Ánh mắt Tần Sơn vẫn nhìn chằm chằm vào A Tu La thống lĩnh và tiếp tục mở miệng nói:
- Vương Tiêu do ta giết, ngươi dẫn ta đi gặp Đại Tế Ti của Tống Đế thành một lát.
Thần sắc A Tu La khẽ ngưng trọng, muốn gặp Đại Tế Ti sao! Hắn là thống lĩnh đứng tốp đầu trong Tống Đế thành có thực lực đáng sợ, đích xác có thể nhìn thấy Đại Tế Ti, còn chuyện Vương Tiêu chết, A Tu La không để ý.
- Tiền bối tru sát Vương Tiêu tất nhiên có nguyên nhân, nhưng không biết vì sao tiền bối phải gặp Đại Tế Ti.
A Tu La thống lĩnh mở miệng hỏi.
- Đương nhiên Vương Tiêu đáng chết, ngươi chỉ cần mang ta đi gặp Đại Tế Ti được rồi, chuyện khác không cần biết, mặt khác hai người này cùng đệ tử của ta có chút quan hệ sâu xa, Tống Đế thành không cần tìm bọn họ gây phiền toái.
Tần Sơn bình tĩnh nói, chỉ thấy A Tu La khẽ gật đầu:
- Vãn bối hiểu, Tống Đế thành sẽ không khó xử hai người Thanh Liên thống lĩnh, mời tiền bối theo ta đi vào Tống Đế thành.
Một vị Thánh Nhân nói chuyện có thể mang đến hiệu quả kinh người, hắn không cần vận dụng vũ lực hoặc làm ra chuyện tình đe dọa gì, hắn chỉ cần đứng kia, đó cũng là một loại uy hiếp rồi, trong lời nói bình thường đã có áp lực vô hình, Thánh Nhân tự mình dặn dò thì Tống Đế thành làm sao dám mạo phạm Thanh Liên thống lĩnh, còn Vương Tiêu kia chết cũng đáng. Tần Sơn cổ Thánh xoay người, trong cặp mắt thâm thúy nhìn không thấy đáy kia lộ ra một chút khác thường, hắn liếc mắt nhìn Thanh Liên thống lĩnh và Thanh Thanh một cái, bên tai hai người lập tức vang lên một đạo thanh âm:
- Thanh Liên thúc, Thanh Thanh, ngày khác có cơ hội sẽ gặp lại.
Dứt lời Tần Sơn cổ Thánh quay người bước vào hư không theo A Tu La rời đi. Thân hình Thanh Liên thống lĩnh và Thanh Thanh khẽ run rẩy, đạo thanh âm kia của Lâm Phong. Nhìn thấy thân ảnh kia đi xa, thần sắc bọn họ trở nên cực kỳ phức tạp, Lâm Phong đi theo A Tu La đến trước Tống Đế thành rồi, nói như vậy hắn sẽ bước vào cái thế giới khác, hôm nay từ biệt có lẽ sẽ là mãi mãi. Hắc Thằng thống lĩnh cùng với Tần Dao cũng nhìn chằm chằm vào thân ảnh đang rời đi kia, chẳng qua bọn họ cũng suy nghĩ, Lâm Phong là đệ tử của Thánh Nhân sao.
- Thanh liên.
Hắc Thằng thống lĩnh hướng về phía Thanh Liên thống lĩnh nhìn lại, cước bộ lập tức bước ra, mở miệng nói:
- Không nghĩ tới ngươi có thể chết rồi sống lại, tuy nói chúng ta bất hòa, nhưng ta vẫn vui.
Thanh Liên thống lĩnh khẽ gật đầu, nói:
- Chúng ta ít nhiều đều có quan hệ với Lâm Phong, chẳng qua các ngươi vẫn cùng ta bảo trì chút khoảng cách đấy.
Hắc Thằng thống lĩnh hiểu được lời Thanh Liên thống lĩnh nói, vừa rồi bọn họ tru sát Vương Tiêu, tuy nói cổ Thánh khiến Tống Đế thành không dám động vào Thanh Liên thống lĩnh, nhưng hắn lại bất đồng, hắn vẫn là thống lĩnh Tống Đế thành, tự nhiên cần tránh hiểu lầm.
- Không nghĩ tới gia hỏa kia lại trưởng thành nhanh như vậy, mặc dù hắn chưa đột phá Đế cảnh, nhưng sức chiến đấu của hắn chỉ sợ đã sớm siêu việt tồn tại Đại Đế bình thường rồi.
Hắc Thằng thống lĩnh thở dài:
- Thật không biết vì sao ngươi không theo hắn rời đi.
- Mỗi cá nhân đều theo đuổi lý tưởng bất đồng, hắn có nhân sinh của chính mình ta cũng vậy, nếu thực sự có duyên tự nhiên sẽ còn gặp lại, cho dù vượt qua thế giới thì thế nào.
Thanh Liên thống lĩnh bình tĩnh mở miệng nói. Hai người trầm mặc không tiếp tục nói chuyện nữa, mà lúc này bên trong chiến trường Tiên Quốc Thí Luyện giữa Minh giới và liên Cửu Tiêu đại lục vẫn diễn ra chinh phạt không ngừng nghỉ, ở một phương hướng nào đó đại chiến tiếp tục bạo phát, nhưng mà trong đó có một bên áp chế đối phương tuyệt đối, thực lực giữa họ chênh lệch không phải một nửa điểm.
- Diệp Khuyết, ngươi luyện chế đi.
Giờ phút này một vị nữ tử xinh đẹp mở miệng nói, nếu người Kỳ Thiên Thánh Đô xuất hiện trong này thì tất nhiên họ sẽ rung động, bởi vì người mở miệng nói chuyện chính là thánh nữ Cổ Dao hoàng triều.
- Được Diệp Khuyết khẽ gật đầu, lực lượng trận đạo bắt một đám người lại đánh cho bị thương, nhưng không giết chết họ.
- Lôi Động Thiên, xuống tay chú ý một chút.
Cổ Dao Thánh Nữ nhìn về phía một kẻ điên đang chiến đấu khác, người này là Lôi Động Thiên, thực lực rất lợi hại, hắn bạo phát sức chiến đấu quá mạnh mẽ, một số lần ngoài ý muốn giết chết người, nếu làm như thế thì bọn họ làm sao dựa theo lời nói của Lâm Phong luyện chế ma khôi. Lôi Động Thiên lạnh lùng quét mắt nhìn Cổ Dao Thánh Nữ, nữ nhân này thật sự dong dài, nếu không phải Lâm Phong dặn dò lấy Cổ Dao Thánh Nữ làm trung tâm thì hắn đã sớm dùng một đạo Thiên Ma Lôi Kiếp giết nữ nhân này rồi, cô ta dám nói với hắn như vậy sao? Cơ Giang ở một bên chiến đấu, ánh mắt trộm nhìn qua mấy nhân vật biến thái này, từ khi hắn đi theo Lâm Phong thực lực đã tiến bộ rất nhanh, sức chiến đấu bay thẳng lên trời, nghĩ mình đã tới một cảnh giới hoàn toàn mới rồi, nhưng mà khi hắn chứng kiến sức chiến đấu của mấy gia hỏa này thì hắn lại có chút không biết nói gì, còn nhiệm vụ của bọn họ chính là dùng phương pháp luyện chế ma khôi Lâm Phong lưu lại cho bọn họ, luyện chế ra một quân đoàn ma khôi. Trong cái chiến trường chỉ toàn giết chóc cùng với chinh phạt này, chưa từng có nửa điểm nhân tính cùng tình cảm, mọi người bước vào nơi đây đều gặp phải nguy cơ bị đồng đội giết, Lôi Động Thiên, Diệp Khuyết, Cổ Dao Thánh Nữ vốn là những nhân vật cực kỳ đáng sợ, nhất là Lôi Động Thiên, hắn nhân vật có hi vọng bước vào tốp một trăm Cửu Tiêu Hội Ngộ nhất, cả cái Tiên Quốc thí luyện này muốn gặp được cường giả siêu việt hắn rất khó. Mấy nhân vật kinh khủng này trong Tiên Quốc thí luyện chế tạo tiểu quân đoàn không ngừng phát triển lớn mạnh, họ được xưng Minh Thần quân, quân đoàn này bên trong chiến trường nhanh chóng quật khởi. Còn lúc này Lâm Phong đang hóa thân thành Tần Sơn đã gặp được Đại Tế Ti của Tống Đế thành, Đại Tế Ti gầy như que củi, giống như một lão nhân bình thường đến cực điểm, tùy thời có khả năng chết đi, chỉ có cặp mắt kia của hắn cho người cảm giác được mùi vị sợ hãi. Nhưng khi đối mặt với cổ Thánh Tần Sơn hắn cũng có chút khách khí, hắn dẫn Lâm Phong tới một tòa cung điện mờ ảo, Lâm Phong đi vào trong đó rõ ràng cảm giác mình giống như đi tới địa phủ chân chính vậy.
- Qua mười tám tầng địa ngục sẽ có thể đi ra Minh giới, bước vào Cửu Tiêu đại lục, còn điểm đến là ở đâu ta cũng không biết rõ.
Đại Tế Ti nói với Lâm Phong, ánh mắt nhìn về phía những bậc thang trong từng tầng địa ngục, Lâm Phong cảm thấy Minh giới cũng rất kỳ diệu, một nơi thần bí khó lường không biết đi về đâu.
- Vào thôi, không biết lúc đi ra sẽ đi đến phương nào của Cửu Tiêu đại lục.
Lâm Phong nghĩ thầm trong lòng, thân thể Tần Sơn cổ Thánh lập tuéc hóa thành một đạo tàn ảnh, hướng về những bậc thang cuồn cuộn mà đi. Không bao lâu sau Lâm Phong đi qua mười tám tầng địa ngục, nhưng mà hắn lại xuất hiện dưới một mảnh hắc thủy, không có gì do dự, Lâm Phong trực tiếp nhảy vào trong hắc thủy, hướng về phía trên mặt hắc thủy bơi đi, hắn nhớ rõ có một lần hắn vào vùng đất cửu u, hắn cũng gặp một con sông đen nhánh như này xuất hiện. Tử vong hắc thủy lưu động cuồn cuộn hội tụ thành sông, không ngừng diễn sinh ra trong cửu u tuyệt địa, nhưng mà đúng lúc này, một luồng thanh âm rầm truyền đến, một đạo thân ảnh phá không xuất hiện bên ngoài hắc thủy. Lâm Phong nhìn mảnh hư không này một lát, ánh mắt ngưng xuống, trong đôi mắt hắn lập tức lộ ra một chút ý cười nhàn nhạt. Lâm Phong thở ra một hơi thật dài, nói nhỏ:
- Cuối cùng cũng trở về, hoá ra trong này thật sự là cửu u tuyệt địa, Tống Đế thành và Cửu Tiêu đại lục thông nhau qua một toà tuyệt địa, mà nói ra dĩ nhiên hắn đã từng sống qua rất nhiều năm trong tiểu thế giới, cửu u cấm địa, không ai dám tới nơi này, chẳng qua nó đối với Tần Sơn không đáng nhắc là cấm địa.
Chỉ thấy thân hình Lâm Phong lóe ra, hướng về phía bên ngoài mà đi, Lâm Phong để Tần Sơn cổ Thánh vào trong cơ thể của mình, tiếp tục nuôi dưỡng một luồng ý thức kia, mặc dù bọn họ dung hợp những ý niệm vẫn do Lâm Phong khống chế, như vậy hắn sẽ không tiêu hao ý thức của Tần Sơn, để cổ Thánh có thể chậm rãi khôi phục nhiều hơn chút. Bên ngoài cửu u cấm địa có mấy người tiến đến thám hiểm, nhưng mà lúc này bọn họ thấy hư không gào thét, một đạo thân ảnh phá không bay ra, thân ảnh kia từ trong Cửu Tiêu cấm địa đi tới, cảnh tượng này khiến cho đôi mắt họ đọng lại, họ vừa muốn tiến lên nói chuyện thì đối phương dùng một ánh mắt nhìn về phía họ, tất cả đều yên lặng không dám mở miệng. Chỉ sợ đó là một nhân vật cấp bậc đại năng, không biết vị Vũ Hoàng nào lại lợi hại như vậy, hay đó là một trong mười hai đế vương của thập nhị quốc? Lâm Phong tự nhiên không biết ý nghĩ của bọn họ, sau khi đi vào phiến thế giới quen thuộc này, ánh mắt hắn nhìn ra xa, sau đó lập tức nhìn về phía một phương vị, thân hình chợt loé lên, hóa thành lưu quang hướng về phía vọt tới.
- Tuy Tuyết Nguyệt quốc đã bị ta dọn sạch, không còn người nào nữa nhưng hôm nay đã qua nhiều năm như vậy, chỉ sợ Tuyết Nguyệt quốc lại bắt đầu phát triển đi lên, không biết nó đã như thế nào rồi.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, lấy linh khí của Tuyết Nguyệt quốc và tin tức dân số Tuyết Nguyệt quốc đột nhiên biến mất thì các quốc gia khác sẽ có một lượng lớn dân chúng di chuyển qua. Sự thật đúng như Lâm Phong dự đoán, hôm nay Tuyết Nguyệt quốc đã phát triển trở lại, từ một lần kỳ biến kia cái quốc gia này đã hóa thành quốc gia tự do, nơi đây không có hoàng quyền nữa, chỉ có chế ước mà thôi. Mà Dương Châu thành đã trở thành địa bảo mà tất cả các thế lực muốn tranh đoạt. Hôm nay cường giả trấn thủ Dương Châu được tất cả mọi người kính sợ, người này là một nữ nhân cường đại cấp bậc Tôn Giả, nàng phi thường lợi hại, hơn nữa lớn lên cũng rất xinh đẹp, tràn ngập mị lực vô biên, không biết có bao nhiêu người âm thầm ảo tưởng nữ nhân này là nữ nhân của mình, nhưng mà chuyện này đối với bọn họ mà nói, nhất định là một loại hy vọng xa vời. Nữ tử này tên Thanh Mộng Tâm, tuy nàng là giới nữ lưu, nhưng nàng lợi hại hơn so với rất nhiều nam nhân. Giờ phút này nữ nhân kia đang đứng trước một pho tượng cực kỳ lớn, pho tượng này tiêu tốn một khoản tài phú khủng bố mới chế tạo thành, nó cao tới ba mươi trượng, cần có lòng ngưỡng mộ mới có thể nhìn thấy nó, mà vị trí pho tượng này đang đứng chính là cổng Dương Châu thành!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT