Lúc này, có một người đứng bên cạnh Thánh Hoàng của Tần hoàng triều, người nọ chính là một trung niên mộc mạc nhưng ánh mắt của hắn lại vô cùng có thần, giống như trong đôi mắt kia có một đoàn hỏa diễm nhảy lên , ánh mắt hắn nhìn hướng hư không phía dưới.
- Thanh niên chiến đấu cùng Tần Giang Sơn kia chính là Lâm Quỳnh Thánh.
Lúc này, Tần Thánh Hoàng chỉ vào Lâm Quỳnh Thánh phía dưới thấp giọng nói, trung niên bên cạnh khẽ gật đầu, thần sắc hắn bình tĩnh nhìn hư không phía dưới, nói:
- Không nên giết chết, ta muốn hắn sống .
- Ta hiểu.
Tần Thánh Hoàng khẽ gật đầu, thanh âm trong lời nói của hai người tuy rằng yếu ớt, nhưng mà lại không cố ý che dấu, bởi vậy ở một chỗ không gian khác, Lâm Phong cùng với Linh Thánh Hoàng cũng nghe được rõ ràng, y khiến bọn họ mặt mày nhăn lại, trong đôi mắt họ có hàn quang lóe ra, không ngờ đối phương muốn bắt sống Lâm Quỳnh Thánh. Hơn nữa, không chút nào để ý sự tồn tại của bọn họ, Tần Thánh Hoàng biết rõ Linh Thánh Hoàng có mặt ở đây lại không chút quan tâm đến.
- Sao có thể như thế.
Trong mắt Linh Thánh Hoàng lóe ra lãnh mang, nhưng mà lúc này chỉ thấy khoé miệng Tần Thánh Hoàng hiện lên một nụ cười lạnh, giống như là hắn cố ý vì cho dù người của Thánh Linh hoàng triều nhìn thấy thì đã sao, bọn họ cũng không thể thay đổi được cái gì.
- Nàng ở đây.
Tần Thánh Hoàng chú ý tới sự tồn tại của Đường U U, trong lòng hắn cười lạnh liên tục, xem ra, có khả năng Lâm Phong cũng tới. Lúc này, trên Vọng Tiên Lâu đại chiến vẫn tiếp tục trong hư không, Lâm Quỳnh Thánh đối mặt hai vị Thánh hoàng tử, không ngờ hắn lại hoàn toàn chiếm cứ thượng phong, thực lực Tần Giang Sơn rất mạnh, so với những Thánh hoàng tử thời đại Lâm Phong nhất phải cường đại hơn rất nhiều, nhưng mà, trong cùng cảnh giới Lâm Quỳnh Thánh cũng là tồn tại tuyệt đỉnh, dường như có vô số loại võ hồn dung nhập vào bên trong huyết mạch trở thành sức chiến đấu tuyệt đối của hắn lại có thêm thôn phệ chi đạo đáng sợ khiến hắn chiến đấu với hai người nhưng vẫn có thể hung hăng áp chế đối phương .
- Ngày xưa Lâm Phong, phụ thân của Lâm Quỳnh Thánh, từng một mình chiến đấu với tám đại thiên tài, cái này gọi là hổ phụ không sinh khuyển tử, thực lực Lâm Quỳnh Thánh quả nhiên cường đại.
Giờ phút này, trong hư không, một đạo thanh âm truyền ra, thanh âm kia, rõ ràng chính là một vị cường giả của Cổ Dao hoàng triều mở miệng nói ra, khiến cho không ít người lộ ra dị sắc. Nhưng ngay sau đó, người nọ tiếp tục nói:
- Bởi vậy, các ngươi cũng không cần xem đây là tất cả mà hãy thử xem Lâm Quỳnh Thánh này có hay không có sự oai hùng của phụ thân hắn.
- Thật tàn nhẫn.
- Không ngờ muốn vây công Lâm Quỳnh Thánh.
Đồng tử mọi người co rút lại, quả nhiên sau khi âm thanh của người kia truyền ra, Thánh Nữ của Cổ Dao hoàng triều liền xuất thủ, lập tức, Thánh hoàng tử của Đại Mạc hoàng triều cũng lần lượt bước vào chiến trường. Lâm Quỳnh Thánh hét lớn một tiếng, trong hư không xuất hiện một đầu yêu long xoay quanh, giống như có thể nuốt hết mọi thứ, nhìn mà ghê người, chỉ thấy đồng tử hắn lạnh lẽo, sát khí thổi quét mà ra. Giờ phút này, hắn đã động sát niệm, những người này thật đê tiện, đều là những nhân vật Thánh hoàng tử Thánh Nữ, không ai không phải thiên tài của một thế hệ, không ngờ lại liên thủ vây giết hắn. Lâm Phong cước bộ bước ra, rời khỏi phiến chiến trường này, thần sắc Linh Thánh Hoàng chợt lóe, chẳng qua hắn cũng không có đi để ý tới cái gì, Lâm Phong tự có tính toán của hắn. Một lát sau, thân ảnh Lâm Phong xuất hiện ở bên trong đám người. Chỉ là lúc này hắn lại thay đổi một gương mặt khác, khí tức là cảnh giới Võ Hoàng, chỉ thấy thân thể hắn chậm rãi bay lên không, hắn nhìn về phía trong chiến trường, giờ phút này bảy người đang vây giết Lâm Quỳnh Thánh, uy thế của bảy loại đại đạo là lợi hại bực nào, Lâm Quỳnh Thánh cùng hắn lúc trước không giống nhau, ngày xưa hắn có tử vong chi đạo lợi hại, hơn nữa nắm trong tay vài loại cổ Thánh pháp mới có thể liều mạng chiến giết cùng tám đại cường giả. Nhưng hôm nay, tuy rằng thực lực Lâm Quỳnh Thánh rất mạnh, nhưng vẫn còn chưa đủ. Chẳng qua Lâm Phong vẫn chưa lập tức xuất thủ, nhìn thấy Lâm Quỳnh Thánh đang đau khổ chống đỡ, Lâm Phong vẫn nhịn xuống , chỉ có khiến hắn đối mặt với áp lực mạnh nhất mới có thể áp bách ra sức chiến đấu đến cực hạn. Quả nhiên, Lâm Quỳnh Thánh càng đánh càng điên cuồng, mỗi người tránh lui, bảy đại cường giả sau khi đánh trúng Lâm Quỳnh Thánh lưỡng đạo chưởng lực nhưng cũng có hai người bị hắn oanh tơi một kích, miệng phun máu tươi.
- Cùng nhau.
Giờ phút này, Tần Giang Sơn lạnh lùng nói, bảy người từ bảy đại phương vị, đồng thời vây giết tới, cái loại áp lực này làm trong lòng người ta run sợ.
- Đông!
Rốt cục, Lâm Phong cũng bước ra, hắn từng gặp phải tám đại cường giả vây công, đó là tuyệt vọng cỡ nào, hôm nay con hắn cũng gặp phải cục diện như vậy, hắn muốn những người này phải nợ máu trả bằng máu.
- Cổ Hoàng triều thật là uy phong.
Thanh âm lạnh lùng từ trong miệng Lâm Phong phun ra, chỉ thấy Thánh hoàng tử của Đại Mạc hoàng triều hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, hét to:
- Cút ngay.
Dứt lời, quyền mang của hắn liền phá không không mà đến, nghiền áp tới hướng Lâm Phong. Lâm Phong huy động thủ chưởng, một tiếng bạo vang truyền ra, công kích bị phá vỡ , chân hắn đạp bước bay về phía Thánh hoàng tử của Đại Mạc hoàng triều. Trong hư không, thần sắc của cường giả Đại Mạc hoàng triều chợt ngưng lại. Ngay sau đó, hắn chỉ thấy thân ảnh kia hóa thành một đạo lưu quang đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Thánh hoàng tử của bọn họ, một quyền giản dị tự nhiên cuồn cuộn đánh về phía trước, ánh mắt chăm chú của mọi người hết sức rung động, một tiếng bạo vang truyền ra, Thánh hoàng tử của Đại Mạc hoàng triều trực tiếp bị đánh thành một đoàn huyết nhục, hồn phi phách tán, ngay tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra.
- Không.
. . Ở phias trên bầu trời, cường giả của Đại Mạc hoàng triều kia thật không ngờ có người dám xuất thủ trực tiếp giết chết Thánh hoàng tử của bọn họ, trong khoảnh khắc sắc mặt hắn vô cùng vặn vẹo, lộ ra thần sắc khó có thể tin, mà hư không xung quanh giống như đều đọng lại, mọi người cũng không ngờ lại có người xuất thủ quyết đoán như thế, trực tiếp giết chết. Một Thánh hoàng tử của hoàng triều lại bị tru sát tại đương trường, đây tuyệt đối là một sự kiện gây nên khiếp sợ thật sâu. Đột nhiên những Thánh hoàng tử, Thánh Nữ khác cũng dừng tay , ánh mắt họ nhìn chằm chằm Lâm Phong, vô cùng kinh ngạc, Thánh hoàng tử của Đại Mạc hoàng triều vừa rồi còn sóng vai chiến đấu cùng bọn họ nay hắn đã thi cốt vô tồn, một màn kia chấn động tâm linh của bọn họ thật sâu. Chỉ thấy Lâm Phong duỗi tay đánh ra một trảo, nhất thời một thủ chưởng to lớn trực tiếp dừng ở trên người Tần Giang Sơn, Tần Giang Sơn bạo rống một tiếng muốn tránh thoát, nhưng mà hôm nay hắn sao có thể lay đoongj được Lâm Phong.
- Dừng tay.
Trong hư không Tần Thánh Hoàng quát lớn một tiếng, hắn từ trong tầng mây bước chậm xuống, nhìn chằm chằm Lâm Phong, sát khí tàn phá hư không.
- Ngươi dám động vào hắn, ta sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn thây.
Tần Thánh Hoàng lạnh như băng nói, nhưng mà chỉ thấy Lâm Phong ngẩng đầu nhìn hắn, nói:
- Hôm nay vì sao bảy đại cường giả liên thủ đối phó Lâm Quỳnh Thánh?
- Chỉ là luận bàn chiến đấu bình thường.
Tần Thánh Hoàng lạnh lùng nói.
- A.
. . Một đạo tiếng kêu thảm thiết truyền ra, một cánh tay của Tần Giang Sơn bị cắt đứt, tiên huyết cuồng phun, trong lòng đám người run rẩy xuống, đây là người nào, hắn quá khủng bố, đủ ngoan độc đủ tàn nhẫn. Lâm Quỳnh Thánh cũng nhìn thấy Lâm Phong, trong lòng hắn thầm nghĩ, người này là người phương nào, vì sao ra tay giúp hắn?
- Ta lại cho ngươi một cơ hội, không nói thật, giết.
Lâm Phong lạnh lùng nói, lúc này, chỉ thấy thân thể của Thánh Nữ Cổ Dao hoàng triều bay lên không.
- Chết.
Lâm Phong phun ra một chữ, đại đạo sát phạt mà ra, tử vong chi đạo đại thành tràn về hướng của Thánh Nữ Cổ Dao hoàng triều, vị Thánh Nữ kia bị tru sát trong nháy mắt. Một màn này khiến trong lòng của cường giả Cổ Dao hoàng triều hung hăng run rẩy, sắc mặt hắn trắng bệch, chỉ thấy Lâm Phong lấy khí tức kỳ diệu bao phủ Lâm Quỳnh Thánh, phòng ngừa đối phương đột nhiên hạ sát thủ, ánh mắt hắn đảo qua người xung quanh, lạnh lùng nói:
- Ai dám cử động, giết!
Những người đó chính mắt nhìn thấy Cổ Dao Thánh Nữ tử vong, từng cái thân thể bọn họ cứng ngắc ở tại chỗ, nhìn chằm chằm Lâm Phong, đây là người nào. Tần Thánh Hoàng nhìn chằm chằm Lâm Phong, sát ý thổi quét mà ra, nhưng mặc dù hắn dám giết Lâm Phong, nhưng lại không có biện pháp đảm bảo Tần Giang Sơn không bị đối phương giết chết.
- Ngươi chỉ có một lần cơ hội.
" Thanh âm của Lâm Phong giống như đến từ Cửu U, vô cùng rét lạnh:
- Ngươi không nói, ta sẽ nhường cơ hội cho người của những hoàng triều khác.
Lúc này, trong hư không, trung niên vừa rồi cùng một chỗ với Tần Thánh Hoàng bước chậm mà đến, mở miệng nói:
- Bởi vì ta.
Ánh mắt Lâm Phong nhìn tới hướng trung niên kia, Linh Thánh Hoàng không nhận biết người này, như vậy, vì sao đối phương phải bắt Quỳnh Thánh.
- Ta khuyên ngươi hãy thả người ra.
Trong mắt người nọ như có hỏa diễm nhảy lên, hắn nói với Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong cảm giác được một cỗ ý chí nóng cháy bao phủ.
- Ngươi cùng Lâm Quỳnh Thánh có ân oán gì, vì sao phải bắt hắn?
Lâm Phong lạnh lùng hỏi lần nữa.
- Ngươi muốn chết sao?
" Người nọ nhìn chằm chằm Lâm Phong, hắn từ trên cao nhìn xuống, giống như một kẻ cao cao tại thượng nhìn xuống. Đôi mắt Lâm Phong nhìn về phía Tần Thánh Hoàng, nói:
- Hắn không sẽ để ý đến sự sông chết của Thánh hoàng tử Tần hoàng triều, bởi vậy, vấn đề này suy cho cùng thì là ngươi trả lời vẫn tốt hơn, ngươi vẫn chỉ có một cơ hội để trả lời.
Thần sắc Tần Thánh Hoàng cứng ngắc, vô cùng khó coi, môi hắn mấp máy, lại thủy chung không có mở miệng, giống như dù tính mạng của Thánh hoàng tử Tần Giang Sơn đang ở trên tayLâm Phong hắn cũng không dám nói ra chân tướng sự việc.
- Phốc xuy.
. . Lại là một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, một cánh tay khác cảu Tần Giang Sơn lại bị phá hủy, Lâm Phong nhìn chằm chằm đối phương, hỏi lại:
- Im lặng là không thể được.
- Ngươi sẽ chết không có chỗ chôn thây.
Tần Thánh Hoàng vẫn không có nói ra, đột nhiên Lâm Phong giống như ý thức được cái gì, Tần Thánh Hoàng thân là Thánh Hoàng của hoàng triều, hắn không dám nói, hắn sợ hãi trung niên kia, dù là gặp phải chuyện sinh tử của Thánh hoàng tử hắn cũng không dám nói ra chân tướng. Lâm Phong biết là đối phương không thể nói ra, ngay sau đó, tử vong chi ý dừng ở trên người của Thánh hoàng tử Thiên Tứ hoàng triều, chỉ nghe Lâm Phong lạnh lùng mở miệng nói:
- Người này na một hoàng triều đến nhận lãnh.
Thần sắc của cường giả Thiên Tứ hoàng triều cứng ngắc, khí tức đánh tới hướng Lâm Phong, nhưng hắn cũng không có mở miệng, dường như hắn cũng không dám. Lâm Phong hiểu được. Lâm Phong nở nụ cười, bởi vì hắn đã đã biết đáp án.
- Bọn họ không dám nói, ngươi tới nói cho ta biết chân tướng vậy, tuy rằng ta đã biết.
Lâm Phong nhìn về phía Tần Giang Sơn, nói:
- Không nói, ta sẽ lập tức giết chết ngươi, nếu ngươi nói ra, có thể đối phương bởi vì thân phận của mình sẽ không làm gì ngươi!
Sắc mặt Tần Giang Sơn trắng bệch, hắn thân là Thánh hoàng tử Tần hoàng triều, hắn thật sự ẩn ẩn biết trung niên kia là ai.
- Ta không nghĩ sẽ hành hạ ngươi đến chết, như vậy rất không thú vị, cho nên ngươi phải nhanh lên.
Lâm Phong bình tĩnh nói, sau khi đã biết đáp án hắn ngược lại rất bình tĩnh.
- Hắn là người ở địa phương cao nhất tới.
Tần Giang Sơn nhắm mắt lại, mở miệng nói, khiến cho thần sắc trung niên khẽ trùng xuống, sau đó, chỉ nghe Lâm Phong tiếp tục noí:
- Nói cho rõ một chút, là tòa Thần Điện nào!
Lời nói của Lâm Phong hạ xuống, khiến tâm thần mọi người khẽ run rẩy. Thần Điện!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT