Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2111 - Tàn bạo


...

trướctiếp

Thanh niên lạ lẫm ngạo nghễ đứng phía trên đài chiến đấu, đánh Diệp Khuyết đến khóe miệng tràn đầy máu, bàn tay nắm chặt cường giả của Thiên Trận Kỳ Phủ, không gian yên tĩnh không tiếng động, tất cả mọi người đều trở nên vô cùng trầm mặc, chỉ có trái tim vẫn đang thình thịch nhảy lên, mạnh đến mức ngay cả bản thân bọn họ cũng đều có thể cảm nhận được tần suất tim mình đang đập.

Quá mạnh mẽ, thiên tài Diệp Khuyết của Thiên Trận Kỳ Phủ, bại, cường giả của Thiên Trận Kỳ Phủ, một chưởng cũng không thể tiếp nhận, chuyện cười này, buồn cười không? Tin rằng không ai còn có thể cười được, Diệp Khuyết vẫn đang ho ra máu, rất hiển nhiên, một kích vừa rồi khiến hắn bị thương rất nặng.


- Haizzz.


. . Nhìn lầm rồi, trận phù kia rõ ràng chính do hắn khắc. Ngu Khôn thở sâu, ánh mắt sáng quắc, gắt gao chăm chú nhìn Lâm Phong, một nhân vật như vậy ở tại Ngu gia hắn, bị mọi người xem nhẹ, nói gì mà còn đang chờ sư tôn của hắn, ai ngờ được, hắn mới là yêu nghiệt chân chính, Diệp Khuyết mà đệ nhất thiên tài của Ngu gia Ngu Lân sùng bái, còn bị chèn ép đến mức đó, nếu như Ngu Lân cùng Lâm Phong giao chiến, hắn thật sự không dám tưởng tượng rằng sẽ thê thảm đến cỡ nào, chỉ sợ một kích cũng có thể giết chết hắn. Ngu Lân và Tô Mục đều hiểu rõ, vì vậy, sắc mặt của bọn họ cũng có chút tái nhợt, giống như ý thức được chính mình trước mặt Lâm Phong, căn bản cái gì cũng không phải.


- Ngươi muốn như thế nào?


Thanh niên bị Lâm Phong giữ chặt trong tay sắc mặt ửng hồng, nhìn chằm chằm Lâm Phong, nhưng mà Lâm Phong lại căn bản không có nhìn hắn, liếc mắt nhìn Diệp Khuyết trên mặt đất, bình tĩnh nói:


- Nếu như ngươi thua, thể diện của ngươi, nên để ở đâu đây, hiện tại, ngươi còn cho rằng, đây là chuyện cười hay sao?



- Khụ khụ!


Diệp Khuyết cúi người, ánh mắt lộ ra một chút tro tàn, hắn căn bản không có nghĩ tới, chính mình sẽ thua đến thảm hại thế này. Lâm Phong chỉ nói với hắn một câu, lại đưa ánh mắt chuyển hướng về phía đám người Kinh gia, chậm rãi mở miệng nói:


- Đệ tử của Mộc Trần, Lâm Phong.


Mặc dù sớm đoán được, nhưng mà khi thật sự nghe Lâm Phong cường điệu giới thiệu, trái tim đám người Kinh gia vẫn không nhịn được mà nhảy lên, giờ phút này, hắn vẫn như trước muốn vì Mộc Trần tranh đoạt vinh quang, rửa sạch khuất nhục, mục đích của Lâm Phong đương nhiên không cần nói cũng biết, muốn Kinh gia hắn giao người . Lúc này, bên trong đám người Kinh gia, đôi mắt Kinh Hiểu Nguyệt lúc này đã có chút ướt át, đệ tử của Mộc Trần, Lâm Phong, một câu tuyên ngôn bình tĩnh như thế, lại làm cho người ta phải chấn động trong lòng, giống như câu nói trước đây khi đệ tử của Thiên Đài đứng trong hư không tuyên bố, Mộc Trần, sư phụ của ta. Nhưng mà đạo tuyên ngôn này, tựa hồ càng có phân lượng, càng trầm trọng hơn, đặt trên người Kinh gia.


- Hắn là người của Thiên Trận Kỳ Phủ.


Cường giả Kinh gia lạnh như băng nói, ánh mắt gắt gao chăm chú nhìn Lâm Phong, giữa con ngươi đã bắt đầu có sát khí mãnh liệt.


- Đến lúc này rồi mà các ngươi vẫn còn có ý muốn đùa bỡn.


Đồng tử Lâm Phong lạnh lẽo tới cực điểm, những tên cường giả của Thiên Trận Kỳ Phủ này, là Kinh gia hắn mời đến, nếu như không có lão giả của Thiên Trận Kỳ Phủ đứng phía sau thì bọn họ làm sao có thể khiến thiên tài cấp bậc như Diệp Khuyết ra mặt, vì vậy, nếu như Lâm Phong hắn tru sát người của Thiên Trận Kỳ Phủ, nhân vật cao tầng của Thiên Trận Kỳ Phủ, sẽ bỏ qua cho Lâm Phong sao? Còn có, ba gia tộc phía sau Lâm Phong, Thiên Trận Kỳ Phủ sẽ tha thứ sao, cứ như vậy, Kinh gia của hắn, không cần phải trả giá đại giới, cũng có thể quét dọn chướng ngại. Kinh gia, đích thật là nghĩ như vậy, chỉ cần Lâm Phong giết người thì sư tôn của Kinh Viêm sẽ có cái cớ để càn quét Thanh Sơn Thành, như vậy bọn họ liền có thể dễ dàng có thể thực hiện kế hoạch, hy sinh, chỉ là một thanh niên cường đại một chút mà thôi, chỉ cần Diệp Khuyết không chết, Kinh gia, cũng sẽ không thèm để ý, mặc dù lúc đó sư tôn của Kinh Viêm có đau lòng thì cũng không thể trách Kinh gia hắn, người, là Lâm Phong giết. Vì vậy, cường giả Kinh gia giờ phút này đều đang đứng bên cạnh bảo vệ Diệp Khuyết, nhưng như trước vẫn không có ý định lại gần Lâm Phong.


- Thiên tài của Thiên Trận Kỳ Phủ sắp bị giết chết, Kinh gia các ngươi còn cố ý dung túng, chẳng lẽ, Kinh gia các ngươi, sẽ không phải chịu trách nhiệm?


Trong mắt Lâm Phong tử ý điên cuồng nở rộ , chỉ thấy bàn tay hắn nâng lên, một cỗ kiếm ý tịch diệt bất ngờ bạo phát, trong nháy mắt, cường giả của Thiên Trận Kỳ Phủ bị xé thành bột phấn, thần hồn câu diệt, Kinh gia đến lúc này vẫn còn muốn đùa bỡn, không chịu giao người, như vậy, chỉ có thể lấy thủ đoạn Thiết Huyết, trấn sát. Nhìn thấy cường giả của Thiên Trận Kỳ Phủ bị giết chết, mọi người đồng tử khẽ co rút lại, trong lòng chấn động, đây là cường giả thứ hai bị giết chết của Thiên Trận Kỳ Phủ. Kinh gia, không cần chịu trách nhiệm hay sao? Nghe câu nói vừa rồi của Lâm Phong, sát khí Kinh gia lại càng mạnh hơn, chỉ thấy một đạo thân ảnh trong nháy mắt xông lên, Đế uy khủng bố nở rộ, cuồn cuộn đánh về phía Lâm Phong, mỗi khi chưởng thủ của hắn xẹt qua, hư không bị chém ra một chùm tia sáng đáng sợ, nhưng mà trong khoảnh khắc đó, bàn tay Lâm Phong giống như đang cầm gì đó, thân ảnh ngay lập tức biến mất không thấy đâu, ngay sau đó lại trực tiếp xuất hiện ở bầu trời phía trên người kia, một chùm tia sáng chói mắt trực tiếp từ trên cao đánh xuống, thời gian giống như đều trở nên yên lặng, người nọ ngay lập tức ngẩng đầu, hơi thở khủng bố cuồn cuộn phóng thích, nhưng mà hư không lại liên tục nở rộ mấy chục đạo kiếm ảnh, đồng loạt chém xuống, hoàn toàn xé rách thân thể hắn. Thân ảnh Lâm Phong đáp xuống mặt đất, ánh mắt nhìn về phía người của Kinh gia, lạnh như băng nói:


- Một rồi hai, hai rồi ba, Kinh gia, sẽ phải trả giá thật lớn.


Đông! Một đạo thân ảnh khủng bố đột nhiên từng bước bước về phía trước, hư không chấn động, đài chiến đấu chấn động, mặt đất giống như không ngừng nứt ra, cỗ đế uy đáng sợ kia đặt phía trên đại địa, giống như một cỗ hồng triều làm cho người ta sợ hãi cuồn cuộn tấn công Lâm Phong, cỗ lực lượng kia, đủ để dễ dàng chèn ép một nhân vật Vũ Hoàng đến sụp đổ.


- Đủ rồi, Kinh gia làm như vậy, không phải rất đê tiện sao?


Lúc này, phía Phùng gia, có cường giả chậm rãi đứng dậy, lạnh như băng chất vấn.


- Mấy trận chiến bại, đến giờ phút này vẫn còn mãnh liệt càn rỡ như thế, mach khoáng của các ngươi, có phải nên giao ra rồi hay không.


Ôn gia cũng có cường giả đứng dậy, khí tức cuồn cuộn, cường giả xông lên đài chiến đấu áp bách Lâm Phong kia, chính là một vị cường giả Thiên Đế của Kinh gia. Đây vốn nên là trận chiến của tứ đại thế gia ở Thanh Sơn Thành, Kinh gia lần trước vốn đã phải thua, nhưng mà lại đem trận chiến lùi lại ba ngày, thẳng đến hôm nay, bọn họ mời năm vị thiên tài của Thiên Trận Kỳ Phủ giáng lâm, nhưng dù vậy, bọn họ vẫn bị nhân vật thiên tài của Thiên Đài chèn ép, Kinh gia, vẫn bại. Nhưng Kinh gia, tựa hồ vẫn không chịu thừa nhận chiến bại.


- Các ngươi dung túng cho người của Thiên Đài tru sát thiên tài của Thiên Trận Kỳ Phủ, chẳng lẽ các ngươi nghĩ rằng việc này còn có thể bỏ qua sao, lại còn dám muốn mạch khoáng.


Cường giả Kinh gia lạnh như băng nói, chỉ thấy cường giả Thiên Đế cảnh kia lại lần nữa bước về phía trước, khiến cho Lâm Phong phía trên đài chiến đấu như đang phiêu diêu trong mưa gió, tùy thời đều có thể ngã xuống, nhân vât Thiên Đế cảnh, cũng không phải Lâm Phong có thể chống lại được .


- Đổi trắng thay đen.


Phùng gia cùng Ôn gia tức giận trong lòng, chỉ có Ngu gia thủy chung vẫn duy trì im lặng, trong gia tộc của bọn họ, dù sao còn có hai vị cường giả của Thiên Trận Kỳ Phủ, bọn họ biết, việc này rất có thể sẽ dính dáng đến các nhân vật cao tầng của Thiên Trận Kỳ Phủ, vì vậy, Ngu gia bọn họ, tốt nhất vẫn nên đứng sang một bên thì tốt hơn. Không tham dự vào, sẽ không đến mức dẫn lửa thiêu thân. Tuy rằng bọn họ chấn động với thực lực cùng thiên phú của Lâm Phong, muốn mượn hơi sức của Lâm Phong, nhưng mà, Thiên Trận Kỳ Phủ, cũng không phải là thế lực mà bọn họ có thể đụng, tứ đại thế gia Thanh Sơn Thành liên thủ, cũng không dám làm càn trước mặt Thiên Trận Kỳ Phủ, cho nên, Ngu gia giữ vững trầm mặc, trầm mặc, là sự lựa chọn tốt nhất. Khoé miệng Lâm Phong nâng lên thành một nụ cười lạnh, nụ cười chết chóc, hắn lúc đầu có hy vọng có thể dùng cách thứ đơn giản nhất để giải quyết chuyện này, dù sao Thiên Đài bọn họ mặc dù tất cả đều có thiên phú tuyệt luân, nhưng mà, cũng cần phải có thời gian trưởng thành, vì vậy, bọn họ trợ giúp ba nhà thủ mạch khoáng, đoạt mạch khoáng của Kinh gia, chính là muốn áp chế, nhưng mà Kinh gia, lại từng bước phức tạp hóa chuyện này lên, khiến cho phương pháp đơn giản nhất cũng không thể thực hiện được. Chỉ thấy Lâm Phong chậm rãi xoay người sang chỗ khác, đi xuống khỏi đài chiến đấu, đồng thời, bên trong đám người, có một bóng đen bước ra, đôi mắt cũng bóng đen kia, thế nhưng lại lạnh lẽo giống y như đôi mắt hắn, thậm chí còn mang theo một chút yêu dị.


- Muốn đi dễ dàng như vậy sao?


Cường giả Kinh gia cười lạnh một tiếng, sau đó chỉ thấy cuồng phong thổi quét, hắn lại lần nữa mở rộng cước bộ, trực tiếp dùng một bàn tay to lớn muốn chụp chết Lâm Phong, nhưng mà đúng lúc này, bóng đen kia cũng chuyển động, giống như một trận cuồng phong hắc ám đánh về phía đài chiến đấu, tốc độ nhanh đến mức làm cho người ta sợ hãi. Bóng đen trong nháy mắt ma sát với thân thể của Lâm Phong, cước bộ giẫm lên mặt đất, thân thể bay lên trời, trực tiếp đánh một quyền về phía trước, hư không rung chuyển, không ngừng run rẩy.


- Hừ.


Cường giả Thiên Đế cảnh kia mặc dù cảm nhận được lực lượng cuồng bá trên người đối phương, nhưng mà cũng chỉ là lực lượng cường đại mà thôi, không hề mang theo một chút khí tức nào, hắn làm sao sẽ sợ hãi, chỉ thấy hắn duỗi tay một cái, lực lượng khắp không gian như đều muốn nổ tung, một đạo lực lượng khủng bố bao phủ toàn bộ không gian, trực tiếp đánh về phía đối phương, một kích này, có thể khiến đối phương nát thành bột phấn. Nhưng mà, công kích vô cùng đáng sợ kia đánh lên thân thể của đối phương, nhưng thân thể kia lại giống như không biết thế nào hủy diệt, vẫn tiếp tục tiến về phía trước, cước bộ kỳ huyễn tựa như có một loại vận luật đặc thù, phá tan chướng ngại, một quyền rất đơn giản nhẹ nhàng đánh về phía đối phương. Đông, đông, đông. . . Tất cả lực lượng đều bị phá hủy dưới một quyền đơn giản kia, nhân vật Thiên Đế cảnh thần sắc sững sờ, bàn tay hóa thành lợi trảo, liên tục run rẩy vài lần, thần thông lực lượng làm cho người ta sợ hãi trực tiếp đánh lên trên thân thể, nhưng mà thân thể kia tựa hồ không hề cảm thấy đau đớn, hắn không có cảm giác đau, một quyền thế như chẻ tre đánh ra một cơn lốc vừa hắc ám vừa thâm thúy.


- Sao có thể như thế?


Nhân vật Thiên Đế cảnh kia sắc mặt tái nhợt, lực lượng thần thông của hắn cường đại đến mức nào, khua tay một cái có thể giết chết vô số người, nhưng mà, như thế nào lại không thể làm cho thân thể đối phương dao động, cho dù đối phương là nhân vật Thiên Đế đỉnh phong thì khi bị hắn trực tiếp công kích cũng phải bị thương nặng rồi, ngay cả Thánh Đế cũng không dám coi thường, nhưng mà bóng đen phía trước, lại coi thường công kích hủy diệt này. Song đồng lạnh lùng, cường giả Thiên Đế lui về phía sau, nhưng mà lúc này đã chậm rồi, một quyền xuyên thấu không gian đánh lên trên ngực hắn, ầm ầm một tiếng nổ tung, thân thể hắn bị xuyên thủng, xuất hiện một cái động lớn, mà đồng thời, thân ảnh không chút cảm xúc kia cũng xông lên phía trước, từng đạo công kích đáng sợ dừng trên người vẫn như trước không có phản ứng, chính là bắt lấy thân thể của đối phương, trong chớp mắt, máu tươi nở rộ, hai cánh tay của Thiên Đế Kinh gia kia bị cường ngạnh xé rách. Chuyện này tựa hồ vẫn chưa kết thúc, bóng đen kia giống như điên rồi, một quyền xuyên thủng qua ngực hắn, đánh hắn từ trên bầu trời rơi xuống mặt đất, đặt trên mặt đất, vô số quyền mang điên cuồng oanh kích . Đông, đông. . . Từng đạo tiếng vang đáng sợ kia khiến cho trái tim đám người cũng theo đó không ngừng nhảy lên, thẳng đến khi nhân vật Thiên Đế cảnh kia bị chèn ép thành một đống thịt máu lẫn lộn, hoàn toàn biến mất phía trên đài chiến đấu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp