Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2056 - Lâm Già Thiên


...

trướctiếp

Lúc tin tức Song Thánhvà Tứ đại hoàng triều cùng các đại Thánhtộc giằng co trong Kỳ Thiên ThánhĐô lộ ra, cả Kỳ Thiên ThánhĐô đều chấn động.

Mọi người có nằm mơ cũng không ai đoán được cục diện thành ra thế này. Sau khi Lâm Phong dùng Thánhthể tiêu diệt Thánh Hoàng của Thiên Tứ hoàng triều, lại có một trận chiến đánh sợ hơn diễn ra. Mà trận chiến này còn có sự góp mặt của hai vị cường giả đỉnh cao của Cửu Tiêu Đại Lục. Vào lúc này, khắp các đường lớn ngõ nhỏ trong Kỳ Thiên Thánh Đô đều đang nghị luận việc này. Sức nóng của nó đã vượt qua sự xuất hiện của di tích cổ lúc trước.


- Nghe đồn Lâm Phong đã đại chiến cùng tám vị thiên tài Vũ Hoàng đỉnh phong, tru sát năm người đó.



- Ta cũng nghe nói, Cơ Thương, vương thể Trác Khanh và Cổ Dao Thánh Nữ cũng bị Lâm Phong làm bị thương nặng.


Nhưng kẻ thảm nhất vẫn là Lâm Phong, không biết hắn có còn sống không nữa?


- Có lẽ đã chết rồi.


Đại chiến thảm thiết như vậy, Lâm Phong sao có khả năng còn sống. Mặc dù có rất nhiều người ở Kỳ Thiên Thánh Đô đều khẳng định Lâm Phong đã đánh bại Bát đại thiên tài, nhưng cũng có vài vị thiên tài không tin. Có người còn tuyên bố, nếu gặp được Lâm Phong, họ nhất định có thể một mình đánh bại hắn. Mà số người phát biểu như vậy cũng không phải ít, bọn họ không tin vương thể Trác Khanh phải hợp lực với bảy người nữa, mới có thể đánh bại Lâm Phong. Mặc dù có khá nhiều người không tin chiến tích này, nhưng uy danh của Lâm Phong vẫn vang xa. Có thể nói không thiên tài nào ở Thập Bát Thiên Chi Chủ Thành không biết hắn. ….. Gần một năm sau, chuyện phát hiện di tích cũng dần dần chìm xuồng, trận chiến tại Kỳ Thiên Thánh Đô cũng không được mấy người nhắt đến nữa, mà cũng không có ai nó đến Lâm Phong nữa. Bởi vì không có ai thấy Lâm Phong tái xuất từ sau trận chiến đó, Thiên Tứ hoàng triều, Cổ Dao hoàng cùng các thế lực khác đều nhận định Lâm Phong đã chết, nên họ cũng không nói nhiều. Trong một năm này, Thập Bát Thiên Chi Chủ thành liên tục có vài vị thiên tài quật khởi, dương danh khắp thiên hạ. Đặt biệt là Sở Xuân Thu ThánhThành Trung Châu, hắn đã tru sát một vị cường giả Đại Đế cảnh. Mà vị cường giả Đại Đế cảnh này đã từng đúng trong top 10 Hoàng bảng của Thánh Thành Trung Châu trước kia. Sau trận chiến đó, Sở Xuân Thu đã được mọi người tôn thành đệ nhất thiên tài của ThánhThành Trung Châu. Khi Sở Xuân Thu danh trấn thiên hạ, những thiên tài trong top 10 Hoàng Bảng cũng lần lượt quật khởi. Từ khi Vẫn Hoàng Bảng kết thúc đến bây giờ, cũng đã một khoảng thời gian dài, nên không chỉ có top 10 Hoàng Bảng quật khởi, mà một số thiên tài đứng top sau cũng bắt đầu quật khởi. Ví dụ như Cổ Giới tộc Giới Vương Thể Lang Tà và Luân Hồi Kiếm Hầu Thanh Lâm của Chiến Vương Học Viện.... Trong khoảng thời gian này, tên tuổi Thiên Đài càng lúc càng vang dội, cao tầng của Thiên Đài cũng bắt đầu bộc lộ tài năng. Chuyện này khiến cho rất nhiều người cảm thấy khó hiểu, vì sao thế lực bị Cơ Môn áp chế, lại trưởng thành nhanh như vậy, hào quang càng ngày càng chói mắt, sớm đã bỏ xa Cơ Môn của Cơ Thương. Nhất là sức chiến đấu của cao tầng Thiên Đài đều hết sức biến thái, làm cho người ta không biết nói gì. Dường như tất cả hào quang của tất cả thiên tài trong Chiến Vương Học Viện bị Thiên Đài cướp đoạt mất. Nhưng học viên của Chiến Vương Học Viện vẫn chưa quên một người đã biến một năm nay. Người đó mới là thiên tài chói mắt nhất của Thiên Đài. Lâm Phong, nay đã còn đâu! …….. Trên một thảo nguyên băng tuyết tuyệt đẹp, lúc nào cũng có những bông hoa tuyết trắng muốt bay xuống, tạo ra một thế giới băng tuyết. Ở đây có rất nhiều chủng loại tuyết yêu khác nhau, tạo thành một bộ tộc, được gọi là Tuyết tộc. Các đại trưởng lão Tuyết tộc đều do các loại tuyết yêu khác nhau đảm đương, được thống lĩnh bởi một loại tuyết yêu mạnh nhất, được xưng Hoàng tộc Tuyết tộc. Mà hoàng tộc lúc này, đương nhiên không phải Tuyết Hồ tộc, nếu không thì Tuyết Linh Lung của Tuyết Hồ tộc sao lại lưu lạc bên ngoài. Đây không chỉ bởi vì một lời tiên đoán đơn giản, mà còn liên lụy đến tranh đấu trong nội bộ của Tuyết tộc. Một ngày nọ, trong một khu rừng băng tuyết trong lãnh địa Tuyết tộc, đang có một tiểu hài tử gần một tuổi đứng dưới một gốc cổ thụ vạn năm. Trong miệng miệng tiểu hài tử đang phát ra nhưng tiếng y y nha nha, nhưng còn không biết nói, nhưng nó đã có thể đứng một cách vững vàng.


- Già Thiên.


Đúng lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt tiểu gia hỏa, xoa đầu nó, cười nói:


- Qua ba tháng, con sẽ đầy một tuổi, ta vốn định lúc con hai tuổi, thì mới hoàn thành nghi thức tế lễ của Tuyết tộc, tẩy rửa cơ thể của con.


Nhưng không ngờ, từ khi vừa mới sinh ra, con đã bất phàm như vậy, khiến ta rất vui mừng. Con hãy thử đánh nát gốc đại thụ cho ta xem thử nào. Nếu những Tuyết tộc khác chứng kiến ông lão này dạy dỗ tiểu hài tử đó, họ sẽ vô cùng ghen tị. Đứa trẻ được Thánh Đế của Tuyết tộc tự mình dạy dỗ tuyệt đối không phải kẻ thường. Nhưng đứa trẻ đó không phải Tuyết tộc thuần khiết, mới khiến người ta bất ngờ. Tiểu gia hỏa tựa hồ có thể nghe hiểu lời ông lão, nó lập tức tỏ vẻ hưng phấn, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng, vô cùng đáng yêu. Nếu như có người nhìn thấy gương mặt của nó lúc này, họ đều sẽ nhận định tiểu gia hỏa này có gương mặt yêu nghiệt, lớn lên sẽ cướp đi không biết bao nhiêu trái tim của các thiếu nữ. Vào lúc này, tiểu gia hỏa đang tập trung nhìn gốc cây hai người ôm mới hết kia, thở ra một hơi, rồi lại hít vào một hơi. Ngay lúc đó, trong thiên địa đồ nhiên xuất hiện một cỗ Thánh tiên lực lượng, tụ hội thiên địa pháp tắc vào trong cơ thể nhỏ nhắn đó. Lúc ông lão thấy một màn này, ông lộ ra thần sắc vui mừng. Lúc tiểu gia hỏa này mới sinh ra, cao tầng Tuyết đều đang thương lượng cách xử trí nó như thế nào. Có rất nhiều người muốn lưu đày nó, nhưng khi chứng kiến tiểu gia hỏa có thể phun ra nuốt vào các loại pháp tắc, những cường giả đó nói không nên lời. Sau khi bàn bạc, Tuyết tộc quyết định hạ cấm lệnh, không cho phép mọi người nhắc tới phụ thân nó. Thậm chí còn hạn chế số lần tiểu gia hỏa gặp mặt mẫu thân, để cho tộc trưởng Tuyết Hồ tộc tự mình dạy dỗ. Khi tiểu gia hỏa đấm ra một quyền về phía cổ thụ, chỉ có một tiếng gió gào vang lên, cây cổ thụ vẫn đứng yên tại chỗ. Tiểu gia hỏa kia lập tức phát ra những tiếng kỳ quái với ông lão kia, dường như đang bầy tỏ ủy khuất. Khi thấy cảnh đó, ông lão cười phá lên, xoa đầu của tiểu gia hỏa, cười nói:


- Đừng nóng vội, sau khi hoàn thành nghi thức tế lễ, ta sẽ chính thức cho con bắt đầu tiếp xúc võ đạo.



- Cũng đã lâu rồi con chưa gặp mẫu thân.


Để ta mang con đi gặp nàng một lần, để giải nỗi khổ tương tư. Sau khi nói xong, ông lão dời mắt nhìn về phía phương xa, thở dài một tiếng. Đây là mệnh lệnh của Hoàng tộc Tuyết tộc, nên hắn cũng không tiện cải lời. Nếu không hắn đã toàn tâm toàn ý giúp đỡ cho mẫu thân của tiểu gia hỏa này, nàng chính là Vương tộc của Tuyết Hồ bộ tộc, Tuyết Linh Lung. Ông lão biết rất rõ, quanh đây đang có rất nhiều người theo dõi Tiểu Già Thiên, nên lão không thể giúp nhiều. Lão nhân lập tức mang theo tiểu gia hỏa đi đến bên ngoài một tòa động phủ, đây chính là Hàn băng Tuyền của Tuyết tộc, một Thánh địa tu luyện, nhưng không có mấy người dám tu luyện bên trong vì sự nguy hiểm của nó. Từ chuyện mẫu thân của tiểu gia hỏa lựa chọn tu luyện trong đó, có thể thấy được nàng khát vọng với thực lực mạnh đến mức nào.


- Linh lung, ta mang Già Thiên đến đây thăm ngươi nè.


Không lâu sau khi ông lão dứt lời, từ trong động phủ có bóng người đi ra. Cả người nàng đều được bao phủ trong bộ quần áo màu trắng tinh như tuyết, tựa như một vị tiên nữ giáng trần. Nhưng trên người nàng lại mang theo một cỗ khí chất lạnh như băng, làm cho người ta không dám lại gần. Nhưng khi nàng nhìn thấy đôi mắt to tròn của tiểu gia hỏa, khoé miệng nàng lại nở một nụ cười ấp áp. Hai mươi năm đã là cái gì, dù hai trăm năm nàng cũng đợi hắn, hắn nhất định sẽ đến Tuyết tộc!


- Một cái canh giờ sau ta sẽ đến đón Già Thiên.


Khi ông lão vừa dứt lời, ông lập tức ly khai, nhường lại không gian cho hai mẹ con.


- Già Thiên.


Mộng Tình lập tức ôm Lâm Già Thiên ôm vào trong ngực, vút ve gương mặt đứa nhỏ, rồi mang theo Lâm Già Thiên bước vào Hàn Băng Tuyền.


- Mẫu thân.


Lúc Già Thiên được Mộng Tình đặt xuống, nó lên tiếng gọi “mẫu thân”. Nếu những người khác thấy cảnh này, tất sẽ rất khiếp sợ, bởi vì Già Thiên chưa từng nói chuyện với bất kỳ ai. Tất cả mọi người đều cho rằng nó còn chưa biết nói.


- Lâm Già Thiên, con còn nhớ lời của mẫu thân nói với con không?


Mộng Tình nhìn tiểu gia hỏa, hỏi. Tiểu Già Thiên còn lập tức gật đầu, đáp:


- Con nhớ, mẫu thân nó họ của con là họ Lâm, phụ thân của con tên Lâm Phong, con tên Lâm Già Thiên, chứ không phải Tuyết Già Thiên.


Phụ thân đặt cho con cái tên Già Thiên, vì muốn bầu trời này không thể che được tầm mắt của con, muốn con dùng một tay che cả bầu trời. Khi Già Thiên trưởng thành, nhất định sẽ mang mẫu thân rời đi. Nếu những người khác nghe được những lời của Lâm Già Thiên, họ chắc chắn sẽ bị chỉ số thông minh của nó chấn kinh. Nó đúng là trời sinh quái thai, dù cho mỗi tháng chỉ được gặp Mộng Tình một lần, nó vẫn cho rằng mẫu thân mới là người thân thiết nhất với nó. Nên nó luôn ghi nhớ lời mẫu thân. Từ khi nó sinh ra mẫu thân đã gọi nó là Lâm Già Thiên, chứ không phải Tuyết Già Thiên. Sau khi nghe xong, Mộng Tình ôm tiểu gia hỏa vào trong ngực, trên má lăn lại một giọt lệ, ánh mắt nhìn về phương xa, thì thào nói nhỏ:


- Lâm Phong, chàng có thấy được không?


Con của chúng ta đấy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp