Tại thời điểm Lâm Phong đánh lui đối phương, thân thể hắn cũng bị lực lượng đáng sợ từ trên trời giáng xuống đánh trúng, thân thể đáng sợ đến cực điểm của hắn cứng rắn chịu đựng công kích này.
Dù sao trước đó, hắn đã làm công kích này suy yếu không ít, nên hắn mới có thể lấy thân thể trực tiếp chống cự lại công kích. Kết cục đối chiến như vậy đã có thể chứng minh được ánh mắt Bạch cô nương rất độc. Quả thật Lâm Phong không cần bằng vào cổ đỉnh kia để chứng minh cái gì, mặc dù chỉ bằng vào thực lực bản thân hắn cũng có thể đánh bại một vị thanh niên thiên tài có tu vi Yêu Đế, sức chiến đấu của hắn cường đại khiến cho người khác chút kinh sợ.
- Ngươi còn có lời gì muốn nói sao?
Ánh mắt Bạch Vũ liếc nhìn thanh niên kia hóa thân thành bản thể Hắc Ngưu Vương, thần sắc nàng vô cùng bình tĩnh, giống như nàng đã dự liệu đến loại chiến cuộc này từ sớm. Cặp ngưu đồng cự đại của hắn co rút lại, lập tức trong miệng hắn phun ra một đạo thanh âm hùng hậu:
- Một khi Bạch cô nương có thể bước vào Vạn Yêu Vương Thánh Vực chúng ta cũng có thể đi vào, không cần đi cùng với Bạch cô nương, sau này còn gặp lại.
Dứt lời, thân ảnh hắn biến ảo thành hình người, lướt về phương xa bỏ chạy, hắn không có thể diện để tiếp tục ở lại chỗ này. Lúc này vài vị thanh niên khác cũng lần lượt rời đi, cũng chỉ còn lại có người mà Bạch Vũ nói có thực lực không sai biệt làm người thay thế Thanh Dực ở lại, chỉ thấy hắn nói với Bạch Vũ:
- Bạch cô nương chuẩn bị xuất phát sao?
- Ừm.
Bạch Vũ khẽ gật đầu.
- Trước tiên chúng ta đi tìm ai?
- Thanh Hải Chi Bằng, ngươi tuy rằng không thể biết hắn ở đâu, nhưng ta lại biết, hắn ở nơi của ngươi đang đi tìm Thanh Hải công chúa.
Bạch Vũ nhàn nhạt nói một tiếng, khiến cho đồng tử Thanh Dực đột nhiên ngưng lại, sắc mặt hắn có chút khó coi, Thanh Hải Chi Bằng không ngờ chạy đi tìm Thanh Hải công chúa, Thanh Dực hắn thích Thanh Hải công chúa sớm đã không phải bí mật gì, rất nhiều người đều biết, nhưng Thanh Hải công chúa không có hứng thú đối với hắn. Mà hôm nay, Thanh Hải Chi Bằng đi tìm Thanh Hải công chúa, trong lòng hắn sao có thể không động dung.
- Những người khác ở tại chỗ này, tiếp tục bảo vệ cung điện dưới hồ.
Bạch Vũ nói với mọi người phía sau, thân ảnh nàng lập tức lóe ra, giống như cuồng phong rời đi, trong đó chỉ có một thị nữ đi theo nàng, thị nữ kia chính là người nàng nói, thị nữ đó giống với Thanh Dực hai người họ là người thay thế bổ sung. Đương nhiên, tại thời khắc tất yếu, cũng có thể trở thành giúp đỡ cho Bạch Vũ. Thân thể Lâm Phong và Thanh Dực lần lượt đi theo, ánh mắt Thanh Dực lơ đãng liếc nhìn Lâm Phong, một khi hắn đã là người thay thế bổ sung như vậy sẽ có cơ hội chiếm lấy vị trí của Lâm Phong, sức chiến đấu của Lâm Phong vừa rồi hắn đã được nhìn thấy, quả thật rất lợi hại, không có thể coi hắn như những Vũ Hoàng khác. Mặc dù Lâm Phong trước mặt năm người kia không có tư cách đối thoại, nhưng Lâm Phong vẫn có thể tạo thành uy hiếp mãnh liệt đối với hắn. . . . Vô tận Thanh Hải mờ mịt, có từng tòa hành cung dưới đáy biển, giờ phút này, trong một tòa hành cung giữa đáy biển, có hai đạo thân ảnh rúc vào nhau ngồi phía trên vương tọa xa hoa cao quý, trong hai người có một thanh niên nam tử thân khoác trường bào màu xanh, ánh mắt hắn vô cùng sắc bén, mỗi lần hắn giơ tay nhấc chân đều ẩn chứa một cỗ ý vị kỳ diệu, hồn nhiên thiên thành, lộ ra một cỗ khí độ Tông Sư yêu thú. Mà nữ nhân rúc vào trên người hắn cũng là nhân vật phi thường lợi hại, nhưng giờ phút này nữ nhân kia lại hiện ra tư thái của nữ nhi, có vẻ vô cùng nhu thuận.
- Chừng nào thì ngươi hướng phụ vương ta cầu hôn?
Giờ phút này, nữ tử xinh đẹp kia nũng nịu nói, thanh âm của nàng làm cho người ta cảm giác được một trận nhu hòa, ánh mắt thanh niên nhìn chằm chằm phương xa, khí độ phi phàm, nói:
- Chờ ta bước vào Thiên Đế, ta sẽ trực tiếp đến cầu hôn như vậy sẽ không có ai có thể cự tuyệt.
- Ân.
Nữ tử khẽ gật đầu, nói:
- Nhungw Thanh Dực kia có chút đáng ghét, không ngờ lại đến theo đuổi ta, ta không có chút ý tứ nào đối với hắn.
- Không cần để ý tới hắn.
Thanh niên kia nhàn nhạt nói. Giờ phút này, ánh mắt hắn nhìn lên hướng bầu trời, cặp mắt sắc bén kia như muốn xuyên thấu hải dương, nới:
- Ai?
Lời nói hạ xuống, nước biển giống như đều bị tách ra, thân thể hắn giống như một đạo quang mang mang theo nữ nhân bên cạnh vạch phá bầu trời. Trong khoảnh khắc phóng ra mấy ngàn thước dưới biển sâu, chỉ thấy ở nơi này có vài đạo thân ảnh đi đến.
- Bạch Vũ, Thanh Dực.
Thanh niên nhướng mày, lãnh mang đảo qua, nói:
- Chuyện gì?
- Quả nhiên.
Thanh Dực chứng kiến thanh niên kia cùng một chỗ với nữ tử, đột nhiên sắc mặt hắn trở nên tái nhợt, hai tay nắm chặt, hắn cùng nữ nhân kia vốn là trời sinh một đôi mới đúng, rất nhieefu yêu tghú trong Thanh Hải đều cho rằng như vậy, nhưng hiện tại, hắn cảm giác giống như mọi thứ đều hóa thành bọt biển, hắn không có cơ hội bởi vì người cùng một chỗ nữ tử này lại là đối phương. Nữ tử kia chứng kiến Thanh Dực, thân thể của nàng càng kề sát vào thanh niên bên cạnh, nở nụ cười sáng lạn.
- Thanh Hải Chi Bằng, ta muốn mời người đi cùng ta tới Vạn Yêu Vương Thánh Vực, ngươi nghĩ sao?
Bạch Vũ gọn gàng dứt khoát hỏi, không có gì dài dòng vô nghĩa.
- Vạn Yêu Vương Thánh Vực.
Trong mắt Thanh Hải Chi Bằng hiện lên thần sắc cực độ phong duệ, hỏi:
- Còn có ai?
- Vài người chúng ta, ngoài ra ta tính toán tiếp tục tiến đến mời Hà Trạch Chi Mãng, Ám Kim Đồng Vương, Tử Hư Chi Giao, Đế Nặc Chi Kiếm.
Bạch Vũ đạo. Thanh Hải chi Bằng trầm ngâm, nói:
- Thời gian.
- Tụ tập đủ nhân thủ, lập tức xuất phát.
Bạch Vũ nói. Bàn tay Thanh Hải Chi Bằng đánh ra một ngọc giản, nhất thời Bạch Vũ hiểu được, nàng cũng đồng dạng đánh ra ngọc giản, lưu lại một đạo thần niệm.
- Chuẩn bị thời điểm xuất phát nói cho ta biết một tiếng, ta sẽ tới.
Thanh Hải Chi Bằng bình tĩnh nói, không hề nói lời dư thừa.
- Tốt, cáo từ.
Bạch Vũ khẽ gật đầu, một hàng thân ảnh lập tức gào thét phóng đi, không có ý muốn dừng lại nửa điểm, song phương đều cực kỳ trực tiếp, duy chỉ có Thanh Dực, song quyền hắn thủy chung nắm chặt, khoé miệng hắn ngẫu nhiên co rút lại, giống như có một loại xúc động không thể phát tiết. Hà Trạch chi địa, phía trên một tòa sơn mạch có vô tận hắc vụ lượn lờ, đám người Bạch Vũ đã đi tới nơi này, nhìn thấy phiến hắc ám chi địa kia, Lâm Phong chỉ cảm thấy một trận hắc phong đập vào mặt, cực kỳ gay mũi, cổ khí tức kia dung nhập vào trong cơ thể, làm cho người ta cảm giác cực kỳ khó chịu, giống như máu cũng không thể chảy, khí quan trong cơ thể đều bị hoại tử.
- Đây.
. . Độc khí thật lợi hại. Trong lòng Lâm Phong khẽ run, trong giây lát, từng đạo phi trùng bay về hướng đám người, hắc vụ cuồn cuộn quay cuồng rít gào, tràn về phía bên này. Trên người Lâm Phong tràn ra vô tận kiếm quang điên cuồng chém giết ra, đồng thời, Bạch Vũ bên cạnh hắn dao động huyền cầm, lôi âm sát phạt khiến tất cả phi trùng đều tử vong, nhưng mà cỗ hắc vụ kia không hề tiêu tan, vẫn lan tràn tới nơi này giống như muốn hoại tử mọi thứ trong cơ thể bọn họ.
- Lão quái vật, ngươi có đi Vạn Yêu Vương Thánh Vực hay không?
Một đạo thanh âm cuồn cuộn truyền ra, trong khoảnh khắc, hắc vụ phiêu động kia giống như đình chỉ, lập tức, tại bên trong ngọn núi hắc vụ bao phủ xuất hiện một cự mãng khủng bố chậm rãi hoạt động thân thể đi ra, ánh mắt âm hiểm độc ác kia khiến cho người ta run sợ, hắc phong đập vào mặt mà đến.
- Như thế nào?
Hà Trạch chi Mãng đạm mạc hỏi.
- Ta đã mời Thanh Hải Chi Bằng, tiếp theo sẽ mời Ám Kim Đồng Vương, Tử Hư Chi Giao cùng với Đế Nặc Chi Kiếm, ngươi sẽ đi chứ?
Bạch Vũ vẫn trực tiếp hỏi. Hà Trạch Chi Mãng liếm liếm miệng, trong mắt phóng thích ra quang mang, lập tức nói:
- Quyết định được thời điểm xuất phát, cho người tiến đến đưa tin cho ta.
Dứt lời, thân thể khổng lồ kia của hắn lại lần nữa ẩn vào bên trong hắc vụ, biến mất không thấy, giống như chưa từng xuất hiện.
- Tư thái thật lớn.
Thanh Dực có chút hờn giận nói, chẳng qua đến lão quái vật hắn liền lập tức câm miệng.
- Đến nơi tiếp theo.
Bạch Vũ nhàn nhạt nói, đã triệu tập được hai người, còn có ba người khác. Đồng dạng bên trong một phiến hải dương mờ mịt, đám người Bạch Vũ tìm được Tử Hư Chi Giao, trên đầu tôn Giao Long cổ lão này sinh ra râu màu tím, chẳng những không có có vẻ quái dị, mà lại càng thêm vài phần nguy hiểm, Tử Hư Chi Giao cũng không có nghi ngờ trực tiếp đồng ý. Ám Kim Đồng Vương đang tu luyện trong một tòa núi lửa, nhưng hắn vẫn bị Bạch Vũ tìm được, có thể thấy được, trước kia Bạch Vũ cũng đã làm tốt chuẩn bị, hôm nay, họ dễ dàng đả động được Ám Kim Đồng Vương, hắn là một tồn tại cực kỳ băng lãnh, sinh ra đã là một yêu thú thiên tài vô cùng cường đại. Một người cuối cùng chính là Đế Nặc Chi Kiếm, Lâm Phong hộ tống Bạch Vũ trong hư không nhìn thấy Đế Nặc Chi Kiếm. Thời điểm lần đầu tiên Lâm Phong nhìn hắn là lúc hắn đứng ở bên cạnh vùng đất phía trên núi, ánh mắt hắn nhìn ngắm phương xa, không coi ai ra gì, thời điểm Lâm Phong nhìn thấy hắn lần thứ hai vẫn như thế, cho đến vài canh giờ sau, vẫn như thế, ngay cả Bạch Vũ cũng không có biện pháp nhịn xuống, gia hoả này có tính kiên nhẫn thật thần kỳ, nếu cùng với hắn tiêu hao thì không biết phải tới khi nào.
- Đế Nặc ngươi có muốn đi Vạn Yêu Vương Thánh Vực?
Bạch Vũ vẫn trực tiếp hỏi, nhưng mà lúc này đây, hắn lại không có để ý tới, Đế Nặc Chi Kiếm vẫn đứng ở kia, ánh mắt hắn nhìn chân trời phía xa giống như trừ nơi đó ra hết thảy cũng không có quan hệ cùng hắn.
- Gia hoả này đang tu luyện sao?
Trong lòng Lâm Phong dao động, Đế Nặc Chi Kiếm này thoạt nhìn bình thường nhất, toàn thân hắn cũng không phóng thích khí tức đặc thù, thời điểm lần đầu tiên ngươi nhìn thấy hắn rất bình thường, thứ hai nhìn lại có chút bất đồng, đến lầm thứ ba lại càng bất đồng, càng về sau, ngươi sẽ càng phát hiện ra người này vô cùng phi phàm, nhưng thời điểm ngươi cẩn thận nhìn lại sẽ phát hiện ra người này rất bình thường. Bạch Vũ không có hỏi lại, nàng biết cho dù hỏi lại cũng vô dụng, cho đến khi ánh mắt của Đế Nặc Chi Kiếm từ phía xa thu về, hắn mới nhìn hướng Bạch Vũ, đáp:
- Đi, thời gian.
- Người đã mời đủ.
Bạch Vũ nhàn nhạt nói, toàn bộ năm người đều quyết đoán đáp ứng, không có nói lời dư thừa!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT