Đúng như người Cổ Giới Tộc đã dự đoán, rốt cục Hỏa Diễm Thần Điện cũng im lặng xuống, lần này trở về bọn họ đã nghĩ lại một lần . Người trên Cửu Tiêu Thiên Đình cũng chân chính ý thức được một chủng tộc cổ lão đang quật khởi, Cổ Giới Tộc yên lặng vô số năm bỗng nhiên nổi tiếng, sau vài lần chiến đấu khiến Cửu Tiêu run rẩy. Nhưng Cổ Giới Tộc nhìn chuyện này rất yên bình, giống như chuyện này vốn là một chuyện tình cực kỳ bình thường, không có gì đáng giá khoe ra, ngày hôm nay Cổ Giới Tộc có hai đạo thân ảnh đi ra, hướng về phương đông mà đi. Phương đông của Cửu Tiêu Thiên Đình có một tòa thành nổi tiếng là Thanh Minh Thành, toà thành trì mênh mông này độc lập với các vực khác, mặc dù nó chiếm diện tích cực rộng, nhưng mà nhân khẩu không nhiều lắm, thậm chí nó rất ít lui tới với ngoại giới, nhưng mà rất nhiều cường giả ở Cửu Tiêu Thiên Đình, đối với toà thành này mang tâm kính sợ, bởi vì Thanh Minh Thành có một nhân vật phi thường nổi danh sống, đó là đồ đệ của Thần Chú Sư, Binh Chú Giả. Không thể nghi ngờ Binh Chú Giả là tượng trưng cho toà thành này, hôm nay Thanh Minh Thành có không ít người tiến đến, những người này hoặc thực lực cường đại, hoặc thân phận phi phàm, bọn họ cùng lấy được một tin tức, nên không hẹn mà cùng đi tới Thanh Minh Thành, vì họ muốn tận mắt nhìn Binh Chú Giả chế tạo Thánh Vương Binh đáng sợ như thế nào. Nếu luyện khí sư bình thường luyện khí thì cho dù hắn có thể luyện chế ra Thánh Vương Binh, những đại nhân vật kia cũng khinh thường tiến đến xem, đơn giản là người công khai luyện khí lần này, chính là Binh Chú Giả, không nói đến hắn là đệ tử Thần Chú Sư chỉ riêng danh vọng của bản thân cũng cực kỳ nổi tiếng rồi, vài món Thánh Vương Binh hắn luyện chế ra như Đế Xá, Già Diệp, Thiên Vọng, đã lưu lại một đoạn truyền thuyết trên đại lục, chúng được vài vị cường giả khủng bố sử dụng, sáng tạo ra một đoạn truyền kỳ. Tại Cửu Tiêu Thiên Đình, có không biết bao nhiêu nhân vật Thánh Vương đại thành ẩn nấp, họ đều muốn hắn hỗ trợ luyện chế một kiện Thánh Vương Binh mà không được, ba đại đệ tử Thần Chú Sư chính là người đại biểu cho giới luyện khí, trong chức nghiệp luyện khí, bọn họ là nhân vật đứng trên đỉnh phong. Trong một khu vực có khí tức mờ ảo ở Thanh Minh Thành, rất nhiều người dừng lại nghỉ ngơi trong tửu lâu, nhưng mà bọn họ lại phi thường im lặng, khu vực này là chỗ Binh Chú Giả tu hành, giờ phút này Lâm Phong cũng ở trước một bàn trà, người ngồi đối diện với hắn là cường giả Thánh Vương đại thành Cố Trúc của Cổ Giới Tộc, lần này Cổ Giới Tộc cũng chỉ có hắn và Cố Trúc đến đây. Ánh mắt Lâm Phong nhìn đám người chung quanh, bọn họ đều là những nhân vật phi thường, chỉ sợ có rất nhiều người ngày thường không thể thấy được cũng xuất hiện ở trong này, có lẽ ngươi nhìn thấy người bọn họ không nhận ra, nhưng nếu nghe được tên bọn họ thì ngươi nhất định sẽ biết được, giống như Cố Trúc vậy, hắn ở trong Cửu Tiêu Thiên Đình cũng không phải người vô danh, mà rất nổi danh, cái danh Huyết Tiên Sinh của Cố Trúc có rất nhiều người nghe qua, nhưng người gặp hắn lại rất ít, hoặc nói ngươi có gặp được cũng không nhận ra. Cố Trúc nổi danh rất sớm ở Cửu Tiêu, hôm nay hắn đã có nhiều năm không xuất hiện, cũng dần dần bị mọi người quên mất, thế cho nên nhân vật Thánh Vương đại thành của Hỏa Diễm Thần Điện không có nhận ra hắn.
- Cố huynh.
Đúng lúc này có một đạo thanh âm truyền đến, ánh mắt Cố Trúc và Lâm Phong chuyển qua, hai người lập tức nhìn thấy vài đạo thân ảnh bước chậm mà đến, người cầm đầu cũng mặc một bộ áo bào trắng giống với quần áo Hoa Dịch ngày xưa, ở bên cạnh hắn, có một vị kiếm khách nhìn rất trẻ tuổi, Hoa Dịch cũng ở chỗ đó.
- Không Chú huynh!
Cố Trúc nhìn thấy người tới liền đứng lên, lộ ra một chút ý cười, rất hiển nhiên người tới chính là Không Chú Giả nhị đệ tử của Thần Chú Sư. Xa xa, có không ít người dừng động tác trong tay lại, tất cả đều đứng dậy, tỏ ý tôn kính với Không Chú Giả.
- Các vị không cần như thế, hôm nay ta cũng đến đây xem sư huynh luyện khí, chúng ta đều giống nhau, tất cả mọi người cứ tự nhiên đi.
Không Chú Giả nhìn thấy mọi người đứng dậy thì không khỏi nhìn về phía mọi người nói.
- Hôm nay có may mắn nhìn thấy hai vị tông sư là Binh Chú Giả và Không Chú Giả, chuyến đi này không tệ chút nào.
Chỉ thấy một người cười nói, rồi ngồi xuống dưới, Lâm Phong và mọi người mỉm cười với cách nói chuyện của người kia, trong lòng thầm than lực ảnh hưởng của luyện khí đại sư cao nhất thật đáng sợ. Không Chú Giả ngồi xuống bên cạnh Cố Trúc, mỉm cười nói:
- Cũng không biết sư huynh muốn làm gì, sao lại lựa chọn phương thức luyện khí như vậy.
- Chắc Binh Chú Giả có thâm ý.
Cố Trúc mỉm cười đáp lại, sau đó lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía kiếm khách bên cạnh Không Chú Giả cười hỏi:
- Nếu ta không có đoán sai thì đây là đệ tử của Già Diệp tiền bối rồi!
- Hảo nhãn lực, đây đúng là truyền nhân của Già Diệp tiền bối tên Thiên Nhược Kiếm, lúc Thiên Nhược huynh còn rất nhỏ đã ở bên ngoài đi lại, chỉ sợ người biết hắn cũng không nhiều!
Không Chú Giả mỉm cười nói, khiến cho thần sắc Lâm Phong có chút khiếp sợ, kiếm khách nhìn như phi thường trẻ tuổi trước mắt lại được Không Chú Giả lấy danh xưng huynh đến gọi, hiển nhiên người này cũng là một vị cường giả có thể so sánh cùng Cố Trúc, đương nhiên tuổi của hắn sẽ tuyệt đối không giống như vẻ bề ngoài của hắn, ít nhất hắn cũng đã sống mấy ngàn năm thậm chí vạn năm cũng có khả năng.
- Già Diệp, Già Diệp Chi Kiếm!
Lâm Phong nhớ tới một tồn tại đáng sợ trong di tích Kỳ Thiên Thánh Đô, bọn họ cùng tồn tại cùng một chỗ với Tần Sơn, hình như kiếm của hắn cũng được gọi là Già Diệp Chi Kiếm.
- Thiên Nhược tiền bối, ta từng nghe nói Thanh Tiêu đại lục có một thanh Già Diệp Chi Kiếm, không biết người đó và tiền bối có quan hệ gì không?
Lâm Phong tò mò hỏi.
- Đó là Đại sư huynh của ta, nhưng ta cũng chưa từng nhìn thấy vị Đại sư huynh này, ta chỉ nghe sư tôn nói Đại sư huynh đối nhân xử thế rất tốt, thích hợp tu hành kiếm pháp của người, đáng tiếc hắn lại không làm việc đàng hoàng, đi mở thế lực của chính mình, cuối cùng thân vẫn ở ngoài.
Lâm Phong nghe đối phương trả lời thì thần sắc ngưng lại, đại sư huynh Thiên Nhược Kiếm, xem ra sư tôn Thiên Nhược Kiếm chính là Già Diệp rồi, đây tuyệt đối là một lão quái vật, không biết sống bao nhiêu năm, Không Chú Giả cũng phải gọi hắn một tiếng tiền bối, nhưng mà nghe đồn Già Diệp chính là do Binh Chú Giả tế luyện ra, điều này có ý nghĩa ở vô số năm trước Binh Chú Giả đã quen biết Già Diệp và giúp hắn chú kiếm, Binh Chú Giả cũng là một lão quái vật, chẳng qua hắn ở trên tu vi võ đạo đã bị Già Diệp siêu việt.
- Sư huynh của tiền bối thân vẫn, mà Già Diệp lão tiền bối không có sai người tiến đến điều tra sao?
Lâm Phong mở miệng hỏi.
- Sư tôn thụ nghiệp, tu hành là do cá nhân, bất kể bọn họ lựa chọn con đường của mình như thế nào, sống hay chết không cần đi chấp nhất, kia chính là con đường bọn họ chọn.
Thiên Nhược Kiếm đáp lại một tiếng, khiến cho Lâm Phong thầm than Già Diệp lão nhân quá rộng rãi, đây cũng là một loại cảnh giới, ít nhất Lâm Phong hắn làm không được.
- Thật náo nhiệt, cường giả trong này thật nhiều.
Lúc này, cách đó không xa có một đạo thanh âm truyền ra, khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng lại, chỉ thấy ánh mắt Lâm Phong chậm rãi chuyển qua, đồng tử nhịn không được khẽ co rút lại, chỉ thấy ở phương hướng kia có vài đạo thân ảnh bước chậm đi tới, trong đó một người còn rất trẻ, tư thế oai hùng hiên ngang, tinh thần có vẻ phấn chấn bồng bột.
- Già Thiên!
Lâm Phong rất kinh ngạc, hắn không ngờ Già Thiên cũng đi tới Thanh Minh Thành, đến xem Binh Chú Giả luyện khí.
- Tốc độ tu hành của tiểu gia hỏa thật nhanh, không ngờ nó đã tiến nhập Thánh Đế cảnh, thực không tồi.
Trong lòng Lâm Phong có chút hài lòng, tốc độ tu hành của Già Thiên rất nhanh, so với hắn lúc trước phải nhanh hơn rất nhiều, Lâm Phong lại nhìn về phía mấy người bên cạnh Già Thiên, tu vi mấy người này cũng rất cường đại, tất cả đều là nhân vật Thánh cảnh, không biết họ là ai, sao Già Thiên lại đi cùng bọn họ một chỗ.
- Tự nhiên, Già Thiên tiểu huynh đệ, Binh Chú Giả là đệ tử Thần Chú Sư, nhân vật đại biểu luyện khí giới, hắn công khai luyện khí, nên hấp dẫn rất nhiều cường giả đến, những người trong này ngày thường trong đều là khó gặp.
Người bên cạnh cười nói, khiến cho Già Thiên khẽ gật đầu, đúng là người trong này so với hắn đều lợi hại hơn.
- Ân.
Già Thiên khẽ gật đầu, trong đôi mắt lộ ra vài phần hưng phấn, loại thịnh cảnh này rất khó gặp.
- Chúng ta tìm một chỗ ngồi đi!
Người bên cạnh Già Thiên mở miệng nói, bọn họ lập tức đi vào một bàn trà, Già Thiên đang chuẩn bị ngồi xuống thì hắn đã thấy chỗ ngồi bên cạnh, có một đạo ánh mắt phong duệ bắn về phía hắn, nói:
- Thánh giả ngồi xuống thì cũng được thôi, người nào chưa đặt chân vào Thánh cảnh vẫn nên cút đi, để chỗ cho người khác tới, không nên chiếm chỗ.
Ánh mắt đám người Già Thiên hướng về phía bên kia nhìn lại, chỉ thấy trên mặt Già Thiên lộ ra một chút ý cười, những năm gần đây hắn đi du lịch đại lục nên hắn đã trải qua không ít chuyện, hắn sẽ không dễ dàng tức giận, nhất là tại nơi này, nơi tu hành của Binh Chú Giả tiền bối, lại càng không thể tranh chấp cùng người khác.
- Vãn bối ngưỡng mộ Binh Chú Giả tiền bối, cùng vài vị trưởng bối tới đây, nếu tiền bối khác đến mà muốn ngồi đây, vãn bối tự nhiên nhường chỗ.
Già Thiên đáp lại một tiếng, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
- Ta bảo ngươi cút!
Người nọ đột nhiên bắn ra một đạo phong mang đáng sợ, quét về phía Già Thiên, Thánh Nhân oai đột nhiên hướng tới chỗ Già Thiên bao phủ, một màn này khiến cho Lâm Phong khẽ nhíu mày lại, vốn Thánh giả có tâm tình rất bình thản, ít nhất không đến mức khí độ hẹp hòi như thế, dễ dàng tranh chấp cùng người không quen biết, hình như người này có ý tứ khiêu khích rõ ràng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT