Thực lực Ngọc Thanh rất mạnh, Thất Khiếu Sát Phạt Thuật khiến thất khiếu hắn đều có thể giết người, bởi vậy không có người nào xem trọng Lâm Phong cả.
Sau khi Lâm Phong nghe được lời nói của Ngọc Thanh thì khoé miệng lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, chỉ thấy hắn nâng cước bộ lên đi vào khu vực trung tâm, đứng đối diện với Ngọc Thanh, bình tĩnh nói:
- Ngươi có thể đi đến vị trí thứ bảy là tạo hóa của ngươi, Vô Tình công tử, Cửu Linh Hoàng, không hề yếu hơn so với ngươi, hiện tại vận khí của ngươi đã không còn nữa.
Thanh âm bình tĩnh đối chọi gay gắt với lời nói của Ngọc Thanh, hơi thở trên người bọn họ va chạm vào nhau, chỉ thấy khoé miệng Ngọc Thanh hiện lên một nụ cười rét lạnh, đột nhiên ánh mắt của hắn phóng thích ra ánh sáng khủng bố, giờ khắc này đồng tử của hắn đã hóa thành lốc xoáy, Lâm Phong cảm thấy cặp mắt cự đại kia đang bay thẳng đến chỗ hắn khiến cả thân hình hắn như muốn trầm luân vào trong mắt đối phương, công kích này cực kỳ lợi hại.
- Thất Khiếu Sát Phạt Thuật, ánh mắt cũng có thể giết người.
Khi Lâm Phong lâm vào trong lốc xoáy hắn liền nhắm hai mắt lại, trên người xuất hiện thao thiên kiếm ý, một quyền băng ra, kiếm khiếu tràn ngập thiên địa, nhưng mà Lâm Phong lại nghe thấy một tiếng gầm giận dữ vang lên, cả thân hình hắn cùng màng tai bị chấn đến mất đi thính giác.
- Hừ.
Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, mặt không chút thay đổi, miệng phun ra chân ngôn vờn quanh quanh thân thể, thiên địa bất động nhưng vũ trụ lại sinh ra sự cộng minh, lực lượng gì cũng không thể khiến hắn dao động, công kích sát phạt của Ngọc Thanh lao đến, Lâm Phong không chút do dự chém ra một kiếm nhanh đến cực điểm. Nhưng mà giờ khắc này đồng tử hắc ám lại xuất hiện khiến Lâm Phong mất đi thị giác, một cổ nguy cơ kinh khủng buông xuống người khiến cho tâm thần Lâm Phong run rẩy, Ngọc Thanh Thất Khiếu Sát Phạt Thuật rất khó lòng phòng bị. Quanh thân Lâm Phong được pháp tắc đại địa quấn quanh khiến hắn bất động như sơn, hắn đứng ngạo nghễ ở kia, thần sắc trang nghiêm, tụ thiên địa đại thế lên người, không người nào có thể dao động được hắn.
- Oanh!
Bàn tay Ngọc Thanh đánh lên người Lâm Phong, pháp tắc vỡ vụn, thân thể Lâm Phong hơi dao động, nhưng mà Ngọc Thanh lại cảm giác mình oanh kích lên một tầng sắt thép cứng rắn nhất, thân thể Lâm Phong không thể bị phá vỡ.
- Giết!
Lực lượng thiên địa tích tụ từ trước oanh kích ra khiến thần sắc Ngọc Thanh ngưng xuống, lực phòng ngự của Lâm Phong thật đáng sợ, lại một gầm giận dữ truyền ra, miệng Ngọc Thanh giống như câu thông thiên địa, uy áp vô tận cuồn cuộn đập ra làm rung chuyển thiên địa, một tiếng oanh long đáng sợ xé rách thiên địa, thân thể hai người đều lui về phía sau, chỉ có cuồng phong ở giữa hai người vẫn đang tàn phá.
- Thất Khiếu Sát Phạt Thuật thật mạnh, hơn nữa hắn có thể lẩn tránh công kích.
Lâm Phong nhìn chằm chằm vào Ngọc Thanh, tâm thần không ngừng suy nghĩ.
- Lực phòng ngự rất mạnh, nhưng bài danh của ngươi nhất định là vị thứ bảy.
Ngọc Thanh bình tĩnh nói, chỉ thấy hắn há mồm hít một hơi giống như đang câu thông lực lượng thiên địa.
- Phòng ngự rất mạnh sao.
Lâm Phong cười lạnh nói:
- Ngươi cho rằng ta chỉ có như vậy thôi sao, ta sẽ cho ngươi cảm thụ lực công kích của ta.
Lâm Phong vừa nói xong, quan thân thể hắn đã có một cỗ ý chí hoang cổ đáng sợ tàn phá, đó là khí tức viễn cổ trong mảnh thiên địa này, lực lượng trong thiên địa đang hướng về phía thân thể hắn vọt đi, lúc này hắn đã trở thành trung tâm của đất trời.
- Ta lấy lực lượng của ta, kết hợp cổ Thánh pháp, sáng tạo ra một bộ công kích thuật mới chỉ nhằm vào một người, ngươi chắc chắn phải bại.
Lâm Phong bình tĩnh nói, hắn tự câu thông hoang cổ, chân ngôn quấn quanh cánh tay, một cỗ lực lượng trấn áp kinh khủng tràn ngập thiên địa, Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp trấn áp chư thiên, tu luyện đến chí cường thiên địa cũng có thể trấn áp được, đây là thánh pháp công kích vô thượng. Lâm Phong lấy bộ thánh pháp công kích này kết hợp với lực lượng tuyệt đối của chính hắn sáng tạo ra một thủ đoạn công kích thuần tuý gọi Trấn Thiên Thánh Quyền.
- Đông!
Lâm Phong bước ra từng bước, cỗ lực lượng trấn áp kia hướng về Ngọc Thanh cuồn cuộn đánh tới, pháp tắc đại địa trên người Lâm Phong quay cuồng, rít gào.
- Giết!
Chân ngôn bọc lấy quyền mang phá không giết ra, uy áp một quyền càn quét thiên địa, trấn áp cổ kim, Ngọc Thanh hừ lạnh một tiếng, giận dữ hét lên một tiếng câu thông thiên địa, đồng thời bàn tay của hắn cũng xuyên thủng hết thảy, lực lượng hủy diệt nổ mạnh ở trên hư không, cỗ lực lượng kia làm cho người ta phải chấn động, nhưng mà lúc này mới chính là lúc bắt đầu, Trấn Thiên Thánh Quyền trấn áp chư thiên, từng đạo quyền mang càn quét khắp hư không, Ngọc Thanh chỉ thấy phía trước hắn xuất hiện vô tận quyền mang, quét ngang thiên địa.
- Quyền mang trấn áp thiên địa thật nhiều, mỗi một đạo quyền mang đều ẩn chứa lực công kích vô thượng, hắn thật mạnh.
Trong lòng đám người rung động, công kích được sáng tạo ra từ thánh pháp lại có thêm lực lượng của bản thân Lâm Phong, công kích này mạnh như thế nào có lẽ không cần nghĩ nữa. Ngọc Thanh bạo rống một tiếng, màng tai hắn dựng thẳng lên, thính lực phát huy đến cực hạn, hư không quyền mang điên cuồng tạc nứt ra, thân thể Ngọc Thanh nhanh như tia chớp, trong phạm vi nhỏ tránh né công kích.
- Giết giết giết!
Lâm Phong rống giận, quyền mang càng ngày càng dày đặc, khí tức càng ngày càng đáng sợ, mảnh thiên địa kia cũng bị hắn trấn áp, không có biện pháp chống cự, rất nhanh đám người chứng kiến nghìn vạn quyền mang đồng thời triển áp một mảnh không gian, quyền mang dày đặc làm cho người ta có cảm giác da đầu run lên, phải biết rằng một quyền kia có thể dễ dàng xuyên thủng một Vũ Hoàng đỉnh phong, Ngọc Thanh như thế nào thừa nhận được, nếu hắn không có thất khiếu đáng sợ, song nhĩ linh mẫn thì hắn đã sớm không thể chống đỡ được, lực lượng công kích như vậy liên tục nhằm vào một người chính là công kích có tính chất huỷ diệt, Lâm Phong thật mạnh. Rốt cục, một đạo quyền mang mang theo ánh sáng chói loá oanh lên người Ngọc Thanh, một quyền này khiến hắn cả người hắn rung chuyển, lục phủ ngũ tạng run rẩy, máu tươi phun ra, sắc mặt hắn trở nên trắng bệch, Ngọc Thanh nhìn thấy phía trước tràn ngập quyền mang thì có cảm giác một trận nghẹn khuất:
- Trận chiến này, ta bại.
Dứt lời, thân ảnh hắn giống như cuồng phong tránh né về phía sau, lúc này Lâm Phong không có đuổi theo hắn oanh ra Trấn Thiên Thánh Quyền nữa đình chỉ động tác lại, tiếng oanh long đáng sợ vẫn vang lên không ngừng, đại địa rít gào, đám người nhìn thấy Lâm Phong đứng trong hư không thì run sợ không thôi, thật mạnh, Lâm Phong lấy thánh pháp cường thế đánh bại Ngọc Thanh, đặt chân vào vòng tiếp, Ngọc Thanh dừng lại ở vị trí thứ bảy.
- Xem ra chúng ta phỏng đoán sai lầm rồi, Lâm Phong từng bước một hướng về phía trước nhưng hắn chưa từng bộc phát ra hết thục lực của mình, cực hạn của hắn rốt cuộc là ở đâu, cứ như vậy đi xuống chiến thắng một trận nữa hắn có thể bước vào tốp năm.
Nhân tâm đám người Thần Tiêu Thành chấn động, sau khi Lâm Phong đánh bại Ngọc Thanh thì thập cường chỉ còn lại sáu người. Hoa Thanh Phong, trận tượng, Sở Xuân Thu, Không Minh, Chu Vinh Mãn, Lâm Phong! Mọi người liếc mắt nhìn sáu người kia đều cảm giác được sự rung động, đội hình như vậy thật khủng khiếp? Người nào cũng là tuyệt thế yêu nghiệt, chỉ sợ Đại Đế bình thường mới ngộ đạo trước mặt bọn họ cũng không đủ cho bọn họ nhìn, nhân vật Đế cảnh kia sẽ dễ dàng bị đánh bại, lực công kích đơn thuần của đám người này cũng đủ để họ chống lại nhân vật cấp bậc Đại Đế đỉnh phong bình thường rồi, nếu bọn họ chống lại nhân vật yêu nghiệt giống như bọn họ nhưng có cấp bậc Đại Đế thì chuyện sẽ rất khó khăn. Hiện tại còn lại sáu người, ai cùng ai chiến cũng không có nắm chắc tuyệt đối, bọn họ đều là những tồn tại cường đại nhất. Thất Khiếu Sát Phạt Thuật của Ngọc Thanh rất lợi hại nhưng hắn không thể mạnh hơn Hoa Thanh Phong và cũng không có khả năng so với Không Minh đã đánh bại Thiên Hồn, còn có trận tượng thánh pháp, Sở Xuân Thu điên cuồng bộc phát ra toàn bộ lực lượng, tất cả đều cực kỳ đáng sợ, chỉ có một chuyện nằm ngoài dự đoán, đó chính là mọi người đã đánh giá sai về Lâm Phong, hắn đã đánh bại Ngọc Thanh, thẳng đến hiện tại mọi người vẫn cho rằng Ngọc Thanh không có mạnh như bốn người kia, hiện tại Ngọc Thanh bị đào thải, cường giả tranh phong sắp sửa triển khai.
- Hiện tại, chỉ còn lại sáu người, có thể lựa chọn ba đối ba, quyết tuyển ra ba người mạnh nhất.
- Không cần, trực tiếp mở ra trận chiến tranh đoạt đi, không cần tiếp tục hao phí thời gian nữa.
- Hảo gia hỏa, không ngờ hắn lại muốn trực tiếp mở ra đại chiến, quyết tuyển ra ba người mạnh nhất.
Mọi người nghe được lời nói của Lâm Phong thì trong lòng khẽ run rẩy, tên này quá khùng rồi .
- Không ngờ ngươi cũng đi tới bước này rồi, ta thực sự không ngờ, ta đã xem nhẹ ngươi, tất cả mọi người đều xem nhẹ ngươi.
Lúc này, Sở Xuân Thu mới bình tĩnh bước ra và nói:
- Ta đồng ý, mở ra trận chiến cuối cùng, ta và Lâm Phong cùng đến từ Thanh Tiêu, trận chiến này cũng chính là trận chiến của Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân, bốn người các ngươi cũng tự chọn người mà đối quyết đi.
Sở Xuân Thu tiếp nhận lời khiêu chiến của Lâm Phong, đồng ý tiến hành trận chiến chọn ra ba người mạnh nhất.
- Ta và Không Minh đều là võ tu trên Thánh Sơn, cho nên hai người bọn ta không có khả năng chiến với nhau.
Hoa Thanh Phong bình tĩnh nói:
- Hai người các ngươi, ai cùng ta chiến một trận.
- Ngươi là Thần Tiêu Đệ Nhất Quân, bài danh tạm liệt vào vị trí đệ nhất, đánh bại ngươi thì Chu Vinh Mãn ta sẽ siêu việt Thần Tiêu Đệ Nhất Quân, tên của ta sẽ được Cửu Tiêu biết đến, trận chiến này để ta đánh với ngươi, ta muốn cả Cửu Tiêu đều biết tên ta.
Chu Vinh Mãn bình tĩnh nói, khiến cho tâm thần đám người lại lần nữa run rẩy, quá cuồng ngạo, đâu chỉ có Lâm Phong điên cuồng, mà Chu Vinh Mãn nhìn như hậu đậu này cũng thích tỏ ra trâu bò, hắn vậy mà muốn chọn Thần Tiêu Đệ Nhất Quân để khiêu chiến.
- Có thể.
Hoa Thanh Phong nhìn Chu Vinh Mãn nói:
- Ngươi có thể đánh bại ta thì cả Cửu Tiêu đại lục sẽ biết tên của ngươi, Chu Vinh Mãn.
- Hắc hắc, cho nên ngươi tất bại.
Hình như Chu Vinh Mãn có chút hưng phấn thì phải, hắn đứng phắt dậy nóng lòng muốn thử, chiến ý tràn ngập giữa trời đất. Bốn người đã lựa chọn xong đối thủ, như vậy hai người còn lại sẽ là trận tượng đối chiến Không Minh, hai người này cũng là hai nhân vật đáng sợ đến cực điểm, mỗi một tràng chiến đấu đều khiến tâm thần vô số người rung động, trận chiến này chính là trận chiến lớn nhất Cửu Tiêu Hội Ngộ, cường giả đối quyết cường giả chọn ra ba người mạnh nhất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT