- Vô Tình công tử.


Lâm Phong nghe thấy lời nói của Kim Chấn lộ ra thần sắc quái dị, còn chưa bước vào Cửu Tiêu Hội Ngộ, đã để cho hắn quyết chiến với Vô Tình công tử rồi? Phải biết rằng, quy tắc vòng khảo hạch này chính là người thắng mới có tư cách chiến ba trận, người bại thì trực tiếp bị đào thải, cho nên, nếu như hắn đấu với Vô Tình công tử tất nhiên sẽ có một người vào không được Cửu Tiêu Hội Ngộ. Thần sắc Vô Tình công tử cũng có chút cổ quái, hắn cùng Lâm Phong đều đến từ Thanh Tiêu đại lục, hơn nữa, tuy rằng từ trước đến nay hắn có lòng tin tuyệt đối với thực lực của chính mình, nhưng mà giờ phút này lại phải đấu với Lâm Phong, khiến hắn cảm thấy hơi cổ quái, đáng nhẽ Lâm Phong có thể bước vào Cửu Tiêu Hội Ngộ mới đúng? Lâm Phong cùng Vô Tình công tử có ý nghĩa tương tự, hắn cho rằng, Vô Tình công tử, ba nghìn sợi tơ vô tình, ba nghìn sát phạt thuật, nếu như ngay cả cửa Cửu Tiêu Hội Ngộ cũng không thể bước vào, không khỏi rất đáng tiếc. Bởi vậy, Lâm Phong nâng ánh mắt lên nhìn tới Kim Chấn, lúc Kim Chấn tới cửa mời hắn, trong lời nói của ba người đều là những lời tốt đẹp, lấy tư thái lôi kéo nói chuyện với hắn, đương nhiên, khi đó Kim Chấn cần hắn, bởi vì Kim Chấn không hy vọng xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, hắn muốn minh quân hắn tạo ra sẽ không chiến bại, cho nên hắn mời Ngọc Thanh tọa trấn, lại mời một vị vương thể cùng với Lâm Phong, như vậy mới không sơ hở tý nào, bất luận quyết chiến với ai, cũng không đến mức xuất hiện tình huống liên minh chiến bại. Nhưng hôm nay tình huống lại khác, Lâm Phong đã đứng trong minh ước của hắn, hiện tại, đến lúc nên loại một người, hắn không chút do dự lựa chọn hy sinh Lâm Phong, nếu như cuối cùng chỉ có hai người có thể tiến vào Cửu Tiêu Hội Ngộ, hai người kia nhất định sẽ là hắn cùng với Ngọc Thanh.


- Trận chiến đầu tiên này, ngươi đi.


Lâm Phong bình tĩnh mở miệng nói, giống như trả lại câu nói của hắn cho chính hắn, nghe được thanh âm của Lâm Phong, đồng tử Kim Chấn ngưng lại, trong mắt hiện lên một tia sắc lạnh. Trong mắt hắn, liên minh này chỉ có hắn cùng Ngọc Thanh ở lại tốt nhất, nếu như đến lúc cần bỏ, vương thể Độc Cô Bất Bại cũng phải bỏ. Nhưng mà giờ phút này, Lâm Phong nói lại câu mà hắn đã nói với Lâm Phong, kêu Kim Chấn hắn đi đấu với Vô Tình công tử. Người xung quanh đều dời ánh mắt nhìn về phía bên này, lộ ra thần sắc thú vị, liên minh này tựa hồ xuất hiện một chút vấn đề, trong trận đấu vừa rồi, liên minh thắng nghĩa là mình cũng thắng, cho nên ai lên quyết đấu là chuyện nhỏ, nhưng hiện tại quy tắc lại khác, liên minh thắng mọi người bại cũng là chiến bại, sẽ bị đào thải, cứ như vậy, liên minh há có thể không xuất hiện vấn đề.


- Ván này chúng ta bỏ quyền, xem như Lâm Phong bại.


Ánh mắt Kim Chấn nhìn về phía cường giả Luyện Kim Sơn trong hư không, chậm rãi mở miệng, người nọ nhìn tới bên này, lại nghe Lâm Phong nói:


- Ta đáp ứng kết minh với ngươi, cũng không đáp ứng sẽ nghe mệnh lệnh của ngươi, tiền bối, quy tắc kết minh của Luyện Kim Sơn không có điều này phải không?



- Quả thật không có.


Cường giả Luyện Kim Sơn kia nhìn Lâm Phong khẽ gật đầu.


- Một khi đã không có, thì Kim Chấn không có tư cách ra lệnh cho ta.


Lâm Phong bình tĩnh phản bác.


- Nhưng mà liên minh của các ngươi phải có một người đi ra chiến đấu, liên minh các ngươi có thể biểu quyết với nhau.



- Biểu quyết như thế nào?


Kim Chấn cùng Băng vốn quen biết, bọn họ tự nhiên có ý kiến giống nhau, ta chắc chắn sẽ chịu thiệt. Lâm Phong bình tĩnh đáp.


- Vậy ngươi cho rằng nên như thế nào?


Cường giả Luyện Kim Sơn hỏi.


- Một trận chiến này coi như liên minh ta nhận thua, có điều trận chiến bại này, nếu có ai cho rằng sẽ tính lên người ta, hắn có thể không chiến với Vô Tình công tử mà trực tiếp đấu với ta là được, nếu ta bại, thì chiến bại này tính trên người ta, nếu như ta thắng, trận bại này tính trên người hắn.


Lâm Phong nhàn nhạt nói, sau lại nói tiếp:


- Hoặc nói ta nguyện rời khỏi liên minh này trở thành người độc lập.



- Nực cười, liên minh há có thể ngươi nói lui là lui, ngươi coi liên minh là cái gì?


Kim Chấn bước tới chỗ Lâm Phong, trong nháy mắt ngón tay khủng bố điểm về phía trước, nhất thời khắp hư không đều đọng lại thành kim, Lâm Phong chỉ cảm thấy một cỗ nhuệ khí cực hạn xuyên thủng về phía hắn, giống như muốn xuyên qua hải thức của hắn.


- Trong liên minh này, ngươi nói cái gì thì là cái đấy sao?


Lâm Phong cũng bước về phía trước một bước, một tiếng ầm ầm khủng bố truyền ra, tay của hắn cũng chỉ ra, từng đợt từng đợt Thánh Linh kiếm khủng bố hội tụ trên đầu ngón tay, ngưng tụ thành kiếm quyết, cùng đầu ngón tay của đối phương chỉ vào một chỗ, giống như muốn cắt đứt hư không.


- Ông!


Thân thể mấy người Ngọc Thanh lui lại, khiến cho đồng tử của mọi người co rút, không ngờ nội chiến lại xảy ra, xem ra uy thế của Vô Tình công tử quả nhiên lợi hại. Lâm Phong cũng không phải sợ Vô Tình công tử mà không dám chiến, mà hắn cho rằng, nơi đây không phải sân khấu để hắn và Vô Tình công tử giao phong, không chỉ có hắn cho rằng như vậy, Ngọc Tiêu Đệ Nhất Quân Ngọc Thanh chỉ sợ cũng có ý nghĩ tương tự, cho nên hắn không có ý tứ xuất chiến, cho dù Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân cũng đều muốn va chạm một trận, nhưng mà nơi này không phải sân khấu của bọn họ, bọn họ cho rằng không nên va chạm sớm như vậy, cho nên, Ngọc Thanh không muốn trận chiến này hắn sẽ đi quyết đấu với Vô Tình công tử. Lâm Phong cũng cho rằng như vậy, hơn nữa, Kim Chấn để cho hắn làm vật hi sinh, xem ra bất luận kẻ nào đều là quân cờ của hắm, làm Lâm Phong rất không thoải mái, cho tới bây giờ hắn không thích bị người bài bố, còn bị đối đãi như vật hi sinh, cho nên, hắn mới bùng nổ.


- Làm càn.


Kim Chấn chợt quát một tiếng, ánh sáng khủng bố xuyên qua tất cả, giống như Lâm Phong đứng ở trước mặt hắn, khoảng cách gần như thế, bất kỳ người nào đều bị hủy diệt dưới lực lượng đó.


- Cút!


Lâm Phong hét lớn một tiếng, âm tiêu giết xuyên qua đầu đối phương, Tử Vong đồng tử trực tiếp đâm vào thần niệm trong đầu của đối phương, đồng thời quyền mang đánh ra, xé rách tất cả.


- Ầm ầm.


Đánh cận chiến khiến cho dao động khủng bố bao phủ hai người lập tức một tiếng ầm ầm bạo vang, đám người chỉ thấy thân thể Kim Chấn bay ngược ra sau, sau khi ổn định thân thể, hắn đứng trong hư không, ánh mắt nhìn thẳng vào Lâm Phong, con ngươi lạnh lùng vô biên. Lập tức, thân ảnh Lâm Phong xuất hiện, bước từng bước đi về phía trước, trường bào bay bay, thần sắc lạnh lùng, nói:


- Ngươi tính hay quá, đến chỉ huy đồng minh này, tự cho là đúng, ỷ mình là người Luyện Kim Sơn hy sinh chúng ta, trực tiếp giẫm lên đầu chúng ta tiến vào Cửu Tiêu Hội Ngộ, nhưng lại không thực lực chân chính, hừ, ngươi không cảm thấy đáng xấu hổ sao?


Kim Chấn bị lời nói của Lâm Phong nhục nhã, nhất thời sắc mặt trở nên khó coi đến cực điểm, nhất là vừa rồi hắn bị Lâm Phong đánh lui, làm cho lời nói của Lâm Phong càng thêm có trọng lượng hơn. Thực lực của hắn không bằng Lâm Phong, dựa vào cái gì phải hy sinh Lâm Phong? Chẳng lẽ, chỉ bởi vì hắn là võ tu Luyện Kim Sơn mới có thể trực tiếp không cần thực lực bước vào Cửu Tiêu Hội Ngộ.


- Một ván này ta chiến.


Chỉ thấy thân hình Băng nhảy lên, bước lên chiến đài, khiến cho đồng tử của mọi người lại lần nữa co rút lại, nữ tử này đang giải vây cho Kim Chấn Kim Chấn bạo kích Lâm Phong, lại bị đánh lui, hiển nhiên, nếu như Kim Chấn lại đi nói xem như Lâm Phong chiến bại, thì không có khả năng phục chúng. Nếu lại tiếp tục giằng co, Kim Chấn sẽ bất lợi, vì thế, Băng lựa chọn chính mình bước ra, hy sinh bản thân, nàng vốn đến để làm nền cho Kim Chấn. Kỳ thật thực lực của Kim Chấn rất mạnh, Băng vẫn tin tưởng Kim Chấn như cũ, nhưng không biết vì sao Kim Chấn lại bị Lâm Phong đánh lui, có lẽ do Kim Chấn không cẩn thận, trên thực tế, bất kỳ người nào cận chiến với Lâm Phong cũng sẽ gần như vậy, sẽ không xuất hiện chiến cuộc khác, không bị thương, mà thực lực của Kim Chấn quả thật vô cùng lợi hại, điểm này, Lâm Phong cũng biết rõ trong lòng, hắn biết rõ lực công kích của chính mình như thế nào.


- Ngươi vẫn là người bị hạ.


Trường bào của Kim Chấn tung bay, lạnh lùng nhìn Lâm Phong, lập tức lại lần nữa phủ xuống trên cột trụ của mình, ánh mắt không nhìn về Lâm Phong, mà là nhìn về Băng đang ở trên chiến đài, trong đôi mắt của hắn luôn có tia lạnh lùng đáng sợ. Băng tự nhiên không phải đối thủ của Vô Tình công tử, một trận chiến này, nàng bại, không ai cảm thấy ngoại lệ, chiến bại này của nàng chỉ để che dấu đi sự xấu hổ vừa rồi của Kim Chấn. Trận thứ hai, Kim Chấn mang theo thần sắc lạnh như băng đạp đi ra ngoài, đối thủ của hắn rất lợi hại, nhưng mà lúc này đây Kim Chấn hiển nhiên cố ý bày ra thực lực của chính mình, chính là ba chiêu, hắn đã đánh bại đối phương. Trận thứ ba, Ngọc Thanh xuất thủ, không hề nghi ngờ, thắng. Trận thứ tư, Độc Cô Bất Bại xuất thủ, ba nghìn sáu trăm thần ấn ngưng tụ thành cổ ấn ngập trời phát ra uy áp vô thượng, trấn áp bầu trời, chèn ép đối phương. Thắng liên tiếp ba trận, liên minh này đã giành lấy thắng lợi. Nhưng mà dựa theo quy tắc, Lâm Phong vẫn phải đấu, một trận chiến này của Lâm Phong vẫn thắng, điều này làm cho mọi người âm thầm cảm thán liên minh này thật cường đại, nếu đối phương không có Vô Tình công tử, chỉ sợ sẽ có khả năng năm trận toàn thắng. Liên minh Ngọc Thanh, Kim Chấn, Lâm Phong, Độc Cô Bất Bại giành được thắng lợi, bọn họ tiếp tục đi vào vòng trong, mà đối phương, chỉ có một mình Vô Tình công tử còn có cơ hội khiêu chiến ba người, chẳng qua cái này còn phải đợi cho trận đấu liên minh chấm dứt.


- Kim Chấn cùng Lâm Phong đã trở mặt, nếu như tiếp tục cần phải loại bỏ mà nói, liên minh bốn người họ lợi hại như vậy, ai sẽ bị loại đây?


Rất nhiều người âm thầm suy đoán, trận đấu của những liên minh khác vẫn kéo dài, lúc một vòng chiến đấu chấm dứt, kể cả người đạt được chiến tích ba trận thắng liên tiếp có thể ở lại trên cột trụ chỉ còn lại có bốn mươi người.


- Ba bốn trăm cường giả, không ngờ chỉ còn lại có bốn mươi người.


Đồng tử của đám người co rút lại, trong lòng người bị loại thở dài, người bước lên sân khấu Cửu Tiêu Hội Ngộ đều là nhân vật có chút đang sợ, nhưng mà, bọn họ tới sân khấu Cửu Tiêu Hội Ngộ, mới chân chính bắt đầu cuộc chiến tranh giành của các thiên tài đỉnh phong. Hơn nữa, bốn mươi người tựa hồ Luyện Kim Sơn còn cảm thấy nhiều, bởi vì hắn cũng không có ý định dừng lại, tựa hồ, còn phải tiếp tục đào thải tiếp, chẳng qua giờ phút này liên minh sớm đã tán loạn không chịu nổi, có liên minh chỉ còn lại có ba người, bốn người, có rất ít liên minh còn năm người, còn có không ít liên minh chỉ còn một người, đó là người chuyển nghịch tình thế giành ba chiến thắng liên tiếp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play