Ngày hôm nay, Thiên Phạt Minh, Loạn Thiên Minh cùng với Tử Trúc Minh đã danh chấn Cửu Tiêu, trên bầu trời Thiên Tuyết Thành vẫn có hoa tuyết bao trùm, Lâm Phong khoanh tay mà đứng trong tuyết, phía sau hắn có một đạo thân ảnh bước chậm đến, rõ ràng chính là Ma Thánh Đế Hi.
Đế Hi để lại từng cái dấu chân trên tuyết trắng, hắn đi tới bên cạnh Lâm Phong, lặng yên đứng ở đó, ánh mắt hắn nhìn về phía trước.
- Ngươi muốn mượn tay tam đại liên minh tiêu diệt liên minh Hỏa Diễm Thần Điện sao.
Ma Thánh Đế Hi bình tĩnh nói:
- Lâm Phong, ta sẽ toàn lực ủng hộ ngươi.
Đồng tử Lâm Phong khẽ co rút lại, lập tức ánh mắt hắn chậm rãi xoay chuyển, thần sắc đạm mạc trên khuôn mặt cũng biến mất, hắn có tự tin rằng lấy năng lực của hắn ngày hôm nay, bên trong một tầng cảnh giới này sẽ không có người nào có thể khám phá ra bản tôn của hắn là Lâm Phong mới đúng. Nhưng mà, dường như thiên cổ Ma Hoàng có quan hệ với số mệnh của bản thân hắn lại như biết được tất cả. Thời điểm lần đầu tiên Lâm Phong nghe được cái tên Ma Thánh Đế Hi chính là từ trong miệng của Vận Mệnh Giả, lão sư của hắn, và cũng chính Vận Mệnh Giầl người nói cho Lâm Phong biết, Ma Thánh Đế Hi từng có danh cưng Ma Hoàng khi hành tẩu trong Cửu Tiêu. Còn cái tên Ma Hoàng này, Lâm Phong lại rất quen thuộc. Chẳng qua, một đường hắn đi tới, cái tên Ma Hoàng này xuất hiện rất nhiều lần bên trong con đường võ đạo của hắn, hiện giờ không biết bầu trời cung khuyết ra sao; còn có, địa phương của Viên Phi ở tiểu thế giới từng bị thay tên thành Hoa Quả Sơn; mặt khác chuyện khiến cho Lâm Phong rung động chính là chữ viết của hắn lưu lại Ngọc Hoàng cung. Ngoài ra, còn có phía trên Thiên Trạch Cổ Thụ, bên trong Thái Cổ Ma Quật đều có thân ảnh của Ma Hoàng, giống như như hình với bóng với Lâm Phong, hắn chỉ có thể đây có lẽ là số mệnh.
- Chuyện rất dài, chắc hẳn ngoài ý muốn của ngươi phải không?
Ma Hoàng nhìn về phía Lâm Phong, thần sắc lộ ra một chút ý cười:
- Thời điểm bên trong Thái Cổ Ma Quật, ngươi không phải đã nghe được qua hay sao, ta chính là bóng dáng của ngươi, ngươi chính là thái cổ Ma Vương, chỉ có ý chí của ngươi mới có thể thức tỉnh hắn, đến khi đó ngươi chính là tuyệt thế Ma Vương, đạo loạn thiên địa, huyết nhiễm Cửu Tiêu, duy ngã độc tôn.
- Kẻ trong Thái Cổ Ma Quật, thật sự là ngươi.
Đồng tử Lâm Phong chợt co rút lại.
- Đương nhiên, chẳng lẽ ngươi cho rằng bằng vào thực lực ngày xưa của ngươi lại có thể rời khỏi Thái Cổ Ma Quật sao, đây là số mệnh của ngươi, thân thể ngươi là cấm kỵ thân thể, hắc ám hệ; mà ta cũng chính là người có cấm kỵ thể, hắc ám hệ, sớm hơn so với ngươi một ngàn năm; đây là số mệnh của ngươi và ta, ta là bóng dáng của ngươi, hoặc có thể nói rằng ngươi là bóng dáng của ta, chúng ta căn bản chính là một thể.
Ánh mắt Ma Thánh Đế Hi nhìn về phía trước, chậm rãi nói.
- Số mệnh?
Thần sắc Lâm Phong trầm mặc, số mệnh thực sự tồn tại sao?
- Mỹ Hầu Vương, hắn cũng tin tưởng rằng số mệnh có tồn tại sao?
Ánh mắt Lâm Phong chậm rãi xoay chuyển nhìn về phía trước, mở miệng giống như cố ý mà cũng vô ý nói, Ma Thánh Đế Hi ở bên canh nghe được lời nói của hắn cũng không có đáp lại, khiến đôi mắt Lâm Phong khẽ nheo lại. Thấy thần sắc Ma Thánh Đế Hi trầm mặc không nói, Lâm Phong lại nhìn về phía Ma Thánh Đế Hi, thấp giọng nói:
- Ừm?
- Ngươi muốn mượn thế dao động căn cơ của liên minh Hỏa Diễm Thần Điện, ta sẽ tự mình giúp ngươi một tay.
Ma Thánh Đế Hi nở nụ cười, nghe được lời nói của đối phương, Lâm Phong cũng nở nụ cười, thấp giọng nói:
- Đa tạ.
Ma Thánh Đế Hi xoay người, nâng chân rời đi, Lâm Phong nhìn lưng đối phương, lòng bàn tay hắn lại ẩn ẩn có mồ hôi chảy ra. Chữ hắn lưu lại Ngọc Hoàng Cung; không biết hiện giờ bầu trời cung khuyết biến đổi như thế nào ; danh tự của Hoa Quả Sơn; tất cả đều khiến cho Lâm Phong hiểu rõ một chuyện, hắn cùng thiên cổ Ma Hoàng đến từ một địa phương giống nhau. Nhưng mà hôm nay, khi hắn nhắc tới mỹ Hầu Vương, Ma Hoàng lại lảng tránh chuyện này, điều này làm cho tâm thần Lâm Phong có chút dao động, dường như mọi thứ càng trở nên mơ hồ. Lúc này lại có một đạo thân ảnh tiến tới, cũng không phải Ma Thánh Đế Hi mà lại là Tử Trúc, Lâm Phong nhìn thấy đối phương thì mỉm cười, Tử Trúc này có thể độc chiến với Hư Không Điện chủ, hắn chính là một cường giả siêu cấp.
- Ngươi có ý tưởng gì không?
Tử Trúc đi bên cạnh Lâm Phong nở nụ cười hỏi.
- Liên hệ với cường giả khắp nơi, chuẩn bị liên thủ đối kháng với liên minh Hỏa Diễm Thần Điện.
Lâm Phong cười nói.
- Mục tiêu chúng ta chính là liên minh Hỏa Diễm Thần Điện sao, vậy còn liên minh Vận Mệnh Thần Điện thì sao?
Tử Trúc tiếp tục nói.
- Hôm nay thế lực của Hỏa Diễm Thần Điện vô cùng cường đại, hơn nữa bọn chúng lại có thái độ cừu thi với chúng ta, nếu như có thể áp chế bọn họ vậy thì đối phương sẽ không thể uy hiếp đến tam đại minh chúng ta nữa, còn về phía liên minh Vận Mệnh Thần Điện thì ta nghĩ bọn họ sẽ không ngốc đến nỗi tiến đến đối phó chúng ta.
Lâm Phong chậm rãi mở miệng, Tử Trúc vẫn mỉm cười nhìn hắn, trong đôi mắt đối phương như có vài phần thâm ý.
- Ta sẽ theo kế hoạch của ngươi.
Tử Trúc nói xong, xoay người rời đi, dường như hắn chỉ muốn cho Lâm Phong biết được thái độ của hắn mà thôi. Lâm Phong nhìn về phía Tử Trúc, trong lòng hắn sinh ra một loại cảm giác kỳ quái, lần này hắn ẩn nấp thân phận tranh đoạt vị trí đứng đầu Thiên Phạt Minh, là lần đầu tiên gặp Ma Thánh Đế Hi, nhưng đối phương lại dễ dàng có thể nhìn thấu thân phận của hắn nhưng căn cứ theo đủ loại tình huống trước kia Lâm Phong cũng ngầm có chút tin tưởng rằng thiên cổ Ma Hoàng kia đúng là bóng dáng của hắn, nếu không hắn không nghĩ ra đối phương dùng cách gì để nhận ra hắn. Nhưng mà giờ phút này khi hắn nhìn thấy nụ cười thâm thúy của Tử Trúc, giống như đối phương cũng đã biết chuyện gì đó, khiến cho hắn có cảm giác rất quái dị. Chẳng qua giờ phút này Lâm Phong cũng không muốn suy nghĩ nhiều. bây giờ mục tiêu của hắn chính là khiến cho liên minh Hỏa Diễm Thần Điện vô cùng cường đại kia bị hủy diệt. Sau trận chiến này Cửu Tiêu giống như khôi phục lại bình tĩnh, nhưng mà tất cả mọi người trong Cửu Tiêu đều có thể tưởng tượng được lửa giận của Hư Không Thần Điện cùng với Lôi Thần Điện, hai đại Thần Điện bọn họ cũng chỉ có tổng cộng hơn mười vị cường giả Vô Thượng cảnh vậy mà chỉ qua một trận chiến này bọn họ đã tổn thất mất ba vị, khiến cho lực lượng của bọn họ hạ xuống rất thấp. Nhưng mà dù vậy, liên minh bảy đại Thần Điện cũng không có tiến về Thiên Tuyết Thành báo thù, bởi vì hôm nay tin tức Thiên Phạt Minh, Loạn Thiên Minh cùng với Tử Trúc Minh trấn thủ Thiên Tuyết Thành đã truyền khắp Cửu Tiêu, tất nhiên người của liên minh Vận Mệnh Thần Điện cũng biết, đối phương nhất định sẽ phái người nhìn chằm chằm vào Thiên Tuyết Thành, một khi liên minh bảy đại Thần Điện bọn họ ra tay với Thiên Tuyết Thành, thì tuyệt đối đối phương sẽ không bỏ qua cơ hội khó có được này, mà hành động cấp cho mỗi tòa Thần Điện một đả kích mang tính trí mạng. Hiện tại liên minh bảy đại Thần Điện cần phải luôn luôn đề phòng liên minh Vận Mệnh Thần Điện tập kích, tất cả cũng vì nhiều năm về trước Vận Mệnh Thần Điện đã làm ra một cái quyết định rất khó lường, đối phương đã buông tha cho thành lũy đại diện cho Thần Điện đứng sừng sững trong Cửu Tiêu bao năm qua. Giờ phút này, Lâm Phong đang trong tinh không thế giới, hắn đứng phía trước ngân hà mênh mông, ánh mắt hắn nhìn lên từng tôn Thánh Vương đại thành phía trước, cười nói:
- Từng ta đáp ứng chư vị, chỉ cần ta bước vào Thánh Vương đại thành, sẽ cùng chư vị chiến một, chỉ cần chư vị có thể thắng được ta, ta trả lại tự do cho chư vị.
Nhưng mà thật ra tu vị của ta lại không tồn tại cảnh giới đại thành, nhưng ta vẫn sẽ tuân thủ ước hẹn ngày xưa. Ngày hôm nay, ta muốn chư vị giúp ta một việc cuối cùng, sau khi việc này kết thúc ta sẽ gặp cởi bỏ khế ước trói buộc trả lại tự do cho chư vị. Sau khi Lâm Phong trở thành chủ nhân của tinh không thế giới thì có được quyền chưởng khống tự do của những người này, hắn có thể quyết định có cho bọn họ ra khỏi thế giới này hay không, những mà dường như cũng chỉ có lão ngưu ngoại lệ, trong thế giới này hắn cũng có quyền lực ngang với Lâm Phong. Hoàng Kim Cổ Vượn nghe được lời nói của Lâm Phong liền nở nụ cười, mở miệng nói:
- Lâm Phong, ngươi đã sai rồi.
- Ta sai rồi?
Lâm Phong nghi hoặc nhìn đối phương.
- Ngươi quả thật cho rằng chúng ta bị khế ước trói buộc nên không thể rời đi sao?
Hoàng Kim Cổ Vượn mỉm cười nhìn Lâm Phong nói:
- Thời điểm chủ nhân rời đi, hắn muốn cho chúng ta rời đi, chỉ là chúng ta không muốn rời khỏi thế giới này, chúng ta vẫn muốn ở đây chờ hắn trở lại, nhưng mà, không ngờ chúng ta chờ đợi bao nhiêu năm ngươi lại trở thành tân chủ nhân của tinh không thế giới này.
Hơn nữa, thực lực của ngươi lại không bằng chúng ta, ngươi cho rằng dưới tình huống như vậy, ngươi có thể ra lệnh cho chúng ta hay sao?
- Tất nhiên không thể.
Lâm Phong đáp lại.
- Tuy nhiên ngày hôm nay thì ngươi lại có thể làm vậy.
Hoàng Kim Cổ Vượn cười nói:
- Cho dù ngươi muốn chúng ta làm chuyện gì cũng không thành vấn đề.
Lâm Phong nhìn Hoàng Kim Cổ Vượn mở miệng cười lớn, hắn cũng cười, cười đến rất sáng lạn, đồng thời hắn mở miệng nói:
- Ta nhất định sẽ trở thành tồn tại tuyệt đỉnh đứng trên Cửu Tiêu, sẽ không làm mất mặt chủ nhân cũ của các ngươi.
- Chúng ta cũng rất chờ mong.
Tôn Yêu Thánh cường đại cuối cùng kia cười nói, Lâm Phong gật đầu với bọn họ, sau đó hắn lập tức rời khỏi nơi này. Ngay sau đó, Lâm Phong xuất hiện trước mặt ba tôn Yêu Thánh Vô Thượng cảnh. Bọn họ mở mắt nhìn Lâm Phong.
- Ngươi muốn khai chiến với Cửu Tiêu?
Đột nhiên tôn Yêu Thánh Vô Thượng cảnh lần trước đi ra ngoài trợ giúp Lâm Phong cười nói, dường như hắn biết rõ lần này Lâm Phong tới vì việc gì.
- Ân, kết quả của một trận chiến này rất mấu chốt, có khả năng liên lụy đến vận mệnh của toàn bộ Cửu Tiêu.
Lâm Phong trực tiếp mở miệng nói, khiến cho tôn Yêu Thánh kia nở nụ cười:
- Nếu ngươi cần chúng ta ra tay hãy trực tiếp tiến tới.
Lâm Phong nghe được lời nói của đối phương lộ ra một chút ý cười, trải qua nhiều năm như vậy, đã rất lâu rồi hắn không tới nơi này, hắn không nghĩ tới những Yêu Thánh lãnh đạm trước kia, hôm nay lại nguyện ý giúp hắn, điều này làm cho trong lòng hắn tràn ngập cảm kích.
- Đa tạ.
Lâm Phong nở nụ cười, lập tức hắn nâng bước rời đi, thân thể hắn lại biến mất một lần nữa, lần này hắn trực tiếp đi tới trước cung điện cất chứa bảo vật, ở nơi này còn có đại môn cuối cùng hắn chưa mở ra . Không biết từ khi nào lão ngưu đã xuất hiện ở phía sau hắn, khiến cho Lâm Phong xoay người nhìn về phía hắn, cười nói:
- Lão ngưu, cảm tạ ngài.
Nói xong, Lâm Phong còn sờ sờ vào sừng của lão ngưu.
- Lá gan của ngươi càng lúc càng lớn.
Lão ngưu lập tức phun ra một đạo thanh âm với Lâm Phong.
- Hắc hắc.
Lâm Phong nở nụ cười:
- Lão ngưu ca, chư vị Yêu Thánh có thể thay đổi thái độ như thế, hiển nhiên do ngươi xuất lực phía sau.
- Cứ xem như vậy đi.
Lão ngưu cũng không phủ nhận:
- Tiến vào nhìn xem.
- Được.
Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức bàn tay hắn chạm lên đại môn, lực lượng khủng bố điên cuồng tràn ngập ra, trong khoảnh khắc, trên đại môn tỏa ra hào quang vạn trượng, đột nhiên có một âm thanh nứt vỡ truyền ra, phiến đại môn này dường như có thể cảm nhận lực lượng của tầng thứ Vô Thượng cảnh, lập tức đại môn liền chậm rãi mở ra. Lâm Phong thong thả tiến vào bên trong, đột nhiên trong lòng hắn khẽ run lên, nơi này cất chưa đều là tuyệt phẩm Thánh Vương Binh, đạt tới tầng thứ vô thượng Thánh Vương Binh. Hơn nữa, lại có tới mười tám kiện, có thể thấy được nội tình của thần linh quả thật là vô cùng đáng sợ, cho dù là một tòa Thần Điện, cũng khó coa thể lấy ra mười tám kiện Thánh Vương Binh như vậy.
- Mấy thanh Thánh Vương Binh này có thể phát huy ra một cỗ lực lượng vô cùng đáng sợ.
Trong lòng Lâm Phong thầm run sợ, đáng tiếc hắn không có nhiều như cường giả đạt tới Vô Thượng cảnh khiến hắn tín nghiệm, nếu không nếu có mười tám vị cường giả Vô Thượng cảnh cầm Thánh Vương Binh bực này trong tay cùng xuất thủ thì chính là một hồi tai nạn đối với liên minh Hỏa Diễm Thần Điện.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT