Lâm Phong vẫn chưa chú ý đến động tác tay rất nhỏ của Đường U U, nhưng mà đúng lúc này, bên trong thân thể Đường U U bắt đầu có từng đợt từng đợt hơi thở tràn ngập xuất hiện, sau đó chậm rãi trở nên cường thịnh hơn, khiến cho đồng tử Lâm Phong khẽ co rút lại.
- U U.
Lâm Phong nhìn thấy một màn này, trong lòng khẽ run, bàn tay vẫn vuốt ve hai má của nàng, cười nói:
- U U, ngươi có thể nghe được lời nói của ta đúng không, thức tỉnh nhanh lên đi nhé, ta và ngươi sẽ cùng đi đến Thánh Linh hoàng triều, đi hỏi thăm sức khỏe con của chúng ta, không biết Quỳnh Thánh hiện tại như thế nào, chúng ta thân là cha mẹ, vẫn chưa có hỏi thăm sức khỏe nó thật tốt, hôm nay, nó cũng hai tuổi rồi.
Tựa hồ có thể nghe thấy lời nói của Lâm Phong, hơi thở tràn ngập trên người Đường U U lại trở nên cường đại hơn, tay của nàng, lại một lần nữa khẽ động đậy, lúc này đây, Lâm Phong nhìn thấy rõ ràng.
- Muốn thức tỉnh.
Trong mắt Lâm Phong lộ ra thần sắc kinh hỉ, đây là khúc nhạc dạo khi Dược Tộc bộ lạc thức tỉnh, lực lượng tích tụ trong cơ thể nàng bắt đầu tràn ngập xuất hiện, cũng mang ý nghĩa thân thể nàng đang được kích hoạt. Chỉ thấy Lâm Phong cầm lấy tay Đường U U, cười nói:
- U U, đừng ngủ nữa, đã ngủ hơn một năm rồi.
Khí tức tràn ngập đến cực hạn, cuối cùng, một đôi mắt đẹp mở ra, ánh mắt kia trong trẻo phát sáng, cứ như vậy mở to, nhìn thấy Lâm Phong trước mắt, ánh mắt còn lóe lóe, nhìn qua phá lệ đáng yêu.
- U U.
Lâm Phong trong lòng vui vẻ, trực tiếp cúi người xuống, hôn nhẹ lên môi U U, sau đó lập tức rời môi, ánh mắt U U lại lần nữa loé lên, trong nháy mắt, một màu đỏ hồng khuếch tán trên hai má, tràn ngập trên khuôn mặt xinh đẹp, cực kỳ kinh diễm động lòng người.
- Lâm Phong, ngươi.
. . Đường U U thanh âm yếu ớt khẽ nói, có chút không thể nghe rõ, chứng kiến hình dáng đáng yêu của nàng, Lâm Phong nhịn không được nở nụ cười, nói:
- Đều đã làm rồi, ngươi còn thẹn thùng gì chứ.
Nghe thấy lời nói xấu hổ đó, sắc mặt Đường U U ngay lập tức hồng đến muốn nhỏ ra máu, mặt cũng khẽ nghiêng sang một bên, không dám nhìn thẳng vào mắt Lâm Phong, gia hoả này, nói cái gì vậy!
- Ngươi còn trốn tránh nữa chứ.
Lâm Phong giờ khắc này cảm thấy vô cùng thống khoái, ôm lấy Đường U U, sau đó không ngờ trực tiếp đặt nàng trên người mình, sau đó nâng đầu, tựa hồ muốn hôn lên đôi môi mềm của nàng, nhưng mà Đường U U thẹn thùng không thôi cố gắng né tránh , làm sao có thể cho hắn như ý.
- Mẹ của hài tử, nàng muốn trốn đi đâu.
Lâm Phong cười bắt được hai má của Đường U U, sau đó hung hăng hôn xuống, chỉ thấy Đường U U mở to mắt, trợn mắt há mồm, trong miệng phát ra tiếng vang ô ô, gia hoả này. . . Người này sao lại có thể khi dễ người khác như vậy chứ. Lúc này Đường U U tựa hồ đã quên, thực lực hiện tại của nàng có lẽ còn lợi hại hơn Lâm Phong, nhưng mà khi Lâm Phong gắt gao ôm nàng, nàng lại không hề có một chút chống cự nào, tự nguyện bị khi dễ a. Cuối cùng, ma miệng của Lâm Phong rời khỏi đôi môi của Đường U U, sau đó nhìn thấy gương mặt đỏ bừng cùng với đôi mắt u oán của Đường U U, trừng mắt nhìn Lâm Phong nói:
- Vừa rồi khi ta ngủ say, ngươi đã nói muốn nói với ta cái gì vậy?
Lâm Phong gãi gãi đầu, cười nói:
- Có sao?
- Ngươi.
. . Ngươi đã nói muốn nói cho ta biết. . . Đường U U hung hăng khinh bỉ gia hoả này, không ngờ lại không thừa nhận.
- Ừm, ta muốn chính miệng nói với ngươi, lần này, ta không cần phía sau nữa, ha ha.
Lâm Phong cười lớn nói, ngay sau đó thanh niên bao vây lấy thân thể hai người, hai tay Lâm Phong thăm dò vào bên trong quần áo, sau đó bên trong thanh liên truyền ra tiếng động kiều mỵ.
- Ngươi hỗn đản.
Bên trong thanh liên có một giọng nữ truyền ra.
- Ngươi thấy thế nào, chính diện.
Giọng nam nói.
- Ô ô.
… Thanh âm khóc không ra nước mắt dần dần hóa thành mây mưa ấm áp, qua một hồi lâu, mới dần dần trở nên bình ổn, thanh liên nở rộ, thời điểm thân ảnh hai người xuất hiện lần nữa, đầu Đường U U cũng vùi vào trong ngực Lâm Phong, thân thể mềm mại đáng yêu giống như rắn nước tràn ngập vô tận hấp dẫn, còn trên mặt mỗ gia hỏa thì lộ ra một nụ cười đáng khinh vì đã thưc hiện được âm mưu.
- Tiểu U U, chúng ta sửa sang lại một chút, rồi đi gặp cha mẹ.
Lâm Phong cười nói, Đường U U lúc này mới nhược nhược nâng đầu lên, trên mặt giống như dư vị chưa tán, kiều diễm không thể sánh được.
- Ừm.
Thấp giọng gật gật đầu, giờ phút này không ngờ Đường U U lại có một chút khẩn trưởng nho nhỏ. Lâm Phong mang theo Đường U U đi sửa sang lại một phen, sau đó tìm được Lâm Hải và Nguyệt Mộng Hà, bọn họ trước đây đã từng gặp Đường U U, nhưng lúc đó nàng lại ngủ say, hôm nay nhìn thấy nàng thức tỉnh, trong lòng đương nhiên vui vẻ.
- Phụ thân, mẫu thân.
Đường U U nhút nhát gọi một tiếng, tuy có chút e lệ, nhưng vẫn cảm giác ấm áp, nhiều năm như vậy, nàng chưa bao giờ nghĩ đến sẽ đi đến bước này.
- Hảo, đoạn thời gian này Tiểu Phong vô cùng lo lắng cho ngươi, hôm nay ngươi cuối cùng cũng tỉnh lại, đợi sau khi Lâm Phong đón Mộng Tình trở bình, chúng ta sẽ một nhà đoàn viên, còn có tiểu hỗn láo Vô Thương kia nữa.
Nguyệt Mộng Hà nụ cười đầy mặt, lúc này Thu Nguyệt Tâm cũng đã đi đến, nhìn thấy Đường U U thức tỉnh, ôn nhu nói:
- U U tỷ, ngươi cuối cùng cũng thức tỉnh.
- Nguyệt Tâm muội muội.
Đường U U nhìn Thu Nguyệt Tâm ôn nhu nói, trong mắt Thu Nguyệt Tâm hiện lên một chút ý cười, nói:
- U U tỷ ngươi biết ta ư?
- Đúng, ta đều luôn chú ý đến các ngươi.
Đường U U mỉm cười nói. Lâm Phong nhìn thấy hai người nói chuyện thân thiết với nhau, trong lòng cũng cao hứng, cười ôm hai nàng vào trong ngực, hưởng thụ tề nhân chi phúc, tuy nhiên Mộng Tình cùng Hân Diệp các nàng không có ở đây, hắn muốn cố gắng tu luyện, sau đó cũng mang các nàng về. Tuyết tộc, hắn nhất định sẽ đến. Lâm Phong trong thế giới của mình im lặng ngây người một đoạn thời gian, truyền thụ rất nhiều thần thông công pháp lợi hại cho U U, hơn nữa mấy ngày này cũng đều bên cạnh nàng, giống như muốn bù lại một chút áy náy trong lòng, mà thực lực của Đường U U hôm nay vốn rất lợi hại, lại có công pháp lợi hại Thiên Diễn Thánh Kinh cùng với thánh pháp tu luyện khủng bố, thực lực tiến bộ phi thường nhanh, còn chuyện xảy ra bên ngoài, Lâm Phong căn bản hờ hững. Thánh Thành Trung Châu hôm này, người của Cơ gia và Bùi gia đã nháo đến xôn xao dư luận, mỗi ngày đều có người truyền lời muốn chiến đấu với Lâm Phong, muốn tru sát Lâm Phong, thanh âm kêu gào của Bùi Đông Lai càng ngày càng cuồng vọng, tuyên bố có thể dễ dàng tru sát Lâm Phong, Cơ gia châm chọc Lâm Phong vô năng, chỉ biết đánh lén, nhưng tất cả mọi người hiểu được, Bùi gia và Cơ gia đại náo như thế này, bởi vì bọn họ cảm thấy sự tồn tại của Lâm Phong phi thường không an toàn với bọn họ, Vũ Hoàng và nhân vật Đại Đế bình thường cũng không dám đi ra khỏi cửa lớn, rất nghẹn khuất. Nhưng mà nếu như bọn họ biết đoạn thời gian này Lâm Phong vẫn luôn ấm áp hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc, không hề nghe được một chữ kêu gào của bọn họ, có thể tức đến chết hay không nhỉ
- Lâm Phong, khi nào thì chúng ta đi Kỳ Thiên Thánh Đô?
Một ngày này, Đường U U vẫn luôn hỏi Lâm Phong, nàng rất muốn đi xem Lâm Quỳnh Thánh hiện tại thế nào, tiểu gia hỏa hôm nay chắc đã hai tuổi rồi.
- Trước tiên đi ra bên ngoài giải sầu một chút, khiến những người của Cơ gia và Bùi gia từng đối phó với ngươi phải trả giá thật đắt, sau đó chúng ta quay về Kỳ Thiên Thánh Đô, phần còn lại vẫn còn chưa giải quyết, sổ sách của Thiên Tứ hoàng triều cùng với Cổ Dao hoàng triều vẫn còn chưa tính đâu.
Lâm Phong trong lòng lạnh lùng, hiện tại diệt không được Cơ gia và Bùi gia, nhưng ít ra, trước tiên cứ tính trước một phần nợ, khiến bọn họ cảm thụ thật tốt cảm giác bị người khác khinh thường.
- Ừm.
Đường U U khẽ gật đầu.
- U U, lần này ngươi quay về Thánh Linh hoàng triều, định như thế nào?
Lâm Phong đã biết quan hệ của U U và Thánh Linh hoàng triều, ngày xưa bởi vì U U không đành lòng rời khỏi Thánh Linh hoàng triều, cho nên mới không gặp mặt hắn, dù sao, Thánh Linh hoàng triều cũng có ân sư đã từng cứu mạng và truyền thụ cho nàng.
- Lâm Phong, ngươi nghĩ như thế nào?
Đường U U hỏi một tiếng.
- Chúng ta lấy Thánh Linh Tạo Hóa Thần Công truyền thụ cho Thánh Hoàng, sau đó lại tặng cho bọn họ mấy bộ cổ Thánh kinh lợi hại, mặt khác, Quỳnh Thánh để cho bọn họ nuôi nấng, như vậy, xem như báo đáp ân nghĩa của Thánh Linh hoàng triều với chúng ta, ngươi thấy như thế nào?
- Được, vậy thì nghe lời ngươi.
Thân thể Đường U U dựa vào trên người Lâm Phong, ôn nhu nói, rời khỏi thế giới võ hồn, bọn họ trước tiên đến xem Thiên Đài một chiến, hôm nay Thiên Đài đã bắt đầu vận chuyển máy móc giống như tông môn, mỗi một người đều bận làm việc của mình, hoặc cố gắng tu luyện, hoặc thu thập kinh nghiệm, nơi này thật sự cũng không làm Lâm Phong lo lắng, hắn sớm đã bàn bạc với Thí Thiên Lão Tổ bọn họ, còn chuyện Phong Vương lão tổ nói, hắn cũng không có lo lắng, ông vua không ngai, không cần Phong Vương, Sở Xuân Thu, cũng không Phong Vương, đây là tự tin tuyệt đối. Vùng đất vấn đạo Hoàng Bảng ở Thánh Thành Trung Châu, chân chính có Vấn Đạo Đài, Bùi Đông Lai mỗi ngày đều ở đây, hắn sớm tuyên bố, muốn tru diệt Lâm Phong chỗ này, mỗi ngày đều có một vài người ngẫu nhiên tiến đến quan vọng, bọn họ đích xác phát hiện Bùi Đông Lai luôn luôn ở đó, nhưng mà, theo thời gian trôi qua, tất cả mọi người đều hiểu được, chỉ sợ rằng Lâm Phong sẽ không xuất hiện, cao tầng của Cơ gia và Bùi gia không dám động vào Lâm Phong, Lâm Phong không cần phải mạo hiểm chủ động tiếp nhận khiêu khích của Bùi Đông Lai. Nhưng vào lúc này, trong lòng Bùi Đông Lai khẽ động, đám mây xa xa, phong vân giận dữ gào thét, thiên địa không ngừng, hình như có kiếm ý khủng bố xuyên thấu hư không, giữa trời đất có một cỗ sát ý dày đặc hạ xuống, bao phủ khắp không gian. Ánh mắt Bùi Đông Lai mở ra, đồng tử sáng chói nở rộ ra hàn quang khủng bố, Tử khí đông lai, chỉ thấy quanh thân hắn bao phủ tử khí, thân thể chậm rãi bay lên không, nơi tử khí đi qua, hư không đều phải tịch diệt.
- Đến rồi sao!
Người xung quanh không nhiều lắm, nhưng mà cảm nhận được cỗ kiếm ý diệt thiên này, đồng tử bọn họ đều sững lại, sau đó, vòm trời xa xa, giống như có một đạo lợi kiếm viễn cổ bắn đến, đó là thiên chi kiếm, hóa thành một đạo lưu quang, dốc hết tất cả phồn hoa, hướng đến Bùi Đông Lai chém đến.
- Ngươi cuối cùng cũng đến rồi!
Trên người Bùi Đông Lai phóng ra khí tức mênh mông cuồn cuộn, tử khí quét ngang bảy trăm dặm địa, từng cỗ yêu thú màu tím khủng bố đánh về phía cự kiếm, nhưng toàn bộ đều bị cự kiếm phá vỡ, chuôi kiếm này, chỉ tru Bùi Đông Lai.
- Hừ.
Bùi Đông Lai hừ lạnh một tiếng, thiên địa gào thét, đế uy tràn ngập, tử khí khủng bố quay cuồng, gắn chặt trên người hắn, trong khoảnh khắc, thân thể hắn mở rộng, hóa thân thành một tử vương, giẫm mạnh chân về phía trước, uy lực tịch diệt càn quét thiên địa thương khung, chỉ thấy tay hắn chụp đến, ngay lập tức cự chưởng màu tím kéo dài giữa thiên địa, càn quét mọi thứ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT