Vị trí Phong Thánh Chi Vực ở gần khu vực trung tâm của Cửu Tiêu thiên đình, trong ngày thường, là một khu vực hoang vu, bởi vì linh khí khu vực này dường như đều bị thất thoát, căn bản không thích hợp tu luyện, giống như một mảnh lĩnh vực bị bỏ quên, rất khó tưởng tượng phiến lĩnh vực bị lãng quên này lại là Phong Thánh Chi Vực.
Lúc này, ở Phong Thánh Chi Vực, trên phiến thổ địa linh khí ít ỏi, chẳng biết từ lúc nào xuất hiện thân ảnh một vài cường giả. Những cường giả này có vẻ rất bình tĩnh, nhưng trong lòng họ lại có chút gợn sóng, nhất là một chút người đã trải qua năm tháng lâu dài, ba động trong lòng bọn họ càng lợi hại. Những người không cần bao lâu đã đặt chân vào Thánh Đế cảnh có lẽ là một ít nhân vật thiên tài của Thần Điện. Tuy nói Thánh cảnh khó vào, nhưng cơ hội của bọn vẫn rất lớn, nhưng mà một ít nhân vật thế hệ trước lại không giống, bọn họ cảm giác được bằng vào cố gắng của bản thân rất khó có thể bước vào Thánh cảnh, đôi khi cần phải mượn một ít cơ duyên mới có thể bước tiếp được. Phong Thánh Chi Vực chính là cơ duyên to lớn. Ở hướng tây bắc, cả người một vị lão nhân mặc áo bào tro đều lộ ra khí tức lạnh lùng, chỉ thấy thần sắc hắn nhìn phiến khu vực man hoang cực kỳ lợi hại:
- Đã qua một nghìn năm, lần trước ta đã gặp thoáng qua Thánh Vận.
Lần này, ta nhất định phải tranh thủ, không thể để mất Thánh Vận. Cách hắn xa xa về phía đông lại có một lão giả tóc trắng xoá xuất hiện, hắn đứng đó, khí tức bình tĩnh, nhưng trong lòng sinh ra gợn sóng:
- Một nghìn năm, lúc hình chiếu Thánh vực tái hiện, số mệnh vô thượng sẽ bao phủ phiến đại địa hoang vu, linh khí đại địa bị đoạt mất trong nghìn năm qua trở thành cơ duyên nhập Thánh.
Lần này, ta sao có thể để cơ duyên vụt mất khỏi tay lần nữa. Trừ bọn họ ra, có rất nhiều cường giả đời trước đều đã đến, bọn họ tới sớm hơn so với người của thế hệ trẻ. Bởi vì ở ngàn năm trước bọn họ đã trải qua, chính mắt nhìn thấy Thánh Vận trước mắt mình vụt mất, khổ tu nghìn năm vẫn không thể nhập Thánh, lúc này đây lại qua nghìn năm nếu bọn họ gặp lại cơ duyên họ không cho phép bản thân bỏ qua một lần nữa. Lúc Lâm Phong đi tới Phong Thánh Chi Vực, ánh mắt hắn nhìn về hư không, thần sắc ngưng trọng.
- Thật nhiều cường giả, lần này, tất cả cường giả cấp Thánh Đế của Cửu Tiêu đều tới sao?
Lâm Phong ngồi trên lưng Ngao Ma, mở miệng nói, hắn vô cùng kinh ngạc, cơ hội thành Thánh đối với cường giả Thánh Đế cảnh giới mà nói nhất định phải đạt được, siêu phàm nhập Thánh dù chỉ một bước nhưng chênh lệch lại không thể bù đắp, bước ra một bước này chính là một sự lột xác hoàn toàn thử hỏi ai có thể bỏ qua.
- Lão đại, ngươi có biết Phong Thánh Chi Vực xảy ra chuyện gì xảy sao?
Ngao Ma tò mò hỏi.
- Có người nói nơi này có Thánh Vận, đó chính là cơ duyên thành Thánh của bản thân, về phần Thánh Vận là vật huyền diệu gì thì ta cũng không rõ ràng.
Lâm Phong mở miệng nói, rất khó tưởng tượng, phiến địa phương hoang vu này sẽ sinh ra Thánh Vận, ẩn chứa cơ hội thành Thánh, hắn có cảm giác linh khí ở nơi này đều bị thất thoát mất.
- Lẽ nào đây chính là nói vật cực tất phản sao?
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng.
- Tà Thần.
Đúng lúc này, một đạo thanh âm lanh lảnh truyền đến, ánh mắt Lâm Phong chuyển qua, liền thấy Xích Luyện Sơn cách đó không xa, thân thể hắn đang hướng phía bên này đi tới, trên mặt hắn lộ ra ý cười:
- Tà Thần, ngươi cũng tới tranh đoạt cơ hội thành Thánh sao?
- Đúng vậy.
Lâm Phong nở nụ cười, Xích Luyện Sơn đi tới bên cạnh hắn, nói:
- Rất nhiều lão quái vật cũng đến rồi, áp lực thật lớn.
- Bằng vào thực lực của ngươi cũng cảm nhận được áp lực rất lớn?
Lâm Phong hỏi.
- Đương nhiên.
Xích Luyện Sơn gật đầu:
- Càng nhiều người tới cướp đoạt Thánh Vận mới có thể có cơ hội thành Thánh lớn hơn.
Tuy nói mỗi một nghìn năm đều có vài người thành Thánh nhưng so sánh với số người tới tranh đoạt Thánh Vận mà nói thì tỉ lệ thấp tới mức đáng sợ. Nếu ngươi đoạt được Thánh Vận trong tay chỉ sợ người khác sẽ muốn giết chết ngươi để cướp đoạt.
- Đúng vậy, sợ rằng những Thánh Đế kia sẽ điên cuồng tranh đoạt.
Lâm Phong hoàn toàn có thể hiểu được mê hoặc thành Thánh đối với Thánh Đế mãnh liệt đến như thế nào.
- Ngươi xem đám cường giả của Thần Điện đã đến rồi, tất cả bọn họ đều rất lợi hại, hơn nữa sợ rằng trong tay họ đều mang theo Thánh Vương Binh, một khi Thánh Vận xuất hiện địa phương này sẽ cực kỳ nguy hiểm, còn nữa ngươi nhìn bên kia, ngươi biết lão đầu mặc hắc bào kia là ai chứ?
Xích Luyện Sơn hỏi Lâm Phong.
- Không biết.
Lâm Phong nhìn về phía một vị hôi bào lão giả, đúng lúc này đối phương đưa mắt nhìn lại, con ngươi hắn lạnh lùng tới cực điểm.
- Đó là Băng Phong Thánh Đế, hắn đã lĩnh ngộ băng phong chi đạo tới đại viên mãn, hơn nữa còn là cực hạn băng phong, không chỉ có có thể đóng băng thân thể của ngươi, mà trong nháy mắt còn có thể đóng băng suy nghĩ của ngươi, thần hồn của ngươi, chỉ cần một nháy mắt cũng đủ khiến ngươi chết đi một trăm lần, bởi vì ngoại trừ băng phong chi đạo, hắn còn am hiểu một loại lực lượng đáng sợ, không gian pháp cường đại tạo nên lực lượng thần thông thuấn di, như vậy, ngươi đã hiểu hắn kinh khủng ra sao rồi chứ?
- Một người phi thường đáng sợ, trong khoảnh khắc đóng băng ngươi rồi sử dụng lực lượng thuấn di hạ sát thủ, chỉ một kích cũng đủ để giết chết một vị Thánh Đế cùng cấp bậc.
- Đúng vậy, trong nháy mắt là đủ rồi, ở một ngàn năm trước, hắn đã là cực hạn Thánh Đế, cũng không có biện pháp bước vào cảnh giới Cổ Thánh, cũng không biết là vận mệnh hay là vận khí quá kém.
Đó chính là một ngàn năm trước, hiện tại thực lực của hắn chỉ có thể càng trở nên mạnh mẽ sẽ không có khả năng yếu nhược đi. Xích Luyện Sơn tiếp tục nói, Lâm Phong gật đầu, một ngàn năm trước thực lực của Băng Phong Thánh Đế vẫn không có được cơ hội thánh Thánh, thẳng đến nghìn năm sau trở lại tranh đoạt.
- Hơn nữa ta nói cho ngươi biết, lão quái vật tới chỗ này đều kinh khủng như Băng Phong Thánh Đế, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng vẫn có một vài người, bọn họ vô cùng lợi hại.
Ở ngàn năm trước đã có kinh nghiệm tranh đoạt một lần, hơn nữa trong nghìn năm này sinh ra rất nhiều cường giả lợi hại và cao thủ Thần Điện cũng đủ để cho không kẻ nào dám bảo đảm bản thân có thể chắc chắn cướp đoạt Thánh Vận tới tay.
- Bên kia, người của Hỏa Diễm Thần Điện cũng đến rồi, gần đây đám người Khung Cửu Thiên có danh tiếng rất lớn.
Ánh mắt Xích Luyện Sơn nhìn về phía một phương hướng, đôi mắt Lâm Phong nhìn tới, hắn lập tức thấy được đoàn người Khung Cửu Thiên và Khung Hải Nha bước chậm mà đến, đều là cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện, Hỏa Thương cũng đến nơi này, Hỏa Thương coi như là nhân vật lợi hại. Nhưng ở chỗ này, thực lực của hắn không đáng nhắc đến, tối đa cũng chỉ có thể đến để thử thời vận xem cơ duyên có thể rơi xuống trên người hắn hay không. Khung Cửu Thiên mới là nhân vật nguy hiểm.
- Sợ rằng cường giả của các Thần Điện đều lục tục đến rồi, ta phải về bên phía Đại Địa Thần Điện, Tà Thần, ngươi hãy cẩn thận chút.
Xích Luyện Sơn mở miệng nói với Lâm Phong, người của Thần Điện cùng nhau liên thủ cướp đoạt Thánh Vận cơ hội sẽ lớn hơn nữa.
- Ta biết.
Lâm Phong gật đầu, phiến hoang vu chi địa này rất lớn, người ở nơi này chỉ là một góc của băng sơn mà thôi, sợ rằng ở các phương vị khác đều có người tới.
- Tà Thần.
Lúc này, một đạo thanh âm lạnh lùng truyền đến, Lâm Phong quay đầu lại nhìn về phía bên kia, Khung Hải Nha nhìn về bên này, thần sắc hắn lạnh lùng, nói:
- Có thể từ trong Thái Cổ Ma Quật đi ra đương nhiên là nhờ vận khí.
Tuy nhiên cướp đoạt Thánh Vận phải nhờ vào thực lực, ngươi nên mở to hai mắt, đừng để không có cướp đoạt được Thánh Vận, nhưng lại để mất tính mạng của mình.
- Cảm tạ ngươi nhắc nhở.
Lâm Phong mỉm cười đáp lại. Lúc này, trong hư không, như có một cỗ lực lượng vô hình bao phủ, dường như bao phủ toàn bộ khu vực hoang địa này vào trong. Dường như vào giờ khắc này toàn bộ lực lượng bị thất thoát trong nghìn năm qua bị đẩy trở về. Mảnh thế giới này hóa thành một mảnh không gian thánh mạch.
- Nơi này có một cửa ra.
Lâm Phong nhìn bầu trời, địa phương sát biên giới phiến Phong Thánh Chi Vực có một cửa ra. Từ giờ khắc này bắt đầu, cũng chỉ có thể ra, không thể vào, nếu như ngươi cướp đoạt Thánh Vận tới tay có thể từ lối này thoát đi, như vậy có thể tránh khỏi bị người khác vây giết. Tuy nhiên, Thánh Vận quá ít, xác xuất thành Thánh vô cùng nhỏ, rất nhiều người lợi hại muốn sau khi cướp đoạt Thánh Vận tới tay sẽ rời đi.
- Lão đại, ngươi xem nơi này dường như hiện ra toàn bộ phiến Phong Thánh Chi Vực.
Ngao Ma ngẩng đầu nhìn bức địa đồ mênh mông xuất hiện trên bầu trời, trên bản đồ, dường như hiện ra toàn bộ Phong Thánh Chi Vực.
- Tấm địa đồ Phong Thánh Chi Vực kia lại hiện ra tiêu ký, thật là kỳ lạ, như vậy cạnh tranh càng thêm tàn khốc, Phong Thánh Chi Vực này có tám cửa ra đều xuất hiện trên địa đồ, người cướp đoạt được Thánh Vận có thể rời đi từ tám cửa ra.
Lâm Phong mở miệng nói, lúc này, rất nhiều người đều đang nhìn địa đồ trên bầu trời. Mà một ít người lần trước đã từng trải qua tranh đoạt, bọn họ đã bắt đầu hành động, hướng phía khu vực trung tâm Phong Thánh Chi Vực lướt đến, nơi này khả năng lấy được cơ duyên Thánh Vận lớn hơn một chút.
- Lão đại, ta bây giờ còn không rõ ràng lắm Thánh Vận là cái gì, không biết là dùng tư thái gì xuất hiện.
Ngao Ma hỏi.
- Cứ nhìn sẽ biết, sợ rằng rất nhanh liền xuất hiện.
Lâm Phong nhìn chằm chằm địa đồ trên bầu trời, vài phương hướng trên địa đồ có ánh sáng quang điểm lóe ra, dường như hội tụ lực lượng kỳ diệu vậy.
- Ngao!
Trong hư không, một tiếng long ngâm rung động ngàn dặm hư không, kim sắc cự long quang mang xuất hiện ở phương vị nào đó trên địa đồ, ánh mắt của Ngao Ma trừng lớn, thần sắc hắn lóe lên, chợt gầm thét:
- Cự long kia là Thánh Vận?
- Hình như là vậy, chúng ta đi!
Lâm Phong hô một tiếng, thân thể Ngao Ma lập tức xông ra ngoài, không chỉ có Ngao Ma, giờ khắc này, có không biết bao nhiêu cường giả cùng xông về một phương vị, chính là phương vị kim sắc cự long quang mang hiện ra trên địa đồ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT