Lâm Phong nhìn lướt qua hai đại chiến trường khác, những người bên đó cũng rất mạnh, thực lực của Không Minh đúng như tưởng tượng của Lâm Phong, ngày xưa trong tiểu thế giới, Không Minh cũng bất lộ sơn thủy, phi thường trầm lặng, nhưng Lâm Phong cũng không dám khinh thường thực lực của Không Minh, thập đại yêu nghiệt của bát hoang ngày trước chỉ có Không Minh không thể nhìn thấu.

Hôm nay Không Minh vẫn trầm lặng như vậy, nhưng khi hắn nở rộ thực lực thì làm cho người ta sợ hãi.


- Đối thủ như vậy, mới có thể kích phát chiến lực mạnh nhất, đột phá gông cùm xiềng xích.


Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, vừa rồi hắn cùng Sở Xuân Thu chiến một trận, lấy Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp hóa thân thành cửu u trấn áp Sở Xuân Thu, sau đó lại hoá thân thành cửu u ma kiếm, ép toàn bộ lực lượng ma đạo trong người đi ra, do đó đánh vỡ gông cùm xiềng xích, dẫn động thiên ma kiếp hàng lâm.


- Ta gọi Chu Vinh Mãn.


Đúng lúc này, một đạo thanh âm vang lên kéo suy nghĩ của mọi người lại, Lâm Phong cũng chuyển mắt nhìn về phía Chu Vinh Mãn.


- Gia hoả này làm như người khác không biết hắn gọi tên Chu Vinh Mãn vậy.


Lâm Phong đối với Chu Vinh Mãn không biết nên nói gì nữa, một nhân vật lợi hại có thể cùng Hoa Thanh Phong tranh phong, nhưng như thế nào lại khiến hắn có cảm giác tên này hơi ngốc, chỉ sợ ba chữ Chu Vinh Mãn này đã trở thành cái tên được mọi người trong Thần Tiêu Thành thường xuyên nghe được.


- Hoa Thanh Phong, hiện tại Chu Vinh Mãn sẽ đánh bại ngươi, trở thành người mạnh nhất.


Chỉ thấy Chu Vinh Mãn nhếch miệng mỉm cười, trên người hắn toát ra một cỗ yêu khí tràn ngập không gian, yêu khí giống như đến từ thời viễn cổ đang điên cuồng phóng thích ra, Hoa Thanh Phong không ngờ mình lại cảm giác được một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm, rốt cuộc Chu Vinh Mãn là ai. Chỉ thấy chỗ mi tâm Chu Vinh Mãn xuất hiện một cái ấn ký màu đỏ nhìn rất yêu dị, đồng thời phía sau hắn cũng xuất hiện rất nhiều cánh tay, một màn này khiến cho đồng tử mọi người cứng ngắc lại, sắc mặt Hoa Thanh Phong cũng đột nhiên trở nên tái nhợt. Ngàn cánh tay, vậy mà Chu Vinh Mãn lại có ngàn cánh tay, nếu là những cánh tay như những người bình thường khác thì có lẽ sẽ không có chuyện gì, nhưng mà đây là cánh tay của Chu Vinh Mãn, một đôi tay của hắn cũng có lực lượng vô thượng, trăm ngàn cái cánh tay sẽ đáng sợ đến mức nào? Quả thực không dám tưởng tượng, chiến đấu đến hiện tại, người Thần Tiêu Thành đều biết thân thể Chu Vinh Mãn phi thường cường thịnh, hắn có thể lấy thân thể trực tiếp đối kháng công kích bình thường của Hoa Thanh Phong, nghìn cánh tay xuất hiện khiến cho lòng tin của người Thần Tiêu Thành đối với Thần Tiêu Đệ Nhất Quân Hoa Thanh Phong ít đi rất nhiều, ít nhất bọn họ không có cho rằng Hoa Thanh Phong tất thắng giống như vừa rồi,.


- Chu Vinh Mãn!


Hình như mọi người đã bị Chu Vinh Mãn lây bệnh, mặc niệm gọi tên hắn, mà đúng lúc này họ nhìn thấy Chu Vinh Mãn giẫm chân tại chỗ mà ra, hướng về phía Hoa Thanh Phong đi tới, mi tâm có một đạo kim sắc dựng thẳng đứng, ngàn cánh tay xuất hiện khiên hắn trở nên yêu dị vô biên.


- Gia hoả này là người hay yêu.


Thiên Thư hiện lên trên đỉnh đầu Hoa Thanh Phong, trường bào phiêu phiêu khiến hắn nho nhã đến cực điểm, kiếm ý lăng thiên, khí tức trên người hắn phóng thích đến cực trí. Hoa Thanh Phong bước ra một bước sau đó phun ra một chữ, trong khoảnh khắc một đạo lợi kiếm khủng bố lao ra, hướng về phía Chu Vinh Mãn mà đi, những cánh tay của Chu Vinh Mãn đan vào nhau tạo thành quyền, hắn không thèm nhìn công kích của đối phương giẫm chân tại chỗ mà ra, hư không rung chuyển, giống như không có lực lượng gì có thể ngăn cản hắn. Hoa Thanh Phong hội tụ uy áp vô thượng của thiên địa, bàn tay lập tức xẹt qua hư không, trong khoảnh khắc trời đất xuất hiện một chữ cổ cự đại ẩn chứa sức mạnh to lớn giống như muốn nuốt chửng thiên địa, hội tụ thành vô số đạo ánh sáng sát phạt, Hoa Thanh Phong lập tức há mồm nhổ ra tất cả lực lượng giết đi ra ngoài. Cuồng phong càn quét thiên địa, uy lực không biết có bao nhiêu sao đáng sợ.


- Đông, đông.


. . Chu Vinh Mãn vẫn giẫm chân tại chỗ mà ra, ngàn cánh tay mang theo lực lượng vô cùng mãnh liệt oanh kích về trước, không có gì có thể tạo thành thương tổn cho hắn.


- Ta ngược lại muốn nhìn xem, công kích cùng phòng ngự của ngươi cường đại như vậy thì thần hồn của ngươi mạnh đến mức nào.


Hoa Thanh Phong phun ra một đạo thanh âm lạnh lùng, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, thiên địa phía trên giống như có một luồng sức mạnh vô cùng to lớn hội tụ, thực lực của Thần Tiêu Đệ Nhất Quân là không thể nghi ngờ, mỗi một chữ, mỗi một bút đều có thể tạo thành lực lượng công kích vô cùng đáng sợ, giờ khắc này khí tức sát phạt trong hư không trực tiếp nhằm phía đầu Chu Vinh Mãn. Nhưng mà mọi người chỉ thấy Chu Vinh Mãn ngẩng đầu lên, ấn ký chỗ mi tâm đột nhiên bắn ra ánh sáng màu vàng phóng thẳng lên trời, từng đạo công kích của Hoa Thanh Phong bị nuốt vào trong đó, biến mất vô tung vô ảnh, giờ phút này Chu Vinh Mãn chính là quái vật, có thể phá hết thảy công kích, lực lượng công kích gì cũng không thể làm gì được hắn.


- Chu Vinh Mãn, chính là nhân vật cấp bậc quái thú, hai cánh tay đã lợi hại như vậy, ngàn cánh tay sẽ cường đại đến mức nào, còn có con mắt màu vàng kia nữa, nó có thể nuốt hết tất cả các loại công kích, tên này thật biến thái.


Mọi người âm thầm cảm khái trong lòng, hoá ra trước giờ gia hoả này cũng chưa có phát huy ra toàn bộ thực lực, đây mới là trạng thái chung cực của hắn, Thần Tiêu Đệ Nhất Quân Hoa Thanh Phong cũng phải gặp nguy hiểm. Đương nhiên Hoa Thanh Phong cũng biết cục diện trước mắt nguy hiểm như thế nào, người này tự xưng mình có được huyết mạch mạnh nhất viễn cổ, cường đại đến mức khiến hắn kinh ngạc, mỗi một cánh tay của tên kia đều có lực công kích dọa người, ngàn cánh tay sẽ tạo thành lực lượng không thể tưởng tượng nổi, nếu hắn bị đánh trúng thì sẽ là tình huống gì, cánh tay Chu Vinh Mãn dài ngắn không đồng nhất, hoàn toàn có thể làm được việc đồng thời công kích một mục tiêu. Lúc này, ngón tay Hoa Thanh Phong xẹt qua hư không, hắn lại khắc chữ cổ lên trên Thiên Thư lần nữa, lực lượng vô tận của thiên địa hội tụ dung nhập vào trong chữ cổ hắn khắc, chữ cổ ẩn chứa vô thượng kiếm uy khiến cho người ta run rẩy.


- Ta muốn xem tay ngươi có thể ngăn cản công kích mạnh đến mức nào?


Thanh âm lạnh lẽo của Hoa Thanh Phong lại vang lên, toàn bộ lực lượng võ hồn niêm phong trong Thiên Thư điên cuồng chui vào trong chữ cổ, từng chữ cổ xuất hiện sắp xếp thành một hàng, mỗi một chữ cổ đều ẩn chứa khí thế đáng sợ.


- Giết!


Hoa Thanh Phong phun ra một chữ, tất cả các chữ cổ mang theo kiếm quang vô tận, đồng thời bắn về phía Chu Vinh Mãn, một nghìn cánh tay của Chu Vinh Mãn cùng động, đan vào nhau tạo thành một mảnh ảo ảnh, oanh về phía những chữ cổ kia, trong khoảnh khắc chữ cổ cùng cánh tay không ngừng bạo liệt, cánh tay Chu Vinh Mãn không ngừng nổ tung, nhưng mà Chu Vinh Mãn vẫn lù lù bất động, tiếp tục đi về phía trước, nhìn động tác rất thong thả, khoảng cách giữa hắn và Hoa Thanh Phong ngày càng gần.


- Rống!


Rốt cục, một tiếng tê rống đáng sợ cũng truyền về phía Hoa Thanh Phong, sắc mặt Hoa Thanh Phong cứng đờ, miệng hắn phun ra lợi khí nhưng mà toàn bộ công kích đều bị oanh dập nát, thân thể hắn cũng bị dư âm đẩy lui về sau, sắc mặt hắn tái nhợt.


- Hoa Thanh Phong, bại?



- Chu Vinh Mãn là tồn tại cấp bậc quái thú, căn bản không thể đánh bại, bất kể đó là công kích hay phòng ngự của hắn cũng mạnh đến mức cực trí, ngay cả thần hồn cũng có phòng ngự cực kỳ đáng sợ.



- Hoa Thanh Phong ngươi thua rồi, Chu Vinh Mãn ta mới là Vũ Hoàng mạnh nhất Cửu Tiêu thế hệ này.


Chu Vinh Mãn nhếch miệng cười nói, giờ phút này không có người nào dám cười nhạo hắn nhìn như ngu đần nữa, thanh âm không quá gò bó này quanh quẩn trong màng tai mọi người, giống như câu nói “ta tên Chu Vinh Mãn” bình thường đến cực điểm kia, mọi người đều hiểu, nếu Chu Vinh Mãn nhỏ yếu hắn sẽ trở thành một truyện cười, nhưng bây giờ hắn đánh bại Hoa Thanh Phong thì người của Cửu Tiêu đại lục sẽ thường xuyên nhớ tới câu nói, ta gọi Chu Vinh Mãn.


- Mười ghế đầu Cửu Tiêu hội ngộ có bốn vị Cửu Tiêu đệ nhất quân, nhưng mà tới giờ phút này chỉ còn lại một người là Hoa Thanh Phong, chẳng lẽ Hoa Thanh Phong sẽ trở thành người cuối cùng của Cửu Tiêu đệ nhất quân xếp ở vị trí thứ sáu sao, nói như vậy bảng xếp hạng Cửu Tiêu đệ nhất quân này không khỏi có chút thất vọng đi.


Rất nhiều người ám thầm nghĩ như vậy, nếu Thần Tiêu Đệ Nhất Quân Hoa Thanh Phong nếu bị loại thì thanh danh Cửu Tiêu đệ nhất quân sẽ bị hao tổn rất nhiều, nhưng mà chuyện này cũng xác minh Cửu Tiêu mênh mông có rất nhiều thiên tài, Cửu Tiêu đệ nhất quân không phải người mạnh nhất. Hoa Thanh Phong nghe được lời nói của Chu Vinh Mãn thì cũng trầm mặc xuống, hắn có thể nói cái gì, Thần Tiêu Đệ Nhất Quân, không ngờ không làm gì được đối phương, trận chiến này vô luận đánh như thế nào hắn cũng không thể thắng, mặc dù không thể thắng Chu Vinh Mãn nhưng Hoa Thanh Phong hắn cũng không đến mức phải bài danh thứ sáu, cùng năm người khác chiến chưa chắc hắn đã bại, thực lực Chu Vinh Mãn không giống như mọi người dự tính. Lúc này Không Minh cùng trận tượng đã chiến đấu đến giai đoạn gay cấn nhất, chư thiên phật giai toả ra vô số ánh sáng màu vàng chiếu rọi thiên địa, vòm trời phía trên, xuất hiện vô số phật tôn miệng phun ra phạm âm, đồng thời toàn bộ hư không cũng bị trận quang quấn quanh, lực lượng cực trí của phật đạo va chạm với lực lượng mạnh nhất của trận đạo. Đôi mắt Không Minh nhắm lại, thân thể huyền phù trong hư không, phía sau lưng hắn là một trăm linh tám vị tôn phật tôn đang chống đỡ cho kim thân của hắn bất diệt, mà trận tượng ở bên kia lại ẩn ẩn có chút chống đỡ không được .


- Vạn phật triều thiên, kim thân bất diệt, ngươi là ai.


Sắc mặt Trận tượng trở nên khó coi, trận đạo của hắn không yếu hơn công kích của đối phương, nhưng mà phòng ngự của hắn không có mạnh bằng đối phương, Không Minh có vạn phật triều thiên tạo ra kim thân bất diệt, khiến hắn thành tựu bất diệt thể.


- Lại là một gia hoả có phòng ngự làm cho người ta sợ hãi, Không Minh cũng có khả năng so với Hoa Thanh Phong cường đại hơn, Thánh Sơn xuất hiện hai vị yêu nghiệt, không ngờ Không Minh từ trước đến nay luôn trầm lặng lại mạnh hơn so với Hoa Thanh Phong.


Mọi người nói nhỏ trong lòng một tiếng, sắc mặt Nhàn Nhân biểu hiện ra phi thường khoa trương, nhìn chằm chằm vào Không Minh thấp giọng mắng:


- Con lừa ngốc này che dấu thật sâu, không ngờ hắn lại mạnh như vậy.


Rốt cục Trận tượng không địch lại Không Minh bị hắn đánh thương, nhưng mà hắn cũng không có thừa nhận chiến bại, hắn cùng Hoa Thanh Phong giống nhau, mặc dù bị thua một ván nhưng hắn cảm thấy mình không yếu hơn so với bốn người khác, bọn họ còn muốn tiếp tục chiến, ít nhất là muốn bước vào vị trí tốp ba.


- Sáu vị tuyệt đỉnh yêu nghiệt giao phong, thực lực thật đáng sợ, Chu Vinh Mãn đã chứng minh hắn so với Hoa Thanh Phong mạnh hơn, Không Minh chứng minh hắn mạnh hơn trận tượng, Lâm Phong cùng Sở Xuân Thu chiến đấu, cũng kinh thiên động địa, nhưng không có phân ra thắng bại rõ ràng, không biết những người này có đảo loạn trình tự, tiếp tục tái chiến hay không.


Mọi người thầm nghĩ trong lòng một tiếng.


- Lâm Phong, ngươi và ta chiến một trận.


Đúng lúc này có một đạo thanh âm truyền đến, mọi người nhìn thấy Hoa Thanh Phong bước ra ngoài, hướng về phía Lâm Phong mà đi, hắn không muốn tiếp tục va chạm với Chu Vinh Mãn nữa, hiển nhiên hắn không nghĩ rằng hắn bị Chu Vinh Mãn đánh bại, mà trở thành người đầu tiên bị đào thải.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play