Vận Mệnh Thần Điện đồng ý ước định, vô thượng Yêu Thánh cũng chỉ có thể thở dài trong lòng, hai năm thời gian, cho dù Lâm Phong có thiên phú hơn nữa cũng không có khả năng làm được, hắn tung hoành nhiều năm nên nhìn thấy được rất nhiều nhân vật đại thành Thánh Vương, hắn biết chênh lệch trong đó khủng bố đến mức nào, nhưng mà hắn cũng phải đồng ý cái ước định này. Điện chủ Hư Không Thần Điện mang theo Phong Thiên Đồ Lục rời đi, cường giả chư Thần Điện cũng rời khỏi Đại Vũ Thành, toà thành mênh mông này giống như sống sót qua đại kiếp nạn, may mà các đại cường giả vẫn bị ràng buộc trong trận chiến đấu này, nếu không cả tòa Đại Vũ Thành này sẽ vì đó mà bị hủy diệt.
- Lâm Phong, ngươi theo chúng ta quay về Vận Mệnh Thần Điện không?
Giờ phút này, chỉ thấy điện chủ Vận Mệnh Thần Điện mở miệng hỏi Lâm Phong, hôm nay chư Thần Điện xé rách da mặt, an nguy của Lâm Phong rất không ổn định.
- Vâng, chúng ta cùng về.
Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức xoay người nhìn về phía đám người bên cạnh.
- Xem ra chúng ta cũng phải đi tìm địa phương định cư rồi.
Bình Phàm Chí Tôn nở nụ cười.
- Lão ca, cùng đi đến Vận Mệnh Chi Thành đi.
Lâm Phong mở miệng nói, lần này Bình Phàm cùng Tát Lãnh Chí Tôn đứng chung một chỗ với hắn đắc tội Thần Điện, bọn họ cũng không cho rằng Thần Điện định ra ước định rồi, sẽ không có hành động gì khác, hiển nhiên Bình Phàm và Tát Lãnh không thể ngây người ở Đại Vũ Thành nữa, họ phải phòng ngừa đối phương trả thù, tiêu diệt từng người.
- Lâm Phong nói đúng đấy, hoan nghênh các vị bằng hữu đến Vận Mệnh Thần Điện làm khách.
Điện chủ Vận Mệnh Thần Điện mở miệng nói.
- Nếu đã như vậy, chúng ta làm phiền rồi.
Bình Phàm Chí Tôn mỉm cười nói, đến Vận Mệnh Thần Điện cũng không tồi. Một đoàn người bay lên không rời đi, ngay cả Ngao Thương Hải cũng đi theo phía sau bọn họ, Ngao Thương Hải không e ngại Thần Điện tính sổ, mà chuyện cũng không dính đến trên đầu hắn, nếu không đắc tội một nhân vật cự phách của Thần Long tộc trong Thái Yêu giới cũng không phải chuyện tốt. Sau khi chư cường rời đi, Đại Vũ Thành lại khôi phục sự yên tĩnh trong dĩ vãng, nhưng mà chuyện phát sinh trong mấy ngày này ở Đại Vũ Thành đã truyền ra khắp Cửu Tiêu, rất nhiều người chờ mong hai năm sau, chư Thần Điện tề tụ ở Vận Mệnh Chi Thành, lúc đó sẽ là chiến đấu mạnh mẽ cỡ nào, có lẽ nó sẽ trở thành một hồi sử thi cũng không chừng. Hình như Vận Mệnh Thần Điện, Hỏa Diễm Thần Điện cùng với Hư Không Thần Điện đã quên bọn họ từng tranh đoạt Đại Vũ Thành, tất cả đều muốn rút lui khỏi đó, đối với bọn họ mà nói, trận chiến đấu hai năm sau rất quan trọng, so với mười thành bách thành còn quan trọng hơn nhiều lắm, rất có khả năng đây là cơ hội phá vỡ một tòa Thần Điện. Lâm Phong đang khoanh chân mà ngồi trong Vận Mệnh Chi Thành, tôn vô thượng Yêu Thánh kia đã trở lại trong tinh không thế giới, Lâm Phong xuất hiện ở trước người hắn không, xa mở miệng nói:
- Tiền bối, đa tạ tiền bối hỗ trợ hóa giải kiếp nạn lần này,.
- Ngươi đừng coi lời nói của ta là thật, đối với chúng ta mà nói, bảo vệ ai cũng không quan trọng, nếu như ngươi không có năng lực, lão ngưu sẽ cho tinh không thế giới tìm kiếm một vị chủ nhân mới, cho dù quá trình này hơi lâu một chút cũng không sao, hơn nữa lúc ấy ta cũng chỉ dọa dọa bọn họ mà thôi, hai gia hỏa kia cũng không nhất định giúp ngươi xuất thủ.
Vị vô thượng Yêu Thánh kia từ từ nhắm hai mắt lại, bình tĩnh nói.
- Ta hiểu rồi.
Lâm Phong mỉm cười, khom người đối với vô thượng Yêu Thánh, sau đó mới thối lui, lão ngưu đi bên cạnh hắn nhưng luôn trầm mặc.
- Ngưu tiền bối, ngài có thể giúp ta kéo dài thời gian không, hai năm thật sự quá ngắn.
Lâm Phong mở miệng nói, hắn không biết mình sẽ gặp phải địch nhân dạng gì, nhưng không thể nghi ngờ, đối phương sẽ rất mạnh.
- Ta sẽ cố hết sức, chẳng qua muốn ở trong thời gian ngắn như vậy có tiến bộ lớn là không khả có năng, ngươi phải chuẩn bị tốt tâm lý hai năm sau có thể ngươi sẽ thất bại.
Giọng nói của Lão ngưu trở nên đạm mạc, hắn không sợ đả kích đến Lâm Phong, vì Lâm Phong cũng có thể lý giải được, hôm nay hắn đã tới tầng thứ này rồi, tu hành mười năm, năm mươi năm không có đột phá quá lớn cũng là điều bình thường, thời gian ước định quá ngắn ngủi .
- Có lẽ vậy, nhưng ta nghĩ ta có khả năng, cấp cho chính mình một đường cơ hội.
Lâm Phong đáp lại, lão ngưu không nói gì thêm và tiếp tục đi về phía trước đi.
- Ta đi ra ngoài xử lý một chút chuyện trước, sau đó lập tức trở về an tâm bế quan tu hành một đoạn thời gian, đến lúc đó, còn phải phiền toái Ngưu tiền bối.
Lâm Phong mở miệng nói, sau dod lập tức rời khỏi tinh không thế giới. Bình Phàm cùng Tát Lãnh nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, chỉ thấy Bình Phàm cười nói:
- Thật đúng là thế giới kỳ lạ, vậy mà có thể mang ngươi tiến vào, không nghĩ tới cái vật nhỏ này lại làm ta mệt nhọc nhiều năm như vậy.
Bình Phàm chỉ vào cái bồ đoàn Lâm Phong đang ngồi, phi thường buồn bực. Lâm Phong nở nụ cười nói:
- Bình Phàm lão ca, vật này chính là một cái di tích trong Thần Mộ, tinh không thế giới chính là thế giới của thần linh, không tin thì Bình Phàm lão ca mau chân đến xem.
- Quên đi, đừng để đi vào liền ra không được.
Bình Phàm cười nói, sau đó nháy nháy mắt với Lâm Phong:
- Lâm Phong, thế giới của thần linh có phải là bảo vật siêu cấp vô thượng thánh binh giống như Phong Thiên Đồ Lục hay không ?
Ánh mắt Tát Lãnh cũng sáng lên, nếu như bọn họ cũng có thể sở hữu một kiện bảo bối như vậy thì khi đối mặt với các điện chủ Thần Điện cũng không đến mức bị động như vậy, nếu hiện tại một mình bọn họ đối mặt với điện chủ Thần Điện nắm giữ chí bảo thì đó chính là tất bại, thậm chí có khả năng bị chết. Lâm Phong lắc đầu cười khổ.
- Có thể lấy mấy cái vô thượng thánh binh ra nhìn một chút hay không?
Ánh mắt Bình Phàm Chí Tôn sáng lên như kẻ trộm.
- Bình Phàm lão ca, chắc là có vô thượng thánh binh nhưng lấy thực lực hiện tại của ta, ta còn không có biện pháp mở ra cánh cửa kia, có lẽ ta có thể lấy ra thượng phẩm Thánh Vương Binh, chỉ có điều nó không có quá lớn tác dụng đối với các ngươi.
Lâm Phong nói.
- Tên thần linh này cũng thật là nhỏ mọn, không ngờ còn muốn thực lực của ngươi tới một tầng thứ nhất định rồi mới có thể tìm được bảo vật.
Bình Phàm buồn bực nói.
- Có lẽ, bọn họ sợ thời điểm ta còn quá yếu ớt bị giết chết, bảo vật kia sẽ là của người khác, ta càng mạnh thì tìm được bảo vật càng lợi hại, vậy sẽ không dễ dàng bị chết.
Lâm Phong cười nói.
- Ân, xem ra tên thần linh này có đề phòng.
Bình Phàm khẽ gật đầu:
- Thời gian hai năm sau ngươi tính toán làm sao?
- Chuẩn bị bế quan thời gian một năm, nhìn xem thực lực có chút tiến bộ nào hay không.
Lâm Phong đáp lại nói.
- Cũng tốt, có chỗ nào không hiểu thì ngươi có thể tới hỏi ta.
- Nhất định.
Lâm Phong nở nụ cười.
- Lâm Phong.
Lúc này, có một đạo thanh âm truyền đến, Lâm Phong ngẩng đầu liền thấy một thân ảnh bước chậm về phía hắn, người này chính là Vận Mệnh Giả.
- Lão sư.
Lâm Phong hô lên, cước bộ của Vận Mệnh Giả chạm đất, sau đó gật đầu với Bình Phàm và Tát Lãnh.
- Lâm Phong, việc lần này dọa ta đổ một thân mồ hôi lạnh, không nghĩ tới chư Thần Điện lại vận dụng lực lượng lớn như vậy đối phó ngươi, đều do ta, thiếu chút nữa hại ngươi.
Vận Mệnh Giả tiến lên mở miệng nói, Lâm Phong lắc lắc đầu:
- Là bản thân đồ đệ không cẩn thận làm bại lộ thân phận, chuyện này cùng lão sư không có quan hệ.
- Tạm thời không bàn chuyện này, Thần Điện chỉ cho ngươi hai năm thời gian, chỉ sợ trận chiến này sẽ rất khó đối với ngươi, Thần Điện đang thương thảo cho ai tham gia bốn trận chiến khác, hiện tại ngươi đi theo ta đi.
Vận Mệnh Giả mang theo Lâm Phong rời khỏi bên này, đi vào bên trong Thần Điện, tất cả cường giả của Thần Điện đều ở đây, họ là những cường giả đại thành Thánh Vương và vô thượng cường giả.
- Lâm Phong, từ khi ngươi bước vào Vận Mệnh Thần Điện ngươi chưa được diện kiến cao tầng tcủa Thần Điện là vì thực lực của ngươi chưa đủ, hôm nay ngươi sẽ nhìn thấy những người đó.
Vận Mệnh Giả mang theo Lâm Phong đi đến trước một đám người và ngồi xuống. Chỉ thấy ánh mắt điện chủ nhìn về phía Lâm Phong mở miệng nói:
- Lâm Phong, chúng ta đã bắt đầu triệu hồi đệ tử có thiên phú ở bên ngoài trở về, trong đó bao gồm cả những người trong Cửu Tiêu Hội Ngộ ngày xưa, bọn họ đều muốn trở thành người xuất chiến hai năm sau, ngươi xem có đề cử ai hay không?
- Không biết thực lực hiện tại của bọn họ như thế nào nên rất khó nói, sư huynh Hầu Thanh Lâm của đệ tử có thể đảm nhiệm một trận chiến.
Lâm Phong mở miệng nói, Hầu Thanh Lâm lấy lực lượng luân hồi đủ ứng phó đánh một trận.
- Hầu Thanh Lâm hắn không sai, nhưng ta cảm giác hắn còn kém chút nội tình, dù sao hắn cũng mới bước vào Thánh cảnh không lâu, không biết hai năm sau hắn có thể mang lực lượng luân hồi tu luyện tới trình độ nào.
Điện chủ Vận Mệnh Thần Điện nhìn về phía Luân Hồi Tế Tư.
- Đúng là hai năm có chút ngắn, người xuất chiến của đối phương tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài, chúng ta phải lấy người thích hợp nhất để nghênh chiến, dù sao Lâm Phong cũng có một trận chiến, và khả năng bại là có.
Luân Hồi Tế Tư không có ý khinh thị Lâm Phong, tất cả mọi người đều thấy thành tựu của hắn, nhưng là hai năm chỉ là một cái nháy mắt, đối với bọn họ năm mươi năm cũng không tính là đủ, cho dù một vị đại thành Thánh Vương là thiên tài cũng phải lấy nghìn năm vạn năm để trưởng thành, thậm chí là mười vạn năm, trăm vạn năm.
- Một năm sau, chúng ta sẽ cho bọn nó tỷ thí trước, xem ai là người thích hợp nhất, đồng thời chúng ta cần lấy được liên hệ cùng một số Thần Điện trung lập và cả Thái Yêu giới bên kia nữa.
Giờ phút này một vị vô thượng cường giả khác mở miệng nói khiến cho mọi người đều gật đầu, việc này chính là việc cấp bách nhất, tuy trận chiến đấu này quan trọng nhưng bọn họ không cho rằng thắng bại của trận chiến đấu này là toàn bộ, lực lượng tuyệt đối mới là căn bản.
- Ân, chỉ sợ phải có người đi Thái Yêu giới cùng với các Thần Điện một chuyến .
Điện chủ mở miệng nói.
- Để ta đi.
Vận Mệnh Giả lên tiếng, điện chủ nhìn hắn một cái, nở nụ cười nói:
- Ma Thiên hôm nay hai thân của ngươi đã hợp nhất, ta không lo lắng về thực lực của ngươi nữa, ngươi chưởng quản việc trong Thần Điện nhiều năm, ngươi đi là thích hợp nhất.
- Tốt, ta sẽ xuất phát ngay, mặt khác ta sẽ mang Lâm Phong đi gặp một bằng hữu.
Vận Mệnh Giả cáo lui một tiếng, sau đó mang theo Lâm Phong rời khỏi bên này, rất nhanh bọn họ liền buông xuống một tòa đại điện, Lâm Phong liếc mắt nhìn thấy một đạo thân ảnh đang đi về phía hắn.
- Ha ha, tiểu gia hỏa, không nghĩ tới hiện tại ngươi nổi danh như vậy, không hổ là đồ đệ bản thánh dạy dỗ.
Lão đạo bước chậm mà đến, thần tình tràn đầy ý cười, nhìn rất là đáng khinh:
- Nghe nói ngươi giết chết không ít Thánh Vương, vừa vặn gần đây bản thánh nghiên cứu Thánh Vương Binh, tùy tiện lấy ra vài món cho bản thánh nhìn xem nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT