì khi đó thế giới ẩn chứa tất cả các nguyên tố.



- Cũng có thể nghĩ như vậy, nhưng mà nếu như ngươi vừa mới bắt đầu theo đuổi mấy loại lực lượng này mà không tiến hành dung hợp thì ngươi làm sao chiến đấu với vô thượng cường giả?


Lão ngưu cười nói, khiến cho Lâm Phong khẽ gật đầu.


- Xem ra, ta còn phải lĩnh ngộ một loại lực lượng, mượn lực lượng số mệnh thiên đạo, đoạt thiên địa tạo hóa.


Lâm Phong ngẩng đầu nhìn lên trời, ánh mắt vô cùng phong duệ, mặc dù hôm nay rồng bơi trong vũng cạn, nhưng vẫn có khí phách quân lâm thiên hạ như cũ.


- Phụ thân.


Lúc này, Già Thiên đi tới chỗ hắn, khẽ hô lên một tiếng.


- Thế cục Cửu Tiêu như thế nào rồi?


Lâm Phong mở miệng hỏi.


- Tam đại thế lực bá chủ vẫn bình an như cũ, không có ai động thủ trước, mà các thế lực khác trong Cửu Tiêu vẫn bị áp chế gắt gao, các bằng hữu của phụ thân, vẫn bị thế lực đuổi giết khắp nơi, chỉ có điều phụ thân bảo bọn họ đi đến những thế giới khác hoặc hạ giới, nên hôm nay bọn họ cũng không có tung tích trong Cửu Tiêu.


Già Thiên chậm rãi mở miệng, khiến cho Lâm Phong khẽ gật đầu.


- Có người đến đây.


Lúc này, lão ngưu mở miệng nói Lâm Phong lập tức rời khỏi chính thế giới của mình, ở ngoại giới Lâm Phong mở mắt ra, liền thấy một đạo thân ảnh tuấn dật đứng ở trước mặt, bởi vì hắn thay đổi gương mặt nên không dám lập tức nhận thức.


- Sư huynh.


Lâm Phong mỉm cười hô lên, lúc này Hầu Thanh Lâm mới lộ ra ý cười:


- Lâm Phong, không nghĩ tới ngươi lại một mực ở trong Vận Mệnh Chi Thành, ngươi thật lớn mật.



- Càng là địa phương nguy hiểm, thì lại càng an toàn.


Lâm Phong nở nụ cười, nhưng mà đúng lúc này, nụ cười của Lâm Phong lại thay đổi, chỉ thấy từng cỗ khí tức khủng bố càn quét mà đến, Lâm Phong lập tức thấy được rất nhiều thân ảnh mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống, sắc mặt Hầu Thanh Lâm cũng lập tức trở nên trắng bệch.


- Tại sao lại như thế?


Hầu Thanh Lâm có thực lực vô thượng cảnh, nếu như bị người theo dõi, hắn không thể không biết được.


- Lâm Phong, đi.


Hôm nay hơi thở trên người Hầu Thanh Lâm rất mạnh, chỉ thấy hắn bước chậm mà ra, đứng ở trước người Lâm Phong.


- Sư huynh, Băng Hỏa Chí Tôn sẽ xuất hiện rất nhanh, cùng nhau đi thôi.


Lâm Phong mở miệng nói.


- Cùng nhau đi thì làm sao thoát khỏi bọn họ, Lâm Phong, ta là sư huynh, hiện tại ngươi nghe lời ta, đi đi.


Hầu Thanh Lâm quay đầu lại nhìn Lâm Phong, mở miệng nói.


- Ta đến đối phó bọn họ, ngươi mang Lâm Phong rời đi.


Chỉ thấy thân ảnh lão ngưu xuất hiện, thần sắc Hầu Thanh Lâm ngưng lại, Lâm Phong khẽ gật đầu với hắn nói:


- Đi thôi, thực lực ngưu ca không có vấn đề.



- Tốt.


Hầu Thanh Lâm gật đầu, thân thể lập tức lóe ra, hắn cùng Già Thiên mang theo Lâm Phong phá không rời đi, còn lão ngưu lại bước chậm mà ra, quát lạnh một tiếng:


- Thời gian!


Khi lời nói hạ xuống, thời gian giống như chậm lại, những người muốn truy tung Lâm Phong không thể không dừng lại. Hầu Thanh Lâm cùng Già Thiên mang theo thân ảnh Lâm Phong chạy như điên, chỉ nghe hắn nói với Lâm Phong:


- Ta dám xác định mình không bị người theo dõi, vì sao có người đột nhiên buông xuống.



- Bọn hắn đã ở bên trong này rồi.


Lâm Phong mở miệng nói, khiến cho ánh mắt Hầu Thanh Lâm ngưng lại, hắn nhìn Lâm Phong:


- Ngươi đã sớm biết, vì sao còn phải như thế?



- Ta thử xem ta có đoán đúng hay không, nếu như chính xác, sớm hay muộn thì chúng ta cũng khó thoát một kiếp này.


Lâm Phong mở miệng nói, khiến cho ánh mắt Hầu Thanh Lâm bị kiềm hãm, sau một lát, lại có cường giả xuất hiện, khí tức khủng bố càn quét tất cả.


- Để con đi.


Thân ảnh Già Thiên như gió, giẫm chân tại chỗ mà ra, đột nhiên trong tay xuất hiện một thanh siêu cấp thánh binh, rõ ràng là Hình Thiên Kiếm.


- Thời gian, ngưng đọng!


Già Thiên phun ra một chữ, thời gian giống như bị đóng băng lại, khiến cho thần sắc Hầu Thanh Lâm đọng lại:


- Tiểu tử Già Thiên này, cũng lĩnh ngộ lực lượng giống Tử Trúc sao, thật mạnh.


Khi lời nói hạ xuống, hắn chứng kiến Hình Thiên Kiếm chém xuống, ngay lập tức cắn nuốt hết một vị vô thượng cảnh.


- Vận khí hắn thật tốt, có danh sư dạy dỗ, lại trời sinh am hiểu các loại lực lượng, sao có thể không ra gì.


Lâm Phong nở nụ cười:


- Không cần lo lắng cho tiểu gia hỏa này, hắn có phương pháp chạy trối chết.



- Ân.


Hầu Thanh Lâm gật gật đầu. Mà giờ phút này, bên trong Vận Mệnh Thần Điện, có một lão giả khoanh chân ngồi, quần áo cả người lão giả rách mướp, nhưng lại cực kỳ sạch sẽ, hắn ngồi ở kia, giống như nhắm mắt dưỡng thần, im lặng vô cùng. Ở bên cạnh hắn có một tôn thân ảnh chậm rãi xuất hiện, đi tới bên cạnh lão giả.


- Điện chủ, ngươi đã trở lại!


Chỉ thấy người xuất hiện mở miệng nói, người ngồi ở kia chính là điện chủ Vận Mệnh Thần Điện.


- Lão sư sớm có lời tiên đoán, trong số mệnh ta tất có một kiếp, thật không ngờ một kiếp này lại là ngươi, ta vẫn nghi hoặc vì sao ngươi không được vô thượng, thẳng đến trăm năm trước ngươi lựa chọn xúi bẩy Lâm Phong, ta mới hiểu được.


Điện chủ Vận Mệnh Thần Điện bình tĩnh mở miệng.


- Điện chủ có tâm, chỉ có điều ta vẫn không hiểu, vì sao ngươi còn muốn trở về.



- Nếu đã là kiếp trong số mệnh, ta làm sao phải trốn, ta cũng có một nghi vấn, ngươi hao hết tâm tư, vì cấm kỵ mà gần như đi theo sự trưởng thành của hắn, nhưng ngươi làm như vậy đến tột cùng vì cái gì.



- Cửu Tiêu, chúng sinh, không phải là mục đích sao.


Người nọ thấp giọng nói.


- Nhưng ngươi có thể sớm nắm giữ tính mạng của hắn, vì sao còn phải chờ đợi đến bây giờ?



- Có một số việc, cho dù ta cũng không có đoán trước được.


Người nọ thở dài một tiếng:


- Được rồi, hôm nay ta dùng lực lượng ngươi dạy dỗ ta cho ngươi biến mất, cho ngươi mở mắt ra.


Khi lời nói hạ xuống, một cỗ lực lượng đáng sợ buông xuống người điện chủ Vận Mệnh Thần Điện, cỗ lực lượng này giống như thiên mệnh chi kiếp, vài đạo bạch quang trực tiếp đánh xuống, khiến cho thân thể điện chủ rạn nứt.


- Hả?


Người nọ nhăn mày, sắc mặt cứng ngắc, nói:


- Vì sao ngươi không phản kháng?


Điện chủ Vận Mệnh Thần Điện mở mắt ra, nhìn hắn, nhưng lại lộ ra một chút ý cười:


- Ta nhất định phải chết, hy vọng cái chết của ta, có thể thành tựu một thế hệ Vũ Thần.


Khi lời nói hạ xuống, thân ảnh của hắn trực tiếp phá vỡ, hết thảy đều tan thành mây khói, khiến cho thần sắc người nọ cứng ngắc. Đột nhiên cước bộ của Lâm Phong ngừng lại, chỉ thấy hắn lấy ra một quả ngọc giản, ngọc giản bị phá vỡ, lòng hắn có chút đau, hắn từng xuất thủ đối với điện chủ.


- Sư huynh, ngươi đi đi.


Lâm Phong mở miệng nói với Hầu Thanh Lâm, khiến cho thần sắc Hầu Thanh Lâm cứng đờ.


- Lâm Phong, ngươi không khỏi coi thường sư huynh ngươi rồi.


Hầu Thanh Lâm nở nụ cười, hắn làm sao có thể rời đi.


- Tốt lắm, vậy thì sư huynh đến thế giới của ta tu hành đi, ta muốn nhìn một người.


Lâm Phong nở nụ cười, một cỗ khí tức lập tức bao phủ Hầu Thanh Lâm, mang hắn trực tiếp thu vào bên trong thế giới, giờ phút này, chỉ thấy một đạo thân ảnh bước chậm mà đến, người này rõ ràng là Ma Thánh Đế Hi.


- Theo ta đi!


Ma Thánh Đế Hi bình tĩnh nói với Lâm Phong.


- Đi nơi nào?


Lâm Phong hỏi.


- Thái Cổ Ma Quật, làm thức tỉnh lại thái cổ Ma Vương, nghịch loạn thương thiên, huyết nhiễm Cửu Tiêu.



- Ta không đi thì sao?


Lâm Phong nói.


- Ngươi là bóng dáng của ta, chúng ta là một tồn tại, ta đi, ngươi cũng nhất định phải đi.


Ma Thánh Đế Hi chậm rãi mở miệng, khiến cho Lâm Phong nở nụ cười, hắn cũng không đi vạch trần đối phương.


- Cho ta một canh giờ, ta sẽ đi theo ngươi.


Lâm Phong nhàn nhạt nói.


- Được.


Ma Thánh Đế Hi khẽ gật đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play