Thần Tiêu Thành, ánh mắt vô số người đều thấy được một màn vừa rồi, dù sao, từ khi bọn họ vừa bước vào mảnh không gian này, đôi cánh chim hoa mỹ của đám người Lâm Phong đã hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người, kế tiếp lại bạo phát chiến đấu, vô số người đều nhìn chằm chằm, thẳng đến khi Lôi Động Thiên chết trên tay Lâm Phong, khiến cho nội tâm rất nhiều người khẽ run rẩy, vì thế càng nhiều ánh mắt đều nhìn chằm chằm đám người Lâm Phong Thanh Phượng.
- Thật lợi hại, người này giết Lôi Động Thiên, một kiếm chém thương Yêu thiếu lợi hại kia, chỉ dựa vào thực lực hắn triển lộ ra, việc đánh sâu vào top 100 Cửu Tiêu Hội Ngộ sẽ không có vấn đề gì lớn.
- Đúng vậy, một kiếm kia rất mạnh, có điều hỏa phượng hoàng kia cũng vô cùng lợi hại, còn có Đan Tiêu Đệ Nhất Quân Cửu Linh Hoàng cùng với Đại Tông Sư trận đạo đang chiến đấu với hắn kia nữa cũng vô cùng đáng sợ, chỉ sợ còn lợi hại cả Lâm Phong, bọn họ có thể tiến vào top 50, thậm chí top 20.
- Không chỉ có bên này, chiến trường khác cũng xuất hiện rất nhiều nhân vật đáng sợ, sức chiến đấu cũng vô cùng kinh người.
Có người thấp giọng nói, mảnh chiến trường bị bao phủ kia, từng màn chiến đấu đều rơi vào trong mắt mọi người, chấn động nhân tâm, mỗi một trận chiến đều là cuộc chiến giữa Vũ Hoàng đỉnh phong, có thể nói đây là chiến đấu điển hình, có thể thấy loại cấp bậc này chiến đấu đó tuyệt đối là một chuyện may mắn. Khí chất người tiên tri mờ ảo, bình tĩnh nhìn tình hình chiến đấu dưới hạ không, đôi mắt mang theo ý cười nhợt nhạt, giống như một vị tiên nhân tư thái phiêu nhiên, mà trong từng tòa cung điện, đám người cũng đều lộ ra dị sắc, nhất là thanh niên đứng ở đỉnh một tòa kiến trúc kia vẫn đứng tại chỗ, nhìn Lâm Phong chiến đấu lộ ra ý cười, nói:
- Thực lực của Lâm Phong ca lợi hại như vậy, xem ra hắn có thể bước vào 100 vị trí đầu tiên của Cửu Tiêu Hội Ngộ rồi, sau này hắn có thể tự do ra vào thế giới này, về sau có thể thường xuyên tiếp xúc.
Lập tức, ánh mắt thanh niên lại nhìn về phía Tịnh, lộ ra thần sắc cổ quái:
- Tịnh của Cổ phượng gia lại chạy tới tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, thật cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn, hơn nữa, chẳng lẽ nàng quen biết với Lâm Phong ca sao?
Hôm nay không biết Tịnh Vận Tả thế nào rồi, đợi nhìn thấy Lâm Phong ca nhất định phải hỏi hắn một chút xem hắn có biết tin tức về Tịnh Vận Tả hay không? Chiến đấu thế giới, mấy vị Yêu thiếu phủ xuống bên cạnh Ngũ Yêu thiếu, chỉ thấy máu sau lưng hắn chảy ra không ngừng, nhưng mà cái lỗ hổng trên thân thể kia cũng rất nhanh đã được chữa trị, lực lượng khôi phục đáng sợ có chút kinh người, Kỳ Thiên Thánh Đô Yêu Vực hao tốn nhiều năm tâm huyết lên người bọn họ, sau khi huyết tế bọn họ bao dung máu vạn yêu, thiên phú của vạn yêu đều bị giao đi một chút, cho nên việc khôi phục sức khỏe tự nhiên cũng rất cường đại, sinh mệnh lực cũng rất ương ngạnh. Chẳng qua đôi mắt bọn họ cũng cực kỳ lãnh, nhìn tới Lâm Phong ở xa xa, sát ý không che dấu chút nào.
- Không nghĩ tới thực lực của hắn cũng không tệ lắm, huống hồ, một vòng này, hắn được người khác giúp đỡ, đợi đến vòng tiếp theo nếu cơ hội trực tiếp chiến đấu mặt đối mặt, nhất định sẽ giết chết hắn.
Thanh âm của Tam Yêu thiếu bình tĩnh mà cực kỳ tự phụ, hắn hắn là người mạnh nhất trong Vũ Hoàng của 13 yếu thiếu, lần này tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, mục tiêu của hắn chính là vị trí thứ nhất Vũ Hoàng cảnh giới, nếu như một mình gặp được Lâm Phong, chắc chắn hắn sẽ giết được. Lúc này, Lâm Phong cùng với đám người Ô bọn một đường đi trước, rời khỏi vùng đất chiến đấu vừa rồi, Thanh Phượng không muốn để Tịnh ôm, cho nên một mình ngự không, nhưng mà hơi thở trên người nàng phập phù, tựa hồ thương thế rất nặng, dù sao vừa rồi nàng mạnh mẽ thừa nhận một kích của Tam Yêu thiếu, tuy rằng lấy lực lượng toàn thân hộ thể, nhưng mà uy lực của một kích kia vẫn đáng sợ như cũ. Lâm Phong bước đi trước, duỗi tay nắm lấy cánh tay Thanh Phượng, lập tức thân thể Thanh Phượng khẽ tránh đi, nhưng mà lại bị Lâm Phong trực tiếp giữ chặt, mang theo nàng ngự không mà đi, Thanh Phượng liếc mắt nhìn Lâm Phong, sau đó trầm mặc không nói gì. Ánh mắt Tịnh lóe lên, âm thầm nghĩ người này có quan hệ gì với Thanh Phượng, tựa hồ có chút khác thường. Lú này, có cường giả từ bên này đi ngang qua, đôi mắt nhìn về phía đám người Lâm Phong, lập tức tử vong đồng tử của Lâm Phong đảo qua, khiến nội tâm những người đó sinh kiêng kị, không dám tiến lên, dù sao đám người Lâm Phong tựa hồ kết thành một đồng minh bốn người, nếu như đối phương không nắm chắc, cũng sẽ không tùy ý hành động thiếu suy nghĩ, nếu không cũng không phải bị người khác đào thải, mà là bị người ta giết chết. Ở mảnh không gian này, bất kỳ cường giả nào cũng không dám tùy ý vọng động, trừ phi người đó đối với thực lực của chính mình tự phụ tới mức độ nhất định, nếu không khi nhìn thấy người lạ lẫm, cũng không dễ dàng xuống tay, ai biết đâu được sẽ đá phải nhân vật thiết bản đến từ những đại lục khác. Cho nên, tuy rằng thế giới này bạo phát không ít chiến đấu kịch liệt, nhưng tốc độ chân chính đào thải người lại không nhanh, chỉ có nhân vật đứng đầu mới dám không kiêng nể gì xuất thủ, giờ phút này, đội hình năm trăm người chỉ có hơn bốn mươi người bị đá ra ngoài, đương nhiên, trong đó cũng có người chết trận, bị trực tiếp giết chết, dù sao trong này rất nhiều người đều là người cực kỳ lãnh huyết vô tình. Lúc này, đám người Lâm Phong phủ xuống một tòa sơn mạch, Thanh Phượng khoanh chân ngồi xuống, huyết mạch cuồn cuộn sôi trào, khí tức trong cơ thể bốc lên, cuồn cuộn không dứt.
- Chỉ sợ kế tiếp không thể chiến đấu, chẳng qua nơi này có chúng ta hộ pháp, chắc có thể kiên trì đến cuối cùng, trước hai trăm ghế có thể lấy đến, nhưng mà, kế tiếp chỉ sợ phải bỏ quyền, cũng không biết người tiên tri sẽ lấy phương thức nào triển khai vòng tranh phong thứ ba.
Tịnh nhàn nhạt nói, mắt đẹp nhìn về xa xa, sát ý ngút trời, âm thầm quyết định sẽ giết mấy con nghiệt súc kia bằng kiếm của nàng.
- Không được, ta nhất định phải lọt vào top 100.
Sắc mặt Thanh Phượng khẽ biến, trong mắt đẹp lộ ra thần sắc kiên nghị. Lập tức thần sắc Tịnh cứng đờ, Phượng khi nào sửa lại tính tình vậy?
- Đừng nghĩ nhiều, cho dù không thể bước vào top 100 cũng không sao, an toàn của ngươi quan trọng nhất.
Trên người Lâm Phong vẫn có sinh mệnh ý cuồn cuộn dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Thanh Phượng, sinh mệnh khí chính là căn nguyên vạn vật, hy vọng có trợ giúp thương thế của Thanh Phượng, điều khiến hắn buồn bực nhất chính là, ở sân khấu Cửu Tiêu Hội Ngộ không thể thể mượn dùng bảo vật, nếu không, hắn có thể hỏi Cửu Linh Hoàng mượn vài lọ đan dược đế phẩm, lúc đó thương thế của Thanh Phượng rất nhanh có thể khôi phục. Ở một không gian khác, sau khi đại chiến với năm người xong, lúc này, hai người Sở Xuân Thu, Thiên Hồn Cổ Thánh mới bình ổn xuống, giờ phút này thân thể bọn họ tách ra, hơi thở từng người phập phù, Sở Xuân Thu vẫn đứng ngạo nghễ trong hư không, giống như chư thiên chi vương, nhưng mà, hắn cùng Thiên Hồn Cổ Thánh lại không thể làm gì được năm người đối phương, năm người này phối hợp vô cùng tinh diệu, hơn nữa đều vô cùng điên cuồng, ở thời khắc mấu chốt có thể dũng mãnh không sợ chết điên cuồng chiến đấu, dám giao mạng của chính mình cho đồng bạn, nhưng Sở Xuân Thu cùng Thiên Hồn Cổ Thánh lại không thể làm được, thậm chí bọn họ sẽ không dựa vào nhau đi tác chiến, nếu không ai có thể xác định đối phương sẽ không đâm chính mình một nhát. Lúc này, Sở Xuân Thu cùng Thiên Hồn Cổ Thánh liếc mắt nhìn nhau, lập tức chỉ nghe Thiên Hồn Cổ Thánh nói:
- Xem ra hai người chúng ta không thể ăn được, ngươi có đề nghị gì không?
- Một khi hai người không đủ, có thể chiêu mộ mấy người.
Sở Xuân Thu bình tĩnh nói.
- Không sai, nhưng mà, ai dám đồng minh cùng chúng ta?
Thiên Hồn Thánh Nhân mở miệng nói.
- Không đồng minh thì giết, ta nghĩ sẽ có người nguyện ý.
Giờ phút này, Sở Xuân Thu sớm đã không giống như ngày xưa, hắn từng phong độ nhẹ nhàng, nội liễm một mực ít khi xuất hiện, cũng chưa bao giờ triển lộ thực lực của chính mình, nhưng mà từ khi Hoàng Bảng vấn đạo ở Thánh Thành Trung Châu bắt đầu, hắn liền bắt đầu tỏa ra hào quang của chính mình, từ nay về sau, tư thái vương giả vô cùng bá đạo biểu lộ rõ ràng.
- Ý tưởng này không tệ.
Thiên Hồn Cổ Thánh khẽ mỉm cười, lập tức chỉ thấy hồn lực ở mi tâm của hắn cuồn cuộn đi về phía trước, giống như hư vô, giống như muốn tập trung năm người đối phương lại.
- Chúng ta đi.
Thiên Hồn Thánh Nhân lãnh liệt mỉm cười, lập tức giậm chân tại chỗ rời khỏi bên này, Sở Xuân Thu cùng Thiên Hồn Thánh Nhân đi cùng nhau, nhưng từ đầu đến cuối hai người vẫn duy trì khoảng cách nhất định, bọn họ đều có chút kiêng kị năng lực của đối phương, cũng sẽ không tin tưởng đối phương, cho dù bọn họ đã kết thành đồng minh. Một lát sau, hai người chắn trước người một người, người này rõ ràng chính là Vương Thế của Đan Vương gia tộc, chỉ thấy Vương Thế khẽ nhăn mặt, nhìn con số trên đỉnh đầu Sở Xuân Thu cùng Thiên Hồn Cổ Thánh, thân hình hắn chuyển qua, tựa hồ muốn rời khỏi, con số trên đỉnh đầu Sở Xuân Thu là số năm, vòng thứ nhất hắn tạm đứng thứ năm, mà trên đỉnh của Thiên Hồn Thánh Nhân là số mười hai. Hai cái con số như vậy, cho dù ai cũng vô cùng kiêng kị, Vương Thế cũng không ngoại lệ, cho nên hắn rất muốn chạy.
- Đứng lại.
Thiên Hồn Thánh Nhân bình tĩnh phun ra hai chữ, ngữ khí giống như ra lệnh, lập tức thần sắc Vương Thế khẽ ngưng lại, ở phía trên bàn tay của hắn bắt đầu có hỏa diễm nhảy lên, tuy rằng hắn kiêng kị đối phương, nhưng mà, còn chưa từng có người nào dám không khách khí khi nói chuyện với hắn như thế, hai chữ kia giống như đang miệt thị hắn vậy.
- Không, chúng ta muốn lôi kéo ngươi gia nhập đồng minh.
Thiên Hồn Thánh Nhân nhàn nhạt mỉm cười, nhìn thấy nụ cười tà khí trên mặt đối phương, Vương Thế làm sao có thể đáp ứng đối phương, chỉ sợ sẽ bị đối phương nuốt thành bã cặn.
- Thật có lỗi, ta không có hứng thú với đồng minh.
Vương Thế lạnh lùng nói, lập tức hắn bước đi, muốn rời khỏi nơi này.
- Ông!
Thần hồn sát phạt trường mâu phá không giết ra, Vương Thế nhướng mày, lãnh mang lóe lên, đột nhiên xoay người, hỏa diễm trong lòng bàn tay trực tiếp bắn ra ngoài, nhất thời thần hồn trường mâu cháy lên.
- Khà khà, ai giết được, hắn sẽ thuộc về người đó.
Thiên Hồn Thánh Nhân liếc mắt nhìn Sở Xuân Thu, lập tức hai người đồng thời giậm chân tại chỗ nhanh như chớp đi ra.
- Rống!
Một tiếng rống lên, khí khái ngạo thị thiên địa từ trên người Sở Xuân Thu bộc phát ra, bàn tay run lên, nhất thời một cỗ lực lượng thôn thiên bao phủ Vương Thế, khí tức làm cho người ta sợ hãi kia khiến cho sắc mặt Vương Thế tái nhợt, thần hồn và ý chí của hắm đã không thể khống chế được. Bàn tay điểm ra, nhất thời một đoàn hỏa diễm bắn ra, Thiên Hồn Thánh Nhân lãnh liệt cười, bàn tay kết pháp quyết, thần hồn xiềng xích bay về phía Vương Thế, đồng thời Sở Xuân Thu từ bầu trời áp bách xuống, một người tà dị, một người bá đạo. Hai người họ có thực lực như thế nào, bọn họ đại chiến năm người Quân Mạc Tích bất phân thắng bại, hôm nay đối mặt với một mình Vương Thế, thì Vương Thế kia chỉ giãy dụa một lát, sau đó bị bàn tay của Sở Xuân Thu chế trụ đầu, đồng thời xiềng xích của Thiên Hồn Thánh Nhân đâm vào mi tâm hắn, giết chết, một màn này, khiến cho người Đan Vương gia tộc run sợ, Vương Thế bị giết, sắc mặt bọn họ cũng trắng bệch, mà thần sắc đám người Thần Tiêu cũng phá lệ tuyệt vời. Thanh niên tài giỏi nhất của đan Vương gia tộc cùng với Thiên Ma Lôi Gia ở vực phía đông Thần Tiêu Thành đều bị giết chết!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT