Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2120 - Không người có thể phá


...

trướctiếp


- Ai vào đó thử trận?


Ánh mắt Tà Mâu tà dị nhìn qua mọi người, thanh âm bình thản nhưng tràn ngập cảm giác uy nghiêm.


- Không biết rõ người phương nào.


Chẳng qua trận pháp người này khá lợi hại. Có người đáp lại khiến cho Tà Mâu nhíu mày, giờ phút này cũng không biết khắc trận người là ai.


- Trận pháp lợi hại chỗ nào?


Tà Mâu hỏi.


- Trận pháp đan xen vào nhau, dung hợp phi thường hoàn mỹ.


Tà Mâu khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn về phía mọi người cười nói:


- Chư phủ cũng đến đây không ít người.


Có ai muốn trước tiên đi xem người phương nào lúc này thử trận không?


- Bên trong Ly Phủ, Tà Mâu huynh mạnh nhất, ngươi vào trận xem là tốt nhất.


Có người cười nói.


- Nếu ta tiến vào trong đó phá trận, các ngươi đợi ở đây chẳng phải không thể chứng kiến trận pháp này có gì lợi hại.


Tà Mâu bình tĩnh nói khiến cho tâm mọi người đều khẽ run lên. Trận đạo lợi hại rất nhiều người cũng thử qua. Kết cục bọn họ đều bị đá ra ngoài. Đừng nói phá trận, bọn họ ngay cả trận cũng không thể nhìn thấy đã lọt vào các loại lực lượng công kích. Nếu không phải người khắc trận hạ thủ lưu tình, bọn họ chỉ sợ cũng đã chết trong trận. Bởi vậy, nếu không phải nhân vật phi thường lợi hại, chẳng ai dám lần nữa bước vào trong đó để tránh mất mặt mũi. Bọn họ chỉ muốn xem chín đại Chí Tôn Phủ, ai có thể phá vỡ trận pháp lợi hại này.


- Người Chí Tôn Phủ phái một hai người bước vào trong đó phá trận thì thế nào?


Tà Mâu ánh mắt nhìn về phía mấy Chí Tôn Phủ cường giả khác bình tĩnh nói. Điều này cũng coi như một loại so đấu ngầm trong Chí Tôn Phủ.


- Ta không ý kiến.


Một người nhàn nhạt nói.


- Ta cũng đồng ý.


Người Chí Tôn Phủ đều gật đầu, Tà Mâu nhìn phía Thiên Mạc nói:


- Thiên Mạc, Tuyết Lạc!


Các ngươi có năng lực trận đạo khá lợi hại, bước vào trong đó thử một lần xem có thể phá trận hay không? Tà Mâu biết lần trước Thiên Mạc từng bị người nhục nhã, một quyền oanh bạo cánh tay. Việc này vẫn luôn bị người Chí Tôn Phủ khác nhạo báng. Hôm nay cho hắn một cơ hội, phá không được trận cũng không sao! Nếu như có thể phá trận thì có thể rửa sạch khuất nhục, khiến người Chí Tôn Phủ khác không dám lấy chuyện tình lần đó ra bàn tán. Tuyết Lạc bị nhục nhã còn khủng khiếp hơn. Bởi vì đánh đố cùng người khác mà bị người một cái tát bay ra ngoài. Mọi người tự nhiên hiểu được ý Tà Mâu. Nguyệt Khinh Sa cũng giống bọn họ bước vào trận đạo. Tuy rằng Nguyệt Khinh Sa không có thảm như vậy nhưng lần trước bị người cưỡng hôn. Chuyện này đối với nữ nhân mà nói cũng không phải vẻ vang gì. Bốn phủ có tám người bước vào trong trận đạo. Thời điểm Thiên Mạc cùng Tuyết Lạc bước vào bên trong trận pháp, đôi tay bọn họ lập tức huy động. Nhất thời, từng đạo trận quang đan xen vào nhau vây quanh bọn họ bên trong. Xuy... Lực lượng pháp tắc khủng giống như điên cuồng hội tụ lại khiến cho hết thảy chung quanh đều bị cắn nuốt. Thiên Mạc cùng Tuyết Lạc chỉ cảm thấy cả người căng thẳng giống như toàn thân đều bị cái gì nhìn chằm chằm. Hơn nữa, bọn họ cảm giác bốn phương tám tràn ngập nguy cơmãnh liệt nhưng mà cái gì cũng nhìn không thấy, hoàn toàn không thể đoán trước công kích sẽ từ chỗ nào phát sinh.


- Chư vị!


Chúng ta đồng thời công kích làm nhiễu loạn trận văn. Thiên Mạc hét lớn một tiếng. Xuy xuy Âm luật đáng sợ vang vọng như muốn xuyên thấu màng tai bọn họ. Thanh âm của Thiên Mạc dường như cũng bị vặn vẹo. Những người khác nghe được chỉ làtiếng vang bén nhọn vô cùng, hoàn toàn không phải lời hắn nói. Cảm giác nguy cơ càng ngày càng mãnh liệt, sắc mặt Thiên Mạc trở nên tái nhợt. Hắn cảm thấy giống như chính mình tùy thời đều có khả năng bị giết chết, không có chút cảm giác an toàn. Hơn nữa, cổ lực lượng kia còn đang không ngừng tăng mạnh. Tí tách. Một giọt mồ hôi lạnh rơi trên mặt đất, đại địa dường như cũng khẽ run rẩy. Thiên Mạc sợ hãi tăng lên tới cực điểm, rốt cục nhịn không được quát lớn:


- Ta nhận thua, đưa ta rời trận!



- Cút ra ngoài.


Một đạo thanh âm lạnh lùng vang lên, Thiên Mạc cảm giác được một cỗ gió lốc xuyên thủng thân thể hắn. Thiên Mạc thần sắc lạnh lùng nhanh chóng ngưng tụ công kích ngăn cản. Lực lượng đánh tới va chạm đạo công kích này của hắn tạo ra rung động mãnh liệt. Vô tận sát khí cũng ngay trong khoảnh khắc bạo phát khiến Thiên Mạc lộ ra thần sắc hoảng sợ, điên cuồng chạy ra bên ngoài. Sát khí đáng sợ càng ngày càng gần khiến Thiên Mạc có loại cảm giác như muốn tan vỡ, cơ thể hắn chạy như điên ra phíabên ngoài. Có điều bên trong ảo cảnh, trong và ngoài hoàn toàn không phân biệt rõ ràng.


- Cút ngay.


Thiên Mạc ngưng tụ công kích đột nhiên đánh về phía trước. Oanh long Một âm thanh đáng sợ cuồn cuộn tiếng vang, dường như có hai người công kích đánh vào cùng một chỗ. Lúc này, một cơn gió lốc thổi qua cuốn thân thể bọn họ bay ra ngoài. Phốc đông Một tiếng vang truyền ra, Thiên Mạc thân thể va chạm thật mạnh nằm suy nhược trên mặt đất.


- Là ngươi?



- Vừa rồi ngươi công kích ta?


Thiên Mạc cùng Tuyết Lạc nhìn chằm chằm đối phương, sắc mặt lúc xanh lúc trắng. Lập tức, cả hai đều không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào trận pháp kia. Sau một lát, hai người Nguyệt Khinh Sa cũng vô cùng chật vật bị vứt ra, trong đôi mắt lộ ra thần sắc khiếp sợ.


- Sao lại thế này?


Tà Mâu nhăn mặt đối với Thiên Mạc cùng với Tuyết Lạc hỏi, dường như có chút không vui.


- Người này trận đạo thật mạnh, chúng ta phá không được.


Thiên Mạc lộ ra thần sắc hổ thẹn. Đâu chỉ phá không được, hắn hoàn toàn không thể nán lại trong trận đạo. Thậm chí, hắn còn không có dũng khí phá trận.


- Trận đạo tông sư, phi thường đáng sợ!


Tuyết Lạc đồng dạng mở miệng nói khiến cho những người trước kia gặp phải thiệt thòi trong trận đạo đều nở nụ cười lạnh. Bọn họ đương nhiên biết trận pháp này lợi hại. Nếu muốn phá trận, đám người Tà Mâu không tự mình đi vào chỉ sợ hoàn toàn không có khả năng.


- Chẳng lẽ Diệp Khuyết đã trở lại?


Tà Mâu nhàn nhạt nói. Nghe nói đoạn thời gian trước Diệp Khuyết xuất môn, chẳng lẽ chính hắn trong này khắc trận, cố lộng huyền hư.


- Không giống phong cách trận đạo của Diệp Khuyết.


Thiên Mạc mở miệng nói. Tà Mâu khẽ gật đầu. Hắn lập tức bước chân ra, bay thẳng đến giữa trận đạo khiến cho không ít người ánh mắt ngưng xuống. Tà Mâu là trận đạo Tông Sư, đối với trận đạo lý giải lĩnh ngộ không phải kẻ dưới Tông Sư có thể so sánh. Huống hồ lại thêm thực lực bản thân hắn cùng với lực lượng đặc thù, khả năng có thể phá được trận này. Sau khi Tà Mâu đi vào trong trận, giống như Thiên Mạc và Tuyết Lạc, đồng dạng gặp phải cổ khí tức mạnh mẽ kia tập trung. Một con mắt hắn dần dần trở nên yêu dị, đồng tử hóa thành hai màu trắng đen dường như dần dần phóng đại. Tròng mắt hắn xuất hiện một cỗ lốc xoáy, nhìn thấu hết thảy. Đại trận trước mặt hắn giống như cũng hóa thành hai màu đen trắng.


- Hư trận, có ý tứ!


Tà Mâu nhàn nhạt nói. Khí tức mãnh liệt như vậy không ngờ chỉ là hư trận mà thôi. Chỉ sợ gia hỏa Thiên Mạc kia ngay cả hư trận cũng không thể phân biệt được đã cuống cuồng lên. Tà Mâu bước chân chậm rãi đi về phía trước. Khoảng cách giữa hai bước chân rất nhỏ, không xúc động nhầm bất kỳ chỗ nào. Sau một lát, chỉ nghe hắn thì thào cười nói:


- Ảo trận là căn nguyên của toàn bộ trận đạo này.


Mà bên trong ảo trận, có chứa không ít vô hình sát trận chật thật. Thủ đoạn khắc trận thật lợi hại! Tiếng nói vừa dứt, nhất thời âm luật cuồn cuộn kéo đến. Tà Mâu bước tới một bước, tùy ý âm luật công kích vào thân thể hắn. Bàn tay hắn giơ lên hướng về một vùng hư không đánh tới, pháp tắc lực lượng lập tức giống như tan vào không trung vô hình.


- Loạn!


Tà Mâu quát lạnh một tiếng. Đột nhiên, cả trận đạo tràn ngập vô tận sát phạt khí, phong hỏa lôi quang các loại lực lượng giống như điên cuồng đánh tới hắn. Tà Mâu cười lạnh một tiếng. Trường bào phiêu động, trên người hắn tỏa ra khí tức cuồn cuộn đáng sợ. Bàn tay hắn run lên, trận đạo đan vào nhau hóa thành lười trời vô hình phản kích lực lượng đánh tới, lấy trận diệt trận. Trong thời gian ngắn ngủi, vùng không trung này bắt đầu bạo động, công kích đáng sợ giống như điên cuồng nở rộ. Có điều, Tà Mâu tựa hồ không có cảm giác được. Theo khí tức bạo loạn, một cỗ lực lượng càng ngày càng đáng sợ bắt đầu ngưng tụ kéo theo toàn bộ khí tức bạo loạn tụ tập lại một chỗ, nhanh chóng trở nên lớn mạnh.


- Hửm?


Đúng lúc này, Tà Mâu giống như phát hiện điều khác thường, lông mày khẽ nhíu lại. Thế nhưng vô cùng lực lượng không có dừng áp tới khiến hắn dần dần lâm vào trạng thái phòng ngự hoàn toàn. Công kích và trận đạo của hắn đều rất lợi hại, bởi vậy không ngại mấy cái công kích này. Nhưng mà phòng ngự của hắn không có khủng bố như Lâm Phong, cũng không dám lấy thân thể chịu đòn, do đó không thể không cẩn thận. Bên ngoài, đám người chỉ thấy bên trong trận đạo tiêu tan xuất hiện một hư ảnh hắc ám cự long khủng bố. Đó là tử vong cự long dường như cắn nuốt hết thảy lực lượng. Tử vong ý niệm làm cho người ta cảm giác sợ hãi. Khắp ảo trận, mọi thứ đều hóa thành màu đen khiến cho mọi người bên ngoài cảm giác được một trận tim đập chân rung. Bọn họ thật không ngờ, Tà Mâu bước vào trong trận lại dẫn phát đại trận biến hóa đáng sợ như thế. Cự long thở ra, tử vong khí tức bao phủ thiên địa. Chỉ phút chốc, đám người chứng kiến một đạo thân ảnh từ giữa trận đạo văng ra ngoài, toàn thân tím đen, giống như một cái người chết. Một màn này khiến cho đám người thần sắc cứng đờ. Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm phía trước trận đạo, tất cả đều hít sâu một ngụm lương khí. Bọn họ lúc này mới ý thức được, chỗ đáng sợ của trận đạo này là biến hóa ở phía sau . Vù... Tà Mâu thở sâu, thân thể hắn chậm rãi đứng lên.Trên người hắn dần dần khôi phục sinh mệnh khí tức, khuôn mặt xám xịt mang theo kiêng kị thật sâu, hồi lâu không nói gì.


- Tà Mâu trong trận pháp thiếu chút nữa bị người giết chết… Trận pháp thật đáng sợ!


Đám người đứng xem trong lòng âm thầm run rẩy.


- Ngươi rốt cuộc là ai?


Xin mời ra mặt đi! Tà Mâu mở miệng nói. Hắn nghĩ không ra trận này do ai khống chế, chẳng lẽ sư huynh đã bước vào Đế cảnh? Chẳng qua, Đế cảnh sư huynh bình thường sẽ không ở nơi này thử trận mới đúng.


- Tà Mâu.


Một đạo thanh âm truyền đến. Đám người lập tức chứng kiến xa xa có một thân ảnh chậm rãi đi tới. Người này thân hình thon dài, khí độ bình tĩnh. Nhưng mà sau khi chứng kiến hắn xuất hiện, mọi người thần sắc cũng trầm xuống, Đế cảnh cao thủ của Ly Phủ không ngờ cũng tới rồi.


- Tử Đế sư huynh!


Tà Mâu đối với người tới khẽ gật đầu, phi thường khách khí. Người này chính là một cường giả Đế cảnh phi thường lợi hại của Ly Phủ.


- Thiên Trận Kỳ Phủ chín đại Chí Tôn Phủ dường như rất lâu không có xuất hiện Hoàng cảnh cấp trên trận đạo có tạo nghệ như vậy.


Các hạ hiện thân đi! Tử Đế ánh mắt nhìn về phía trước trận đạo, chậm rãi mở miệng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp