Khi Lâm Phong nhìn thấy đám người của Đan Vương gia rời đi, hắn nở một nụ cười lạnh lùng.
Đám người của Đan Vương gia thật kiêu ngạo. Từ thái độ của họ, Lâm Phong có thể nhìn ra, đám người này khơi mào xung đột với người của Đan Tiêu Đại Lục. Dù sao bọn họ cũng là người của Thần Tiêu Thành, còn đám thanh niên của Đan Tiêu đại lục mặc dù khá cao ngạo, nhưng cũng không đến mức chủ động đi gây chuyện,. Khi nhìn thấy tên thanh niên của Thiên ma Lôi gia vẫn chưa rời đi, một tên thanh niên của nhóm Đan Tiêu đại lục nhìn phía hắn ta, mở miệng nói:
- Các hạ đừng buồn nữa.
Vì tên kia giấu đạo hỏa trong cơ thể, nên lực sát thương của hắn mới lợi hại như vậy. Nếu thật sự so đấu thân thể, hắn ta làm sao có thể là đối thủ của các hạ.
- Huynh đài không cần an ủi ta đâu, ngay khi va chạm với Vương Thánh, ta đã biết hắn dỡ thủ đoạn rồi.
Các vị cũng nên cẩn thận một chút, tên Vương Thánh này tuyệt đối không phải chính nhân quân tử. Tỉ thí ba ngày sau cũng sẽ không đơn giản đâu. Ngay khi vị thanh niên của Thiên ma Lôi gia nói xong, mấy vị thanh niên Đan Tiêu đại lục đều gật đầu, một người liên sang sảng nói:
- Tuy cái tên Vương Thánh kia là con cháu của Đan Vương Thần Tiêu Thành, nhưng chúng ta cũng là hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục, nên làm sao có thể sợ bọn họ.
Một khi đã có thể chiến thắng bọn họ một lần, thì sẽ có lần thứ hai. Tên thanh niên của Thiên ma Lôi gia lập tức gật đầu đồng ý, rồi chuyển sang nhìn Lâm Phong, cao giọng nói:
- Huynh đài cũng phải cẩn thận, tuy Vương Thánh tỏ vẻ không có gì, nhưng huynh cũng phải cẩn thận một chút.
Có lẽ hắn sẽ cho người đoạt Hỏa Diễm Sư Tử của huynh. Dạo này hắn đang săn yêu thú hỏa hệ, nhất là Yêu Đế, để cường hóa hỏa diễm của hắn.
- Đa tạ huynh đã nhắc nhở.
Lâm Phong cười nói. Cùng lúc đó, mấy vị thanh niên của Đan Tiêu đại lục cũng nhìn phía Lâm Phong, mỉm cười nói:
- Các hạ cũng là người đến từ ngoài đến sao?
Lâm Phong lập tức gật đầu, đáp:
- Ta đến từ Thanh Tiêu đại lục.
- Vậy huynh đã tìm được Thánh tộc tiến cử chưa?
Nếu chưa thì huynh có thể đi cùng chúng ta. Sau khi Lâm Phong nghe được ý tốt trong lời của đối phương, hắn nở nụ cười. Hắn vốn định chuẩn đi tìm nơi đặt chân, rồi thông báo cho các sư huynh đệ. Nếu hôm nay đã có người tiến cử, hắn cũng không tiện từ chối.
- Ta thật vẫn chưa tìm được, nên xin làm phiền mấy vị.
- Tốt lắm, chúng ta đi thôi.
Sau khi tạm biệt tên thanh niên của Thiên Ma Lôi tộc, cả năm người cùng nhau rời đi.
- Ta tên Như Phong.
Không biết huynh đại tên gì? Người thanh niên dẫn đầu cười hỏi.
- Lâm Phong.
- Ta là Như Vân.
- Tử Lăng.
- Muội tên Dao Dao.
Cô gái nhỏ tuổi nhất vừa nháy mắt với Lâm Phong vừa cười nói. Sau đó nàng nhìn về phía Hỏa Diễm Sư Tử bên cạnh Lâm Phong.
- Lâm Phong ca ca, sao Hỏa Diễm Sư Tử của huynh lại ngoan như vậy, làm cho muội cũng muốn bắt nó về nuôi.
- Nếu muội thích, ta sẽ tặng nó cho muội.
Lâm Phong cười nói. Mục đích hắn bắt Hỏa Diễm Sư Tử chỉ để thay cho đi bộ mà thôi, nên bây giờ cũng không cần lắm. Hắn từ chối Vương Thánh vì Vương Thánh muốn giết Hỏa Diễm Sư Tử để đoạt hắn yêu hỏa, mà Dao Dao lại khác. Nên Lâm Phong tặng cho nàng cũng không sao hết. Khi Dao Dao nghe Lâm Phong nói vậy, nàng tỏ ra rất vui mừng, nhưng vẫn từ chối:
- Không được, vừa rồi cái tên Vương Thánh kia muốn mua nó, nhưng Lâm Phong ca ca không có đáp ứng, sao bây giờ muội có thể nhận được.
- Ha ha, muội đúng là một tiểu cô nương hiểu chuyện.
Lâm Phong cười nói
- Muội đâu còn nhỏ nữa đâu, nên đừng gọi muội là tiểu cô nương.
Dao Dao tức giận trừng mắt nhìn Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong càng cười lớn hơn. Lúc Như Phong và Như Vân bên cạnh thấy cảnh đó, cả hai đều cười khổ. Tiểu sư muội của họ còn rất trẻ con, nhưng bọn họ không có ý định sửa tính của nàng. Dù sao Dao Dao cũng là con gái của sư phụ, nên rất được sủng ái. Nếu không phải nàng quá mức bướng bỉnh, khiến sư tôn không thể làm gì được, cũng đã không để nàng đi Thần Tiêu Thành.
- Ai đó!
Các ngươi mau ra đi, không cần trốn trốn tránh tránh làm gì. Trong lúc mọi người đang vui cười, Như Phong đột nhiên hét ho một tiếng. Ngay sau đó, năm người liền thấy vài bóng người từ bây tới. Lúc những người đó dùng thần niệm quét qua, Lâm Phong đã phát hiện ra đối phương đang nhắm về phía mình.
- Không ngờ bọn ta mới tới Thần Tiêu Thành, mà đã gặp chuyện như vậy.
Không biết chư vị là người của thế lực nào? Như Vân lập tức bước lên phía trước, lạnh lùng nói. Nhưng mấy người kia chỉ tập trung nhìn Lâm Phong, bọn họ chỉ lạnh lùng nhìn Như Phong và Như Vân một cái, quát:
- Việc này không có liên quan đến các ngươi, các ngươi hãy mau đi đi.
Đừng quên ước định ba ngày sau.
- Thì ra người của Đan Vương gia.
Sao các ngươi có thể cướp đoạt người khác giữa ban ngày ban mặt như vậy? Khi Như Phong nói xong, mấy người kia chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi tập trung nhìn Lâm Phong, nói:
- Chúng ta nguyện lấy một kiện Tam phẩm Đế binh để đổi lấy Hỏa Diễm Sư Tử, không biết các hạ quyết định như thế nào?
Sau khi nghe xong, Lâm Phong khẽ nhíu mày. Xem ra tên thanh niên Thiên ma Lôi gia kia đã đoán đúng rồi, chưa gì mà Vương Thánh đã đến gây chuyện với hắn.
- Cái tên Vương Thánh kia nghe không hiểu tiếng người sao?
Câu trả lời của Lâm Phong lập tức khiến cho sắc mặt những người kia trở nên lạnh lùng, họ lập tức tỏa ra Đế uy cường thịnh. Vì thực lực của đám thanh niên Đan Tiêu đại lục đều rất phi phàm, cộng thêm Hỏa Diễm Sư Tử là yêu thú cấp Yêu Đế, nên Vương Thánh làm sao có thể điều động cường giả Vũ Hoàng đến chặn đầu Lâm Phong.
- Đúng là đồ không biết tốt xấu, một khi đã như vậy, thì để chúng ta tự mình động thủ đi.
Ngay khi đối phương vừa dứt lời, Như Phong và Như Vân triệu hồi đạo hỏa của ho.
- Lâm Phong ca ca, huynh mau đến phía sau ta đi.
Cùng lúc đó, Dao Dao cũng bước lên che trước mặt Lâm Phong, đồng thời triệu hồi ra hỏa diễm của nàng. Mặc dù Dao Dao là người nhỏ tuổi nhất, nhưng đạo hỏa của nàng lại huyến lệ nhất trong đám người Đan Tiêu Đại Lục.
- Ta làm gì cần một tiểu nha đầu bảo hộ chứ.
Lâm Phong thầm nói một tiếng, rồi lập tức bước tới cạnh Như Phong và Như Vân, nói:
- Nếu Đạo hỏa của hai người công kích trúng đám Đại Đế kia, bọn họ có bị chết không?
- Không chết cũng bị trọng thương.
Như Phong gật đầu nói tiếp:
- Nếu có thể công kích trúng, đạo hỏa của ta sẽ lập tức bao phủ bọn họ.
Vì Như Phong và Như Vân đều là Luyện Đan Sư, nên bọn họ cực kỳ am hiểu hỏa diễm đạo. Vị vậy nên đạo hỏa của họ cực kỳ nguy hiểm, dù là cường giả Đại Đế cũng đừng mơ chạy thoát.
- Hảo, ta sẽ dùng phong pháp tắc gia tăng tốc độ cho hai người.
Khi Như Phong và Như Vân nghe vậy, họ cũng không để ý mấy. Nhưng ngay sau đó, một cỗ phong pháp tắc xuất hiện, khiến cho bọn họ có cảm giác cả người đều trở nên nhẹ nhàng, tốc độ cũng gia tăng vài thành. Sau khi trải nghiệm một lúc, bọn họ không khỏi cảm thán về phong pháp tắc của Lâm Phong, dù Đế cảnh có dùng phong pháp tắc gia tăng tốc độ, cũng chỉ ngang với Lâm Phong thôi. Trong lúc Như Phong và Như Vân đang làm quen với tốc độ mới, thì trong thiên địa đột nhiên xuất hiện một cơn lốc màu vàng. Khiến cho sắc mặt của những cường giả Đế cảnh kia trở nên ngưng trọng. Ngay sau đó, lập tức có hai người đồng thời bước lên, tỏa ra một luồng đế uy khủng bố vê phía Lâm Phong.
- Chuẩn bị hành động.
Lâm Phong quát to một tiếng, rồi lập tức đánh ra vài đạo thánh văn màu vàng óng ánh. Cùng lúc đó, Như Phong và Như Vân cũng bắt đầu hành động.
- Trói.
Ngay khi Lâm Phong vừa dứt lời, cơn lốc màu vàng lúc nảy lập tức lao về phía hai vị cường giả Đế cảnh kia, phong tỏa họ. Hai người lập tức phát ra từng đạo thần thông đủ thứ loại màu sắc về phía cơn lốc, hòng phá vỡ cơn lốc.
- Giết!
Lúc Lâm Phong hét to lên một lần nữa, sắc mặt của hai vị choáng giả Đế cảnh kia lập tức cứng đờ. Họ chỉ cảm thấy sau lưng xuất hiện một thanh lợi kiếm màu vàng, đang bay thẳng đến chỗ họ. Lúc Như Phong và Như Vân thấy Lâm Phong phong tỏa được hai vị Đại Đế kia, cả hai áp sát đối phương.
- Bạo.
Mặc dù hai vị cường giả Đế cảnh kia khá bất ngờ trước tốc độ của Như Phong và Như Vân, nhưng hai người cũng không phải dạng thường. Họ lập tức tạo ra từng ngọn lửa đáng sợ, khiến cho hai đạo lợi kiếm taqn vỡ, nhưng cơn lốc màu vàng lại nhân cơ hội lao tới, phong tỏa hai người.
- Trận đạo.
Vào lúc này, sắc mặt của hai vị cường giả Đế cảnh khó coi, mặc dù trận pháp của Lâm Phong có lực công kích khá yếu, không thể uy hiếp đến bọn họ, nhưng hai người Như Phong và Như Vân tạo cho họ áp lực rất lớn, nhất là đạo hỏa trên tay Như Phong và Như Vân. Sau một lúc giằng co, một vị Đại Đế đột nhiên bắn một chỉ về phía Như Phong, mà người còn lại cũng đánh ra một chưởng về phía đó.
- Giết.
Khi thấy cảnh đó, Lâm Phong cười lạnh một tiếng, đồng thời huy động vô số đạo Tử Vong Kiếm điên cuồng bay về phía hai vị cường giả Đế cảnh kia, đoạn tuyệt đường lui của họ.
- Mau lên hỗ trợ ta.
Một vị cường giả Đế cảnh lập tức quát lên một tiếng, làm cho hai vị Đại Đế chưa ra đồng thời lao phía trước.
- Tử.
Nhưng một âm thanh vô hình, mang theo vô tận sát khí đột nhiên vang lên, khiến cho trái tim của hai vị Đại Đế đang bị bao vậy nhảy lên một cái. Đúng lúc đó, Như Phong và Như Vân cũng mang theo hai luồng đạo hỏa lao về phía họ.
- Cút ngay.
Mặc dù hai vị Đại Đế kia đã cố gắng phản khán, nhưng tốc độ của Như Phong và Như Vân quá nhanh, lại có thêm Tử Vong Kiếm và trận đạo quấy nhiễu, nên hai người họ chỉ còn cách đỡ đòn. Hai luồng đạo hỏa của Nhú Phong và Như Vân lập tức hóa thành hai đầu hỏa long, thiêu đốt hai người thành tro bụi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT