Năm người Lâm Phong cùng Mạc Vũ đã sớm xuất hiện ở một địa phương khác, sau khi sử dụng vài tấm trận phù, và di chuyển một khoảng cách rất dài, bọn họ mới yên lòng, dù sao đối phương có bốn vị Thánh Vương đại thành, điểm này không thể không đề phòng.


- Phù.


Chỉ thấy Mạc Vũ thở ra một hơi thật dài, áo giáp bao vây lấy thân thể nhiếp lòng người của nàng. Trong mắt đẹp của nàng, toát ra một chút ý cười nhàn nhạt, lộ ra vài phần mỹ cảm cùng với ưuang mang kỳ dị, nàng vẫn đang nhìn chằm chằm Lâm Phong.


- Như thế nào?


Lâm Phong nhìn Mạc Vũ, nở nụ cười hỏi.


- Phải nhìn nhận lại một lần, ta tên Mạc Vũ.


Chỉ thấy Mạc Vũ duỗi tay, mỉm cười với Lâm Phong, hắn cũng nở nụ cười, duỗi tay nắm lấy tay đối phương.


- Đạt tới cấp bậc Thánh Vương tiểu thành này nhưng có không ít người thực lực vẫn rất kém, trong thời gian ngắn muốn giết chết đối thủ vẫn rất khó, nhất là kẻ yếu chỉ có thể lựa chọn chạy trốn dưới tình huống này, càng không dám nói có thể miểu sát đối phương.


Nhưng mà hôm nay ngươi đã phá vỡ suy nghĩ của ta, công kích nhìn như bình thường lại có thể dễ dàng giết chết đối thủ là cường giả đồng cảnh giới của Thần Điện, Mộc Lâm, về sau, ta sẽ đi theo ngươi lăn lộn. Mạc Vũ cười nói, nàng biết việc Lâm Phong làm có ý nghĩa gì. Hơn nữa không chỉ có Lâm Phong mà Hầu Thanh Lâm có tu vi nửa bước Thánh Nhân này cũng rất lợi hại. Chẳng qua nàng chứng kiến công kích Thánh pháp của Hầu Thanh Lâm thì ẩn ẩn hiểu được, chỉ sợ Hầu Thanh Lâm chính là đệ tử của vị tế tư trong truyền thuyết kia, thân phận không phải tầm thường, mà trong mắt Mạc Vũ, một nhóm người Hầu Thanh Lâm và Lâm Phong cùng nhau đến, lại lấy Lâm Phong làm chủ đạo, có thể thấy được, Lâm Phong có thể chính là thiên tài mà Vận Mệnh Thần Điện bí mật che dấu.


- Ngươi đi theo ta cũng rất nguy hiểm, vừa rồi nếu như đối phương có Thánh Vương đại thành tới thì tình hình không ổn, đây là lần đầu tiên, lần sau cũng sẽ không may mắn như vậy, loại thủ đoạn này không thể dùng lại.


Lâm Phong mở miệng nói, khiến cho thần sắc Mạc Vũ chợt ngưng lại, nàng khẽ gật đầu, đúng là như thế. Lần này bọn họ giết chết ba vị Thánh Vương tiểu thành của đối phương, đây tuyệt đối là một chiến tích vô cùng huy hoàng, đối phương sao có thể cấp cho bọn họ cơ hội thứ hai.


- Vậy tiếp theo chúng ta làm như thế nào?


Mạc Vũ mở miệng hỏi, nếu như không đánh bất ngờ, rất khó có thể thành công.


- Không biết, chúng ta trước suy nghĩ thật tốt nên làm như thế nào.


Lâm Phong mở miệng nói.


- Ân, chúng ta cũng đều tự mình suy nghĩ, nhìn xem có cái ý tưởng gì không.


Hầu Thanh Lâm gật đầu nói.


- Hay chúng ta trở về một đoạn thời gian trước, sau đó lại làm tính toán?


Mạc Vũ mở miệng nói, hiện tại khẳng định là thời điểm đối phương đang nhanh chóng phòng bị.


- Không.


Lúc này chỉ thấy một người cuối cùng trong bọn họ lắc lắc đầu.


- Ngạn Thanh, ngươi có ý tưởng gì?


Lâm Phong mở miệng hỏi người này, người này cùng Hầu Thanh Lâm và Quân Mạc Tích đều là người thông qua khảo hạch lần trước, thực lực của hắn cũng phi thường cường đại.


- Đục nước béo cò, tinh thần đối phương càng thắt chặt, chúng ta càng dễ dàng đắc thủ, nếu không đợi bọn họ bình tĩnh xuống, bố trí phòng ngự thật tốt thì chúng ta càng khó có thể đánh lén thành công.


Ngạn Thanh lắc đầu nói:


- Ta có một cái đề nghị, chẳng qua lại rất mạo hiểm.



- Nói nghe một chút.


Lâm Phong nhìn Ngạn Thanh, nói.


- Trong chúng ta, Mộc Lâm tiền bối là Thánh Vương tiểu thành, có thể miểu sát cường giả đồng cảnh giới, mà Mạc Vũ tiền bối cùng Hầu Thanh Lâm, đều có thể trong thời gian ngắn giết chết nửa bước Thánh Nhân, ta cùng Quân Mạc Tích hai người thì đều không thể làm được, nói như vậy, ta cùng Quân Mạc Tích có thể tiến lên dụ địch, tiến hành đánh nghi binh, một bị phát hiện lập tức trốn.


Bởi vì lúc này là thời kỳ mẫn cảm, tất nhiên bên phía đối phương sẽ rất loạn, một khi đối phương loạn lên, thì chính là cơ hội cho các ngươi giết chết một người, sau đó lợi dụng trận phù chạy trốn, chẳng qua loại cách làm này, chỉ sợ sẽ tiêu hao số lượng trận phù rất lớn, hơn nữa còn có nguy hiểm nhất định. Ngạn Thanh mở miệng nói. Thần sắc đám người Lâm Phong khẽ trầm mặc, bọn họ cũng đang suy nghĩ về kế hoạch này.


- Dụ địch thì tính nguy hiểm coa thể nhỏ hơn một chút nhưng người muốn lưu lại đánh bất ngờ đối phương thì lại rất khó.


Quân Mạc Tích mở miệng nói, công kích dụ địch xong có thể lập tức bỏ chạy, còn người ở lại đánh bất ngờ, lại phải chờ đợi cơ hội mới có thể ra tay.


- Các ngươi cũng đi dụ dỗ, một mình ta tới tập kích bọn hắn, giết một người là chúng ta buôn bán lời.


Lâm Phong liếc mắt nhìn mấy người, mở miệng nói.


- Không được, nhiều người tiến tới mà nói có lẽ còn có thể phân tán sự chú ý của bọn họ, nếu chỉ có một người ngươi tiến tới, nếu như đối phương toàn bộ tập trung sự chú ý vào ngươi, một khi như vậy lại càng nguy hiểm hơn, địch nhân chúng ta gặp phải có rất nhiều kẻ chính là Thánh Vương của Hư Không Thần Điện, bọn họ có tạo nghệ rất sâu đối lực lượng không gian, tùy thời có khả năng phong tỏa một phiến không gian rộng lớn.


Hầu Thanh Lâm lắc đầu nói, hắn không muốn một mình Lâm Phong mạo hiểm.


- Đó chính là nguyên nhân, vì như thế nhiều người tiến đến lại càng nguy hiểm, một mình ta hành động là tốt nhất.


Lâm Phong mở miệng nói:


- Yên tâm, mục tiêu lần này cua ta chính là giết một vị Thánh Vương tiểu thành, cứ như vậy chậm rãi tiêu hao khiến cho số lượng Thánh Vương tiểu thành của bọn họ không sai biệt lắm với Vận Mệnh Thần Điện chúng ta.


Khi đó, chúng ta không còn ở trong thế yếu nữa.


- Các ngươi lo lắng cho ta sao.


Lâm Phong cười nói:


- Cứ quyết định như vậy đi.



- Được rồi, dù sao thì ta cũng theo ngươi hành động.


Mạc Vũ cười nói:


- Ngươi nói ta công kích, ta công kích, nói ta đánh nghi binh, đánh nghi binh, ta sẽ giao mạng nhỏ lại cho ngươi .



- Tốt, ta sẽ bảo đảm cho cái mạng nhỏ của ngươi.


Lâm Phong nhìn Mạc Vũ thật sâu, sau đó ngẩng đầu cười. Lúc này, bọn họ cũng không thể đánh bất ngờ, hy vọng lần này có thể giết thêm một vị Thánh Vương tiểu thành của đối phương, thuận tiện đánh chết một hai nửa bước Thánh Nhân là tốt nhất.


- Chúng ta lựa chọn cứ điểm nào?


Ngạn Thanh hỏi.


- Lãnh gia, lần trước chúng ta rời đi cũng chưa mang đi cái gì, lần này trở lại chúng ta cần phải lưu lại chút gì đó.


Lâm Phong lại cười nói, khiến cho đám người gật đầu.


- Ta nghe lời ngươi.

" Ngạn Thanh mở miệng nói, hắn cũng là một nhân vật phi thường, nếu không cũng không có khả năng thông qua khảo hạch của Vận Mệnh Thần Điện, chẳng qua là hắn có chút bội phục đối với Lâm Phong, người trước mặt này có thể luyện chế trận phù, sức chiến đấu lại cường đại như vậy, ngay cả Thánh Vương tiểu thành Mạc Vũ cũng bị thuyết phục , tất nhiên hắn cũng tôn trọng Lâm Phong.


- Tốt, các huynh đệ lại theo giúp ta hành động một lần sau đó trở về phục mệnh.


Lâm Phong cười nói:


- Chúng ta thương lượng xing mọi chi tiết, động thủ.



- Ân.


Mọi người đều gật đầu, cũng không có ý kiến gì, bọn họ chuẩn bị phối hợp Lâm Phong trở về ít nhất giết chết thêm một vị Thánh Vương tiểu thành, giết thêm một người thì áp lực của Vận Mệnh Thần Điện nhỏ đi một chút. Sáng sớm, ánh dương chiếu xuống Đại Vũ Thành, trải qua sự việc ngày hôm qua, không khí tại các cứ điểm của Hư Không Thần Điện cùng với Hỏa Diễm Thần Điện đều khẩn trương rất nhiều, nhất là tại Lãnh gia, từng gặp phải tập kích, may mắn không có cường giả Thánh cảnh bị chết, chỉ là bọn họ bị đánh mất mặt mũi. Tuy nhiên tâm thần của người Lãnh gia lại chẳng thể bình tĩnh. Chẳng qua, bọn họ thân là thế lực phụ thuộc vào Thần Điện, nên bọn họ không có quyền lên tiếng. Mặc dù bọn họ hy vọng Thần Điện đổi một cái cứ điểm khác, nhưng bọn họ lại không có khả năng nói ra. Lúc này Cửu Tiêu náo động, tất cả các cổ Thánh tộc đều có mưu đồ, muốn lớn mạnh hoặc muốn yên ổn tồn tại, không có ai hy vọng thế lực bản thân lại gặp phải hủy diệt, những cổ Thánh tộc cường đại thường thường sẽ không an phận, bọn họ sẽ cùng các thế lực rắc rối phức tạp ở chung một chỗ, hoặc là gia nhập vào phía Thần Điện. Giờ phút này, cách cửa chính của Lãnh gia mười vài dặm, có một đạo thân ảnh bước chậm tới, người này mặc quần áo bình thường, đầu đội mũ, tư thái rất là nhàn nhã, đây đúng là Lâm Phong chuẩn bị xuống tay với Lãnh gia, bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ, đám người Mạc Vũ sẽ ở các đại phương vị tiến hành tập kích một lần, mà hắn thì lại ở trong thời điểm hỗn loạn bắt lấy cơ hội giết chết một vị Thánh Vương tiểu thành, đây chính là mục tiêu của bọn họ . Chẳng qua thời điểm Lâm Phong dần dần tiến sát tới Lãnh gia, hắn đột nhiên sinh ra một cỗ cảm giác bất an, hơn nữa này cỗ cảm giác này dần dần trở nên mãnh liệt.


- Loại cảm giác này, là do Thiên Đạo Mệnh Thuật mang đến, khả năng lần hành động này có nguy hiểm.


Lâm Phong cau mày, tam thần hắn không còn thoải mái như vừa rồi nữa, quyết định thật nhanh, Lâm Phong lấy ra vài tấm ngọc giản nắm ở trong lòng bàn tay, hắn lập tức đưa tin:


- Hủy bỏ kế hoạch, rút lui.



- Ta đã chuẩn bị công kích, vì sao lúc này lại buông tha?


Mạc Vũ đáp lại một tiếng, nhưng mà đúng lúc này, một đạo công kích mang theo lực lượng tử vong từ trên trời giáng xuống, bắn vào Lãnh gia, khiến cho thần sắc Lâm Phong cứng đờ.


- Lui về, Quân Mạc Tích, sư huynh, Ngạn Thanh, cũng lui về.


Lâm Phong phân biệt truyền tin với mấy người, nhưng mà đúng lúc này, Lâm Phong hắn phát hiện đại địa dưới chân mình đột nhiên thay đổi, đột nhiên từng đạo kim sắc quang mang tràn ra, bao phủ lấy thân thể hắn, không chỉ có như thế, tất cả người trong phạm vi mấy chục dặm đều bị quầng sáng này bao phủ, bao gồm cả người của Lãnh gia.


- Không gian lực thật mạnh, công kích không có tính hủy diệt nhưng lại khiến không gian thác loạn, đây tuyệt đối là Thánh Vương đại thành mới có thể làm được.


Sắc mặt Lâm Phong xanh thẫm, chỉ thấy hắn trực tiếp bóp nát một trận phù, nhưng mà hắn cũng không biến mất, không gian xung quanh thác loạn, giống như không thể khống chế, một màn này khiến cho sắc mặt Lâm Phong vô cùng khó coi, công kích này là nhằm vào trận phù, đám người Mạc Vũ cũng đều phát hiện ra cấu trúc không gian bị thay đổi. Lúc này chỉ thấy sắc mặt Mạc Vũ trở nên xanh thẫm. Lúc này đây, thậm chí bọn họ không thể truyền tống được, cứ như vậy mà nói thật vô cùng nguy hiểm .


- Thanh Diệp Thánh thống lĩnh, chúng ta gặp phải nguy cơ tại Lãnh gia, thỉnh cầu trợ giúp.


Mạc Vũ nhận thấy được sự tình không đúng, lập tức tế xuất ngọc giản truyền tin tức trở về, truyền tống trận trong Lãnh gia không ngừng sáng lên, từng đạo khí tức khủng bố điên cuồng tràn ngập ra, đám người Mạc Vũ thấy được từng vị cường giả bước chậm trong hư không, lao thẳng về phía bọn họ.


- Đi.


Mạc Vũ quát to, Quân Mạc Tích, Hầu Thanh Lâm cùng với Ngạn Thanh cũng lui về.


- Đi lên!


Một tờ hào quang xẹt qua hư không, rõ ràng chính là Lâm Phong cưỡi cổ thuyền cấp bậc Thánh Vương Binh bay đến, sắc mặt Mạc Vũ cứng đờ, nói:


- Ngu xuẩn, ai cho ngươi bại lộ hành tung.


Lâm Phong nhìn thoáng qua Mạc Vũ đang phẫn nộ, trong lòng hắn có chút ấm áp, cười nói:


- Ngươi mới ngu xuẩn, ta đã nói sẽ bảo vệ mạng nhỏ chả người.


Nói xong, hắn quay về phía đám người Hầu Thanh Lâm quát:


- Đều đến nơi này hội hợp cùng ta.


Hầu Thanh Lâm, Quân Mạc Tích cùng với Ngạn Thanh đều là Thánh Vương tiểu thành, nếu bọn họ hành động một mình thì càng thêm nguy hiểm, một khi không có biện pháp sử dụng trận phù mà nói, bọn họ căn bản không thể thoát khỏi sự truy kích của đối phương!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play