Người trấn thủ chín phiến Thiên sát môn ngày càng mạnh, nhưng Lâm Phong vẫn dễ dàng đột phá sáu phiến Thiên sát môn, mãi đến tận phiến Thiên sát môn thứ bảy hắn mới dừng lại, người trấn thủ tại đây đã là nửa bước Thánh nhân, trong ánh mắt hai lão giả lộ ra huyết sắc, lạnh lùng nhìn quét Lâm Phong, thân thể cả hai bay lên trời, thủ chưởng vung lên, nhất thời huyết sắc đại chưởng ấn đáng sợ chụp về hướng Lâm Phong.

Con ngươi Lâm Phong đen kịt, dường như một vòng xoáy sâu không thấy đáy, cực kỳ đáng sợ.


- Đi vào.


Lâm Phong phun ra một đạo thanh âm, hai lão giả kia bị cuốn vào trong vòng xoaý hắc ám, giống như vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời, chỉ có tử vong bao phủ bọn họ.


- Ảo cảnh thật mạnh.


Vẻ mặt hai lão giả kia vô cùng khó coi, bọn họ không nghĩ tới ảo thuật của người mới đến này lại lợi hại như vậy.


- Oanh ca!


Một cự chưởng đáng sợ đánh tới hướng bọn họ, ảo thuật bị phá nát, hai người điên cuồng chống đỡ công kích, nhưng lúc bọn hắn thanh tỉnh lại thì bọn hắn phát hiện Lâm Phong đã đi qua phiến Thiên sát môn thứ tám.


- Lợi hại!


Hai lão giả nhìn Lâm Phong đi vào phiến Thiên sát môn thứ chín, hắn một hơi đột phá tám phiến Thiên sát môn, thực lực vô cùng lợi hại.


- Xem ra lại có một nhân vật lợi hại tiến vào Thiên sát môn, hi vọng lần này bước vào bên trong Thần Mộ có thể có vận may gặp được di tích.


Tên còn lại nở nụ cười, Lâm Phong đã bắt đầu giao phong cùng cường giả trấn thủ phiến Thiên sát môn thứ chín. Trấn thủ phiến Thiên sát môn thứ chín chỉ có một người, nhưng người này là một tồn tại phi thường lợi hại, tuy hắn cũng là nửa bước Thánh nhân, nhưng sức chiến đấu của hắn rất mạnh, lực công kích vô cùng lợi hại. Tuy nhiên khi đối mặt với Lâm Phong thì thực lực của hắn có vẻ vẫn không đủ, rất nhanh hắn bị đánh bại. Lâm Phong đã dễ dàng thông qua chín phiến Thiên sát môn.


- Không sai biệt lắm, Thiên sát minh ta lại có một vị cường giả Thánh cảnh gia nhập, ngươi tên gì?


Chỉ thấy người trấn thủ phiến Thiên sát môn thứ chín kia quay về phía Lâm Phong cười vang, nói.


- Mộc Phong.


Lâm Phong mở miệng nói.


- Mộc Phong huynh, thực lực của ngươi rất lợi hại, chắc hẳn cũng vì tiến vào Thần Mộ nên mới đến Thiên sát minh ta.


Người kia cười nói, Thiên sát minh thành lập cùng với ý nghĩa tồn tại của thế lực này cũng chính là vì cấm địa Thần Mộ.


- Đúng vậy, chư vị dự định khi nào sẽ tiến vào Thần Mộ, lần này có bao nhiêu cường giả tham gia?


Lâm Phong mở miệng hỏi.


- Thần Mộ cũng giống với những cấm địa khác, đi vào rất dễ dàng nhưng muốn sống sót đi ra thì lại vô cùng khó khăn, vì lẽ đó nhất định chúng ta phải chuẩn bị thật tốt.


Lần này vẫn giống như trước, Thiên sát minh chuẩn bị thành lập một chi quân đoàn lợi hại bao gồm rất nhiều cường giả cấp Thánh Vương, mặt khác lại cộng thêm tư liệu của Thiên sát minh về Thần Mộ và những cường giả trong Thần Mộ, chắc chắn sẽ không để ngươi thất vọng.


- Có thể dẫn tiến ta được chứ.


Lâm Phong mở miệng hỏi.


- Không vội, chúng ta trước tiên tiến vào Thiên sát minh an bài nơi nghỉ ngơi cho ngươi, nếu có cơ hội, ta sẽ giới thiệu mấy người với ngươi.


Người kia mở miệng nói, thân hình hắn loé lên, thân thể Lâm Phong đuổi theo sau, hai người đi vào bên trong Thiên Sát Minh, hắn an bài chỗ ở cho Lâm Phong, sau khi giới thiệu một ít chuyện cho Lâm Phong biết rồi rời đi. Lâm Phong ngồi khoanh chân trong sân, chỉ thấy từng sợi thần niệm quang mang từ mi tâm hắn tràn ra, thần niệm hắn tỏa ra bao phủ hư không xung quanh, thần niệm mạnh mẽ rất nhanh liền bao phủ vòm trời phía trên, dường như đan thành cung điện liên tiếp, thu hết tất cả quang cảnh Thiên Sát Minh phía dưới vào đáy mắt. Rất nhiều người ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời không khỏi nở nụ cười, lấy thần niệm nhòm ngó một người không phải hành vi hữu hảo gì, nhưng mà cái tên này thật trực tiếp, thần niệm của hắn bay lên hư không quan sát toàn bộ Thiên Sát Minh. Bên trong Thiên Sát Minh, từng sợi thần niệm nhào lên phía trên hư không, thần niệm ở trên vòm trời thăm dò lại Lâm Phong. Bất quá Lâm Phong đối với việc này cũng không để ý chút nào, rất nhanh ánh mắt của hắn khóa chặt một thân ảnh nào đó trong sân. Ở nơi đó, có một đoàn người ngồi khoanh chân, phi thường nhàn nhã, khí tức của đám người này đều rất đáng sợ, trên người tất cả bọn họ đều khoác hỏa diễm trường bào, rất khả năng đây chính là người của Hỏa Diễm Thần Điện.


- Ai dám lớn mật như thế?


Lúc này, chỉ nghe một người nói nhỏ, hắn chợt ngẩng đầu nhìn lên hư không.


- Cút!


Lúc này chỉ nghe một đạo thanh âm băng lãnh truyền ra, âm thanh khủng bố dường như theo hư không mà động, trực tiếp vang lên trong tai của Lâm Phong. Lúc này chỉ thấy Lâm Phong mở mắt ra, hắn thu hồi thần niệm lại, trong ánh mắt hắn lóe lên một đạo quang mang sắc bén, những người này chính là người của Hỏa Diễm Thần Điện, như vậy Khung Dục cũng trong đó, Lâm Phong suy nghĩ tới rồi người trẻ tuổi trẻ có khí tức bình tĩnh ngồi đó, rất có khả năng chính là Khung Dục. Tại vị trí của đoàn người Hỏa Diễm Thần Điện, một người mở miệng hỏi:


- Người nào?



- Không biết, là một thanh niên tà dị, tu vi rất thần bí, trước đây ta chưa từng nhìn thấy hắn, hẳn mới gia nhập vào Thiên Sát Minh.


Một người đáp lại.


- Lá gan của người rất lớn, mới vừa gia nhập vào Thiên Sát Minh lại dám lấy thần niệm nhòm ngó khắp nơi.


Những người này cười nhạt, bọn hắn không thèm để ý tới, cũng không có lưu ý đến Lâm Phong quá mức. Lâm Phong cũng không có hành động, mặc dù Khung Dục thật sự ở trong đó, nhưng mà nơi này có nhiều cường giả lợi hại như vậy hắn muốn bắt Khung Dục căn bản là không có khả năng thành công, hiện tại hắn cần chờ đợi thời cơ. Khoảng thời gian sau đó, mỗi ngày Lâm Phong đều tỏa thần niệm ra bao phủ vòm trời phía trên, giống như đang tắm ánh mặt trời, khiến cho trong lòng rất nhiều người đang thầm mắng Lâm Phong. Tuy nhiên Lâm Phong cũng không dùng thần niệm nhòm ngó những địa phương bí ẩn hay quấy rầy người khác tu luyện nên cũng không có người nào thật sự nhằm vào Lâm Phong, bọn họ chỉ có chút khó chịu, người mới đến này vẫn còn tỏa ra thần niệm mỗi ngày, chẳng lẽ hắn đang tu luyện hay sao? Thời gian chậm rãi trôi qua, bên trong Thiên Viêm Thành, hiện giờ cũng vô cùng náo nhiệt, có rất nhiều cường giả tiến về nơi này, cường giả của Vận Mệnh Thần Điện, cường giả Cổ Giới tộc đều đến. Đương nhiên, thân ngoại hóa thân của Lâm Phong cũng đi tới nơi này, hai tôn thân ngoại hóa thân của hắn vẫn luôn ở trong Vận Mệnh Thần Điện tu luyện, quan các loại ngọc giản, làm bạn tu luyện với Mộng Tình, bất quá bây giờ Già Thiên bị Hỏa Diễm Thần Điện bắt, trong lòng MộngTtình như có lửa đốt, một tôn thân ngoại hóa thân của Lâm Phong đi đến bên trong Thiên Viêm thành, ít nhất chỉ cần hắn không toàn lực ra tay, liền có thể mê hoặc ánh mắt của Hỏa Diễm Thần Điện để bọn họ cho rằng Lâm Phong đang ở trong Thiên Viêm thành. Hai bên, đồng thời hành động. Trong một tòa hành cung tại Thiên Viêm thành, Vận Mệnh Giả đang ở cùng Lâm Phong, hắn quay lại hỏi Lâm Phong:


- Tình hình bên kia ra sao?



- Ta vẫn đang ở trong Thiên Sát Minh, hiện nay không có dự định tiến vào Thần Mộ.



- Được, ngươi tiếp tục ở đó, ta đã sắp đến rồi, nếu bọn họ muốn bước vào Thần Mộ, nhất định phải nghĩ biện pháp ngăn cản bọn họ.


Vận Mệnh Giả tiếp tục nói, Lâm Phong gật đầu, Lâm Phong biết Vận Mệnh Giả này thực ra cũng là một tôn thân ngoại hóa thân. Bây giờ, bản tôn của Lâm Phong đang ở trong Thiên Sát Minh, còn thân ngoại hóa thân của hắn lại ở nơi này, mà thân ngoại hóa thân của Vận Mệnh Giả cũng ở nơi này, còn bản tôn của Vận Mệnh Giả đang trên đường chạy tới Thiên Sát Minh. Lâm Phong vẫn không biết bản tôn Vận Mệnh Giả đang làm gì. Bây giờ, bản tôn của hắn đi ra, cũng có nghĩa Ma Thiên xuất thế.


- Ở nơi này chúng ta phải làm sao?


Lâm Phong gật gật đầu, mỗi ngày hắn đều dùng thần niệm thăm dò động tĩnh của Thiên át Minh, hắn là đang lo lắng Khung Dục sẽ bước vào Thần Mộ. Đồng thời hắn cũng đang tìm kiếm cơ hội ra tay, như nếu có thể đợi được Vận Mệnh Giả tới đương nhiên là tốt nhất.


- Ta đã báo cho Hỏa Diễm Thần Điện, bọn họ đồng ý ngày mai gặp mặt một lần.


Khi đó, có lẽ ta có thể chạy tới Huyêta Đế Thành. Vận Mệnh Giả thản nhiên nói, khiến cho tromg ánh mắt Lâm Phong lóe lên một đạo ưuang mang sắc bén, chỉ còn lại không tới một ngày nữa. Ngày hôm đó, Lâm Phong không ra khỏi nơi ở, chỉ thấy bên ngoài có một thanh âm truyền đến:


- Mộc Phong huynh.


Lâm Phong nghe được âm thanh liền mở mắt ra, lập tức thân hình hắn loé lên, trong chớp mắt đi ra bên ngoài, người đến chính là người trấn thủ phiến Thiên sát môn thứ chín trước kia, chỉ thấy hắn cười nói:


- Mộc Phong huynh, hôm nay tiến hành một cuộc gặp mặt để mọi người nhận biết nhau, sau đó chúng ta liền chuẩn bị tiến vào Thần Mộ.



- Ngày hôm nay liền đi sao?


Vẻ mặt Lâm Phong hơi ngưng lại, thời gian thật gấp gáp, không tới nửa ngày sau là Vận Mệnh Giả có thể chạy tới Huyết Đế Thành.


- Đúng vậy, chúng ta đi thôi.


Người kia nở nụ cười, liền đi phía trước dẫn đường, Lâm Phong không thể làm gì khác, hắn đành phải đuổi theo, cho dù hắn không đi cũng không thể ngăn cản những người khác tiến vào Thần Mộ. Không lâu sau, bọn họ đi tới một quảng trường, nơi này đã có vài chục người tụ hợp, từng đạo khí tức khủng bố lan tràn ra, sau khi nhìn thấy Lâm Phong vẻ mặt bọn họ liền ngưng lại, chỉ thấy có người cười nói:


- Chính là cái tên mỗi ngày đều dùng thần niệm dung nhập vào hư không, không biết hắn muốn làm cái gì.



- Ta mới gia nhập vào Thiên Sát Minh, không hiểu quy củ, các vị chớ trách.


Khóe miệng Lâm Phong hiện lên một đạo cười khẩy, hắn đang đánh giá đám người, người của Hỏa Diễm Thần Điện cũng ở nơi này. Có một thanh niên trẻ tuổi đứng ở giữa đám người của Hỏa Diễm Thần Điện, hắn chính là Khung Dục, trải qua thần niệm quan sát nhiều ngày qua Lâm Phong đã có thể xác định thanh niên kia chính là Khung Dục. Mặt Lâm Phong không chút biến sắc, nhưng hai tay hắn hơi nắm chặt. Hiện tại, các cường giả đều có mặt ở nơi nay, hắn căn bản không có một tia cơ hội, hắn hy vọng có thể kéo dài một chút thời gian, đợi Vận Mệnh Giả đến, khi đó hắn cùng Thiên Nhược Kiếm sẽ đồng thời động thủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play