Đế Thế nghe thấy lời của người tới bàn tay lập tức đánh vào trong hư không, ý niệm khẽ nhúc nhích, Phong Ấn Chi Môn biến mất vô ảnh, trời đất lại khôi phục lại sự thanh minh.


- Sao cửu sư huynh lại tới đây .


Chỉ thấy Đế Thế ngẩng đầu nhìn một vị cường giả áo trắng khác trong hư không cười nói, trong lòng hắn cũng có chút khó chịu, sư tôn đã có chín vị đệ tử thân truyền ở trước hắn, Đế Thế cũng phi thường tôn kính đối với tám vị sư huynh kia, bởi vì thực lực tám vị kia đều rất mạnh, bọn họ đều là nhân vật khủng bố. Duy chỉ có vị cửu sư huynh này là cảnh giới không bằng hắn, thời gian bước vào tiểu thành Thánh Vương cũng nhiều hơn so với hắn, đồn đãi, vị cửu sư huynh này do bạn cũ của sư tôn giới thiệu nên mới có cơ hội bái nhập sư môn, trở thành đệ tử thân truyền, rất nhiều ký danh đệ tử đều không phục hắn , bởi vậy Đế Thế cũng không phục hắn, nhưng dù sao Đế Thế hắn cũng mới nhập môn, mà người trước mắt này hắn buộc phải gọi một tiếng sư huynh, đợi khi hắn co nội tình trong sư môn, hắn sẽ không quá để ý đối phương nữa.


- Đến xem.


Thanh niên trong hư không nhàn nhạt nói với Đế Thế, kỳ thật thời gian hắn chính thức bái nhập làm môn hạ sư tôn cũng không dài, chỉ có vài chục năm mà thôi, thời đại náo động bắt đầu, hắn bị tồn tại từng dạy dỗ hắn đến đón đi và mang vào bên trong sư môn cường đại mà thần bí, hơn nữa hắn có thể chính thức bái sư nhập môn, trở thành đệ tử của tồn tại cường đại kia, so sánh với những người khác, hắn vẫn còn lạ lẫm với tình huống của sư môn, nhìn hắn có chút độc lập, hắn cũng biết Đế Thế không để ý đến hắn, đương nhiên hắn cũng không để ý cái nhìn của đối phương.


- Lâm Phong ca, rốt cục ta cũng lại gặp được ca .


Chỉ thấy ánh mắt thanh niên chuyển qua, dừng lại trên người Lâm Phong cười nói. Lúc thanh niên xuất hiện, Lâm Phong nhìn thấy hắn, trong thần sắc lộ ra một chút cổ quái, vậy mà tiểu gia hỏa kia cũng trưởng thành tới hoàn cảnh hôm nay rồi? Trước kia hắn biết trong thân thể đối phương có một cỗ lực lượng thần bí, nhưng mà hắn không nhìn thấu, sau này hai người chia tay, hắn không còn tin tức của đối phương nữa, không ngờ lần này gặp lại đối phương lại là đồng môn của những người kia, hơn nữa hắn còn có quan hệ sư huynh đệ với thanh niên áo trắng kia, từ lời nói của đám người kia hắn đã biết rõ nội tình của môn phái sâu đậm như thế nào, Tiên thiên nguyên thể chính là lễ bái sư. Đương nhiên, Lâm Phong cũng vì đối phương mà cảm thấy cao hứng, vậy mà tiểu gia hỏa kia lại trong năm tháng ngắn ngủi có thực lực mạnh mẽ như thế, mặc dù hắn có sư môn cường đại nhưng vẫn không thoát được thiên phú tự thân.


- Đoạn Phong.


Trên mặt Lâm Phong lộ ra một nụ cười, thanh niên mới đến này rõ ràng là Đoạn Phong có được huyết mạch hoàng thất Tuyết Nguyệt Quốc ngày xưa .


- Hả?


Đế Thế nghe hai người nói chuyện không khỏi sửng sốt xuống, không ngờ bọn họ quen biết.


- Lâm Phong ca, mặc dù ta vừa xuất sư môn không lâu, nhưng ta cũng nghe nói qua uy danh của ngươi, ngày xưa ta cũng tiến đến xem Cửu Tiêu Hội Ngộ, chứng kiến chư Thần Điện đối phó ngươi, may mà nghe nói ngươi bình yên vô sự, khi đó ta chỉ biết đại nạn không chết, tất có đại thành tựu, xem ra lời ta đoán ngày xưa đã được xác minh.


Đoạn Phong bước chậm xuống, đi đến bên cạnh Lâm Phong cười nói khiến cho thần sắc đám người áo trắng lại ngưng xuống lần nữa. Lâm Phong, bọn họ cũng đã nghe nói qua cái này tên, hóa ra người này là Lâm Phong, xem ra bọn họ thật sự coi thường người hạ giới rồi, vậy mà Lâm Phong cũng đi tới nơi này.


- Hóa ra là bằng hữu Lâm Phong của cửu sư huynh, xem ra đây là một hồi hiểu lầm .


Đế Thế đột nhiên mở miệng, lộ ra một chút ý cười nói với Lâm Phong:


- Lâm huynh, vừa rồi việc còn thỉnh đừng truy cứu.


Lâm Phong liếc mắt nhìn Đế Thế, một khi những người này đã là đồng môn của Đoạn Phong, hơn nữa đối phương cũng mở miệng thì hắn không thể nói thêm cái gì, hắn nhàn nhạt gật gật đầu, nói:


- Việc này dừng ở đây đi.



- Tốt, chỉ có điều vài tôn nhân vật nơi đây do sư tôn của ta phong ấn ngày xưa, lần này ta đến vì sư tôn ban cho ta một tôn nhân vật trong đó làm lễ bái sư, điểm này cửu sư huynh cũng biết, mong Lâm huynh không động đến chúng.


Đế Thế chuyển sang nói chuyện khác, tuy lời nói của hắn có chút khách khí, nhưng không phải đang đánh thức Lâm Phong, mà đang bảo hắn tự giải quyết cho tốt, không cần nghĩ tới chuyện cướp lấy Tiên thiên nguyên thể, đây là sư tôn phong ấn, cho dù Đoạn Phong cũng không dám ngỗ nghịch.


- Có phải sư tôn ngươi là Phong Ma Thánh?


Lâm Phong mở miệng nói, không biết hắn đang hỏi Đế Thế hay hỏi Đoạn Phong.


- Lâm Phong ca, sau này ta lại nói với ngươi.


Đoạn Phong nở nụ cười, ánh mắt lập tức nhìn về phía Đế Thế, nói:


- Ngươi đã lấy xong lễ bái sư, hiện tại ngươi có thể dẫn người đi rồi.


Thần sắc Đế Thế ngưng lại, hiện lên một chút không hờn mà giận, Đoạn Phong thật kiêu ngạo, hắn đang nghĩ mình là cửu sư huynh mà lấy loại giọng điệu nói chuyện với Đế Thế hắn sao.


- Chờ ta ổn định căn cơ trong sư môn, lại đòi lại thể diện cũng không muộn.


Đế Thế thầm nghĩ trong lòng, hắn mới nhập sư môn vẫn không nên quá kiêu ngạo mới tốt, hôm nay hắn tạm nghe theo Đoạn Phong.


- Một khi sư huynh đã mở miệng, ta đây cáo từ, lần này trở về sơn môn ta sẽ đi nói lời cảm tạ với sư tôn, đồng thời nói cho sư tôn biết tình hình bên này, xem sư tôn sẽ có ý đồ mang mấy gia hỏa này giấu đi hay không, hiện tại thông đạo của thượng hạ giới đã bị phá vỡ, để chúng ở chỗ này khó tránh khỏi phiền toái.


Đế Thế bình tĩnh nói, Đoạn Phong nhìn hắn một cái, đạm mạc nói:


- Tùy ngươi.



- Đi.


Đế Thế nở nụ cười, lập tức phất phất tay, mang theo người của hắn bay lên không, hướng về phía bầu trời mà đi, trong đôi mắt hiện lên một đạo hàn mang rất là lãnh liệt. Nhìn thấy bọn người Đế Thế rời đi, Lâm Phong lại nhìn về phía Đoạn Phong, chỉ nghe Đoạn Phong nói:


- Lâm Phong ca, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện nhé.



- Ừm, đi Thánh Linh hoàng triều đi, vừa đi vừa nói.


Lâm Phong liếc mắt nhìn chung quanh, sau đó cùng Đoạn Phong đằng vân mà đi.


- Lâm Phong ca, ngày xưa ta trong tiểu thế giới bị người mang đi, sau khi người nọ mang ta đi dạy dỗ ta tu hành, người nọ chính là sư tôn hiện tại của ta.


Đoạn Phong chậm rãi mở miệng, Lâm Phong gật gật đầu, chờ Đoạn Phong tiếp tục nói.


- Vừa bắt đầu, sư tôn dạy dỗ ta tu hành, cũng không có bảo ta chân chính bái nhập môn hạ của hắn, mặc dù ta đã coi hắn là lão sư nhưng thẳng đến sau này ta có cơ hội đi vào Thánh cảnh, sư tôn mới tiếp nhận ta, mang ta vào trong sư môn, trợ ta đột phá tới Thánh cảnh, tuy nói trước kia ta chỉ biết sư tôn là đại nhân vật, nhưng tới sư môn rồi ta mới biết được nội tình của sư tôn khủng bố như nào.



- Thế gian có nghìn vạn thế lực cường đại, ngoại trừ Thần Điện ra còn có một chút tồn tại siêu nhiên, bọn họ ẩn nấp trong vô hình, thần bí vô cùng, hoặc bọn họ không tranh đoạt với ngoại giới, hoặc âm mưu đồ thiên, ta cũng không cảm thấy kỳ quái.


Lâm Phong nở nụ cười, kiến thức hôm nay của hắn đã hơn xa ngày xưa, hôm nay phát sinh sự tình gì, hắn cũng không động dung.


- Chính như ngươi nói vậy, sư tôn của ta được xưng Phong Ma, cũng chính là truyền thuyết có thể phong ấn thần ma trong tiểu thế giới, hơn nữa hắn ở vô số năm trước đã có được thanh danh rất lớn, sư tôn có thể phong thần ma nên bị rất nhiều cường giả ngoại giới kiêng kị, chỉ có điều hắn không muốn tranh bá thiên hạ, chỉ ẩn cư trong thế giới của mình, dạy dỗ đệ tử, tạo ra thế giới của chính mình, bởi vậy theo thời gian trôi qua, người ngoại giới rất ít nghe được lời đồn về sư tôn, thậm chí có người không biết Phong Ma là ai, chỉ có đại năng giả cấp bậc lão quái vật mới biết rõ.



- Quả nhiên.


Trong lòng Lâm Phong khẽ run, cái tên Phong Ma Đại Đế trong tiểu thế giới ngày xưa chỉ là người trong đó nghĩ Đại Đế đã là tồn tại có thực lực thông thiên, lại không biết rằng Đại Đế trong mắt Phong Ma tính là cái gì, chỉ cần nháy mắt sẽ bị phá diệt.


- Quê nhà của chúng ta chính là tiểu thế giới kia, nó có phải do sư tôn ngươi sáng chế hay không?


Lâm Phong hỏi, ngày xưa trong Hoang Hải phong ấn một địa phương có bóng dáng Tuyết Nguyệt Quốc, nghe đồn nó chính là do Phong Ma Đại Đế gây nên.


- Đúng vậy, Tuyết Nguyệt Quốc là gia hương của sư tôn, nhưng Tuyết Nguyệt không phải Tuyết Nguyệt mà chúng ta sống, Tuyết Nguyệt Quốc vốn là một tiểu quốc trong đại thế giới, sư tôn của ta từng chạy từ trong đó đi ra, sau này thời kỳ thượng cổ xảy ra đại chiến khiến Cửu Tiêu rung chuyển, sinh linh đồ thán, Tuyết Nguyệt băng diệt, sư tôn mới rút Tuyết Nguyệt Quốc ra, phong ấn lại, rồi lại sáng tạo ra một cái tiểu thế giới, đó chính là thế giới chúng ta sống, hơn nữa sư tôn cũng sống ở đó, cho nên nơi đây có rất nhiều địa phương, có dấu chân của sư tôn.


Đoạn Phong đáp lại, lời nói của hắn đã xác minh rất nhiều bí ẩn trong lòng Lâm Phong. Phân thân ma đạo của Tam Sinh Đại Đế bị phong ấn, nhưng Hi Hoàng và Cửu U mộ cũng là do Phong Ma gây nên sao? Trong này lại có cái ẩn tình gì? Còn có, vì sao vũ hồn hoàng thất Tuyết Nguyệt Quốc là Phong Ấn Chi Môn?


- Phong Ma, từng sống ở Tuyết Nguyệt Quốc sao.


Trong lòng Lâm Phong đột nhiên run lên, hắn từng chính mắt thấy một vài đại năng giả ẩn nấp tu vi sống qua cuộc sống bình thường, bọn họ có thời gian, bọn họ có rất nhiều gia đình, vì sao Phong Ma không thể?


- Hoàng gia Tuyết Nguyệt Quốc có huyết mạch sư tôn ngươi?


Lâm Phong nhìn Đoạn Phong hỏi.


- Tuy sư tôn chưa bao giờ trả lời qua vấn đề này, nhưng ta nghĩ đúng vậy, chỉ có điều sư tôn có rất nhiều huyết mạch truyền lưu, nên cũng không quá để ý, chỉ có điều nơi đây là Tuyết Nguyệt hắn sáng tạo nên hắn mới có một tia lưu luyến, nếu như thiên phú ta không được, chỉ sợ ta cũng không được sư tôn để ý, sư tôn sẽ để ta tự sinh tự diệt, không mang ta đi vào trong sư môn .


Đoạn Phong thấp giọng nói, khiến cho Lâm Phong khẽ gật đầu, quả thật như thế, một vài đại năng giả có rất nhiều huyết mạch, cảm tình của bọn họ cực kỳ bé nhỏ, ngày nào đó một chi huyết mạch không còn, bọn họ cũng không để ý. Đối với Đoạn Phong mà nói, có lẽ Phong Ma cùng hắn có vài phần duyên phận, nên mới có tạo hóa hôm nay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play