Dưới đáy hồ, rất nhiều cung điện bị Vạn Hóa Bảo Đỉnh phá hủy hoàn toàn trong chiến đấu vừa rồi, cổ đỉnh đã luyện hóa hoàn toàn thần hồn của Kiếm Trần, thần hồn Lâm Phong gian nan trở về thân thể, thân thể hắn từ trong Vạn Hóa Bảo Đỉnh đi ra, thần hồn hắn rung chuyển có chút suy yếu, nhưng mà đôi mắt Lâm Phong lại hiện lên từng trận phong mang, hắn lại một lần nữa chứng kiến lực lượng của Vạn Hóa Bảo Đỉnh.

Từ sau khi Lâm Phong tìm được Vạn Hóa Bảo Đỉnh, hắn rất ít khi mượn dùng bảo vật này, nhưng mà hắn lại ngẫu nhiên nghiên cứu ra huyền diệu trong trận văn của nó. Khi thần hồn Lâm Phong dung nhập vào bên trong cổ đỉnh, trong quá trình luyện hóa thần hồn người khác, lực lượng thần hồn của hắn cũng sẽ trải qua một lần ngưng thực. Sau khi thần hồn hắn trở về vị trí cũ, mặc dù sẽ có vẻ suy yếu, nhưng mà đợi sau khi khôi phục lại, hắn sẽ cảm giác được thần hồn bản thân phong phú hơn, giống như lớn mạnh hơn. Dù sao thần hồn hắn cũng đã trải qua chiến đấu, bởi vậy thân thể Lâm Phong không có nơi chốn, hắn không nghĩ muốn mượn dùng lực lượng của cổ Thánh Tần Sơn, nếu chính mình có thể ứng phó, vẫn không cần phải đi phiền toái Tần Sơn cổ Thánh tiền bối. Thần dược khiến ý thức của Tần Sơn cổ Thánh lớn mạnh rất nhiều, hơn nữa, Tần Sơn cổ Thánh còn có thể không ngừng tự mình tiến hành chữa trị khiến ý thức mình vô hạn trở nên cường đại đây cũng là lí do vì sao hắn trì hoãn cước bộ Tần Sơn cổ Thánh tiền bối đi tìm kiếm Vãng Sinh Kinh. Trước tiên khiến cổ Thánh Nhân tự mình chữa trị lớn mạnh, cuối cùng lại tu luyện Vãng Sinh Kinh, có lẽ hiệu quả sẽ càng thêm hoàn mỹ, khôi phục rất tốt. Lâm Phong cầm trong tay Vạn Hóa Bảo Đỉnh, ánh mắt hắn hiện lên ý chí phong duệ, nhìn thấy cổ đỉnh kia, trong tâm hắn tự nói:


- Hôm nay, cổ đỉnh này luyện hóa dung nhập vào một thần hồn của Thiên Đế cảnh, một khi hoàn toàn thiêu đốt phóng thích ra uy lực sẽ vô cùng lớn, nếu lại đối mặt với một vị cường giả Thiên Đế cảnh, tuyệt đối có thể tạo thành uy hiếp cự đại với hắn.


Giờ phút này, có từng đạo thaan hình áo trắng xinh đẹp chậm rãi lướt đến, dừng trước mặt Lâm Phong, người đứng đầu mặc váy dài màu trắng phiêu động, xinh đẹp đến cực điểm, giống như không tiên nữ không nhiễm khói lửa của nhân gian, đó chính là Bạch Vũ.


- Bạch cô nương, ta phá hủy cung điện này, mong rằng thứ lỗi, tại hạ không phải cố ý.


Lâm Phong chắp tay nói với Bạch Vũ, cung điện dưới đáy hồ này dù sao cũng là tẩm cung của nàng, chiến đấu đã khiến cho hắn phá hủy rất nhiều cung điện, hắn tất nhiên muốn tỏ vẻ xin lỗi.


- Không ngờ ngươi có thể lấy tu vi Vũ Hoàng cảnh tru sát cường giả Thiên Đế của Kiếm Tông tại Vĩnh Dạ Thành, sức chiến đấu của ngươi rất mạnh.


Bạch Vũ vẫn vẫn khí chất này, thanh âm nàng vô cùng bình tĩnh không có gợn sóng, cho dù một chút tán thưởng trong lời nói cũng không có.


- Là mượn dùng bảo vật, sao có thể nói sức chiến đấu, thật hổ thẹn.


Lâm Phong bình tĩnh đáp lại, nhưng mà chỉ thấy Bạch Vũ khẽ lắc đầu:


- Cường giả Vũ Hoàng bình thường đối mặt với Thiên Đế, đối phương chỉ cần một cái ý niệm có thể bị tru sát, cường giả Kiếm Tông này đuổi giết đến nơi đây, hiển nhiên trước đó ngươi còn chưa lợi dụng cổ đỉnh đã cùng bọn họ giao phong qua.


Nếu như ta không có đoán sai mà nói, mặc dù không cần mượn dùng lực lượng cổ đỉnh mà bằng vào sức chiến của bản thân ngươi cũng đủ để tru sát cường giả Đại Đế cảnh bình thường của Kiếm Tông. Hơn nữa, ngươi có được thủ đoạn chạy trốn khiến cho đối phương không thể đuổi giết ngươi.


- Có thể nói như thế.


Lâm Phong khẽ gật đầu, đây xét cho cùng cũng không phải chuyện gì bất đắc dĩ đến mức phải phủ nhận, hắn tại nghe được đối phương nói chuyện, chính bản thân cũng còn có một chút ý niệm.


- Bạch cô nương ta từng nghe nói cô muốn tập hợp người cùng bước vào Vạn Yêu Vương Thánh Vực, không biết ta thân là võ tu nhân loại, có cơ hội hay không?


Lâm Phong mở miệng hỏi, Vạn Yêu Vương tại mảnh địa vực này là một tồn tại cấp bậc trong truyền thuyết, cái gọi lãnh địa Vạn Yêu Vương đều có những truyền thuyết thần bí khó lường cực kỳ sinh động, tất nhiên hắn muốn kiến thức một phen, nhìn xem Yêu giới ở cổ Thánh Thánh Vực để tăng thêm hiểu biết.


- Ta thực sự đã từng nói như vậy, chẳng qua ta cũng nói qua, người đó phải chiến thắng ta trong cùng cảnh giới mới có tư cách theo ta cùng nhau đi vào Vạn Yêu Vương Thánh Vực.


Tuy rằng ta hoàn toàn tin tưởng rằng nếu ngươi bước vào Đế cảnh hoàn toàn có tiền lực có thể chiến thắng ta. Chẳng qua ngày hôm nay, ngươi dù sao chỉ có tu vi Vũ Hoàng cảnh, ta sẽ không tự hạ bản thân ta thành Vũ Hoàng để cân nhắc sức chiến đấu của ngươi.


- Có lẽ, Vũ Hoàng cảnh cũng đã đủ rồi đâu.


Lâm Phong nở nụ cười, khiến cho mắt đẹp của Bạch Vũ khẽ nhúc nhích, nàng lập tức cười nói:


- Vậy ngươi có thể thử xem.



- Ta đang có ý này.


Lâm Phong khẽ gật đầu, trên người, hàng chục vạn dấu ấn tử vong lượn lờ quanh thân. Trong khoảnh khắc, khắp đáy hồ, giống như bị một cỗ tử vong chi khí bao phủ, phiến không gian đáy hồ này như hóa thành màu đen, tử khí lưu động, tất cả sinh vật dưới đáy hồ đều bị cướp đoạt sinh mệnh lực, trở thành vật chết. Đồng thời sau lưng Lâm Phong hiện lên trận đạo chi dực sáng chói, hào quang đan vào, chói mắt vô cùng, thân thể hắn trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang đánh tới phía trước Bạch Vũ, loại tốc độ này làm cho người ta sợ hãi.


- Ông!


Trong nháy mắt, Lâm Phong xuất hiện trước người đối phương, hắn đánh ra một chưởng, dấu ấn tử vong điên cuồng đánh ra, nhưng chỉ thấy thân thể đối phương nhanh như chớp hóa thành từng đạo tàn ảnh.


- Lực phản ứng cùng tốc độ thật nhanh.


Tâm thần Lâm Phong kinh ngạc, tốc độ hắn không giảm, giống như mang theo vô tận lực lượng tử vong truy kích về hướng đối phương. Mỗi một đạo lực lượng đánh ra, cũng ẩn chứa vô tận lực lượng tử vong.


- Đang.


. . Đột nhiên, hồ nước phía trước cuồn cuộn rung chuyển, một đạo âm luật giống như xuyên thấu hết thảy đánh thẳng về phía Lâm Phong, giống như vô tận băng lôi, Lâm Phong đánh ra một quyền phá vỡ tất cả, mọi công kích đều tan vỡ dưới một quyền này. Thân thể hắn có lực lượng vô song, tuyệt đối đáng sợ, nhưng dù vậy, lực lượng âm luật sát phạt kia vẫn hung hăng đánh trên người hắn, lực lượng thần hồn hắn rung chuyển, giống như muốn hủy diệt thần hồn hắn. Loại công kích này cực kỳ nguy hiểm, dù ngươi bất động cũng có thể tru sát thần hồn đối phương, thần hồn tử vong chính là hồn phi phách tán, thân thể dù cường đại cũng vô dụng, âm sát thuật của đối phương như có khả năng xuyên thấu hết thảy trực tiếp công kích thần hồn đối thủ, nếu Lâm Phong là cường giả đỉnh phong Vũ Hoàng bình thường, thần hồn yếu ớt, sẽ dễ dàng bị đối phương hủy diệt thần hồn, sẽ không chịu nổi một kích. Mặc dù giờ phút này, vừa rồi đã chiến đấu qua một hồi nhưng lực lượng thần hồn của Lâm Phong đã tiêu hao nhưng hắn vẫn khổ sở chịu đựng dưới cỗ âm luật kia.


- Đông!


Lâm Phong đánh ra một đạo chưởng lực, trong khoảnh khắc Cổ Tự Chân Ngôn hiện lên quấn quanh thân thể hắn, nhất thời hòa hợp với không gian khắp đáy hồ, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, vô tận sát phạt chi âm cùng lực lượng nguyền rủa đáng sợ đánh vào trong đầu đối phương. Hắn cũng khiến Bạch Vũ nếm thử âm luật công kích, dưới đáy hồ nước cũng giống như bị công kích điên cuồng phá hủy, hồ nước phía trước Lâm Phong giống như sôi trào lên. Chỉ thấy Lâm Phong bước ra từng bước, giống như thuấn di trong hư không, Bạch Vũ lại lần nữa gảy huyền cầm, lực lượng âm luật sát phạt truyền tới, nhưng Lâm Phong lại lần nữa há mồm rít gào, âm luật va chạm trong hư không, khiến cho thủy châu từng đợt tạc nứt ra, thời điểm âm ba công kích cường đại đến trình độ nhất định sẽ có được lực công kích cực kỳ đáng sợ .


- Trảm!


Vô số lực lượng kiếm đạo sát phạt giết ra, Tử Vong Chi Mâu của Lâm Phong giống như muốn xuyên thấu ánh mắt đối phương, hàng chục vạn dấu ấn tử vong điên cuồng đánh về phía đối phương, đại thành tử vong đại đạo hủy diệt lực lượng sinh mệnh của đối phương. Dung nhan xinh đẹp của Bạch Vũ giống như hóa thành màu đen, nàng lộ ra thần sắc khiếp sợ, nàng thật không ngờ một Vũ Hoàng đỉnh phong lại có thể tại bất kỳ phương diện nào cũng có thể tranh phong cùng cường giả Đại Đế cảnh có sức chiến đấu siêu cường, tốc độ, lực lượng thần hồn, lực lượng thân thể, lực lượng pháp tắc, còn có tử vong chi đạo của Lâm Phong đã đạt đến đại thành.


- Đủ rồi.


Thời điểm Lâm Phong muốn tiếp tục công kích, Bạch Vũ quát lên một tiếng, nhất thời Lâm Phong mới ngừng, đứng phía trước cách Bạch Vũ không xa, ánh mắt hắn nhìn thấy đối phương:


- Bạch cô nương.



- Đã đủ rồi, ta có thể mang ngươi cùng tiến vào Vạn Yêu Vương Thánh Vực.


Bạch Vũ nói với Lâm Phong, khiến thần sắc Lâm Phong chợt lóe lên, hắn lập tức cười nói:


- Vậy đa tạ.



- Không cần cảm ơn, muốn bước vào Vạn Yêu Vương Thánh Vực, dựa vào lực lượng của một mình ta không thể làm được, ta chỉ hy vọng có thể mượn dùng lực lượng của ngươi mà thôi, hơn nữa, hai chúng ta còn chưa đủ, chúng ta còn cần thêm đồng bạn.


Bạch Vũ bình tĩnh nói, Lâm Phong mở miệng nói:


- Vài vị thanh niên bên ngoài có sức chiến đấu cũng không kém.


Bạch Vũ lắc lắc đầu:


- Không đủ, trong số họ chỉ có một người miễn cưỡng có thể, còn mấy người khác nếu như đối mặt với ngươi tuyệt đối họ sẽ bị ngươi đánh chết dễ dàng, vì địa vị của bọn họ lúc sinh ra mới khiến bọn họ có được thanh danh bực này, thực ra sức chiến đấu của bọn họ cũng đã đến cực hạn.


Tại tám tòa đế thành, có mấy người có thể miểu sát bọn họ. Thần sắc Lâm Phong kinh ngạc, sức chiến đấu của vài người có thể miểu sát những cường giả Đại Đế cảnh kia thật vô cùng khiếp sợ nhân tâm.


- Một khi đã như vậy, Bạch cô nương sao không mời họ đi cùng.


Lâm Phong mở miệng nói, nhưng lại thấy mắt đẹp của Bạch Vũ hiện lên một chút dị sắc, Lâm Phong ngưng lại, giống như hiểu được chút gì đó, hắn cười nói:


- Bạch cô nương lo lắng không thể chưởng khống được bọn họ, chỉ sợ sức chiến đấu của họ không hề thua kém so với nàng?


Lâm Phong đoán, vừa rồi Bạch Vũ chiến đấu cùng hắn cũng không dùng toàn lực, đối phương muốn tìm được đồng bạn có sức chiến đấu cường đại nhưng lại lo lắng sức chiến đấu của họ bạn mạnh mẽ, nàng không thể chưởng khống được. Mà tuy rằng sưc chiến đấu của Lâm Phong mạnh mẽ nhưng chỉ sợ trong lòng Bạch Vũ cho rằng bản thân vẫn có thể nắm Lâm Phong hắn trong tay, nàng cũng không cần người có sức chiến đấu mạnh hơn so với nàng mà nàng cần là người có sức chiến đấu mạnh hơn so với thực lực mà nàng biểu hiện ra ngoài một chút.


- Chúng ta đi ra ngoài thôi.


Bạch Vũ không có đáp lại, mà mở miệng nói một tiếng, Lâm Phong khẽ gật đầu, thân hình đoàn người lướt hướng phía ngoài mặt hồ, lúc hai người đi ra, đám người không lại không nhìn thấy thân ảnh của cường giả Thiên Đế cảnh kia, đồng tử của bọn họ không khỏi khẽ co rút lại, nhất là đám người Thất Dạ Thiên Quân, ánh mắt họ chợt ngưng trọng lại, chỉ sợ Kiếm Trần đã chết, không ngờ Lâm Phong lại có thể giết chết Kiếm Trần.


- Không ngờ Bạch cô nương lại hộ tống hắn đi ra ngoài, nàng có thể chịu được việc hắn phá hủy tầm cung dưới đáy hồ sao.


Bên ngoài có rất nhiều người đang suy nghĩ, mặc dù vừa rồi cũng không có người nào dám bước vào tẩm cung dưới đáy hồ, bởi vì người dám làm như thế cũng đều đã chết dưới tay của Bạch Vũ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play